Văn Mong Nguyen
Trời mưa như trút nước , biển động , sóng to gió mạnh , mùa dưởng cá ngộ , vuốt mặt , dựng chiếc xe đạp vào gốc cây ổi . Vợ Nho từ trong nhà thấy vội ra mái hiên .
- Mưa to vậy mà cũng lên .
Bước lên đưa túi ni lông hột vịt lộn cho Vợ .
- Thấy trời mưa . Anh chạy ra phố mua hột vịt lộn cho Em ăn .
- Lúc nào ăn chẳng được , mưa lạnh chứ lây .
Nhìn Vợ nói , lo lắng thấy thương .
- Vậy ôm tí cho đở lạnh .
Tiếng Vợ Cười giẩy nẩy .
- Ôm thôi còn rờ bậy bạ , nhột .
- Vợ Chồng mà Em , ông bà nói cũng chí lý : Đít đàn bà bằng ba bếp lửa Em hả ? . Thôi hết lạnh rồi , Bố Mẹ đâu rồi .
- Mẹ ngủ , còn Bố chiều thấy sóng to , nên đem ghe ra Đường Đệ đậu , chắc không về đâu .
Đang không , Ông Chú ở Vũng Tàu gọi Ông Anh Vợ vào có chuyện , đem cả Vợ đi , còn bà chị nữa thì đi Phan Thiết giúp Chị Dâu sinh đẻ , Mẹ Vợ lại tự nhiên bệnh nặng , nhà vắng cần người , Bố Vợ xin cho Con Gái về lại nhà chăm Mẹ , thành ra Vợ Chồng mới cưới vài tháng cách xa đôi ngả , Chồng đầu làng Vợ cuối bải . Biết sao bây giờ , hiếu đạo làm đầu .
- Anh mua cả chục trứng , Em ủ mấy cái cho Bố , Vợ chồng mình vừa ăn vừa nói chuyện .
Trời mưa , trứng nóng , yêu thương trong ánh mắt .
- Chiều có người chở gạo tới chưa ?
- Có .Mà Anh mua chi cả tạ vậy ?
- Sẳn kêu gạo nấu rượu Anh kêu chở luôn , còn tiền thuốc Bà Được Anh cũng trả rồi , yên tâm .
Trong Làng giờ có Bà Được , Ai bệnh gì thuốc nấy , hiền lành ,nụ cười luôn có trên môi , chích thuốc , khỏi bệnh trả tiền lúc nào thì trả , có ho : Teramycin , Có mủ pinicilin , chỉ cần báo là tới nhà .
- Hồi sáng tới chích cho Mẹ Bả có nói , Cám ơn Anh .
- Lạ nhỉ , thì cũng tiền của Em mà , Bố Mẹ nào chẳng là Bố Mẹ .
Vợ Nho hỏi ý tần ngần .
- Mẹ có nói gì Em không ? lấy chồng còn lo chuyện nhà .
- Không .Mẹ hiền và biết chứ , đừng lo .
- Hay bửa nay ngủ lại với Em đi , nhớ lắm .
- Nằm cho Em ngủ , rồi Anh về , tối lở heo phá , một mình Mẹ đâu được , mai Anh bỏ rượu sớm , lên phụ làm lưới cho nhanh rồi chiều Vợ Chồng mình đi coi phim .
Đã là Vợ Chồng nên không phải hẹn . chẳng phải chờ , bên nhau tự nhiên mặn nồng ân ái , Vợ ngủ gương mặt thư thái ,nhớ những ngày chưa cưới , ngồi ngoài biển ngắm trăng .Bải biển Làng chạy dài , đất lài , nữa đêm nước lên , gần chiều nước rặc , sạch đẹp .Những đôi trai gái yêu nhau , đôi bóng đôi đầu .Nước có luật , Làng có lệ , có tập quán truyền đời . Năm nào chẳng vậy , Mùa chay vào Tuần Thánh , trăng sáng vằng vặc , từ thứ hai tới thứ tư ngắm đứng .Ngắm thường mỗi tối 5 ngắm , chỉ trang trọng như đọc chậm , Còn ngắm đứng ngân nga , giọng trầm bổng , diển ngâm , dài hơi , thanh tiếng , nhấn cung bậc và đủ 15 thứ , Chúa ngả xuống đất đủ ba lần .Sau 5 thứ ngắm đầu xong , tiếng phách hiệu , thiếu nhi và thanh Nam , thanh nữ ra về . Nhà Thờ chỉ còn những bậc vị vong , chức sắc , cha mẹ ông bà , nhiệt tâm dự suy ngẩm từ thứ 6 tới thứ 15 . Cha mẹ nào chẳng biết , Con mình thương Chúa vẫn thương , ngậm ngùi xót xa .Nhưng trăng đẹp quá , tâm giao ý hợp chuyện mai sau .
- Trăng sáng quá Anh hả ?
- Đúng đó Em , trăng thanh , biển đẹp như tình đôi ta .
Thầm thì đủ cho nhau nghe trong chừng mực có thể , không vượt qua vòng lể giáo , mang tiếng với Làng Ta .
- Anh tính chuyện mình như thế nào ?
- Sau lể Phục Sinh .Anh sẽ xin Cha Mẹ mang trầu cau hỏi Em , Mình nên duyên Vợ Chồng .
Và năm nào trăng cũng vẫn sáng Tuần Thánh , để nhiều cặp tình nhân ngắm trăng ước cùng sống đời Vợ Chồng hạnh phúc .
Nhẹ yên cho Vợ Nho ngủ , Tôi ra về để nhớ để thương .
No comments:
Post a Comment