Wednesday, February 1, 2017

Van Mong Nguyen: Cũng Có Vui

Van Mong Nguyen

Ngày Chủ Nhật bận chút việc ở Nhà thờ , nên không chạy thăm được Vợ Nho .Tối ngủ cứ chẳng yên .Ngày thứ Hai , mồng 3 tết , ngày Thánh hoá công việc làm , ỉu xìu .Vừa ngồi làm mà bất an , không biết ngày Mồng 1 Vợ Nho về nhà Con Gái , rồi vào bệnh viện lại tình trang sức khoẻ như thế nào ? Vừa làm , vừa cầu nguyện , mong mau hết giờ .Phóng xe tốc độ nhanh , đường ngày nào cũng đi , cứ giờ đi và giờ về , kiểu này đường phố thêm mòn , xin Thánh Giu Se cho Vợ Nho mau khoẻ . Vào thang máy , quen qúa , bước vào phòng , hơi hoảng , mới về một ngày mà máy móc tứ tung , đèn không mở , mờ mờ , tới bên gường nhìn , không phải , một bà già đang nằm im , ra liền , qua phòng nữa , cũng không phài , bối rối , chuyển đi đâu rồi . Đang đứng , một cô Y tá cười tươi chào .
- Bà Nguyễn chuyển tới chổ này rồi .
Đi theo , hồi hộp : Lại gì đây , về có một ngày , lại nằm phòng đặc biệt sao ? Thở phào nhẹ nhỏm , khi Cô Y tá bước vào phòng chung , bệnh hồi phục , mở màn báo , thấy Vơ ngồi dậy tỉnh táo , Cám ơn Cô Y tá xinh đẹp .Vợ có ý chờ , háo hức kể .
- Hôm về , Con gái chở đi chợ , ở đây gì cũng rẻ hơn chổ mình , thứ gì cũng có , cua , ghẹ ốc , nước mắn đủ hết , có con cá Chai to , Em định mua cho Anh , nghĩ mua Anh cũng để tủ lanh nên thôi , có loại ốc như ở Phan Thiết nữa . 
- Em nhớ đường khi nào khoẻ , về Anh chở Em đi mua .
- Nó chạy lòng vòng , nhớ gì nổi , bửa đó làm gì tụi Nó cũng ăn sạch , gỏi cuốn cả trăm cái , bún giò heo , nồi to nước mắn chia đủ chổ , Con gái chụp hình cho mấy thằng Anh coi , thằng nào cũng nói : Tụi Con về Mẹ nhớ làm nhé .
Tôi cười ba phải phụ hoạ . 
- Thì lâu ngày được ăn ngon , món Mẹ làm mà .Em khoẻ là vui nhiều rồi . 
Đúng thiệt , Mẹ đâu Con theo đó . 
- Con gái Út dành cuốn cho Ba , Anh ăn chưa . 
- Ăn rồi , cũng được . 
Tới Tôi cho Vợ Nho biết . 
- Hảng yêu cầu ký khế ước làm thêm 1 năm nữa .Anh nghĩ bây giờ Em bệnh , bảo hiểm theo của Anh , mà giờ Anh không làm nữa đâu được , nên ký rồi . Vợ Nho gật đầu , trước có tính với nhau , Tôi sẽ nghỉ , nhưng giờ đành chịu . Biết Vợ thương Cháu Ngoại Tôi nói .
- Tối Con Bé thấy Anh ngồi trước màn hình Nó hỏi : Sao không thấy Ông Ngoại ăn cơm ? Anh giả bộ : Bà Ngoại bệnh nằm bệnh viện nên Ông không muốn ăn . Nó quay nhìn bàn : Nó thương má Nó , nhưng không có vui , khi thấy Má Nó không nấu được cơm cho Ông Ngoại . Mới hơn 4 tuổi mà cũng biết nghĩ như vậy . Anh giải thích cho Nó : Má Con đi làm về lo cho Con , ngày nào Con cũng hối Má mà , còn Ông Ngoại thì ăn tiệm nên không ăn cơm ở nhà .Có vẻ hiểu Nó cười và đứng múa hát : Anh Ngoại thấy hay không ? Hay giỏi : Cám ơn Bạch Nghi . 
Thấy Vợ khoẻ , ra về tâm trạng vui mừng . Cám ơn Chúa và Mẹ Maria , Thánh Cả Giuse . Cám ơn Tất Cả Bà Con đã cầu nguyện . Tôi mỗi lần gặp , điều kể chuyện lại cho Vợ Nho về những những thăm hỏi của từng Người . Ngày Mồng 1 Cha Con nuôi gọi điện thoại chúc tết và hỏi thăm Mẹ .Thích lắm .

No comments:

Post a Comment