Chiều nay biển vắng mình ta rảo bước
Nhìn Lầu Ông Hoàng phút chốc chạnh lòng
Thuở một thời còn mộng mị yêu đương
Nay dĩ vãng quay về miền nhung nhớ,
Còn in dấu Lầu Hoàng qua lối nhỏ
Nhìn trời xanh biển rộng tưởng là mơ
Vài chiếc thuyền đang vượt sóng nhấp nhô
Chiếc về bến chiếc mờ dần xa thẳm,
Nhớ những buổi trời bình minh nắng sớm
Thủy triều yên tĩnh, biển gió lặng êm
Con sóng lờ đờ vỗ nhẹ bờ quen
Ôm lòng cát trắng nằm yên giấu nước,
Mang không khí trong lành vào ký ức
Thơm vị mùi biển cả, nước trùng khơi
Nhìn trời xanh xa tận phía chân trời
Ta cảm nhận một ngày an lành đến,
Đem sức sống chan hoà cùng hạt nắng
Đàn cá tung tăng tắm nắng biển xanh
Đang hồn nhiên lặn lội chốn yên bình
Còn ta lắm nỗi buồn hầu chưa ngớt.
Phan Khôi
03/30/018
Nhìn trời xanh biển rộng tưởng là mơ
Vài chiếc thuyền đang vượt sóng nhấp nhô
Chiếc về bến chiếc mờ dần xa thẳm,
Nhớ những buổi trời bình minh nắng sớm
Thủy triều yên tĩnh, biển gió lặng êm
Con sóng lờ đờ vỗ nhẹ bờ quen
Ôm lòng cát trắng nằm yên giấu nước,
Mang không khí trong lành vào ký ức
Thơm vị mùi biển cả, nước trùng khơi
Nhìn trời xanh xa tận phía chân trời
Ta cảm nhận một ngày an lành đến,
Đem sức sống chan hoà cùng hạt nắng
Đàn cá tung tăng tắm nắng biển xanh
Đang hồn nhiên lặn lội chốn yên bình
Còn ta lắm nỗi buồn hầu chưa ngớt.
Phan Khôi
03/30/018
No comments:
Post a Comment