Saturday, December 17, 2016

Van Mong Nguyen: Cũng Phải Có Lúc

Van Mong Nguyen

Trời buổi tối lạnh , con cháu được Cô tắm xong , từ nhà tắm đi ra , Nó 2 tuổi rưởi , đang bị Mẹ gắt gỏng về chuyện mặc quần áo .
- Con có biết là phải lấy mặc thứ gì trước , thứ gì sau không ?
Bị Mẹ la , con Bé núc nở khóc , bất động chịu trận , Vợ Nho đưới bếp bỏ đủa mặt hầm hầm , đi lên , phải can thiệp mới được .
- Em đi ra ngoài với Anh .
Vợ biết , khi Tôi nói nghiêm thì không thể không nghe .Hai Vợ Chồng bên nhau , trăng sáng đẹp , trời đêm mát dịu .
- Trăng đẹp Em hả ?
- Đẹp thật , lâu lắm Mình không ngắm trăng .
Khoảng khắc lặng qua , Vợ Nho hậm hực .
- Sao mà Nó nói nhiều hết sức , trời lạnh mặc nhanh cho Con , ở đó mà tự lập .
Nhìn Vợ . Tôi cười nhỏ nhẹ .
- Nếu Em muốn Con Trai và mấy đứa cháu chạy tới chạy lui thì đừng nóng , Con Dâu đang dạy Con theo ý Nó , Em nói bắt buộc Nó phải nghe , nhưng sau khi về , Nó sẽ không tới nữa , mà Nó không có ý tới thì Con trai Em cũng sẽ khó mà tới .Chỉ cần đổi địa chỉ , đổi số phôn là Mình chịu .
Vợ Nho ngẩm nghĩ , dịu mặt lại , Con Gái Tôi , Cô 9 từ nhà tắm đi ra tươi cười với Chị Dâu , ngồi xuống .
- Cô hỏi Cháu nhé , mặc quần áo , mặc gì trước nào ?
Con Cháu thấy Cô hỏi trả lời .
- Dạ. Mặc quần lót trước .
- Đúng rồi , Cháu tự Mình mặc đi .
Sự việc được giải quyết êm đẹp , mỗi đứa mỗi tính , đứa Con Dâu này rất nguyên tắc , nhưng lại thương Mẹ Chồng , cần gọi là vui vẻ chạy tới .Nuôi Con nhỏ khổ nhưng dể , Con lớn cư sử rất khó 

No comments:

Post a Comment