Sunday, February 19, 2017

Van Mong Nguyen: Thương Nhau Vẫn Hơn

Van Mong Nguyen




Nhìn Hai Chú Bộ Đôi Miền Bắc thương thiệt . Chú 16 và Chú hơn 17 tuổi , đầu hàng khi lính Dù tái chiếm lại Làng Như Lệ .Đã ngưng bắn , phần đất bên nào thuộc bên đó , vậy mà cứ hở ra , nhắm chừng đủ mạnh là đánh .Lính Dù trước sự tập trung biển người tạm rút và thôi nhé , đất ta thì phải lấy lại .Thỉnh thoảng cứ bị Bộ Đội rủ .
- Nguỵ Dù đánh nhé .
Tiếng xung phong vang dội , Lính Dù cười nhìn nhau ,
- Nào cứ tự nhiên .
Lên không nổi trước sự anh dũng chống trả lại la làng .
- Nguỵ Dù vi phạm ngưng bắn , không đánh nữa , nấu cơm ăn .
Đúng là muốn nói sao cũng được mà .Tối ngưng bắn , phía Bộ Đội hào sảng , đạn lửa một trời . Bên lính Dù lặng lẻ cùng chung vui , đạn lửa có đâu .Những tư lệnh lính nói chuyện hoà hợp hoà giải .Bộ Đội hào hứng : Đường Chúng Ta đi .Đánh cho Mỷ cút đánh cho Nguỵ nhào .Bên Dù Ta cứ : Giờ này Anh ở đây , khi nào có phép thì Anh về với Em .Bộ Đội nhiều khi cũng bực về lối nói đượm tình thân , pha hài của lính Dù .
- Đã đảo Thiệu .Ký .Khiêm bán nước .
- Thôi nha .Mấy ông đó giàu lắm . làm gì bán nước , chỉ có vợ con lính mới bán nước .
- Bộ Đội Ta kiên cường đánh cho Mỷ cút .
- Thì giờ Mỷ có đâu , toàn người Việt với nhau , đánh gì nữa .
Bộ đội xin su su , có ngay , những trái su su được đưa cho .
- Mấy Anh đừng cắt đôi , gọt vỏ , cứ để nguyên .
- Tốt vậy còn phàn nàn , cho để ăn , không phải để trồng .
Những người lính Dù đầu tuyến , hiểu cuộc chiến chưa tàn , ngày trước Bộ Đội chuyển quân là đánh , giờ đi ngờ ngờ còn vẩy tay chào nhau . Hai Chú Bộ Đội mặt trắng xanh , thư sinh , đơn vị bỏ chạy , giơ tay xin hàng .Lính Dù hiền lành .
- Mấy Em đừng sợ , Mình Anh Em mà .
Đưa thuốc lá : cứ hút thoải mái , chắc đói , ăn đở bánh chưng tụi Anh mới nhận được , Sài Gòn gởi ra đấy .Giải giao lên Ban 2 làm Trung uý Tâm cũng khó xử .
- Mẹ , ngưng bắn rồi còn hàng binh gì nữa .
Hỏi qua lý lịch , tên họ , khai Công Giáo Địa Phận Vinh , kinh đọc thuộc lòng , Trung uý Tâm cũng Công Giáo cười , dẩn tới .
- Ở đây chỉ có Mày Công Giáo , cho Hai Đứa ở chung chờ lệnh .
Kêu cả tổ lại .
- Kể từ bây giờ mình có thêm người , đối xử tử tế , thân tình nhé .
Lính Dù thì vô tư thôi , Ăn chung , ngủ chung .
- Tụi Em không ngờ Mấy Anh tốt quá .
Tốt quen rồi , Mình cùng chung người Việt , thù hằn gì nhau , tới thường vụ kiếm cho Hai Đứa hai bộ quần áo Dù , không lạng quàng tối nhận lầm .Lên câu lạc bộ mua những vật dụng cá nhân có .
- Những đồ lót thay đổi chờ mai Anh ra chợ mới có , chịu khó nhé .
Ăn cơm chiều vui vẻ , đang ngồi nhớ Em xa , thằng Thanh hỏi .
- Hai Đứa xin : tối tụi Nó lần hạt được không , Em chẳng biết lần hạt là gì ? 
- Trả lời là được và Anh sẽ lần hạt chung .
Tôi kêu Hai Đứa tới ngồi trong lều của mình 
- Anh cũng Công Giáo , nên Anh Em mình lần hạt , cầu nguyên với nhau , mỗi đứa một bên . Anh ăn theo nhé .
Tiếng kinh Kính mừng , Thánh Maria vang lên nhịp nhàng nơi đất Mẹ .Đọc xong Hai đưa ngạc nhiên .
- Sao Anh đọc được giong kinh xứ tụi Em .
Tụi Nó làm sao biết , Tôi có biệt năng , chỉ nghe một lần kinh nơi nào thì sau đó sẽ đọc được như vậy .Thứ ba thì ngắm , thứ tư thì gẩm .
Nhờ thằng Huệ truyền tin Đại Đội báo cho thằng Hà ở tiền trạm sáng ngày mai Tôi sẽ ra chợ Phong Điền . Đi về trong ngày , muốn gặp Nó .Theo xe lấy nước , tới Chợ gần trưa , thằng Hà đứng trước chợ đợi , vào quán mỗi thằng chai bia 33 .
- Có Hai thằng Bộ Đội đầu hàng rất dể thương , nên Mình đi mua cho tụi Nó ít đồ và bánh kẹo để tụi Nó ăn cho biết .
Thằng Hà cười , móc túi đưa 10.000 đồng .
- Bác không cần cám ơn tớ , tiền của Nhã gởi cho Bác .
Buồn ngủ gặp chiếu manh .
- Tớ cũng phục Bác thiệt , được thương mà không lợi dụng .
Về điểm đóng quân cũng đã chiều , nấu nước pha trà ăn mè xửng và đưa mấy bộ đồ thay đổi , Hai Chú Bộ Đội thích lắm .Những ngày sau sự thương yêu nẩy nở , Tôi và Hai Chú Bộ Đội đi thăm chung quanh đất Mẹ La Vang , cùng đi dọc đàng Thánh Gía .Hai tuần lể trôi qua , lệnh từ Tiểu Đoàn Trưởng .
- Hiện nay ngưng bắn , nên không có quy chế hàng binh , cho Tụi Nó chạy về bên kia .
Báo cho Hai Đứa biết , cứ chạy về , không sao đâu .
- Chúng Em không về đâu .
Giờ làm sao , cái khó ló cái khôn : hỏi thử Hai Đứa chịu chiêu hồi không , nếu như vậy thì ở lại được .Nghe giải thích , mừng chịu miễn là được ở lại Miền Nam .Từ giả nhau trong ánh mắt yêu thương , nước mắt cảm động , chúc mạnh khoẻ , thương nhau vẫn hơn .

No comments:

Post a Comment