Quê hương tôi là miền biển yêu thương.
Là nơi chốn bình thường và lam lũ.
Từ khi đó vẫn là miền đất cũ.
Chúng tôi vào tên gọi mới đặt lên.
Thanh Hải Ba Làng ôi tiếng gọi thân quen.
Từ thủa ấu thơ cho đến ngày cắp sách.
Chúng tôi đã có môt ngôi trường trong sạch.
Có cha có thầy có cả những ma sơ.
Ngôi trường được xây bởi các bậc tiền nhân.
Những cánh tay những tấm lòng dung dị.
Đã vì con em nên không ngừng trang bị.
Từ đạo cho đến đời êm đẹp mấy mươi năm.
Nhưng môt ngày kia có kẻ cướp ghé thăm.
Chúng thấy đẹp nên nhăm nhe hỏi mượn.
Mười năm thôi sẽ hết kỳ thuê mướn.
Cha xứ bấy giờ tên gọi Vũ Ngọc Đăng.
Rồi thời gian từ đó cứ mãi tăng.
Quá thời hạn và đã là quá trễ.
Có ai vay mượn mà lại lỳ như thế.
Hơn bốn mươi năm lập kế cướp ngôi trường.
Thanh Hải bao đời với sóng gió nhiễu nhương.
Luôn đoàn kết yêu thương và gắn bó.
Quyết gìn giữ ngôi trường thân yêu đó.
Không để kẻ thù chiếm giữ mãi được đâu
Thanh hải bây giờ đang sát cánh bên nhau.
Quyết chiến đấu tới đâu hay tới đó.
Trường tư thục ngày xưa không phải nhỏ.
Mãi mãi là báu vật của làng tôi.
Tác giả: Một con dân Ba Làng Thanh Hải
Nguồn ảnh: Van Trong Nguyen
Là nơi chốn bình thường và lam lũ.
Từ khi đó vẫn là miền đất cũ.
Chúng tôi vào tên gọi mới đặt lên.
Thanh Hải Ba Làng ôi tiếng gọi thân quen.
Từ thủa ấu thơ cho đến ngày cắp sách.
Chúng tôi đã có môt ngôi trường trong sạch.
Có cha có thầy có cả những ma sơ.
Ngôi trường được xây bởi các bậc tiền nhân.
Những cánh tay những tấm lòng dung dị.
Đã vì con em nên không ngừng trang bị.
Từ đạo cho đến đời êm đẹp mấy mươi năm.
Nhưng môt ngày kia có kẻ cướp ghé thăm.
Chúng thấy đẹp nên nhăm nhe hỏi mượn.
Mười năm thôi sẽ hết kỳ thuê mướn.
Cha xứ bấy giờ tên gọi Vũ Ngọc Đăng.
Rồi thời gian từ đó cứ mãi tăng.
Quá thời hạn và đã là quá trễ.
Có ai vay mượn mà lại lỳ như thế.
Hơn bốn mươi năm lập kế cướp ngôi trường.
Thanh Hải bao đời với sóng gió nhiễu nhương.
Luôn đoàn kết yêu thương và gắn bó.
Quyết gìn giữ ngôi trường thân yêu đó.
Không để kẻ thù chiếm giữ mãi được đâu
Thanh hải bây giờ đang sát cánh bên nhau.
Quyết chiến đấu tới đâu hay tới đó.
Trường tư thục ngày xưa không phải nhỏ.
Mãi mãi là báu vật của làng tôi.
Tác giả: Một con dân Ba Làng Thanh Hải
Nguồn ảnh: Van Trong Nguyen
No comments:
Post a Comment