Saturday, August 25, 2018

Lucia Kim Nhung: Thanh Hải Ba Làng Choa


Thanh Hải quê mình Ba Làng choa.
Xưa nay vẫn đẹp những mái nhà.
Từng con đường nhỏ vào khu xóm.
Cảnh vật êm đềm bao sắc hoa.



Thánh Đường Thanh Hải Ba Làng Choa.
Hiên ngang ..hùng vĩ tựa tháp ngà.
Tiếng chuông vang vọng nghe rộn rã.
Mời gọi mọi người ..đến với CHA.(THIÊN CHÚA)

Tọa lạc hiền hòa giữa bao la.
Thánh Đường khuya sớm vẫn an hòa.
Dù đã trải qua bao sóng gió.
Khốn khó bao lần vẫn kiêu sa.

Tám khu Giáo họ ..tám ngàn dân.
Như Xuân ..Sung Mãn tới Thanh Tân.
Đông Xuyên ,Ngoại Hải rồi Sung Thượng.
An Bình xuyên thẳng xuống Sầm Sơn.

Biết bao Linh Mục đã về đây.
Chung sức dựng xây ..ở chốn này.
Nữ nam tu sỹ cùng Huynh Trưởng
Hội Đồng mục vụ rất hăng say.

Giáo dân đoàn kết một lòng ngay.
Tình nghĩa bên nhau những tháng ngày.
Nhường cơm xẻ áo vui cuộc sống.
Chia sẻ gian nan sống vui vầy.

Thanh Hải bắt nguồn Thanh Hóa ta.
Chiến tranh tàn phá những năm xa.
Mẹ.. cha..chồng ..vợ ..con.. chia cách.
Nửa quả địa cầu bao xót xa.

Xin hãy chung lòng cất lời ca..
Hồng ân Thiên Chúa xuống mọi nhà.
Giữ vẹn nghĩa tình trong ..ngoài nước.
Xứng danh Thanh Hải Ba Làng Choa.

Lucia Kim Nhung
19.08.15.

Friday, August 24, 2018

Oanh Nguyen: Khóc Trường


Ba Làng xưa ở xứ Thanh.
Năm-tư biệt xứ trở thành Di Dân.
Dắt dìu nhau biết đi đâu?
Xuôi tàu vượt bến Bắc ,hầu vô Nam.
Đất lành chim đậu an toàn .
An cư lập nghiệp mở mang xứ làng .
Thánh Đường được dựng thênh thang .
Nhà trường cũng lập vẻ vang xứ Nhà .
Nghĩa địa dần cũng mọc ra .
Tưởng thành Đất Tổ . Muôn đời Quê Cha .
Bảy- lăm biến cố xảy ra.
Bởi Thằng Cộng Sản Tà Ma Nó vào .
Dân làng lại phải lao nhao .
Vượt biên , kinh tế .Cố sao tránh Tà .
Đổi đời nhưng Chúng chẳng tha .
Thánh Đường đóng cửa . Mồ Cha Chúng đào .
Trường thì Chúng bảo đưa Tao .
Mười năm lấp liếm giờ sao chưa hoàn ?
Ngôi trường giờ đã tan hoang.
Thầy xa , Bạn vắng . Nền loang đổi màu .
Học Sinh nay đã đi đâu ?
Lều canh , đá đổ , thức sâu đêm trường .
Trai xưa liều chết sa trường .
Trai nay liều chết giữ trường thân yêu .
Hỏi Bay bọn Quỉ lắm chiêu ?
Bao giờ Gió mới đổi chiều vì Dân ?

Oanh Nguyen
 

Tuesday, August 21, 2018

Lucia Kim Nhung: Chắt Chiu



Chắt chiu đời mẹ chắt chiu.
Mớ rau ,con cá chợ chiều ,chợ hôm.
Cả đời quanh quẩn miếng cơm.
Cá kho, rau luộc ,con tôm, quả cà.


Cả đời chẳng biết xa hoa.
Sống trong đạm bạc hiền hòa vẫn vui.
Miền quê Mẹ chẳng xa rời.
Quanh năm ngon ngọt những lời ca dao.

Một đời Mẹ sống thanh cao.
Chắt chiu Mẹ có khi nào nghĩ suy.
Mẹ cho con hết những gì..
Ruộng vườn nương náu những khi đói lòng.

Chỉ mong cuộc sống tươi hồng.
Tương lai con bước gai chông không còn.
Bàn chân con hãy còn son.
Xin con hãy nhớ Mẹ con đã già..

Lucia Kim Nhung
22/08/16.

Van Mong Nguyen: Nỗi Lòng



Chúa ơi ! Ngày mới bắt đầu .
Ngài dạy Con nguyện cầu luôn mãi .
Xin vâng nghe tấm lòng câu tha thiết .
Cho Quê Hương thoát ách Cộng nô .
Bất công diệt vong yêu thương ngập lối .
Trường Làng xưa thường tiếng hát lời kinh .
Khắp đó đây niềm vui tình trao gởi .
Mẹ Cha già không ngóng đợi Con xa .
Thanh bình chân chính hoan ca tiếng cười .
Khói làm chiều cánh diều bay gió mát .
Nắng nóng Hạ về Ve kêu Phượng đỏ .
Cảm tạ Cha lành hãy nhận ban .

... Trên cầu trông nước lửng lơ .
Sông xanh êm chảy nhìn mơ bóng Người .
Hạ nóng hoa nở sắc tươi .
Ngày mai sẻ tới nụ cưới yêu thương .

Van Mong Nguyen


Van Mong Nguyen: Phút Giây

Van Mong Nguyen

Em nơi này ở đây tỉnh lặng .
Đất trời vắng cõi Thịnh không .
Đọc lời kinh gởi niềm thương nhớ .
Bước đường đời với nỗi rời xa .


... Sáng hôm nay , trước những ngày nghỉ Obon , nhớ tới những Người đã mất . Tôi tới Đất Thánh làm vệ sinh , đọc kinh cầu nguyện cho Linh Hồn Vợ Nho . Xin Chúa vì lòng yêu thương đưa Linh Hồn Te Re Sa được lên chốn nghỉ ngơi .


Trời âm u , đất phiêu bồng .

Van Mong Nguyen; Cảm Tính

Van Mong Nguyen


Tiếng hát của Thằng Hùng vang lên , to khoẻ , Nó mà giơ lon bia lên là Tôi bịt tai , bài hát nghe lần đầu " LÀM Dấu " , giữa đám Anh Em tứ phương gặp nhau và không cùng niềm tin Tôn Giáo mà Nó tự hào biểu lộ đức tin : Trái phải Vinh danh Chúa Thánh Thần ... Con làm Dấu một đời . Hay tại có mặt Mình , nên Nó cố tình chứng tỏ lòng đạo đức , nhận biết không phải khi nghe mấy Anh Em , cùng cất tiếng hát theo , vậy là Nó hay hát , thật tuyệt . Tiếng hát ngưng , Thằng Nghiêm tươi vui trong lời nói .
- Dạ . Anh Hùng cứ hát bài này , nghe riết Tụi Con cũng thuộc , ý nghĩa bài hát hay chứ Chú ! Kỳ này có Chú tới , trước bửa cơm đều làm dấu , đọc kinh Lạy Cha , Tụi Con thích lắm .
Tứ phương tình cờ gặp gở , thường trước khi làm dấu Tôi sẽ hỏi tất cả .
- Chú làm dấu cảm tạ ơn Chúa , đã tạo cơ hội cho Chúng Ta gặp , cùng ăn với nhau được chứ ! 
Chúng Ta tự hào là Người Việt , tôn trọng và quý mến nhau . Thằng Hùng yêu cầu .
- Chú hát một bài đi Chú .
Tôi mà hát hay thì mặt trời phải mọc đằng đông , nhưng tuổi trẻ nhiệt tình cổ động , thì hát bằng tâm tình : Tựa làn trầm hương thơm bay về chín trời ... Chúc tụng Ngài là Chúa tể càn khôn , những Đứa có mặt đều hoà tiếng hát theo , xúc động vì trừ Tôi và Thằng Hùng Công Giáo , nghe hát Thánh Ca là bình thường , còn Tụi Nó cũng hát rất tự nhiên , cảm xúc , Thằng Nhật giải thích .
- Tụi Con nghe Anh Hùng hát , thấy hay nên cứ hát theo , Thánh Ca hay chứ Chú ! 
Thẩm thấu lòng người , Tôi đi ra ngoài nhìn cây núi chung quanh tự ngẫm : Tại sao Mình luôn ngần ngại khi nói về cuộc sống đức tin của mình giữa những Anh Em chưa biết Chúa . Vang trong đầu tiếng Vợ Nho : Vậy mà nói hay lắm , đạo đức thánh thiện , không bằng một thằng Bé ! 
Đúng nhỉ , những khi tham dự Thánh Lể vẫn tuyên xưng : Chúng Con loan truyền việc Chúa chịu chết , và tuyên xưng việc Chúa sống lại cho tới khi Chúa lại đến .
Chào tất cả trên đường về , phải mạnh mẻ chia sẻ lời Chúa , cuộc sống trong Giáo Hội Công Giáo với mọi người , yêu thương bác ái vô vị lợi , không có ý thêm đông số , nhưng luôn thức thi lời dạy của Chúa : Các Con hảy đi giảng dạy muôn dân . Rửa tội cho Họ , nhân danh Cha và Con và Thánh Thần . Người Công Giáo vẫn hiếu đạo khi Cha Mẹ còn sống , kính nhớ khi Các Ngài đã qua đời , nghi thức có khác , liên tưởng tới câu hỏi Giáo Lý .
- Ta có thờ phượng Đức Mẹ không ?
- Thưa không . Vì Đức Mẹ cũng là thụ tạo như Ta , nhưng phải tôn kính Đức Mẹ vì Ngài là Mẹ Thiên Chúa . 
Cha Mẹ mỗi người cũng là thụ tạo , kính có không thờ , Anh Em bà con tụ họp , nhắc nhớ tới , hợp lòng tham dự Thánh Lể , đọc kinh chung cầu nguyện , làm những món ăn mà Cha Mẹ khi còn sống thích , nhắc cho nhau những kỷ niệm , gương lành của bậc sinh thành .
Trước nhất và nhanh thời @ , Tôi lên mạng , đây rồi : Đài Chân Lý Á Châu , một Đài truyền giáo , những mục ; Suy niệm lời Chúa hay phần tin , mọi người sẽ tự mình , hửu xạ tự nhiên hương , tới Phút Cầu Nguyện Tôi thầm nghĩ : Mình cầu nguyện mọi lúc mọi nơi , Chúa ơi ! Ở cùng Con luôn mãi . Chắc cũng : Lạy Cha trên Trời là Cha Chúng Con . Nhưng không phải , giọng đọc Nữ chậm đầm ấm , âm giọng của người miền Trung . Tâm tình sống đức tin giữa đời thường , được Đài mời gọi phổ biến , nghe thấy hay , bình luận và Share về . Mời Bà Con cùng nghe .
Chúng Ta cùng có thể , đưa về trang của mình những bài giảng hay của Quý Cha , thú thật , Lời Chúa và những tư tưởng của Các Thánh trong Giáo Hội đủ làm cho trang FB của mỗi người thêm phong phú . 
Những ngày nghỉ OBon tại Nhật [ Vu Lan ] . Họp mặt gia đình , viếng mộ , cầu nguyện cho những người thân đã ly trần . 
... Chúng Con cậy vì danh Chúa nhân từ . 
Cho Các Linh Hồn được lên chốn nghỉ ngơi .

Van Mong Nguyen: Nắng Đã Lên

Van Mong Nguyen




Không kêu nóng đâu có được, cứ không ở trong phòng mở máy lạnh , mới sáng pha ly cà phê , ra ngoài nhìn bầu trời xanh , mây trắng là tuôn đổ mồ hôi . Những ngày nghỉ Obon , Con Cháu về , ngó Cha nhắc Mẹ , thấy Con lớn khôn , chừng mực trong đời sống lòng trầm lắng không vui . Một mình một bóng lệ rơi trên má , nhớ Vợ Nho , tiếc nuối thì còn gì đâu ! 
Buổi sáng , tới Đất Thánh , thăm Hài Cốt Vợ , Lần Hạt xin Chúa thương xót Chúng Con , dâng lên Mẹ lời kinh cảm tạ , Mẹ đứng lặng thầm dưới chân Thánh Giá , ôm xác Con , lưỡi đòng thấu nát tim yêu , lời nhắn tin của Con Bé làm cảm động .
- Chú ơi ! Con đi thăm Chồng , hai tuần không đi lể , không gặp Con , Chú nhớ đừng buồn nha .
Không buồn , nhưng không vui , đi về bình an nhé , những ngày nghỉ , viếng mộ , cắm hoa , những người Con xa quê , vẫn ước hẹn ngày trở về , thắp cho Ông Bà , Cha Mẹ một nén hương . Đất nước bây giờ , quằn quại , đau đớn dưới sự cai trị của chế độ độc tài , vô thần , tàn ác bất nhân , Ta có Đức tin , ơn Chúa giúp , cùng đồng hành , Mẹ Maria phù trợ , bằng yêu thương , tình người bác ái thay đổi . 
Đừng sợ . Hãy mang tình yêu , bỏ qua lỗi nhỏ của người khác , nhưng hãy nghiêm khắc với những lỗi nhỏ của chính mình . Đi tới biển , nhớ quê nhà , hàng dừa như Cô gái Làng ngoan hiền , buông lơi mái tóc thề đâu còn nữa ! Nhớ để thêm nghị lực : Bảy mươi tuổi chưa què chớ vội khoe mình lành . Cầu nguyện cho nhau ngày mới . Lời Chúa tạo sức mạnh : Thày ở cùng Các Con .

Van Mong Nguyen: Mông Triệu



Hợp lòng ngợi khen Cha chúc tụng .
Thương bao la thưởng Mẹ lên trời .
Thiên Đàng hưởng phước lời cảm tạ .
Thần Thánh hoà ca vui khắp nơi .
Muôn dân hợp lời tung hô danh Thánh .
Mẹ lòng lành cứu chuộc đồng công .
Nguồn cậy trông Chúng Con cùng khốn .
Bước cuộc đời có Mẹ hồn an .
Trong dặm ngàn thân cô sức yếu .
Vững bước trần gian trên đường về .
Nhờ Mẹ chở che Con mạnh mẻ .
Lướt thắng cỏi thế cùng phúc vinh .


Van Mong Nguyen

Van Mong Nguyen: Mộng Mơ



Trời xanh mây trắng vờn bay nhẹ .
Ngồi thả hồn nỗi nhớ niềm thương .
Giờ đây say hương nồng giấc ngủ .
Em có mơ ngày tới chung đường .

Tim yêu nồng nàn sáng tưởng nhớ .
Chúc vui bình an buổi chiều tàn .
Đêm gởi nụ hôn trên trán đó .
Lịm hồn ôm ấp nhắc tương lai .

Ngày dài bên nhau hoa bướm lượn .
Chung xây đời sống hoà tiếng yêu .
Trời cao bao la Ta bước khẻ .
Nắm tay mạnh mẻ vững đôi tim .

Van Mong Nguyen

Van Mong Nguyen: Một Đời Khó Quên

Van Mong Nguyen


Trong sự mơ màng Tôi mở mắt , nhìn thẳng hướng trước mặt qua cửa sổ , ánh nắng gay gắt , Tôi đang trên giường bệnh của Tổng Quân Y Viện Duy Tân Đà Nẵng , trực thăng tải thương về trạm y tế tiền phương của Sư Đoàn Dù và chuyển trong đêm , dưới chân giường cặp nạng gỗ , Thanh Phương đang ngồi bóc võ cam .
- Anh tỉnh rồi , Em mừng quá , cám ơn Chúa , có đau nhiều không Anh ? 
Cũng không ngạc nhiên vì Thanh Phương có thể tới nhanh , người Phi Công lái trực thăng tải thương là Hải , Chồng của Em gái Thanh Phương , biết Vợ lo lắng Tôi tươi cười .
- Chân hơi tê buốt chút đỉnh , nhưng không sao ! 
Trong phòng giải phẩu , Bác sỉ cho biết bị nhiều mảnh nhỏ nơi mắt cá , một mảnh nằm ở gân khuỷu đầu gối , cứ để yên sau này sẻ tự ra , giờ băng bột tạm chờ vết thương bên ngoài lành . Trận chiến sau khi có hiệp định ngưng bắn , phía bên kia với ưu thế chuyển quân tự do , pháo binh yểm trợ mạnh , muốn đánh lúc nào tuỳ ý . Nhảy Dù dũng mảnh , quyết tâm lấy thân bảo vệ từng tấc đất , nghe đạn bom nổ rền trời , những người lính trẻ muốn hét lên : Sao như thế này , bị đánh mới được chống cự . Tiếng Phương ngọt ngào .
- Để Em lấy bánh cuốn Anh ăn sáng , chút nữa Ba Mẹ sẽ vào , cũng nóng ruột , thương Con Rể lắm mà .
Biết Thanh Phương đang vui , đám cưới trong sự bất chấp của tình yêu , Tôi hơi ngần ngại với vài lý lẻ .
- Anh là Lính , sống hay chết như nhau , tay đen răng trắng , Em đẹp tương lai tươi sáng , Anh không muốn tạo khó .
- Đừng nói với Em như thế , không Ai biết ngày mai như thế nào ! Tình yêu của Em là yêu người Lính , trở thành Vợ Anh sẻ tránh được sự chối bỏ khi nếu Anh có thương tật trở về .
Sống với nhau võn vẹn tuần lể phép , nồng nàn chia tay , Tôi vào trận chiến , cặp nạng gỗ ở góc chân giường , Thanh Phương đỏ hồng đôi má .
- Anh bình yên trở về là Em vui , sắp tới Em sẽ xin nghỉ chăm sóc Anh , thích nhé .
Nếu mai này Tôi phải đi với đôi nạng gỗ , thì Ai thích biết liền , vừa ăn xong đĩa bánh cuốn thật ngon , đói hết 2 ngày , nghe có tiếng hỏi , Hai Cô gái tuổi có chút chênh lệch , đoán chừng Hai Chị Em đứng rụt rè .
- Anh có phải là Anh Mong không ? 
Tôi nhìn Thanh Phương ý là không quen .
- Vâng . Đúng người rồi , không biết có chuyện gì ! 
- Dạ . Hai đứa Em là Chị của Thái , Em Thái muốn gặp Anh .
Tôi hỏi hấp tấp .
- Thằng Thái như thế nào ? 
Đây là bênh viện , Nó muốn gặp Tôi , hai năm hành quân sống chung , tuổi nhỏ nên Nó rất quý Tôi , những ngày cùng ở mặt trận Tây Nam Huế , Thằng Thái và Tôi đã có lần thoát chết khi trái đạn 82 ly rơi trúng hầm , hú vía lúc đó Tôi và Nó đang nằm trên đất cách hầm mấy thước .
- Em Thái bị thương , nằm ở phòng thương binh nặng , nghe Anh bị thương nên muốn gặp . 
Tôi trở người nâng chân bó bột , nói Thanh Phương lấy dùm cặp nạng , Nó như thế nào rồi , nóng ruột quá , tiếng Phương vội vàng .
- Anh ngồi chờ Em một chút , để Em tìm xe lăn đẩy Anh đi .
Trên xe lăn do Vợ đẩy , Hai Cô Chị của Thái đi trước , vào phòng bệnh nặng , tới bên giường , Thái thấy Tôi oà khóc nức nở , nước mắt đàm đìa .
- Em xin lỗi Anh .
Nó bị thương nặng , đời Lính sống xa nhau là chuyện thường , có gì để phải xin lỗi Tôi . 

Chưa kịp hiểu lý do Thằng Thái khóc và xin lỗi Mình , nhìn nét mặt cũng tươi khỏe , Nó đang nằm ở phòng điều trị riêng dành cho thương binh nặng , Người Chị lớn của Nó tới cạnh giường , giở mền đắp trên nửa thân người Nó , giật mình sửng sốt , nỗi đau buốt , hai chân bị cưa tận bẹn háng , hai cục băng trắng lạnh toát , Tôi bật khóc , trong sự tỉnh lặng , tiếng khóc thồn thức .
- Anh xin lỗi Thái , tại Anh mới ra cớ sự như thế này .
- Không phải tại Anh đâu , Em tự ý mình mà .
Trong tiếng khóc nghẹn ngào , tiếng nhẹ nấc .
- Nếu Em về thì Cha cũng thương , Em đâu bị xua đuổi .
Tuổi còn nhỏ , ham chơi , bị Cha Mẹ la rầy , Thằng Thái ăn cắp Khai Sinh người khác tình nguyện Nhảy Dù , thiếu kích thước bị loại chưa được học nhảy , ra hành quân , gian khổ đào luyện , có phần hối hận chờ dịp quay về xin lỗi Cha , những khi đụng trận , gặp giao thông hào sâu , ai cũng phì cười nghe tiếng Nó .
- Đào giao thông hào như thế này , làm sao Tui bắn !
Giờ nằm đó , hai chân mất , xót xa .
- Vừa chiếm được ngọn đồi , pháo kích ập tới , Em bị nguyên trái đạn 130 ly , nát hết hai bên chân , đau và máu ra nhiều , Em xin bắn dùm Em phát súng ân huệ , như thế này thì sống có ích gì , trực thăng tải thương đưa Em về đây .
Nghị lực nào giúp Nó vượt qua , xiết chặt tay Thằng Thái như một sự động viên , Tôi giới thiệu Thanh Phương với Thằng Thái và nói với hai Người Chị .
- Nhà Thanh Phương ở đây , sẽ cùng chăm sóc cho Thằng Thái , có gì thì đừng ngại .
Bần thần trở về giường , Người của Sư Đoàn tới thăm , gắn chiến thương bội tinh và cho biết ngày mai 9 giờ Tôi tải thương về Đỗ Vinh , Bố Mẹ Vợ và Vợ Chồng Trân , Em gái Thanh Phương tới , mừng an ủi , mọi người ra về , Thanh Phương trầm tỉnh .
- Anh đừng nghĩ ngợi nhiều , chuyện đã xãy ra , Anh có thế nào thì luôn có Em .
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Vợ và không biết tình trạng của mình , chân trở lại bình thường được không ? . Thương những người Lính trẻ chốn sa trường , thân trai ngại chi , chỉ cảm thấy tủi hờn phận gái thuyền quyên : Em vì Anh tóc rối chẳng lược cài . Giờ còn nhìn được ánh mặt trời mỗi sáng , xin dâng lên Chúa lời cảm tạ .
Tôi lấy cổ tràng hạt đeo trên cổ cầm tay , bất ngờ khi thấy Thánh Giá bể nát , Chúa lại đở mảnh đạn cứu Con . Hai Vợ Chồng cùng nhìn nhau . Tạ ơn Chúa và Mẹ Maria giữ gìn .




Tất cả lên xe , ngồi yên chổ , gương mặt tỏa sự tươi vui sau bửa cơm ngon và những giây phút nghỉ ngơi , phụ xe quan sát biết chắc đã đủ người , xe chuyển bánh , tiếng nói cười hỏi thăm , làm quen . Xe chạy êm trên Quốc Lộ 1 , theo bờ Biển dài , qua Lương Sơn , tới Mũi Né , biển xa nước xanh , gió mát , ngành đá như mời chào hò hẹn , đẹp nét hoang sơ . Gần vào Phan Rí xe ngừng đón thêm mấy người Khách đi gần đường , một Cô Gái dể thương mua mời những Anh Lính Dù mấy cái bánh tráng quẹt mắn ruốc , bánh tráng bùi bẻ ăn tiếng nhòn tan , mắn ruốc ngọt hữu tình hậu phương . Thằng Thái tới chổ Tôi ngồi nói trong sự rụt rè .
- Em bỏ nhà đi lính , nên về cũng sợ cha Em đuổi , Anh đi chung , giúp nói dùm Cha Em một tiếng .
Tôi nghe trong lòng mừng vì cũng đang có ý này .
- Được . Anh sẽ cùng về nhà Thái , không sao đâu , người Cha nào thấy Con mình về bình an mà đánh đuổi , có gì thì Anh giải bày cho .
Tình Cha bao giờ cũng ấm áp , bóng cả cây cao , thương yêu chở che Con vững như Thái Sơn . Tâm trạng vui , nhà Thằng Thái ở Thành , ghé đó rồi về cũng còn sớm . Qua Cửu Lợi ThằngThái lại tới đứng dựa ghế giữ thế cho khỏi té , có thêm Thằng Trọng .
- Em tính như thế này . Em sẽ về nhà Anh Trọng chơi , rồi sau đó Anh Trọng sẽ cùng tới nhà với Em . 
Tuy hơi bất ngờ , chuyện của Nó thì cũng đành xuôi theo , Tôi nhìn Thằng Trọng dò chừng , một sự khẳng định .
- Anh đừng có lo , ngày mai Tôi sẽ đưa Thằng Thái về đàng hoàng , bảo đảm không có vấn đề gì ! 
Hai thằng về chổ ngồi , xe ngừng nơi Mã Vòng , Tôi xuống từ giả , kêu chiếc Xích Lô đi ra Biển Nha Trang , những con sóng nhẹ vào bờ vỗ về cát trắng , Thuỳ Dương , Biển mặn Ta đã về đây , vào tiệm ăn cơm tối để khỏi bận rộn giây phút trùng phùng , cảm động .
Tiếng đọc kinh tối ngưng khựng khi Tôi kéo ghế ngồi xuống , tiếng Bà Ngoại kêu mừng rở .
- Phải Thiệt Cháu đó không ? 
Ngồi cười vui : Nó chứ Ai . Mẹ Tôi đứng lên .
- Để nấu gì cho Con ăn .
- Dạ . Mẹ ngồi nói chuyện , Con ăn cơm rồi .
Còn Dì thì nói thương .
- Thằng làm hết hồn , sao về không báo trước ?
Lấy quà biếu Bà , chiếc khăn Nhung quấn đầu mà thời còn ở nhà thấy Bà hay mơ ước , nụ cười trong ánh mắt , quà cho Mẹ và Dì mỗi Người sấp vải may áo dài đi lể , tiếng thông kêu ngoài vườn vi vu như âm vang hoà chung nỗi vui đoàn tụ .
Tưởng rằng Anh đi luôn , nhưng nay Anh có về , cùng Bạn thân vui chơi , tắm biển vẫy vùng mỗi sáng , tiếng hát hoà chung : Tuổi trẻ Ta như đồng lúa trổ bông . Ta lớn lên như Biển cả xuôi giòng . Những ngày phép cũng qua , ngày mai Tôi lại vào đơn vị , phận làm trai ra đi ngại chi gió sương , ánh mặt trìu mến xin để dành ngày Quê Hương thanh bình .
Buổi chiều còn lại , Tôi đứng dội nước ngọt ở giếng trước nhà sau khi tắm Biển , nước mát toàn thân sảng khoái , thấy Thằng Trọng chở Thằng Thái trên chiếc xe Honda đen 67 thắng gấp , Thằng Trọng hăm hở .
- Tôi chở Thằng Thái tới để Anh đưa Nó về nhà .
Thằng Thái đứng lặng im , Tôi nóng máu giận sôi người nói chẳng cần nghĩ , thật quá đáng .
- Vừa phải thôi nghe Mày , tiêu hết tiền của Nó rồi Mày đẩy qua Tao , cho Mày biết , nếu không đưa Thằng Thái về nhà thì ra hành quân Mày coi Tao .
Biết không lay chuyển được ý của Tôi , Thằng Trọng hậm hực cùng Thằng Thái đi , cứ tưởng Thằng Trọng vì lời hứa sẽ đưa Thằng Thái về nhà , nào ngờ .

Sau bửa cơm trưa thân mật tình gia đình , Thanh Phương đưa Hai Cô Chị của Thằng Thái ra nhà cho biết , mua sắm một số đồ cần thiết dùng cho những ngày chăm Em tại Bệnh Viện , cũng gọi là an tâm , Tôi nằm liu thiu với sự nhức nhối của vết thương , cơn ngứa khó chịu , những tiếng chân chạy , ồn ào tiếng cười trẻ thơ vô tư trong phòng , tiếng dỗ dành ngọt ngào của Người Mẹ già nua , cũng có tiếng nức nở năn nỉ .
- Còn sống là được rồi mà Anh .
Người trai trở về , không nguyên vẹn hình hài , làm sao tránh được nỗi lo toan , trên đôi nạng gỗ , giọt lệ nào tạo nên sự khoả lấp , niềm vui có tới với cuộc sống đời thường .
Buổi chiều ánh nắng dịu , gió mát mùa Thu , Thanh Phương đẩy xe lăn đưa Tôi ra thảm cỏ xanh bên hông Bệnh Viện , ngắm cảnh mây bay , hàng cây thông tỉa nhọn hình nón đẹp , mắt âu yếm nụ cười bình yên .
- Mình lần hạt nhé , Anh giữ cổ Tràng Hạt khi đám cưới Mình Cha Xứ tặng , còn cổ Tràng Hạt mất Thánh Giá đưa Em giữ làm kỷ niệm .
Tiếng kinh vang êm đềm thanh thoát , xin cho Chúng Con luôn cậy trông , Vợ Chồng khi vui , lúc hoạn nạn có nhau . 
- Tối nay mình sẽ ăn bửa cơm để Anh từ giả Thái , ngày mai Anh về Sài Gòn , Em thu xếp nhanh để vào với Anh , Chồng đâu Vợ đó .
Biết ý Vợ , nói cũng bằng không , nên Tôi lặng lẽ mĩn cười , được thương còn muốn gì , hình như chợt nhớ .
- Em có chút hơi bị tò mò , như sáng hôm nay . Anh và Thái gặp nhau , Hai Anh Em đều xin lỗi và nói lỗi do mình là nghĩa tại sao Anh ? Kể cho Em nghe đi .
Tôi thẩn thờ hồi tưởng , những ngày gần gũi , cùng sống chung một hầm , trong lửa đạn , tiếng súng tiếng bom , Tôi nghĩ tới một ngày sẽ nói Thằng Thái trở về , ở tuổi chất phác thơ ngây thì nên sống nơi bình yên .
Đón chiếc xe đò Phi Mã ở ngã ba Tam Hiệp về Nha Trang , Thằng Trọng , Thắng Thái ngồi phía trước cạnh Tài xế , Tôi ngồi giữa , còn 3 thằng cùng quê Quãng Ngãi ngồi phía sau , sẽ kèm chế không cho xe ngừng nếu dọc đường bị Du Kích chận , người phụ xe lấy tiền vé , Thằng Thái định trả , Thằng Trọng ngăn lại hất hàm làm hiệu để Tôi trả . Xe tới Phan Thiết ghé ăn cơm trưa , đủ món ngon , những con ghẹ xanh to , mực dồn thịt , canh khổ qua , cho bỏ ngày tháng cơm sấy no lòng , cảm giác thật vui , ngon miệng , gần về nhà gặp người thân , bữa ăn coi như xong , Thằng Trọng đứng lên bỏ đi , Thằng Thái có ý muốn tính tiền móc bóp .
- Tối hôm qua ăn ngủ 3 đứa Quãng Ngãi đã chịu , tiền xe Anh trả , giờ phải để cho Em .
Nhìn thấy Thằng Trọng đang nhẫn nha bên hàng rào phía đường của Quán ăn , hiểu sự cố tình tránh né , Tôi nói .
- Thái kêu Thằng Trọng vào đây Anh có chuyện .
Thằng Trọng tới bàn đứng .
- Tính tiền chưa ! Anh Em mình lên xe , trời hơi bị nóng .
Nói Nó ngồi xuống ghế đàng hoàng Tôi chậm rải .
- Anh Em mình chung chuyến về , tất cả đều có lương , từ tối hôm qua tới giờ có ăn chung , nếu một thằng trả thì số tiền sẽ không còn nhiều để còn khi về nhà , nên tất cả tiền sẽ gộp hết lại , chia đều mỗi thằng trả một phần , như vậy mới có tình nghĩ tới nhau .
Tất cả thấy nhẹ nhỏm , trừ Thằng Trọng giẫy nẫy như đĩa phải vôi , hằn học .
- Anh tính toán gì nhỏ mọn vậy , sống chết có nhau , giờ tính từng đồng là sao ! 
Tôi nghiêm nét mặt , dằn giọng .
- Nếu Trọng nói vậy thì trả bữa cơm này đi , Anh Em trả , tiền mình cứ giữ thì tính toán gì .
Không cách nào khác tất cả đồng ý ăn đồng chia đều , mất lòng người tốt biết nghĩ tới người khác mới sợ , chỉ còn một nữa đường Ta trở về quê , thăm Làng xưa bạn cũ .


Bước từ Văn Phòng Đại Đội đi ra , hậu cứ nhộn nhịp bóng những Người lính trở về sau mấy ngày phép , tiếng vui mừng hỏi thăm nhau , hàng cây Cao Su lung lay trong gió chiều nhẹ thổi mát , các Anh lại về đơn vị , chờ ngày mai lên đường , dợm chân tính đi , nghe kêu .
- Anh vừa mới vào !
Thằng Thái đang vội vã .
- Cũng mới vào , sao Thái không ở nhà , còn Thằng Trọng đâu , Nó không đưa Thái về nhà ? 
- Thôi Em để lần sau cũng được , Anh Trọng đào ngủ rồi .
Cùng đi tới Câu Lạc Bộ ăn cơm chiều , đời lính tình thân quý , hành quân gian khổ , nhưng nếu về thành phố lại nhớ bạn bè nơi rừng sâu , vai ba lô cùng sánh bước bên nhau . Đơn vị trên vận tải cơ 130 đáp xuống Phú Bài , sông Hương núi Ngự đây rồi . Những trận đánh thăm dò của phía bên kia . Những Người Linh Dù bền gan quyết chí , quê ta phải giữ dù thịt nát xương tan , La Vang hoang tàn ghi dấu chân Anh , cái chết oan khiên của Hai Anh Em Thằng Mười , Nhảy Dù tối kỵ chuyện Hai Anh Em ruột cùng chung Đại Đội , nhưng Thằng Mười dùng khai sinh người khác , khi Hai Anh Em cùng chết rồi mới biết .
Buổi chiều với điếu thuốc trên tay , hoàng hôn tím , đồi hoa Sim tím , Thằng Dư mơ màng đứng ngắm , tiếng súng từ ngọn đồi phe bên kia khô khốc , cắc bùm , Thằng Dư ngã vật , khói thuốc vờn bay , bạn bè nhào ra , Nó chết bình thản , tin báo về Đại Đội , Thằng Mười biết , chụp súng M . 16 phóng chạy như thiên lý mã , Nó nhào qua ngọn đồi , sự bất ngờ không kịp phản ứng , tốc chiến đánh cứu Thằng Mười , chỉ còn lấy được xác . Hai Anh Em cùng ngày giỗ , ngậm ngùi thương đau .
Chiến trường luôn bị động , khi mạnh kêu đánh , đánh không nỗi là ngưng , những người Lính Dù trên môi nụ cười nhìn trời muốn hỏi ? . Trời xa đất gần bom đạn trên đầu , Sư Đoàn thành lập đơn vị hậu bị , Tôi được điều động , bắt tay Thằng Thái từ giả , ánh mắt trìu mến . Giờ gặp lại Nó mất hai chân , Tôi trên đôi nạng gỗ , cái mũ sắt từng ấp ủ trên đầu của Tôi và Thằng Thái giờ ở nơi nào ? ngưng nói Tôi bóp nhẹ tay Thanh Phương , người Vợ chấp nhận nhiều rủi ro của đời Lính , dù Anh trở về không còn vẹn như xưa .
- Như vậy thì Anh có lỗi gì trong sự mất mát cua Thái .
- Có chứ Em . Nếu Anh không giận mất khôn , không nhỏ mọn nghĩ tới chuyện tiền của Thằng Thái bị Thằng Trọng phỉnh phờ , bình tỉnh đưa Thằng Thái về nhà Nó , thì bây giờ Nó đâu như thế này .
Giọt lệ rơi trên đôi má , có những chuyện hối không được , số phận cũng sẽ đổi nếu mình không cố chấp đúng sai .
- Em hiếu tâm ý của Anh , chắc Ba Mẹ và Vợ Chồng Hải cũng đã tới , Mình vào phòng Thái họp mặt để ngày mai Anh về Sài Gòn , hãy gượng mà cười nhé .
Đôi khi nụ cười trên gương mặt , nhưng lòng đau buốt khôn nguôi , Hoà Bình ơi . hỏa châu vẫn sáng trên tuyến đầu .


Van Mong Nguyen: Yêu Thương

Van Mong Nguyen



Bước vào Thánh Đường , tới chổ quỳ xuống làm dấu , lời Chúa nhắc nhở : Nếu Con mất lòng Anh Em điều gì , hãy để lể vật lại nơi đây , trở về làm hoà . Con nào có lể vật gì xứng đáng để dâng lên Chúa , xin dâng lên Chúa chính bản thân yếu đuối của Con . Chúa dạy Chúng Con : Hãy xin thì sẻ được . Trong tâm tình của một người Con , được sống trong hồng ân làm Con , vì thương Quê Hương Việt Nam thân yêu .
- Xin Chúa ban cho VN thoát nạn Cộng Sản vô thần , mỗi một Người được sống trong yêu thương , dành lại quyền tự quyết thay đổi Lãnh đạo bất tài .

Đức tin của Con đã cứu Con , từng mỗi Tín Hửu cùng hiệp ý cầu nguyện , để sống trong bình an mà Chúa ban cho . 
Bằng tình yêu thương , sống chứng nhân giữa đời , Chúng Con loan truyền Tin Mừng của Chúa . 
Đem yêu thương vào nơi oán thù , đem thứ tha vào nơi lăn nhục .

Van Mong Nguyen: Nỗi Niềm


Những đắng cay đánh đổi .
Vuốt mặt mồ hôi tuôn .
Mắt cười đôi giòng lệ .
Nhớ Mẹ thương Cha già .
Chồng Con nơi xa quá .
Đành đoạn bước ra đi .
Đường Làng xưa đã vắng .
Tiếng tung tăng vui đùa .
Lặng thầm trong tủi nhớ .
Vùi chôn kiếp sống nhờ .
Đêm ước mơ giấc mộng .
Vòng tay ôm con khờ .
Xóm thôn lời Ai nói .
Mừng đoàn viên dài lâu .


Van Mong Nguyen

Van Mong Nguyen: Trong Nỗi Nhớ Thương

Van Mong Nguyen


Nghe tiếng gió tiếng mưa , ngồi dậy , trời âm u chờ cơn bảo tới , dâng ngày lên Chúa , thiệt tình ngủ mê , có thể Chúa gọi mà không biết , cám ơn Chúa cho Con sống thêm ngày nữa . Vươn vai mạnh mẻ đứng lên , đi đái lấy nước nấu pha trà , cà phê , tối hôm qua mấy đứa Con ở gần về nhà , nói cười đủ chuyện , chẳng đứa nào giống Ba , thói y như Mẹ , lời nói lúc nào cũng như nhau .
- Ba có ăn uống đàng hoàng không đó ? Nhớ phải ngủ sớm , không vui là Mẹ không thích đâu .
Thiệt muốn la cho khỏi thói bắt chước , nhưng nghĩ : Một câu nhịn bằng chín câu lành . Nước sôi pha cà phê , ấm nước trà xong , mấy đứa Con đang ngủ , nghỉ hay đi làm cũng kệ Tụi Nó , lo đủ rồi , nhìn nhớ khi mấy đứa còn nhỏ , cứ thói quen giấc ngủ trưa , đi làm thì đành chịu , nhưng ngày Chủ Nhật thì ngủ được , mấy đứa Con chơi , đông nên Tụi Nó đủ thứ chơi , nào cùng chuyền chiếc dép sang cho tay người bên mình , ồn vô kể , trong sự vui cười của Con , Tôi vẫn ngủ , Vợ Nho nói nho nhỏ .
- Mấy đứa chơi nhỏ miệng vậy , để yên một chút cho Ba ngủ khỏe , mai Ba còn phải đi làm nữa .
Tiếng Con to Tôi ngủ , tiếng Vợ nhỏ thì Tôi dậy , thấy Ba dậy mấy đứa Con co cụm im lặng , ra bàn ngồi hiền từ .
- Cứ để cho Tụi Nó chơi tự nhiên đi Em , Vợ Chồng tương thông nhé , Anh thương Em , nên Em nói nhỏ Anh lại nghe , lần sau đứng nói gì hết .
Bị nhắc nhở , Vợ Nho ủi xìu như bánh tráng nhúng nước .
- Được rồi ! Kỳ này sẽ không thèm nói nữa , người ta lo cho còn bày đặt .
Tưởng gì , chứ vụ không nói hơi bị khó .
- Giờ Anh với Em đánh cá với nhau , trong vòng 5 phút , nếu Em không nói gì , thì tối nay Anh mời Em đi ăn cơm , còn nếu Em nói thì sẽ phải mời Anh .
Nhìn mặt tự tin , chắc ý lắm : Em mà thua Ai bao giờ .
- Đươc rồi . Tại Anh muốn đó , thua ráng chịu .
- Anh nói rỏ , hể nói bất cứ chuyện gì cũng tính nha , Em hay chống chế tại bị , giờ bắt đầu .
Vợ Nho ngồi thư thái , nhịp đôi chân , Ai mời Ai thì biết , Tôi mở mạng đọc tin , không hiểu Vợ hiểu Ai , chưa hơn 3 phút .
- Mà Anh mời , tiền ở đâu Anh trả ! 
- Anh có thua khi nào , nên đâu cần phải trả tiền .
Luôn là như vậy : Người Ta lo cho mà . Trời mưa , nhớ khi xưa ta có nhau . Bây giờ dù không thua , nhưng đi ăn thì tự trả tiền , khi nào chẳng có tiền .
Hôm nay ngày Vợ Nho mất , đúng 11 tháng một mình , không vui đâu , đời vốn là một cuộc bể dâu . 
Xin Chúa thương đưa Linh Hồn Te Re Sa được lên Thiên Quốc .

Van Mong Nguyen: Trong Tình Cờ

Van Mong Nguyen


Trước Thánh lễ Chủ Nhật , Cha Xứ cười cho biết .
- Bữa thứ 5 , có điện thoại của một Người VN , muốn tới đây dự Lễ ngày Chủ Nhật , hình như ở Saitama , có nói tên mà Cha không nhớ , khi đó nhờ Ông Mong tiếp nhé .
- Dạ . Cha yên tâm Con lo được .
Đối với người Việt , tên người Nhật khó nhớ và ngược lại , đây Cha là người Ý . Vốn nơi này thuở xưa thời Tỵ Nạn , nhiều Anh Em đã sống , đi đinh cư , giờ muốn về thăm . Một tuần qua đi , Cha Xứ niềm nở .
- Cha mới nhận tin , người đó nói thứ 6 sẽ tới , hỏi số điên thoại của Anh Mong , nhưng Cha quên mất , giờ cho Cha số , nếu Anh Ta liên lạc , Cha sẽ nói trực tiếp hỏi thẳng Anh .
- Vâng . Con nghĩ số đi động của Con thì dể gặp hơn .
Và có ý chờ , tuy biết không phải vì mình mà tới , cứ trong tinh thần trước lạ sau quen , Họ vì tình mà thăm , mình hân hạnh tiếp , chiều thứ 6 , hết giờ làm ra xe , mở Ipad coi thử có tin gì không , Cha Trinh nhắn .
- Anh Mong chuẩn bị đón có Đức Ông từ Mỷ qua thăm .
Hay nhỉ , tin lại cho Cha Trinh .
- Con nghe Cha Xứ nói , có người VN sẽ tới , nhưng không thấy liên lạc , giờ sao thành Đức Ông .
- Anh Thiện ở Fujisawa có gọi điện thoại cho Anh , nhưng Anh không nhận , Anh gọi lại thử coi .
Tìm số lưu của điện thoại , có số lạ gọi tới , chắc trong giờ làm việc , bấm gọi , tiếng trả lời .
- Chào Anh , Em đang ở trên tàu điện , khoảng 8 giờ tới Miyazaki , và sẽ đi SaiTo , Anh đón được không ? 
- Tôi sẽ đón , khi tới Miyazaki , Anh báo tin nhé .
Về nhà chuẩn bị , tuỳ cơ ứng biến , hết lòng thì thôi , khoảng 7 giờ nhận điện thoại của Cha Trọng .
- Chúng Tôi đang trên xe và có thể tới Nhà Thờ lúc 8 giờ , mong gặp Anh .
Xuống kêu Cậu Huy , có Khách cao trọng mà không cho Cậu hay , người lớn nhất ở đây sẽ bị giận , nhiệt tình Hai Anh Em tới nhà thờ , linh cảm khi thấy chiếc xe đang chậm bên đường , tay bắt mặt mừng gặp gở , mời Đức Ông từ Mỷ , Cha Trọng từ Úc và Anh Thiện , người đồng hành đưa người về thăm chốn xưa , tới tiệm ăn tối . 40 năm trở lại , bồi hồi xúc động nhớ khi hàn vi . Cứ là mọi sự bằng lòng trong Thánh ý Chúa , Anh Thiện thật tốt tinh , vui vẻ hoà nhã , sau này mới biết Anh là Chồng của Chị Thiện Nhung , hân hạnh thiệt .
Ở một nơi thỉnh thoảng có Khách Quý , câu kinh : Cho Khách đổ nhà luôn nhớ , cảm tạ ơn Chúa .

Saturday, August 18, 2018

Một con dân Ba Làng: Trường Thanh Hải Thân Yêu


 

 
Quê hương tôi là miền biển yêu thương.
Là nơi chốn bình thường và lam lũ.
Từ khi đó vẫn là miền đất cũ.
Chúng tôi vào tên gọi mới đặt lên.

Thanh Hải Ba Làng ôi tiếng gọi thân quen.
Từ thủa ấu thơ cho đến ngày cắp sách.
Chúng tôi đã có môt ngôi trường trong sạch.
Có cha có thầy có cả những ma sơ.

Ngôi trường được xây bởi các bậc tiền nhân.
Những cánh tay những tấm lòng dung dị.
Đã vì con em nên không ngừng trang bị.
Từ đạo cho đến đời êm đẹp mấy mươi năm.

Nhưng môt ngày kia có kẻ cướp ghé thăm.
Chúng thấy đẹp nên nhăm nhe hỏi mượn.
Mười năm thôi sẽ hết kỳ thuê mướn.
Cha xứ bấy giờ tên gọi Vũ Ngọc Đăng.

Rồi thời gian từ đó cứ mãi tăng.
Quá thời hạn và đã là quá trễ.
Có ai vay mượn mà lại lỳ như thế.
Hơn bốn mươi năm lập kế cướp ngôi trường.

Thanh Hải bao đời với sóng gió nhiễu nhương.
Luôn đoàn kết yêu thương và gắn bó.
Quyết gìn giữ ngôi trường thân yêu đó.
Không để kẻ thù chiếm giữ mãi được đâu

Thanh hải bây giờ đang sát cánh bên nhau.
Quyết chiến đấu tới đâu hay tới đó.
Trường tư thục ngày xưa không phải nhỏ.
Mãi mãi là báu vật của làng tôi.

Tác giả: Một con dân Ba Làng Thanh Hải
Nguồn ảnh: Van Trong Nguyen

Friday, August 17, 2018

Lucia Kim Nhung: Ký Ức Tuổi Thơ


Tôi yêu con đường làng.
Có những bờ Thúc Dấu.
Cánh Chuồn chuồn khẽ đậu.
Lũ trẻ quất tung trời.
Tôi yêu tiếng làng tôi.
Tiếng kinh cầu mỗi tối.
Tiếng gọi nhau ời ợi.
Chờ choa với bay ơi...
Yêu những lúc tối trời.
Cây đèn dầu thắp vội.
Người người ngồi đầy lối.
Lể ốc Cườm ăn chơi...
Trưa hè tiếng gọi mời.
Ai Khoai lang Chuối luộc.
Ai ốc Hương ốc ruốc.
Ai bánh Chuối bánh Bò..
Tôi sợ mấy bà O
Chồng con không buồn lấy..
Đụng vào rồi mới thấy.
Ỏ gứm lắm bay ơi!
Nồi Ghẹ luộc bốc hơi.
"Bá ơi về húp nước"
Nay mấy ai biết được.
Nghe chuyện... cười đứt hơi..
Tôi yêu chiều buông lơi.
Lũ trẻ tôi ngày ấy.
Nhãn Ổi không kịp nảy.
Đã bị hái mất rồi..
Tôi yêu cảnh mưa rơi.
Trần truồng đi khắp xóm.
Tắm mưa vui cả bọn.
Chẳng mắc cở chút nào.
Bao kỷ niệm ngọt ngào.
Của ngày thơ ngày mộng.
Xin điền vào chổ trống...
Những ngày xưa mênh mông...
Lucia Kim Nhung
15/08/2018.




Saturday, August 4, 2018

Van Mong Nguyen: Ươm Nỗi Mơ






Em tay đưa trái táo .
Ngọt ngào tiếng yêu thương .
Mỉn cười lời vấn vương .
Ta chung nhau nổi tội .
Một đời ước bước cùng .
Vui uyên ương câu nói .
Hẹn xây mộng tình nhau .
Nhìn mưa rơi tí tách .
Giờ cách biệt phương trời .
Ta chờ ngày sẻ tới .
Hạnh ngộ với môi hôn .
Tim ngập say bóng nắng .
Em trao Ta tình nồng .
Chợt lòng vang câu hát .
... Yêu nhau cởi áo cho nhau .
Chẳng lo dấu Mẹ vì mình của Ta .


Van Mong Nguyen

Van Mong Nguyen: Bao Niềm Thương Nhớ


Van Mong Nguyen


Không cần nhìn đồng hồ , cứ thấy Thầy Cố Tịnh nhẹ nhàng , từ tốn dựng chiếc xe đạp vào gốc cây dừa , cảm tưởng như Thầy sợ cả hai , chiếc xe đạp và cây dừa bị đau , nhẹ thật nhẹ , Thày hiền ở nụ cười và ánh mắt , khoan thai đi chậm vào Nhà Thờ . Từ nhà khoảng 11 giờ Thày đạp từng vòng tua xe , chậm rải , bên tay phải cổ tràng hạt , môi mấp máy câu kính Kính Mừng , Thày đi Nha Trang dạy Pháp Văn tại gia , Các Con đi học , chỉ Hai Ông Bà cuộc sống thanh nhàn , mỗi ngày với nồi rượu 4 con heo , sáng Ông Bà đi lể , về Ông nhóm lửa , Bà lấy gạo chuẩn bị nồi cơm rượu mới , lòng đạo đức , nêu gương sáng , luôn cứ trong Nhà Thờ chừng 30 phút , Ông sáng tươi khuôn mặt , thấy bóng Tôi Ông ghé vào .
- Cháu đang làm gì đó ?
- Dạ . Thưa Thày , buổi chiều nghỉ nên Con cũng không làm gì ! 
Ở tuổi háo hức , tò mò Tôi kính cẩn hỏi .
- Thưa Thày . Cứ chiều thứ 7 nào Con cũng thấy Thày tới Nhà Thờ , có phải Thày viếng Mình Thánh không ?
Thày nhìn hiền trả lời .
- Không phải Cháu . Thày luyện đọc sách Thánh của ngày mai Chủ Nhật , viếng Mình Thánh thì Thày đã đi lể sáng , rước Chúa ở trong lòng rồi .
Một kinh ngạc , sự kính phục , Thày là người đọc bài đọc 1 mỗi tuần , ngoại trừ Thánh Lể dành riêng của Đoàn thể , có thường đọc sẻ biết bài đọc 1 là Cưu Ước , ý thâm cao , câu chử nhấn rất khó .
- Trước Cộng Đoàn Dân Chúa , mà Mình tuyên xưng lời Chúa va vấp là chính mình sẻ phải trả lời trước Chúa đó Cháu .
Từ đó Tôi cảm nhận đều cần phải tôn trọng , Lời Chúa Ánh Sáng muôn dân , không thể như thế nào cũng được , cầu nguyện và lỉnh ngộ .
Một lần có Người biếu mấy trái Sầu Riêng ngon , Cha Xứ kêu .
- Anh mang lên Thày Cố Tịnh một trái , nói của Cha ăn lấy thảo .
Giáo Dân thương Cha nên biếu quà , Cha quý Ai , chia thì người nhận vui , Tôi cột trái Sầu Riêng chín nồng hương , mong mau tới nhà Thày , của này không ăn cũng tốt , Bà phúc hậu ngồi trên võng , Ông góc bàn đánh cờ tướng một mình . 
Tôi chào đưa nhanh trái Sầu Riêng , Bà niềm nở .
- Cháu về thưa Cha : Ông Bà cám ơn , cũng cám ơn Cháu .
Bà là Hội Trưởng Các Bà Mẹ Công Giáo của Giáo xứ , mẫu gương cho các Bà Mẹ , Tôi rất thích nghe tiếng đọc kinh thanh thoát của Bà mỗi ngày sau Thánh lể : Kìa Bà nào đang tiến lên như mặt trăng , rực rở như mặt trời ... sốt sắng vui mừng .
Tôi tới chổ Thày , ngồi ké né coi đi cờ , Châu Bá Thông tay trái vẽ vòng tròn , tay phải vẽ hình vuông còn thú vị , chứ cờ tướng đánh một mình thiệt khó tạo hứng thú , đi phía bên này , nghĩ nước bên kia , Tôi chăm chú nhìn , Thày cười .
- Chẳng có Ai chơi , nên rảnh Thày đánh một mình , Cháu biết chơi không ? 
- Dạ . Cháu cũng biết chơi , chắc không cao đâu Thày .
Trả lời trong sự thật thà , chỉ thoáng qua cách Thày đi cờ , Tôi nghĩ thầm , cờ của Thày khó đánh thắng được Tôi .
- Vậy đánh với Ông cho vui Cháu .
Khai cuộc , trung cuộc , Tôi gài thế bám cờ và Thày thắng ván đầu , thích ý Thày khen .
- Cờ Cháu đánh hiền , nước đi hay lắm .
Hai ván sau cờ huề , Thày vui là được , Tôi xin phép , Bà dặn .
- Kỳ này lúc nào rảnh , ghé chơi cờ cho Ông vui nghe Cháu .
Ngày tháng thêm tuổi , gương đời sống của Ông Bà là mẫu mực , Chuyện tốt Em làm , chuyện gì xấu Em tránh , xin Chúa cho Con biết lắng nghe Lời Ngài , vạn sự tuỳ duyên , nên duyên do chấp nhận .

Van Mong Nguyen: Một Thoáng

Van Mong Nguyen


Thấy người nhẹ nhàng , trạng thái bay bổng , ngoái nhìn lại , thân xác đang trong giấc ngủ bình yên , bên cạnh một Cô Gái trẻ đẹp , có hai cánh trên lưng , sáng láng , vậy là Thiên Thần bản mệnh của mình .
- Thiên Thần thật xinh đẹp .
Nghe khen cũng thích , Thiên Thần tươi cười , vui trong lời nói .
- Sống với Anh nhiều năm , biết thế nào cũng khen lấy được .
- Vâng . Khen đúng thì thôi mà .
Gió nhẹ mát , khoảng trời xanh bao la , nhớ khi xưa bị cuốn hút từ máy bay ra , giơ tay múa , ngẩng đầu nhìn cánh Dù bung , mừng ngút ngàn , gió mang Dù đi không định hướng , thằng tới trường học nên nghĩa sắt cầm cùng Cô Giáo , thằng đứng giữa vòng kẻm gai , muốn làm lính Địa Phương Quân , kéo ghế Dù , ngồi thảnh thơi thoáng chốc , đất dâng lên nhanh ngộp mặt , lấy thế xin Chúa thương xót , bây giờ cùng Thiên Thần bay về đâu , tiếng Thiên Thần ngọt ngào .
- Anh nhìn nhé , có những làn hương đang cùng bay theo , quấn quýt sóng đôi là của Vợ Chồng Long Sít , sụt sùi nức vang trong câu kinh là của Hứa và Tâm , có áng hương tựa hình bông sen , đó là của Diệu Minh , đám hương quần tụ , Anh kỷ xem , những Cháu Con ở Úc , Bảo Linh , Thắng Hà , Quyết trong lệ rơi , bắt nhịp cho Ca Đoàn , còn nhiều người thương Anh , thật thoả lòng những Ai kính sợ Chúa .
Vùng ánh sáng chan hoà , cùng Thiên Thần đáp xuống , một người bệ vệ , oai phong đẹp tướng trong tay chìa khoá vàng .
- Con kính chào Thánh Phê Rô .
Mắt chớp nhanh , ý ngạc nhiên .
- Con nhận biết Ta .
- Dạ biết . Thánh Phê Rô là quan thày Giáo Họ Như Xuân của Làng Con , giữ chìa khoá Thiên Đàng .
Hình như Thánh Phê Rô cũng vui .
- Chúc mừng Con đã tới Thiên Đàng .
Thiệt không đấy , nhìn Thiên Thần bản mệnh , có nhớ : Khi Linh Hồn ra khỏi xác thì liền tới toà phán xét chứ lây ! Sao đưa thẳng lên đây , bán tín bán nghi .
- Thưa Thánh Phê Rô . Con không phải tới Toà phán xét sao ?
- Vì lòng yêu thương của Chúa , nên có thay đổi , những Phụ Nữ còn trắng trong và những người đàn ông sống đời làm chồng trên 40 năm sẻ lên thẳng Thiên Đàng .
Thánh Phê Rô nói thế thì tin , những cũng thắc mắc .
- Vậy sao Chúng Con ở thế gian chưa biết được điều này ! 
- Đã gởi thông báo , nhưng thời gian cần 1 giây mới tới , mà 1 giây của Chúa là 1.000 năm , Con hiểu chưa ?
Thiên Đàng là nơi Chúa thưởng những người lành , sao hồi nãy giờ ít thấy Ai tới .
- Vâng . Nhưng Thưa Thánh Phê Rô , thế sao Con thấy ít người lên đây .
Thánh Phê Rô chỉ tay .
- Con nhìn về nơi có Toà cực trọng của Đức Mẹ Mẹ Maria . 
Nơi áng sáng dịu hiền , Đức Mẹ tay bồng Chúa Giêsu , tay cầm cổ tràng hạt , từng Linh Hồn được Mẹ kéo lên . Đức Bà là cửa Thiên Đàng , Con cái trần gian siêng năng lần hạt sẻ theo nhau vào Thiên Đàng , thích thật . 
Tiếng kèn vang khúc nhạc tưng bừng , Thánh Phê Rô báo .
- Tới giớ rồi , mời Con theo đoàn rước .
Trước cánh cổng mở rộng , hỏi Thánh Phê Rô .
- Xin cho Con biết , Con có gặp Vợ Nho không ?
- Có . Nhưng Con là Con , Vợ Nho là Vợ Nho , không còn đời sống Vợ Chồng như trần gian nữa ! 
Sựng người , vợi vàng quyết ý .
- Nếu không cùng sống chung với Vợ Nho , thì Con về lại trần gian , chờ Chúa thương thay đổi , lúc đó Con theo chuổi Mân Côi lên lại . 
Không để Thánh Phê Rô kịp phản ứng , ngăn cản , Tôi vội nắm tay Thiên Thần bay xuống trần gian , hồn nhập xác tỉnh dậy .
Chúa biết cho lòng Con , đang chờ tin nhắn của người Con thương , sáng Chủ Nhật đi lể trong nỗi chờ mong .