Van Mong Nguyen
Nghe tiếng gió tiếng mưa , ngồi dậy , trời âm u chờ cơn bảo tới , dâng
ngày lên Chúa , thiệt tình ngủ mê , có thể Chúa gọi mà không biết , cám
ơn Chúa cho Con sống thêm ngày nữa . Vươn vai mạnh mẻ đứng lên , đi đái
lấy nước nấu pha trà , cà phê , tối hôm qua mấy đứa Con ở gần về nhà ,
nói cười đủ chuyện , chẳng đứa nào giống Ba , thói y như Mẹ , lời nói
lúc nào cũng như nhau .
- Ba có ăn uống đàng hoàng không đó ? Nhớ phải ngủ sớm , không vui là Mẹ không thích đâu .
Thiệt muốn la cho khỏi thói bắt chước , nhưng nghĩ : Một câu nhịn bằng
chín câu lành . Nước sôi pha cà phê , ấm nước trà xong , mấy đứa Con
đang ngủ , nghỉ hay đi làm cũng kệ Tụi Nó , lo đủ rồi , nhìn nhớ khi mấy
đứa còn nhỏ , cứ thói quen giấc ngủ trưa , đi làm thì đành chịu , nhưng
ngày Chủ Nhật thì ngủ được , mấy đứa Con chơi , đông nên Tụi Nó đủ thứ
chơi , nào cùng chuyền chiếc dép sang cho tay người bên mình , ồn vô kể ,
trong sự vui cười của Con , Tôi vẫn ngủ , Vợ Nho nói nho nhỏ .
- Mấy đứa chơi nhỏ miệng vậy , để yên một chút cho Ba ngủ khỏe , mai Ba còn phải đi làm nữa .
Tiếng Con to Tôi ngủ , tiếng Vợ nhỏ thì Tôi dậy , thấy Ba dậy mấy đứa Con co cụm im lặng , ra bàn ngồi hiền từ .
- Cứ để cho Tụi Nó chơi tự nhiên đi Em , Vợ Chồng tương thông nhé , Anh
thương Em , nên Em nói nhỏ Anh lại nghe , lần sau đứng nói gì hết .
Bị nhắc nhở , Vợ Nho ủi xìu như bánh tráng nhúng nước .
- Được rồi ! Kỳ này sẽ không thèm nói nữa , người ta lo cho còn bày đặt .
Tưởng gì , chứ vụ không nói hơi bị khó .
- Giờ Anh với Em đánh cá với nhau , trong vòng 5 phút , nếu Em không
nói gì , thì tối nay Anh mời Em đi ăn cơm , còn nếu Em nói thì sẽ phải
mời Anh .
Nhìn mặt tự tin , chắc ý lắm : Em mà thua Ai bao giờ .
- Đươc rồi . Tại Anh muốn đó , thua ráng chịu .
- Anh nói rỏ , hể nói bất cứ chuyện gì cũng tính nha , Em hay chống chế tại bị , giờ bắt đầu .
Vợ Nho ngồi thư thái , nhịp đôi chân , Ai mời Ai thì biết , Tôi mở mạng đọc tin , không hiểu Vợ hiểu Ai , chưa hơn 3 phút .
- Mà Anh mời , tiền ở đâu Anh trả !
- Anh có thua khi nào , nên đâu cần phải trả tiền .
Luôn là như vậy : Người Ta lo cho mà . Trời mưa , nhớ khi xưa ta có
nhau . Bây giờ dù không thua , nhưng đi ăn thì tự trả tiền , khi nào
chẳng có tiền .
Hôm nay ngày Vợ Nho mất , đúng 11 tháng một mình , không vui đâu , đời vốn là một cuộc bể dâu .
Xin Chúa thương đưa Linh Hồn Te Re Sa được lên Thiên Quốc .
No comments:
Post a Comment