Saturday, January 7, 2017

Van Mong Nguyen: Chuyện Tưởng Như Mơ

Van Mong Nguyen

Buổi sáng mới bảnh mắt mà trời đã nóng hừng hực , ngồi một Mình chờ thằng Em Rể , đi coi mấy hồ nuôi tôm về , để đi ăn sáng , thảnh thơi nơi cuộc sống quê nhà . Đã hơn tuần lể mà Chàng chưa thích ứng , thời gian khác biệt làm người cứ ngầy ngậy , lơ mơ cười nói .Con Em Gái từ sân vào cho biết .
- Anh Hai .Có Chị nào hỏi ?
- Sao không mời Người Ta vào , Con Bé này .
- Em có mời , mà Chị hình như có ý ngại , Anh ra đi .
Đứng lên thong thả , gần tới cổng , Người Đàn Bà đang có vẻ đắn đo . mặt lo lắng suy nghĩ .Nét thân quen , Chàng buột miệng kêu .
- Phải Tiểu Đông không ?
- Dạ . Anh còn nhớ Em ! 
Nổi vui thật bất ngờ .
- Vào phòng Anh , Mình nói chuyện nhé .
Hơn một phần tư đời người giờ gặp lại , Tiểu Đông đang ngồi trước mặt , bao nhiêu năm kiếm tìm , chỉ mong nói một lời xin lỗi , thời tuổi trẻ bồng bột , hành động thật nông cạn .
- Hôm qua Em có gặp Chị Thuỷ , cho biết Anh mới về nước , cũng ngần ngại nhưng không còn cách nào khác , nên giờ tới xin Anh giúp cứu Con Mình .
- Tiểu Đông nói Anh vẫn chưa rỏ lắm .Anh xin lỗi .Theo như Em thì Mình có Con với nhau .
- Dạ .Sau lần gần nhau đó thì Em có Con .Gia đình dấu và để tránh tiếng , Em nghỉ học về quê Ngoại ở Long Khánh .Vì biết Anh không có tình yêu với Em nên Em cũng không muốn liên lạc .Tuy thâm tâm luôn nghĩ Mình thuộc về Anh , là vợ của Anh .Em một Mình nuôi Con .Giờ Nó có Vợ ở đây nên Em cũng theo sống với Con , hiện giờ Nó bị bệnh , Bác sỉ cho biết ruột thừa cần mổ gấp , mà Em không chạy được tiền . Em không có ý bắt Anh phải tin , chấp nhận đều Em nói , nhưng xin Anh giúp cho .
Nghe trong sự xúc đông , vui mừng .
- Nhiều năm Anh cũng mong gặp Em để tìm hiểu như thế nào , Anh thành thật xin lỗi Em .Sự vô ý lúc còn trẻ làm cho Anh luôn nghĩ ngợi .Em cho rằng là Vợ Anh .Vậy Anh là Chồng Em .Đương nhiên sẽ cùng lo cho Con .
- Anh vẫn chưa có Vợ con sao ?
- Có đó mà . Đang ở trước mặt Anh phải không ?
Những giọt nước mắt lăn trên má , như biểu hiện sự cảm động , nổi vui mừng . Chàng nhìn Tiểu Đông thầm nghĩ : Tưởng như đang sống trong giấc mơ . Chúng Ta cùng bắt đầu những ngày bên nhau .
 .

Chang nhìn Tiểu Đông đầm ấm yêu thương , vẫn dáng hiền lặng lẻ như ngày nào .
- Em đặt tên Con là gì ?
- Dạ .Tên Minh Thắng , với ý sẽ giúp Mình vượt thắng bản thân . Anh xin lổi Em , đâu phải , chính do ý muốn của Em mà , Em vẫn nhớ sáng hôm đó mấy lần Anh cứ bắt Em về , và với sự bức xúc Anh mới có hành động như vậy .Riêng Em vì yêu Anh nên tự nguyện .Khi yêu Người Ta luôn chấp nhận tất cả , đâu nghĩ tới thiệt hơn .
Chàng nhớ buổi sáng , thằng bạn hẹn tới nhà có chuyện cần .Dựng chiếc xe đạp dựa gốc dừa , có ý ngạc nhiên , trong sân cũng có mấy chiếc xe đạp .Bước vào phòng khách , nhóm con gái ,trong đó có Thuý Hạnh ,người mà Chàng đang theo đuổi , mê đắm và thất vọng khi biết Cô ấy có tình yêu với bạn mình , nhìn những ánh mắt lạnh lùng , Chàng hiểu Mình là người không mời mà đến , vào phòng thằng bạn không thấy Nó .Hiểu nên cảm nhận sự trơ trẻn của chính Mình .Sượng sùng , tiếng mời đãi bôi .
- Sẵn ở lại chơi cho vui .
Đắng cay , buốt giá trong lòng nhưng cười .
- Mình có việc bận phải về .
Dắt chiếc xe đạp ra khỏi cổng nhẹ thở phào , đạp được một lúc nghe tiếng kêu đuổi theo .
- Anh chờ Em với .
Không quay lại , nhưng nhận biết tiếng Tiểu Đông .
- Tiểu Đông theo làm gì .Ở lại chơi với nhóm bạn đi .
- Em cũng không thích thái độ của các bạn đối với Anh . Em chỉ là người có mặt . Anh cho Em theo về nhà với .
Hai chiếc xe đạp trên đường , cũng tới nhà , Chàng mời Tiểu Đông vào , yêu mà không được yêu lòng thật đau buồn , bức xúc .Chỉ có hai người với sự , bực bội , Chàng đã có hành động suồng sả , chiếm đoạt , Tiểu Đông không phản đối , rồi lặng lẻ âm thầm ra về .
Chàng trở thành người lính . những giờ phút cận kề của sự chết sống , nhớ tới , cảm thấy trăn trở , mong có dịp hội ngộ .Theo đơn vị ra nước ngoài , Chàng nhờ bạn bè tìm , bặt vô âm tín .Giờ gặp và như thế này không mừng vui sao được .
- Hôm nay Tiểu Đông đi tới đây bằng gì ?
- Em đi bộ , từ chổ Em tới cũng gần .
- Vậy Anh với Em đi ăn sáng , rồi đi Bệnh Viện lo cho Con .
Nói Con Em lấy xe dặn .
- Mẹ về , nói Anh có việc bận phải đi nhé .Chào Chị Hai đi .
Con Em chào và ngở ngàng nhín Anh , Vào tiệm ăn phở .
- Em có cho Con biết gì về chuyện của Em không ?
- Có nói với Nó , lúc nào Nó cũng ao ước mong gặp Anh để gọi một tiếng : Ba . Nhiều lần Nó có ý tới chào Mẹ để nhận Bà , nhưng Em nghĩ cứ chờ gặp Anh đã , và Em cũng lo sẽ trở thành sự khó xử nếu Anh đã có gia đình .Mà Mẹ có nhận Em làm Con Dâu không Anh ? Thú thật Em đang thật vui , nhưng cũng lo .
Chàng cười trấn an .
- Cứ yên tâm , lâu nay Mẹ cứ hối Anh lấy Vợ , Anh sẽ nói thời đi lính thương Em và sống với Em có Con nên vẫn tìm . Anh chắc Mẹ sẽ mừng vì không những có Dâu mà còn có Cháu Nội nữa .Em đừng lo gì hết .Mình sẽ có nhau .
Một buổi sáng nắng ấm , trong niềm hạnh phúc ngọt ngào .
 



Tới tiệm vàng Chàng đổi một số tiền , đưa Tiểu Đông .
- Sao nhiều vậy Anh ?
- Tiền để Em trả chi phí Bệnh Viện , mua sắm những gì đó , cho Con Dâu .Cứ tự nhiên , công chồng của vợ .Giờ Em có Mẹ , có Anh .
Mua hai sợi dây chuyền .
- Anh tặng Em một và Con Dâu một , bây giờ thì gọi là chút quà mừng , tổ chức đám cưới sẽ đủ tất cả cho Em . Cũng phải một lần lên xe hoa chứ .
Tiểu Đông ánh mắt vui sáng tình yêu thương , ngập ngừng .
- Em mừng nhiều , cám ơn Anh , nhưng Mình có Con lớn , còn đám cưới gì nữa Anh , người ta cười cho .
- Hảy sống vì Mình , Chúng Ta do điều kiện của Mình , chưa có đám cưới . Vợ Chồng để có hạnh phúc đích thực , thì phải lảnh nhận Bí Tích Hôn Phối . Sao lại sợ , lo người khác cười .Và vô khao bất thành lể , bộ Em không thích ?
- Dạ thích . Em cứ theo ý Anh .
Trung phùng Cha Con ôm nhau mừng rở , tình phụ tử chứa chan , gia đình đoàn viên , nổi vui thật to lớn .Chàng dặn Con trai .
- Con mổ xong , Ba sẽ cùng Mẹ về chào Bà , có thể mai Bà và Cô cũng tới thăm Con , đừng lo gì .
Về nhà , thấy Mẹ có vẻ nóng ruột đang chờ .
- Đậy là Tiểu Đông , Vợ Con , người mà bao nhiêu năm nay Con tìm . Chào Mẹ đi Em .
- Thưa Mẹ . Xin Mẹ nhận Con .
- Vậy là Mẹ yên tâm rồi , vào nhà đi .Mẹ vui lắm .
Bửa cơm tối , tiếng nói hoà chung tiếng cười , Chàng và Tiểu Đông nhìn nhau : Cứ tưởng Mình đang trong giấc mơ .

 

No comments:

Post a Comment