Friday, December 30, 2016

Van Mong Nguyen: Chúng Con Cần Mẹ

Van Mong Nguyen

Sau hơn tiếng đồng hồ chạy xe tới Bệnh Viện Vợ đang diều trị , kéo nhẹ cánh cửa , Vợ Nho nằm mở mắt nhìn .
- Hôm nay Anh không đi làm ?
- Anh nghỉ tới mùng 6 .Hảng bắt đầu nghỉ từ hôm nay .
Lấy ghế ngồi , thấy sắc mặt Vợ tươi vui , Thuốc vẫn treo mấy bình lủng lẳng .Kể cho Vợ biết những thăm hỏi của Quý Cha , Quý Soeurs , và Bà Con , thích lắm cười . Nghe Vợ Nho kể chuyện về những đứa Con tới thăm .Con Gái Út nói với Mẹ .
- Con thích Mẹ làm cá gỏi Việt Nam , có bằm bằm cá bỏ nấu chấm ăn : Nó nói chẻo đó Anh .Hay nước chấm giả chuối , Mẹ khoẻ , Con về Mẹ làm cho Con ăn thôi , đừng cho ai hết Mẹ hả !
Thằng Út thì .
- Mẹ về nhớ chiên cánh gà cho Con . Mua ăn không ngon .
Còn Con Gái đầu thì .
- Con thích ăn bánh mì Việt Nam , Mẹ làm nhé .Mẹ khoẻ là Vợ Chồng Con tới liền .Con làm ăn không ngon .
Thấy Vợ kể với niềm vui , thật cũng cho Tôi một sự bất ngờ .Không tưởng là mấy đứa Con có ý nghĩ sẽ tạo cho Mẹ thấy mình quan trong , cần thiết với Các Con , thêm nghị lực cầu sinh , sức mạnh vượt qua cơn bệnh .
- Con Gái Út cứ hết giờ làm của Nó thì chạy tới , hết giờ cho thăm , hối Nó về , cứ dằn dai : Con ngồi chút nữa .
Sống ở ngoài tập quán " Trẻ cậy Cha .Già cậy Con " xây dựng tình thương yêu Gia Đình thật khó .Chỉ biết cảm ơn Chúa .Cho Vợ biết thằng Em gởi quá tết có lạc xưởng , chả lụa , mà Nó nói cười lắm .
- Ở Việt Nam đem qua cho . Em gởi xuống Anh chị ăn tết .
Hai Vợ Chồng phì cười , người Ta cho Nó và Nó cho mình .Những ngày nghĩ sẽ thăm Vợ nằm bệnh , thật bình thản . Đâu phải Tết của Mình .Con Gái mua sắm đủ thứ .Nó cũng ăn Tết .Khí trời se lạnh mùa đông

No comments:

Post a Comment