Sunday, February 24, 2019
Van Mong Nguyen: Trăn Trở
Tôi không muốn một ngày nào đó
Đứng trước mộ gió nước mắt ngắn dài
Người Thân mất đi hình hài không có
Tàu lạ húc chìm Biển cả Quê nhà
Tôi không muốn khi từ Quê xa
Trở về khóc thương Ai đã mất
Bởi ngông cuồng tra tấn dã man
Độc hại khói lan bầu trời thê thảm
Đất nước bao la rừng vàng biển bạc
Phá nát tan hoang Dân sống khổ đau
Trời xa ác nhân gần kêu đâu có thấu
Dãi dầu mưa nắng uất ức thở than
Bội nghĩa Tiền nhân mang thân nô lệ
Đuổi cùng giết tận người chết lảnh phần
Vô thần điêu ngoa cầu siêu cứu độ
Tiếng gào trẻ thơ đòi cha cô thế
Nhà cao cửa rộng những kẻ gian hùng
Sao không chung lòng vùng lên thay đổi
Đất nước sống cùng an vui ngày mới
Thanh bình vươn tới hạnh phúc ấm no .
Van Mong Nguyen
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment