Van Mong Nguyen
Rời nhà Bà Dì , chạy xe thẳng hướng Nhà Thờ đi về , Cô gái đứng bên đường giơ tay vẩy : Xe ôm . Kêu Mình , bớt ga ngừng xe định cho biết không phải , Cô gái đẹp quá , mặt trái soan , ánh mắt trong sáng , má hồng da trắng .
- Như bao tới 5 giờ chiều Anh lấy bao nhiêu ?
Hỏi hơi khó trả lời , có phải chạy xe ôm đâu mà biết giá cả . ưởn ờ .
- Cô cứ đi rồi chiều tính , không lấy mắc đâu .
- Vậy Anh chờ , để vào nhà lấy sách tay nhé .
Được chở Cô gái đẹp sau lưng tự nhủ : Mình phải chạy đàng hoàng .
- Anh cho tới trước chợ Phương Sài .
Qua cầu Xóm Bóng , cầu Hà Ra , ngã tư quẹo trái một chút là tới .
- Anh ở đây đợi , hay đi đâu cũng được , khoảng 11 giờ mới đi .
Sẳn nơi phố , vậy kiếm chổ ăn sáng , chạy tới trước cổng sân vận động vào tiệm quen , gọi tô phở khô , có chén nước lèo 2 viên xíu mại , còn sớm về nhà đã .Trở lại đứng một lúc , cô gái từ trong ngỏ nhỏ đi ra , người đẹp dáng đi cũng thanh nhã , khoan thai .
- Anh chạy tới Nhà Thờ Bình Cang , Anh biết đường không ?
- Yên tâm đường nào cũng biết hết .
Nhắm thẳng hướng Thành , rẻ trái , Nhà Thờ đây rồi .
- Anh quẹo phải , tới căn nhà ngói có cây vú sửa .
Ngừng xe , phía trong một Bà Cụ tướng còn nhanh nhẹn , khoẻ .
- Vào nhà đi hai đứa , con cháu này , hôm nay mới đưa bạn trai tới giới thiệu với Bà Nội .
Cô gái đỏ mặt giẩy nẩy : Bà Nội .
- Thôi đừng nói Bà Nội gìa lẩm cẩm , dắt xe vào đi cháu .
- Dạ .Cám ơn Bà Nội .
Ngồi xuống bàn , nhìn cô gái đang có vẻ suy nghĩ .
- Bà hỏi Cháu , vậy Cháu người ở đâu ?
- Thưa Bà .Cháu người Ba Làng , tên Cháu là Minh .
- Vậy Bà biết , Ba Làng xứ đạo nổi tiếng , lúc trước còn đi được , cứ tháng 5 Bà về ở nhà con trai , cũng hay tới đi kiệu .Hai đứa ngồi chơi , Bà ra vườn hái ít rau , chút nữa ăn cơm với Bà nhé .
Cô gái hơi ngượng ngùng , ngập ngừng .
- Anh là Anh Minh , Cháu Dì Bảy phải không ?
- Đúng rồi , có vấn đề sao ?
- Vậy Em phải xin lỗi rồi , Anh đâu phải xe ôm .
Mỉn cười trần tình .
- Nghe kêu định nói không phải , nhưng thấy Em đẹp quá nên cứ để yên .Anh cũng thích đưa Em đi đó .
Nụ cười hồng thêm đôi má .
- Em biết rỏ Anh , Dì Bảy là chổ thân tình của Má Em , cùng trong Hội Dòng Ba , hay đi thăm người này người kia , thường khen Anh nhiều lắm .Anh còn nhớ Chị Diệu không ?
- Nhớ chứ , Bạn Thân thời trẻ mà .
Tiếng cười oà vang .
- Vậy mà không có ấn tượng gì về Em , thiệt cũng lạ , Em là Em gái Chị Diệu .Ngày còn nhỏ , mỗi lần Anh tới nhà , hay đem ổi cho đó .
Ngạc nhiên , sửng sờ .
- Em nói gì ! Em là Thuỷ Tiên , Em của Diệu với Tuấn . Không ngờ Em lớn đẹp như vậy .Mà nhà trước ở bên hông nhà thờ , sao bửa nay Em chờ xe chổ đường đó .
- Sau 75 .Ba Em bán nhà củ , mua chổ mới bây giờ để có đất trồng rau sinh sống , may có phần ruộng của Bà Nội nên mới qua ngày được .
- Ba Má Em vẫn khoẻ chứ ? Diệu và Tuấn giờ thế nào ?
- Ba Má Em bình thường , còn Chị Diệu có chồng về quê ở Long Khánh , Anh Tuấn học ở Sài Gòn rồi theo đoàn người di tản bây giờ vẫn chưa có tin .
Đang chuyện thăm hỏi , Bà Nội vào .
- Cháu xuống bếp làm cơm mời Anh , có rau ăn rau vậy .
Thật tình , một cô bé ngày nào thường gặp , giờ đẹp đến lạ nhận không ra , nhìn Em chợt thấy lóng cũng ngẩn ngơ .
- Như bao tới 5 giờ chiều Anh lấy bao nhiêu ?
Hỏi hơi khó trả lời , có phải chạy xe ôm đâu mà biết giá cả . ưởn ờ .
- Cô cứ đi rồi chiều tính , không lấy mắc đâu .
- Vậy Anh chờ , để vào nhà lấy sách tay nhé .
Được chở Cô gái đẹp sau lưng tự nhủ : Mình phải chạy đàng hoàng .
- Anh cho tới trước chợ Phương Sài .
Qua cầu Xóm Bóng , cầu Hà Ra , ngã tư quẹo trái một chút là tới .
- Anh ở đây đợi , hay đi đâu cũng được , khoảng 11 giờ mới đi .
Sẳn nơi phố , vậy kiếm chổ ăn sáng , chạy tới trước cổng sân vận động vào tiệm quen , gọi tô phở khô , có chén nước lèo 2 viên xíu mại , còn sớm về nhà đã .Trở lại đứng một lúc , cô gái từ trong ngỏ nhỏ đi ra , người đẹp dáng đi cũng thanh nhã , khoan thai .
- Anh chạy tới Nhà Thờ Bình Cang , Anh biết đường không ?
- Yên tâm đường nào cũng biết hết .
Nhắm thẳng hướng Thành , rẻ trái , Nhà Thờ đây rồi .
- Anh quẹo phải , tới căn nhà ngói có cây vú sửa .
Ngừng xe , phía trong một Bà Cụ tướng còn nhanh nhẹn , khoẻ .
- Vào nhà đi hai đứa , con cháu này , hôm nay mới đưa bạn trai tới giới thiệu với Bà Nội .
Cô gái đỏ mặt giẩy nẩy : Bà Nội .
- Thôi đừng nói Bà Nội gìa lẩm cẩm , dắt xe vào đi cháu .
- Dạ .Cám ơn Bà Nội .
Ngồi xuống bàn , nhìn cô gái đang có vẻ suy nghĩ .
- Bà hỏi Cháu , vậy Cháu người ở đâu ?
- Thưa Bà .Cháu người Ba Làng , tên Cháu là Minh .
- Vậy Bà biết , Ba Làng xứ đạo nổi tiếng , lúc trước còn đi được , cứ tháng 5 Bà về ở nhà con trai , cũng hay tới đi kiệu .Hai đứa ngồi chơi , Bà ra vườn hái ít rau , chút nữa ăn cơm với Bà nhé .
Cô gái hơi ngượng ngùng , ngập ngừng .
- Anh là Anh Minh , Cháu Dì Bảy phải không ?
- Đúng rồi , có vấn đề sao ?
- Vậy Em phải xin lỗi rồi , Anh đâu phải xe ôm .
Mỉn cười trần tình .
- Nghe kêu định nói không phải , nhưng thấy Em đẹp quá nên cứ để yên .Anh cũng thích đưa Em đi đó .
Nụ cười hồng thêm đôi má .
- Em biết rỏ Anh , Dì Bảy là chổ thân tình của Má Em , cùng trong Hội Dòng Ba , hay đi thăm người này người kia , thường khen Anh nhiều lắm .Anh còn nhớ Chị Diệu không ?
- Nhớ chứ , Bạn Thân thời trẻ mà .
Tiếng cười oà vang .
- Vậy mà không có ấn tượng gì về Em , thiệt cũng lạ , Em là Em gái Chị Diệu .Ngày còn nhỏ , mỗi lần Anh tới nhà , hay đem ổi cho đó .
Ngạc nhiên , sửng sờ .
- Em nói gì ! Em là Thuỷ Tiên , Em của Diệu với Tuấn . Không ngờ Em lớn đẹp như vậy .Mà nhà trước ở bên hông nhà thờ , sao bửa nay Em chờ xe chổ đường đó .
- Sau 75 .Ba Em bán nhà củ , mua chổ mới bây giờ để có đất trồng rau sinh sống , may có phần ruộng của Bà Nội nên mới qua ngày được .
- Ba Má Em vẫn khoẻ chứ ? Diệu và Tuấn giờ thế nào ?
- Ba Má Em bình thường , còn Chị Diệu có chồng về quê ở Long Khánh , Anh Tuấn học ở Sài Gòn rồi theo đoàn người di tản bây giờ vẫn chưa có tin .
Đang chuyện thăm hỏi , Bà Nội vào .
- Cháu xuống bếp làm cơm mời Anh , có rau ăn rau vậy .
Thật tình , một cô bé ngày nào thường gặp , giờ đẹp đến lạ nhận không ra , nhìn Em chợt thấy lóng cũng ngẩn ngơ .
Bà Cháu thân tình , bửa cơm vui vẻ , đúng là Người già luôn mong được Con Cháu quan tâm .
- Bà đi nghỉ đây , hai đứa nhớ thường tới thăm Bà .
Chàng có ý phụ dọn , Thuỷ Tiên cười .
- Để Em đem chiếc chiếu ra trải ở bụi tre , Anh ngồi nghỉ , chỉ có như thế này mà Anh phải phụ , khinh thường Em thế .
Khi vui Ai cũng có thái độ dể thương , gió trưa nhẹ mát , nhìn giòng nước sông lửng lờ êm trôi , tâm trạng cảm khái , dọn xong Thuỷ Tiên tới ngồi bên tươi cười ,
- Anh đang suy nghĩ gì đấy ?
- Nghĩ thì có , nhưng khi nào sẽ nói , giờ Anh rất vui .
- Em cũng vui nhiều , nghe Dì Bảy khen Anh giỏi đủ chuyện , mỗi lần Dì Bảy đi đâu với Má Em hay nhờ Em trông nhà , Em vẫn đợi mong gặp , nhưng cứ chưa toại ý .
- Dì thương khen Cháu là chuyện thường , còn Anh làm biển thì chỉ may thôi , giỏi gì . Để Anh kể Em nghe : Bửa trước đánh lưới ở Chà Là trúng cá , bửa sau háo hức đi sớm tới thả trôi đợi , ngủ quên , giật mình dậy thấy hừng đông mà ghe trôi về , đang ở đầm Lương Sơn , đầu Mồng Gà , chạy lên không kịp , biển chỉ đánh lưới giấc hừng đông , nên đành cũng đánh lưới , nào ngờ cá lại giạt xuống , kéo trắng lưới . Làm gì cũng chỉ là may chứ chẳng giỏi .
Cuộc sống luôn có những điều khó , không thể tự cao về những thành công đạt được .
- Em cũng thường thấy Dì Bảy than thở , Anh không có ý lấy vợ , bộ không thích ?
- Đàn ông gần như Ai cũng thích có vợ chư ! nhưng với Anh phải yêu và có người yêu mình , những cô bạn mà Anh vừa có ý , chưa kịp gì đã nhận được thiệp hồng báo tin , còn tuổi Anh bây giờ những người như Em thì cũng ngại , trâu già thích gặm cỏ non , mà như Em đã có bạn trai chưa .
Thuỷ Tiên tủm tỉm cười .
- Em mà có bạn trai gì , mấy lần Chị Mai rủ tới nhà Anh chơi , đi ngang Em lại sợ nên thôi , dạy mẩu giáo Dân Lập hơn năm , bị phân biệt Con Lính chế độ củ nên Em nghỉ ở nhà , ít tiếp xúc với ai .
Nhìn Thuỷ Tiên âu yếm .
- Vậy Anh có hy vọng không ?
Cảm nhận có sự trao gởi yêu thương , Thuỷ Tiên đỏ mặt , mắc cở .
- Em biết đâu ! Bây giờ để Em hái vú sửa Anh ăn nhé .
Cây vú sửa to , đang trỉu trái mơn mởn , màu xanh dưới tím trên .
- Làm sao hái , trèo lên à ?
- Không . Mình chỉ hái mấy trái ăn , nên dùng sào .
Với cây sào trong tay , Thuỷ Tiên khèo những trái chín , nhón người vùng bụn hơi hở , Chàng đắm đuối mê mẩn .
- Anh cũng lém lắm , nhìn lén nhé .
Tới lại chổ ngồi , Chàng cầm trái vú sửa căng da bóp nhẹ .
- Đưa đây , Em cắt cho ăn , bóp vú sửa còn nhìn Em cười , nghĩ bậy phải không ?
- Mắt tự động thôi , Em đẹp quá nên cứ muốn nhìn , Anh giờ có sự tự tin và vui .Bản tánh Anh luôn mặc cảm và nếu Em khó chịu Anh sẽ không tự nhiên nữa , như mời ai mà bị từ chối là Anh luôn tránh .
Nên luôn hoài cô đơn là vậy .
Tiếng cười trong câu nói .
- Gặp nhau là duyên , nhìn nhau là ngộ , có gì mà phải khó chịu , làm hoa cho người mình thương ngắm thấy vui chứ Anh .
Bốn mắt tha thiết có ý có tình .
- Chiều Anh mời Em đi uống nước nhé .
- Dạ . Em vui được cùng đi với Anh .
Uống nước xong . chay xe dạo bờ biển , thẳng Cầu Đá , nhớ câu hát : Sài Gòn .Cầu Đá Nha Trang .Anh muốn chơi sang , sớm mai bánh ngọt , chiều về cà phê sửa bò .Ghé Hoàng Văn Thụ ăn nem nướng , ngon và về , một ngày thật tuyệt .
- Anh sẽ tới gặp Em nữa nhé .Giờ Anh ghé Bà Dì .
- Vâng Em chào và sẽ chờ đấy .
Thấy ánh sáng đèn , Bà Dí đang có nhà .
- Chào Dì . Dì khoẻ không ?
- Cám ơn Chúa , Cũng thường thôi Cháu .
- Có chuyện này , không biết ý Dì như thế nào ? Cháu muốn nhờ Dì làm mai hỏi Thuỷ Tiên , con Gái Bác Phát cho Cháu .
Mặt Bà Dì lộ nét mừng .
- Được .Lâu nay Dì cũng có ý nói với Cháu , con bé được người được nết , hiền và giỏi việc nhà .Dì cũng thân gia đình ông bà .Cháu yên tâm , Dì mà nói thì phải được , như thế nào chiều mai Dì sẽ tới nhà cho Cháu biết , mà sao Cháo biết Nó .
Kể cho Bà Dì nghe những quen biết ngày xưa và hôm nay tình cờ gặp , mạnh dạn để tạo cuộc sống có niềm vui .
- Bà đi nghỉ đây , hai đứa nhớ thường tới thăm Bà .
Chàng có ý phụ dọn , Thuỷ Tiên cười .
- Để Em đem chiếc chiếu ra trải ở bụi tre , Anh ngồi nghỉ , chỉ có như thế này mà Anh phải phụ , khinh thường Em thế .
Khi vui Ai cũng có thái độ dể thương , gió trưa nhẹ mát , nhìn giòng nước sông lửng lờ êm trôi , tâm trạng cảm khái , dọn xong Thuỷ Tiên tới ngồi bên tươi cười ,
- Anh đang suy nghĩ gì đấy ?
- Nghĩ thì có , nhưng khi nào sẽ nói , giờ Anh rất vui .
- Em cũng vui nhiều , nghe Dì Bảy khen Anh giỏi đủ chuyện , mỗi lần Dì Bảy đi đâu với Má Em hay nhờ Em trông nhà , Em vẫn đợi mong gặp , nhưng cứ chưa toại ý .
- Dì thương khen Cháu là chuyện thường , còn Anh làm biển thì chỉ may thôi , giỏi gì . Để Anh kể Em nghe : Bửa trước đánh lưới ở Chà Là trúng cá , bửa sau háo hức đi sớm tới thả trôi đợi , ngủ quên , giật mình dậy thấy hừng đông mà ghe trôi về , đang ở đầm Lương Sơn , đầu Mồng Gà , chạy lên không kịp , biển chỉ đánh lưới giấc hừng đông , nên đành cũng đánh lưới , nào ngờ cá lại giạt xuống , kéo trắng lưới . Làm gì cũng chỉ là may chứ chẳng giỏi .
Cuộc sống luôn có những điều khó , không thể tự cao về những thành công đạt được .
- Em cũng thường thấy Dì Bảy than thở , Anh không có ý lấy vợ , bộ không thích ?
- Đàn ông gần như Ai cũng thích có vợ chư ! nhưng với Anh phải yêu và có người yêu mình , những cô bạn mà Anh vừa có ý , chưa kịp gì đã nhận được thiệp hồng báo tin , còn tuổi Anh bây giờ những người như Em thì cũng ngại , trâu già thích gặm cỏ non , mà như Em đã có bạn trai chưa .
Thuỷ Tiên tủm tỉm cười .
- Em mà có bạn trai gì , mấy lần Chị Mai rủ tới nhà Anh chơi , đi ngang Em lại sợ nên thôi , dạy mẩu giáo Dân Lập hơn năm , bị phân biệt Con Lính chế độ củ nên Em nghỉ ở nhà , ít tiếp xúc với ai .
Nhìn Thuỷ Tiên âu yếm .
- Vậy Anh có hy vọng không ?
Cảm nhận có sự trao gởi yêu thương , Thuỷ Tiên đỏ mặt , mắc cở .
- Em biết đâu ! Bây giờ để Em hái vú sửa Anh ăn nhé .
Cây vú sửa to , đang trỉu trái mơn mởn , màu xanh dưới tím trên .
- Làm sao hái , trèo lên à ?
- Không . Mình chỉ hái mấy trái ăn , nên dùng sào .
Với cây sào trong tay , Thuỷ Tiên khèo những trái chín , nhón người vùng bụn hơi hở , Chàng đắm đuối mê mẩn .
- Anh cũng lém lắm , nhìn lén nhé .
Tới lại chổ ngồi , Chàng cầm trái vú sửa căng da bóp nhẹ .
- Đưa đây , Em cắt cho ăn , bóp vú sửa còn nhìn Em cười , nghĩ bậy phải không ?
- Mắt tự động thôi , Em đẹp quá nên cứ muốn nhìn , Anh giờ có sự tự tin và vui .Bản tánh Anh luôn mặc cảm và nếu Em khó chịu Anh sẽ không tự nhiên nữa , như mời ai mà bị từ chối là Anh luôn tránh .
Nên luôn hoài cô đơn là vậy .
Tiếng cười trong câu nói .
- Gặp nhau là duyên , nhìn nhau là ngộ , có gì mà phải khó chịu , làm hoa cho người mình thương ngắm thấy vui chứ Anh .
Bốn mắt tha thiết có ý có tình .
- Chiều Anh mời Em đi uống nước nhé .
- Dạ . Em vui được cùng đi với Anh .
Uống nước xong . chay xe dạo bờ biển , thẳng Cầu Đá , nhớ câu hát : Sài Gòn .Cầu Đá Nha Trang .Anh muốn chơi sang , sớm mai bánh ngọt , chiều về cà phê sửa bò .Ghé Hoàng Văn Thụ ăn nem nướng , ngon và về , một ngày thật tuyệt .
- Anh sẽ tới gặp Em nữa nhé .Giờ Anh ghé Bà Dì .
- Vâng Em chào và sẽ chờ đấy .
Thấy ánh sáng đèn , Bà Dí đang có nhà .
- Chào Dì . Dì khoẻ không ?
- Cám ơn Chúa , Cũng thường thôi Cháu .
- Có chuyện này , không biết ý Dì như thế nào ? Cháu muốn nhờ Dì làm mai hỏi Thuỷ Tiên , con Gái Bác Phát cho Cháu .
Mặt Bà Dì lộ nét mừng .
- Được .Lâu nay Dì cũng có ý nói với Cháu , con bé được người được nết , hiền và giỏi việc nhà .Dì cũng thân gia đình ông bà .Cháu yên tâm , Dì mà nói thì phải được , như thế nào chiều mai Dì sẽ tới nhà cho Cháu biết , mà sao Cháo biết Nó .
Kể cho Bà Dì nghe những quen biết ngày xưa và hôm nay tình cờ gặp , mạnh dạn để tạo cuộc sống có niềm vui .
Từ ngoài ghe vào nhà , mùa lưới tư , những lứa cá mới lớn , nhìn ra , Thuỷ Tiên đang xuống xe trước cổng , xinh xắn rạng rở .
- Mời Em , nàng tiên giáng trần , Anh vui khi Em tới .
- Thiệt tình , tán gái như Anh , giống như người chờ sung rụng , nói tới làm Em đợi mấy hôm nay , Ba Mẹ Em đã đồng ý chuyện Anh hỏi Em . Vui phải không ?
Đưa Thuỷ Tiên ra sân sau .
- Dì Anh có cho biết , dỉ nhiên vui . Mấy bửa nay , Anh lo làm cái hàng rào cho Bà Nội , cưa cây , tính cọc và đợi người đem mớ cọc sắt tới , nên có rời nhà được đâu .
Nhìn đống cọc sắt , Thuỷ Tiên hỏi .
- Giàn nho ở đây đẹp quá rồi , Anh tính làm ở đâu nữa ?
- Làm cho Ba Vợ tương lai đấy . như chút quà cám ơn đã gả Con gái cho Anh , được không ?
Mắt chớt nhanh cảm động .
- Sao Anh biết Ba Em có ý nhờ Anh làm giàn nho .
- Dì Anh nói , để tỏ lòng , gì mà Anh chẳng làm , vào phòng Anh , mình nói chuyên .
Ly cà phê , ly nước cam , ngồi nhìn nhau âu yếm .
- Ngày trên nhà Bà Nội , Em hỏi Anh nghĩ gì , giờ Anh nói nhé : Anh nghĩ nếu gặp Em lần thứ 2 sẽ hỏi : Em bằng lòng làm vợ Anh không ? Nghe Anh nói , suy nghĩ rồi hảy trả lời .
Lây hộp đựng chiếc nhẩn , để trên bàn ,
- Đây là nhẩn đính hôn của Anh dành cho Em . Anh muốn Em hiểu điều này .Nếu một mình thì Anh có thể giằng dai ở đây , nhưng có vợ thì sẽ phải nghĩ tới có con , chuyện chưa tới , nhưng tương lai thì phải đi , thể chế này không chấp nhận được . Anh không muốn con mình bị đàn áp , bị kỳ thị . Tổ chức đi có thể thất bại , Anh sẽ không còn gì và thành công sống xứ người , thì Anh cũng phải bắt đầu bằng chính nổ lực của mình , với hai bàn tay trắng .Nếu Em đồng ý thì Chúng Ta nên vợ chồng .Anh sẽ đứng đợi Em ở đàng kia , không đồng ý Em có thể ra về .
Đứng lên tới góc phòng lặng lẻ chờ , tiếng chân tới , vòng tay ôm .
- Em yêu Anh và bằng lòng trở thành vợ Anh .
Quay lại ôm thân thể nóng bỏng , môi hôn nồng ấm yêu thương .
- Tuần sau , Anh sẽ xin Ba Mẹ Em làm đám hỏi , và tại nhà Anh sẽ tổ chức tiệc đính hôn , mặc nhiên để Ai cũng biết Em là vợ Anh , đăng ký kết hôn và tiến hành tổ chức đám cưới . Em có thể bị một vài phiền toái điều tra từ tụi công an , nhớ đừng sợ , Tụi nó không giỏi gì đâu .Chỉ là trò : Chúng Tôi biết hết , thành thật khai báo để được khoan hồng .Mình phải thật tin nhau .Từ đây Anh với Em cư xử như vợ chồng , có những điều cũng nên ngộ biến tòng quyền .
- Vâng Em tin Anh và biết sẽ không là Tô Thị bồng con trông chồng về hay chưa .
Cuộc sống ở phía trước , có những điều phải bỏ hôm nay .Chuyến đi thành công , những ngày mới bắt đầu .Không ra đi sẽ không thể thay đổi được điều mình muốn .
- Mời Em , nàng tiên giáng trần , Anh vui khi Em tới .
- Thiệt tình , tán gái như Anh , giống như người chờ sung rụng , nói tới làm Em đợi mấy hôm nay , Ba Mẹ Em đã đồng ý chuyện Anh hỏi Em . Vui phải không ?
Đưa Thuỷ Tiên ra sân sau .
- Dì Anh có cho biết , dỉ nhiên vui . Mấy bửa nay , Anh lo làm cái hàng rào cho Bà Nội , cưa cây , tính cọc và đợi người đem mớ cọc sắt tới , nên có rời nhà được đâu .
Nhìn đống cọc sắt , Thuỷ Tiên hỏi .
- Giàn nho ở đây đẹp quá rồi , Anh tính làm ở đâu nữa ?
- Làm cho Ba Vợ tương lai đấy . như chút quà cám ơn đã gả Con gái cho Anh , được không ?
Mắt chớt nhanh cảm động .
- Sao Anh biết Ba Em có ý nhờ Anh làm giàn nho .
- Dì Anh nói , để tỏ lòng , gì mà Anh chẳng làm , vào phòng Anh , mình nói chuyên .
Ly cà phê , ly nước cam , ngồi nhìn nhau âu yếm .
- Ngày trên nhà Bà Nội , Em hỏi Anh nghĩ gì , giờ Anh nói nhé : Anh nghĩ nếu gặp Em lần thứ 2 sẽ hỏi : Em bằng lòng làm vợ Anh không ? Nghe Anh nói , suy nghĩ rồi hảy trả lời .
Lây hộp đựng chiếc nhẩn , để trên bàn ,
- Đây là nhẩn đính hôn của Anh dành cho Em . Anh muốn Em hiểu điều này .Nếu một mình thì Anh có thể giằng dai ở đây , nhưng có vợ thì sẽ phải nghĩ tới có con , chuyện chưa tới , nhưng tương lai thì phải đi , thể chế này không chấp nhận được . Anh không muốn con mình bị đàn áp , bị kỳ thị . Tổ chức đi có thể thất bại , Anh sẽ không còn gì và thành công sống xứ người , thì Anh cũng phải bắt đầu bằng chính nổ lực của mình , với hai bàn tay trắng .Nếu Em đồng ý thì Chúng Ta nên vợ chồng .Anh sẽ đứng đợi Em ở đàng kia , không đồng ý Em có thể ra về .
Đứng lên tới góc phòng lặng lẻ chờ , tiếng chân tới , vòng tay ôm .
- Em yêu Anh và bằng lòng trở thành vợ Anh .
Quay lại ôm thân thể nóng bỏng , môi hôn nồng ấm yêu thương .
- Tuần sau , Anh sẽ xin Ba Mẹ Em làm đám hỏi , và tại nhà Anh sẽ tổ chức tiệc đính hôn , mặc nhiên để Ai cũng biết Em là vợ Anh , đăng ký kết hôn và tiến hành tổ chức đám cưới . Em có thể bị một vài phiền toái điều tra từ tụi công an , nhớ đừng sợ , Tụi nó không giỏi gì đâu .Chỉ là trò : Chúng Tôi biết hết , thành thật khai báo để được khoan hồng .Mình phải thật tin nhau .Từ đây Anh với Em cư xử như vợ chồng , có những điều cũng nên ngộ biến tòng quyền .
- Vâng Em tin Anh và biết sẽ không là Tô Thị bồng con trông chồng về hay chưa .
Cuộc sống ở phía trước , có những điều phải bỏ hôm nay .Chuyến đi thành công , những ngày mới bắt đầu .Không ra đi sẽ không thể thay đổi được điều mình muốn .