Van Mong Nguyen
Thấy Trân từ nhà dưới đi lên , Chàng đứng dậy kéo ghế .
- Em ngồi đi .
- Anh Dũng tới lâu chưa ?
- Tới lúc Trân đang tắm đó , nhìn thích lắm , Trân đẹp thiệt .
Mắc cở mặt đỏ bừng , bẻn lẻn .
- Anh nói lấy được , chứ làm sao Em không biết Anh nhìn .
Chàng cười thích thú .
- Anh chờ khi Em dội nước mới bước vào .Thua chưa .Đừng giận nha .Chỉ có nhìn thôi .
Thấy Chàng nói có lý Trân thẩn thờ .
- Bây giờ Em phải làm sao ? Anh thấy hết rồi .
- Thì bằng lòng làm Vợ Anh chứ còn làm sao ?
Chàng nói tiếp với giọng tha thiết chân tình .
- Anh yêu Em và cũng biết Em yêu Anh .Chúng Ta sẽ cùng sống bên nhau , chăm sóc cho nhau .
- Em đâu có thể lo cho Anh được .Mắt Em không thấy .Chỉ là gánh nặng cho Anh .Thôi đừng làm Em khó xử .
Chàng cười trấn an .
- Bộ chỉ có Vợ chăm sóc cho Chồng mới hợp lẻ sao ? Mình đám cưới xong , Em có Anh và với điều kiện của mình , Anh nhờ thêm một người bên Em khi phải đi đâu .Còn có Dì Em nữa chi .Có nhiều chuyện giữa Vợ Chồng đâu cần nhìn thấy .Giờ Anh hỏi Em trả lời thành thật nhé .Em có yêu Anh không ?
Tiếng Trân nhỏ nhẹ .
- Dạ có .Em yêu Anh .
- Vậy thì bằng lòng nhé .
- Vâng . Em sẽ là Vợ Anh .
Chàng cầm tay Trân , đặt chiếc nhẩn .
- Anh tặng Em . Đây là nhẩn đính hôn của Anh .
Nụ cười trên môi , má ửng hồng .
- Anh cũng lém nhỉ , bửa nói Em làm chiếc nhẩn cỏ , để lấy kích cở phải không ?
Chàng nói vui .
- Thì vậy mới vừa chứ ?
Chàng nhìn Trân âu yếm , không còn đôi mắt sáng , nhưng Nàng thật đẹp , da lúc nào cũng trắng hồng .Từ thuở nhỏ , Chàng và Trân mỗi ngày vui đợi nhau tới trường .Đám bạn trẻ chơi trò đám cưới , nếu Trân làm cô dâu thì bao giờ chàng cũng là chú rể .Hai người bạn lớn củng nhau .Chàng thầm có tình yêu với Trân .Ngày Chàng chia tay để trở thành một người linh , bịn rịn nhìn nhau .Tuy không nói nhưng qua ánh mắt , Chàng và Trân như đã có lời hẹn ước sẽ có nhau .
No comments:
Post a Comment