Van Mong Nguyen
Cầm chìa khoá xuống xe , mở máy ngồi chờ
Vợ .Hôm nay Hai Vợ Chồng đi dự lể khánh thành Nhà Thờ mới , Tôi nhớ
câu chuyện : Người Vợ đang lo nấu ăn nơi bếp , Người Chống đứng bên ,
tươi cười nói .
- Em chờ nước sôi hảy bỏ cá vào .Giờ thì bỏ tàu mùng , chờ sôi đã hảy nêm nước mắn , như vậy là được .
Người Vợ quay lại bực bội gắt .
- Em nấu hay Anh , đứng đó mà lảm nhảm .
- Thì khác gì khi Anh lái xe Em hay nhắc chừng .
Vợ Tôi cũng không khác gì , Chồng lái cần tập trung cứ bị chia trí , xe vừa gần tới cổng ra đường .
- Để ý , ngừng lại có xe .
Đang giữ chân thắng chờ đây , hơi mất niềm tin rồi nha .
- Hết xe sao không chạy , còn đứng đó .
Em ơi ! Đang chờ nhắc mà .Tới ngả tư .
- Đèn đỏ , vượt đèn đỏ bị phạt rồi trắng mắt ra .
Ai chạy luôn đâu nào , kiểu này thì Mình thành bị động , cũng phải có cách , mấy lần nói vẫn không thay đổi .Tới ngả tư nhỏ , đèn đỏ Tôi vô ý qua luôn , Vợ xanh mặt , thất thanh .
- Sao đèn đỏ mà Anh không ngừng , bị phạt chết .
- Thì cứ chờ Em nhắc nên không để ý , Em thấy không ? Người lái bị người ngồi bên nhắc sẽ không có sự phán đoán .Làm ơn dùm , nói chuyện gì cũng được , nhưng đừng nhắc .
Nhiều khi phải đề nghị , phân tích .
- Em thích sống theo ý Em , cũng nên để Anh theo ý Anh chứ ! Gì cũng nói là sao ?
- Thì lo cho Anh chứ sao nữa !
Thành ra cứ nơi nào có Vợ là Tôi lửng thửng , vào nhà thờ , Vợ đâu Tôi đó .Sách hát dở sẳn trang đưa qua : Hát đi , thì hát đây .Có tiệc mừng , cứ vô tư .Anh tới đây ngồi , để Em đi lấy cà phê cho , vậy là khỏi có uống bia .Đĩa đồ ăn mang tới : Những thứ này ngon , ăn hết đi .Gặp mấy Bà Souers Tân Bình quen thân tủm tỉm cười .
- Phải công nhận Anh Mong sướng thiệt .
Đúng như vậy , sướng thiệt , biết thế nào đây , chỉ xin Đức Mẹ giúp giống như Mẹ : [ Xin vâng .] Mẹ dạy Con hai tiếng : xin vâng .Hôm nay và ngày mai .Tương lai ....
- Em chờ nước sôi hảy bỏ cá vào .Giờ thì bỏ tàu mùng , chờ sôi đã hảy nêm nước mắn , như vậy là được .
Người Vợ quay lại bực bội gắt .
- Em nấu hay Anh , đứng đó mà lảm nhảm .
- Thì khác gì khi Anh lái xe Em hay nhắc chừng .
Vợ Tôi cũng không khác gì , Chồng lái cần tập trung cứ bị chia trí , xe vừa gần tới cổng ra đường .
- Để ý , ngừng lại có xe .
Đang giữ chân thắng chờ đây , hơi mất niềm tin rồi nha .
- Hết xe sao không chạy , còn đứng đó .
Em ơi ! Đang chờ nhắc mà .Tới ngả tư .
- Đèn đỏ , vượt đèn đỏ bị phạt rồi trắng mắt ra .
Ai chạy luôn đâu nào , kiểu này thì Mình thành bị động , cũng phải có cách , mấy lần nói vẫn không thay đổi .Tới ngả tư nhỏ , đèn đỏ Tôi vô ý qua luôn , Vợ xanh mặt , thất thanh .
- Sao đèn đỏ mà Anh không ngừng , bị phạt chết .
- Thì cứ chờ Em nhắc nên không để ý , Em thấy không ? Người lái bị người ngồi bên nhắc sẽ không có sự phán đoán .Làm ơn dùm , nói chuyện gì cũng được , nhưng đừng nhắc .
Nhiều khi phải đề nghị , phân tích .
- Em thích sống theo ý Em , cũng nên để Anh theo ý Anh chứ ! Gì cũng nói là sao ?
- Thì lo cho Anh chứ sao nữa !
Thành ra cứ nơi nào có Vợ là Tôi lửng thửng , vào nhà thờ , Vợ đâu Tôi đó .Sách hát dở sẳn trang đưa qua : Hát đi , thì hát đây .Có tiệc mừng , cứ vô tư .Anh tới đây ngồi , để Em đi lấy cà phê cho , vậy là khỏi có uống bia .Đĩa đồ ăn mang tới : Những thứ này ngon , ăn hết đi .Gặp mấy Bà Souers Tân Bình quen thân tủm tỉm cười .
- Phải công nhận Anh Mong sướng thiệt .
Đúng như vậy , sướng thiệt , biết thế nào đây , chỉ xin Đức Mẹ giúp giống như Mẹ : [ Xin vâng .] Mẹ dạy Con hai tiếng : xin vâng .Hôm nay và ngày mai .Tương lai ....
No comments:
Post a Comment