Sunday, September 15, 2019

Con Cháu Ba Làng Choa

Con Cháu Ba Làng Choa



Chúng ta có thể đã bắt tay nhiều người, nhưng không mấy ai trong chúng ta có dịp được bắt tay Đức Giáo Hoàng, người đại diện cho giáo hội của Chúa. Đây là một vinh dự và là một diễm phúc. Xin phép gia đình cho Choa Ba Làng được phổ biến niềm vui này cùng bà con Ba Làng Choa.

(Xem thêm video ở YouTube
 https://youtu.be/AU3lCQr7YAM?fbclid=IwAR2gHyFusQY_5B43ldFr_ce81Pcd1HsXnB9k7P6Rp0NTrqJyTb8cJGVql10 https://www.youtube.com/watch?v=G5GKWuokFbI
và ở trang Vinh Hanh Tran https://www.facebook.com/vinhhanh/videos/10212300755896613/?t=0)

Sunday, August 25, 2019

Tuesday, August 6, 2019

Tôi nên trích dẫn thế nào?

Nói với chính mình

Khi trích-dẫn lời nói của người nào, tôi nên trích-dẫn đầy đủ lời nói của người ấy. Và để cho được trung-thực, tôi nên cho người nghe hay người đọc biết câu nói của người ấy được nói ra trong trường- hợp nào.

Nếu tôi chỉ trích-dẫn câu "Chúng ta không cần rao giảng lời Chúa" của cha A, hay sơ B không thôi, thì tôi đúng là quá tầm bậy.

Tình Con Cun Cút



                    Nguồn ảnh: internet

Ngày xửa, ngày xưa:
Ngày ông chưa bán dưa, bà chưa bán thịt,
Ngày em còn mặc quần thủng đít,
Ngày tôi còn thản-nhiên vung-vít trước sân nhà...
Mình chơi đá gà,
Mình chơi đá ngựa...
Mình chơi Thiên-Đàng, Hỏa-Ngục...
Mình chơi rồng-rắn xin thuốc cho con...
Hai nhà cách nhau con đường làng cát cỏn-con:
Em và tôi lớn dần theo năm tháng.
Em đã biết làm duyên, làm dáng,
Biết mắc-cỡ khi chúng bạn ví-von:
Cái... ấy của em sẽ như núi, như non
Nếu còn tiếp-tục chơi với thằng con trai cùng xóm.
Và tôi cũng đã bắt đầu biết thấp-thỏm,
Biết mộng, biết mơ...
Biết đợi, biết chờ.
Sớm tối siêng-năng theo em đến nhà thờ,
Và chẳng cần buồn nhớ cha hôm nay mặc áo xanh, hay áo đỏ...
Hay cha giảng gì để về trình lại với mẹ, với bố...
Tôi chỉ nhớ má em hồng khi nhìn lên cây dừa xanh mát,
Và tay em chợt run khi nhận những con cun cút tôi đưa.
Ôi, thương và tiếc cái thuở ngày xưa:
Như gió thoảng, mây qua.
Có bao giờ em nghĩ lại
Và thương thằng con trai thời bé dại
Đã cõng em trên lưng những lúc chơi bò-bê,
Vác em trên vai những lúc chơi cưỡi ngựa?
Còn phần tôi, tôi vẫn nhớ:
Cái cảm giác lành-lạnh và nhồn-nhột trên lưng mình
Vào lần cuối cùng hai đứa chơi bò bê.
Sao Chúa không cho mình nên phận phu-thê,
Mà mỗi đứa một phương trời cách biệt?
Hay có phải vì xưa em và tôi chơi cun-cút
Nên giờ nay hai đứa phải hun-hút xa nhau?

Sunday, February 24, 2019

Van Mong Nguyen: Trăn Trở






Tôi không muốn một ngày nào đó
Đứng trước mộ gió nước mắt ngắn dài
Người Thân mất đi hình hài không có
Tàu lạ húc chìm Biển cả Quê nhà
Tôi không muốn khi từ Quê xa
Trở về khóc thương Ai đã mất
Bởi ngông cuồng tra tấn dã man
Độc hại khói lan bầu trời thê thảm
Đất nước bao la rừng vàng biển bạc
Phá nát tan hoang Dân sống khổ đau
Trời xa ác nhân gần kêu đâu có thấu
Dãi dầu mưa nắng uất ức thở than
Bội nghĩa Tiền nhân mang thân nô lệ
Đuổi cùng giết tận người chết lảnh phần
Vô thần điêu ngoa cầu siêu cứu độ
Tiếng gào trẻ thơ đòi cha cô thế
Nhà cao cửa rộng những kẻ gian hùng
Sao không chung lòng vùng lên thay đổi
Đất nước sống cùng an vui ngày mới
Thanh bình vươn tới hạnh phúc ấm no .

Van Mong Nguyen

Saturday, February 23, 2019

Lucia Kim Nhung: Nói Với Con




Con trai mẹ đang trưởng thành từng bước.
Không thích chơi trò ngổ ngược lúc còn thơ...
Nhìn theo con mẹ hạnh phúc từng giờ.
Và chỉ muốn con thơ hoài bên mẹ.

Con hãy cứ hiền ngoan hoài con nhé!
Đừng học đòi lũ bè bạn lông nhông.
Con là niềm mơ ước mẹ hằng mong.
Không cần giỏi... chỉ cần ngoan là được.

Mai sau này đường đời con phải bước.
Là chặng dài những nước mắt niềm vui .
Cố lên con ..niềm tin vẫn rạng ngời.
Giữ tâm sáng giữa bẫy đời giăng lối.

Mẹ là ánh sao đêm giữa bầu trời tăm tối.
Nếu lạc đường hãy gọi mẹ nghe con.
Mẹ yêu con một tình cảm sắt son.
Và mãi mãi vẫn còn như thủa bé.

Lucia Kim Nhung .
21/02/17.

Sunday, February 3, 2019

Vè Tết


Tết đến sau lưng,
Con nít thì mừng,
Người lớn thì lo,
Sợ không có tiền
Phát cho con nít!

Sưu tầm: Trong Tran


Đặc Ngữ và Những Câu Ví Von của Ba Làng Choa --- Phần Bổ Túc

Cắm cọc ăn phần rưỡi
Chèo dọc ăn phần rưỡi

Cưm nhà bay ngon chả bằng cưm con choa dính dái.

Dửng dừng dưng như bánh chưng không mật.
Sưu tầm: Khanh Nguyen

Dửng dưng như bánh chưng ngày tết.

Đánh nhợ:

Lạnh cóng, cóng lạnh (câu đối)

Năm mới năm me
Lấy que thọc đít

Xe gai, đánh nhợ: Công việc làm dây gai dùng để đan lưới gai.  Sau này lưới được đan bằng dây cước.

Tiền gai không lại tiền bả!

Vẹt-sắp: Công việc lau chùi, quét dọn thuyền sau khi đi biển về.

Vè truyền khẩu về trình tự các ngày lễ cuối và đầu năm của Ba Làng


Sinh nhật - Đặt tên
Ba Vua - Lễ Nến (*)
Tết đến sau lưng
Bánh chưng chấm mật
Ăn thật là ngon !

(*) Lế Nến 2-2-2019 - Đức Mẹ dâng Chúa Jesus vào Đền Thánh 

Sưu tầm: Van Trong Nguyen

Thursday, January 31, 2019

Van Mong Nguyen: Mưa Rơi Vuốt Mặt

Van Mong Nguyen

Trong tiếng mưa rơi , những Người Linh Dù súng trên tay , vượt đồi vượt mương , nước mưa phủ mặt , giơ bàn tay lấm lem bùn đất vuốt , thằng này nhìn thằng kia ngở ngàng , mưa cứ rơi , Lính Dù vào trận oai hùng , Trung Đội tách ra đánh ngọn đồi bên cánh phải Đại Đội , tiếng báo cáo máy của Chuẩn Uý Hiếu .
- Trình Đích Thân . Đã sẵn sàng chờ lệnh .
- Anh cho Con Cái án binh , đào hầm chờ trời chiều , đánh khi có lệnh Tôi .
Trung Đội dàn hàng ngang , Tôi để Ba lô xuống , lấy cây xẻng chạc ba sơn màu đen bóng , lắc đầu , thứ này làm sao mà đào hầm nơi đất đồi pha sét cứng , thằng Bình ở chung thì lại bị thương cánh tay chưa kịp tải thương , may quá , thằng Năm mền ên lúp xúp cầm xẻng cán cây chạy tới , loại xẻng cây của Pháp .
- Mày để Tao đào cho , ngồi nghỉ đi .
- Còn hầm của Mày thì sao .
Thằng Năm mền ên cười rạng rở .
- Có Thằng Hoàng , Tao đào nháy cái thì xong , Mày nghỉ khi nào viết dùm Tao lá thư .
Thằng Năm mền ên gốc nông dân Miền Tây , người chắc khỏe , mở miệng mền ên nên Anh Em gọi : Năm mền ên , cây lá gì cũng biết rành , nhỏ lo bắt Chuột nên chữ nghĩa trả Thầy , Tôi lính hành quân 3 năm chưa bao giờ đào hầm , chưa cầm cây xẻng là có Nó .
- Mày để Tao đào cho .
Số không vất vã thành vậy , sau này tách ra thì những thằng khác cũng cứ dành chuyện nặng khỏi tới phần . Trời vừa vào chiều , những trái lựu đạn chày bên hông tuyến , trên không rơi xuống nổ rền “ Ầm . Bùm “ , Mình chờ đánh thì Bộ Đội cũng đâu để yên , hào sảng quăng Lựu đạn , Tôi nhảy lên khỏi hầm , rút chốt M . 67 , bánh Ít đi bánh quy lại nhé , 3 thằng Bộ Đội khoác tấm nhựa xanh đang đứng , khoảng cách hơi xa tầm lựu đạn ở sức của Tôi , trong chiến đấu Nó bắn mà mình chạy thì chỉ có mình chắc chết , còn bắn lại thằng nào chết chưa biết , Tôi nhảy xuống hầm chụp cây súng M . 16 mở thế liên thanh , để súng nằm thế ngang bóp cò , chưa kịp nhìn coi như thế nào , thấy trên đầu một trái lựu đạn chày đang rơi xuống ngay hầm , phản ứng nhanh sẽ nhún người bay lên lăn mấy vòng , khoảnh khắc nhìn thằng Bình đang xanh tái mặt , với một cánh tay bị thương đang treo giữa người , Nó đâu nhảy được , thấy cái nón nhựa đang bên miệng hầm , Tôi cầm lấy hứng trái lựu đạn , may trời nó lọt vào giữa mủ , quăng vội ra xa , tiếng nổ “ đùm “ chói tai ê mặt , mảnh đạn trúng má , máu tuôn , dùng tay bịt lại .
Sau này khi cùng tải thương về Đỗ Vinh , thằng Bình rêu rao , Tôi cứu mạng Nó , có phải đâu .
Với lối tấn công như vũ bảo , đánh bằng lựu đạn , Trung Đội chiếm xong mục tiêu , trời cứ còn mưa , những Người Lính Dù nhìn nhau lặng lẻ , bóng đêm bao phủ , ngày mai có còn thấy ánh mặt trời .

Tuesday, January 29, 2019

Van Mong Nguyen: Chuyện Có Lớn Gì

Van Mong Nguyen

Buổi sáng sau khi kéo giả Ruốc trở về nhà , mùa nên lồ Ruốc cân ngày tại bãi , Hai Vợ Chông ngồi nhìn dàn Nho mới tỉa cành , đang vươn những chiếc lá xanh non và những chùm hoa trắng mượt , cả Làng bây giờ trồng Nho , phong trào đào ao nuôi cá qua , nuôi Vịt cũng xong , Ai sao mình vậy , những người ra đi phương xa cũng đã gởi quà tiền về , những người còn đang chuẩn bị cho chuyến ra đi của mình , một lần bỏ Quê và sẽ một lần bỏ nước , đứng một chân trên ghi đan chiếc xe đạp đang đà chạy , Sương miệng cười bước xuống , Cô Em nhỏ nhất của nhóm , tiếng hát sô lo như Sơn Ca hoà cùng tiếng Ếch Nhái của mấy Ông Anh vui nhộn trong dịp trình diễn Thánh ca , bẻn lẻn nói nhanh .
- Anh Mong phải giúp Em đó nha .
Không biết giúp gì đây , ngày nào gương mặt xinh , nhìn như thấy nụ cười , nhí nhảnh , mới có Chồng hơn năm , và có được đứa Con trai , hốc hác ốm gầy .
- Vào nhà có gì nói nghe nào , khỏe không ?
Cùng Hai Vợ Chồng ngồi tại bàn , Vợ Nho cắt 2 trái Ổi Thái Lan đỏ ruột , khi tiếp Bạn Em gái chung nhóm thì luôn có Vợ Nho ba mặt một lời .
- Cô Sương mời Ổi đi , rồi có gì nói , giúp được thì Anh giúp cho , không có gì phải ngại .
- Cám ơn Chị . Chuyện như thế này , Anh cũng biết , Chồng Em Giáo Viên tiểu học , lương nhà nước được mấy đồng , tháng 13 ký gạo mốc , 5 ký Mì sợi , năm thì mười họa thêm ít hàng phân phối , Em dạy Mẫu giáo Dân Lập , lương gọi là có , sống chung còn có Cha Mẹ Chồng già , đôi khi phải nhờ vả bên gia đình Em , giờ thêm đứa Con , đủ tiền đủ kiểu , khó khăn quá , nên Mẹ Chồng Em bàn nuôi vài Con Heo , nấu nồi rượu xoay xở , nghiệt cái là Em không có tiền sắm đồ .
Vợ Nho người nhỏ lòng tốt to , góp ý mở lời .
- Như vậy Cô Sương tính nhờ Anh giúp thế nào !
- Dạ . Em đang cần bộ đồ nấu rượu , muốn đặt Anh Luật làm , thư thả cho Em vài tháng khi có tiền thì trả , nhờ Anh nói hộ .
Tưởng gì lớn lao , dể thôi mà , Tôi cười .
- Không thành vấn đề , Anh bảo đảm cho , nếu cần Anh sẽ trả tiền , tết công gô Sương trả cũng được , Anh Em mà .
- Em biết thế nào Anh cũng giúp .
Thêm sáng kiến của Vợ Nho , đàn bà vốn tinh tế .
- Còn gạo thì sao Cô Sương .
- Cũng chưa có , Em chưa nghĩ được như thế nào nữa .
- Sau khi chuyện đồ nấu xong , Cô Sương đi với Anh Mong tới Dì Bảy , giới thiệu Dì bỏ gạo cho .
Tới nhà Luật , hai Vợ Chồng đang chơi với Con vui vẻ , sẵn có bộ đồ vừa mới xong đang để đó .
- Cô Sương đồng ý thì lấy bộ này , Ai chứ Cô Sương thì khi nào có tiền đưa cũng được không sao .
- Cám ơn Anh . Em mừng lắm , hai Anh thiệt tốt .
Tôi không nói câu nào , tốt là sao , khi mình làm gì cho Ai tức đang làm cho chính mình , lời Chúa dạy : Khi Con đong đấu nào sẽ nhận như vậy , và nhận gấp bội . 


Sunday, January 20, 2019

Lệ Quyên: Nhớ Cha

Bát trà xanh canh ba
Thương cha trời buốt giá
Giữa trời đông se lạnh
Cha vội vã ra khơi
Gió giăng bụi mù trời
Ra khơi tìm tôm cá
Hôm nay trời đông lạnh
Nhớ cha ngày vào đông
Nơi miền đất Lâm Đồng
Cha âm thầm giã biệt
Đêm đông trời chuyển tiết
Mừng Chúa sinh ra đời
Đàn con thương khóc ôi
Sao cha đành quay bước
Như những mùa đông trước
Tiếp bước mùa đông sau
Đêm Chúa sinh nhiệm mầu
Vang bài Đêm Vĩ Đại
Nhịp cha bắt còn mãi
Nhắc lại đến mai sau
Cùng nhau khúc nhiệm mầu
Một đêm xưa Vĩ Đại.

(Nhớ 17 năm giỗ cha: 23/12/2001 > 23/12/2018)

Nguyễn Thị Lệ Quyên

Lệ Quyên: Thân Mẹ



Đôi chân Mẹ đã mỏi
Mỗi đêm trời vào đông
Mỏi chân lại đau lưng
Bàn tay Mẹ ê buốt
Bao đêm trường thức suốt
Suy tính chuyện tương lai
Mẹ vượt dặm đường dài
Ngày mai còn phía trước
Đôi chân Mẹ lê bước
Được mấy bước nữa con
Mong cho Mẹ mãi còn
Cùng con ngàn dặm bước

Nguyễn Thị Lệ Quyên