Thuở con gái chị tôi rất đẹp,
Không thua gì chị Ý, chị Nhi.
Trai-tráng trong làng thường hay xếp:
O Ngọc không ba cũng nhất nhì.
Chị lấy chồng quên thời con gái,
Cái tú-tài hai cũng như không.
Lận-đận nuôi chồng, lo con dại.
Thương sao cái thuở má chị hồng.
Đôi bàn tay chị thon-mềm lắm,
Giờ đã chai-lì với tháng năm.
Chúi đầu vào mái chị bốc cấn,
Còng lưng dọn dẹp chỗ heo nằm.
Chị tôi cũng đã làm đầu nậu,
Bến sông, cửa lạch nắng mưa thường...
Lặn-lội thân cò giòng lệ giấu,
Khó-nhọc còn hơn vợ Tú Xương.
Tôi về quê cũ thăm lại chị,
Trăng treo một bóng lạnh hiên nhà.
Ân-cần chị hỏi-han tỉ-mỉ.
Máu-mủ mẹ-cha thật thiết tha!
No comments:
Post a Comment