Van Mong Nguyen
Lệnh dừng quân nghỉ mà không thấy nói gì tới chuyện đào hầm là thằng lính nào cũng biết , sẽ tiếp tục chờ tối để đi nưa ,áp sạt mục tiêu .Từ trưa gọn gàng ba lô , cứ đường chim bay theo hướng chỉ của địa bàn , trung đôi khinh binh đi đầu gặp cây chặt cây , gặp núi leo lên , trời mấy bửa mưa , đất nhảo trơn , nắm dây rừng mà bám , từ thằng trên mà đứt dây là té dồn cục , chửi thề nhìn nhau nhớ Mẹ .Ba lô súng đạn nặng , đi một lúc quăng bớt thứ gì là cảm giác nhẹ hẳn , một lúc sau lại nặng chỉu , súng đạn đâu quăng được .Trời vào chiều rừng núi sẩm màu âm u , thằng Lạc nói .
- Để Em nấu nước sôi , Mình chế gạo sấy ăn Anh nhé .
Giờ thì chỉ có vậy , vào vùng tác chiến , di hành thì mạnh thằng nào tự lo cơm sấy no lòng , nấu nước sôi chế vào , nhồi nhuyển để một lúc , khui lon thịt gà , ngày qua ngày .Tiếp tế 4 ngày thì bỏ 2 ngày đồ tươi , gạo , rau , cá , thịt heo bỏ , làm sao nấu được , để cho Anh Em thiết giáp lấy .Mỗi lần tiếp tế , Đại Đôi hai con heo , 4 thân thịt , đầu lòng , tiền trạm bán mua thuốc lá cà phê gởi vào .Nhìn mấy thân heo , nhớ tới nhưng ngày gần Tết Bà Con Người Làng biếu Tết Cha Xứ .Cả năm , chuyện gì cũng chạy tới Cha , nên cuối năm cũng có chút tỏ hiện tình Con thảo .Tôi ở trong Nhà Cha , sắp xếp số quà , và đủ thấy nhiều lại kêu xe ba gác chở lên Toà Giám Mục để phân phối cho các nơi cần .Một lần đang đi chơi nghe Cô Như Xuân khoe với Cô Sung Mản ý tự hào .
- Năm nay Như Xuân biếu Cha chục kg gạo tám thơm với con heo .
Cô Sung Mản vẻ đàn chị cười hiền .
- Sung Mản choa , thì cũng con heo và 20 chục kg nếp ngon .
Thấy Cô Ngoại Hải đang đi tới , Cô Như Xuân hỏi .
- Ngoại Hải bây , có biếu Cha gì không bẩy ?
- Ngoại Hải choa hả ! cũng con heo , 5 cây chả lụa .
Đủ bộ gái Ba Lang đẹp như hoa thiên lý , thằng nào ngoài Làng lấy phải là bảo đảm vào khuôn vào phép , trai Làng có điếu thuốc lào mới đâu vào đó .Còn vênh mặt : Ba Lang choa vậy đấy .Tôi đi về vào nhà Cha tím , cầm gường không có , bếp cũng không , tới 3 con heo thì để đâu , Cha nhìn điệu bộ nói .
- Anh Mong tìm gì đó ?
- Dạ. Hồi nảy Con lên Làng , nghe mấy Cô kháo : Sung Mản .Ngoại Hải .Như Xuân biếu Cha mỗi Họ một con heo , mà có thấy heo đâu Cha .Nếu có phải mang nhanh để lâu không được .
Cha nhìn Tôi cười ha hả .
- Trên bàn đây nay , đầu đuôi thủ vỉ là 1 con heo rồi còn gì , Anh mang qua Nhà Dòng cho mấy Souers bó giò .
Đi xa luôn nhớ về Làng xưa , những người thân thương , mong bình an cho tất cả .Đang mơ màng thấy thằng lính đứng trước mặt .
- Anh ăn cơm với tụi Em không ?
Ngạc nhiên , mới dừng quân mà đã nấu được cơm .
- Ăn chứ , cho thằng Lạc nữa được không ?
- Vâng được , nhưng chỉ có muối hột thôi Anh .
Giờ có cơm nóng là nhất rôi , 7 thằng với thùng đạn cơm , bốc tay nóng bỏ vội vào miệng , nhón cục muối , ngọt ngon quá .Sống bên Mẹ mà chết bên bạn .Trời sẩm tối nhanh , giơ bàn tay không thấy ngón , lên đường , đi hàng một âm thầm lặng lẻ , lột bùn dơ băng lau lách , nước tới ngực , mệt đuối người , mưa trút xuống vuốt mặt không kịp , ướt như chuột , có poncho mà đâu mặc được , bị tấn công làm sao chống trả , Nhảy Dù mà Em .Đi suốt đêm , thỉnh thoảng dừng nghỉ thì cũng đứng ,có ước mơ gì không ? thằng Năm tới .
- Mày đưa ba lô Tao mang cho .
- Thôi .Thằng nào cũng mệt , Tao chịu được .
Thằng Năm gốc nông dân vùng sông nước Cửu Long hay để ý thương Tôi , dừng quân mà đào hầm , tôi vừa mở xẻng là thấy Nó .
- Mày để Tao , đào loáng cái là xong .
Số Tôi được bạn thương , mà Tụi Nó cũng hay , tôi mua sợi dây chuyền đeo cổ , Tụi Nó cũng thấy liền .
- Cởi ra đưa Tụi Tao đi mua rượu uống Mày , chết khỏi mắc công lấy cũng vậy .
Thấy bạn ngả , biết có thể chết vẫn nhào tới : Có Tao .Lính Dù lên điểm chỉ có vậy thôi Em ơi .Đạn tránh ngưới , kiếp sống nhân sinh Ai biết được ngày mai .Xin cho Con biết chấp nhận hiên tại của mình .Đi lể Chủ Nhật vui tạ ơn Chúa .
Mưa như trút nước , cứ mỗi hầm chử A hai thằng lính Dù mặt mày tái mét , ướt như chuột , nước ngập tới ngực .Mưa to trời tối đen , hoả châu không có nên không thể thấy gì được trong đêm .Canh chừng bằng cách thỉnh thoảng ném trái lưu đạn , tiếng nổ hoà cùng tiếng mưa ào , không có phản ứng là được .Đêm mưa to ngày mưa nhỏ , chân ngâm nước sưng tấy , mọng mủ , cứ ráng mà chịu .Trời vừa sáng , không biết nghĩ sao , tôi lấy poncho lồng đầu súng M.16 lên chóp mủ , úp nón sắt từ từ đưa lú khỏi miệng hầm .Tiếng đạn bay tới " Bùm " 12 ly 7 , nón sắt quay lòng vòng .May thật, nón sắt lủng lổ , nếu đầu mình là rửa chân lên bàn thờ .Đối diện đồi của Tôi có một cây khô , vậy là thằng Bộ Đội ngồi trên đó nhìn ống dòm quan sát , dưới gốc cây đật khẩu 12 ly 7 , khoá nòng chờ , phát hiện có người là báo bóp cò , đạn bay thẳng , trật sao được .Nguy hiểm thật , Tôi chui qua miệng hầm bên kia nói với thằng Thanh .
- Mày để ý , Tao nhảy lên bắn trả mới được .
Kéo khẩu hoả tiền M .72 vào thế bắn ,giơ lên ra hiệu cho hầm bên cạnh , bên đó cũng giơ một khẩu M.72 cho thấy .Hiểu rồi Tôi bắn xong bên đó cũng sẽ bắn .Nhảy nhanh , lăn hai vòng , tôi ngồi dậy , đưa khẩu M.72 tựa vai bọp cò , đạn bay ra , trúng quá đi chứ .Một thằng lính nữa nhảy lên ,bắn bồi .Vậy là huề nhé , Tôi lê lết về miệng hầm .Giờ mà thay được bộ đồ khô , nằm duổi cẳng thì sướng biết chừng nào .Đời lính tác chiến đúng là gian khổ , nhớ thương vơi đầy .Ước mong đất nước thanh bình .Không ngờ Miền Nam mất một cách chưng hửng .Sống kiếp đời lưu vong .
Bước xuống hầm , trời hơi quang , mưa ngừng , thôi xin hảy thôi mưa , cả tháng rồi .Hai thằng dùng mủ sắt tát hết nước , đáy hầm sền sệt đất bùn .Lấy ca sắt , bẻ cục thuốc mìn claymo để nấu , nước sôi chế gạo sấy , cơm sấy no lòng khi xa nhà . Ngày ăn hai bửa , thường cũng ít thiếu , cứ bị tấn công , thì vài thằng lại chia tay để lại phần của mình .Cứ bị đánh thì tự vệ , chưa bao giờ Tôi có ý Mình đang giết Người .Nhảy Dù chỉ bằng lựu đạn M.67 để đánh , hiếm khi sử dụng súng cá nhân M.16 .Mỗi lần lấy nước ở hố bom B.52 thì chạnh nghĩ : Sao Miền Bắc có thể chịu đựng được , hố bom rộng chừng 5 thước , sâu hơn 3 thước , một chiếc B.52 thả 9 trái và phi tuần bao giờ cũng 3 chiếc . bom nổ núi cũng rung rinh .Tại sao Quân Đội Miền Nam không tấn công ra Bắc , dư sức mà .Đồng bào ngoài đó khổ quá rồi , mấy ông lớn bộ không hiểu , tấn công tức là phòng thủ sao ? .Gần chiều Tiểu Đoàn 5 Dù tiến lên mặt bên đồi cây khô .Đánh đẹp hơn xinê , hai thằng một chạy lên , lựu đạn quăng nhanh , vậy là khoẻ , tối nay ngủ được , một đêm bằng yên có hoả châu soi tuyến đầu .Thành phố chắc đã lên đèn
Buổi sáng ngày mới có ánh mặt trời , cám ơn Chúa đã cho nắng ấm trên Chúng Con , tiếng Thằng Năm kêu .
- Mong . Hôm nay đi tiếp tế Mày .
Trung Đội Anh Em thay nhau đi , Tôi cứ làm biếng và Thằng Năm cằn nhằn rồi đi thay .
- Thôi . Tao không đi đâu , Mày kiếm đứa nào thế cũng được .
- Hôm nay đi cho vui , Thằng Hà nhắn muốn gặp Mày .
Thằng Hà ra tiền trạm , lâu cũng không gặp .
- Mà có nơi nào tắm được không ?
Nghe hỏi , Thằng Năm hồ hởi .
- Có con suối tắm được , đi nhé .
Lấy ba lô không , nhảy nhanh , lăn vội , nằm đợi thấy yên , băng mình chạy , suối nhỏ , tắm nước mát , những con cá nhỏ nhởn nhơ .Tới bải tiếp tế , chia phần lương khô , gạo sấy xong , mấy thằng nấu cơm , cắt thịt kho . Thật ngon sau nhiều ngày mới ăn được thịt tươi , Thằng Năm nhìn cười .
- Ngon phải không ? cứ không chịu đi .
- Mày cũng ba trợn thiệt , Thằng Hà đâu ?
Ăn xong , Tôi cắt miếng thịt to cắt nhỏ , thằng Năm thắc mắc .
- Mày làm gì đó ?
- Tao kho khô , mang vào cho mấy Thằng không đi .
Thằng Năm sửng người và hiểu .
- Tụi Tao chẳng khi nào nghĩ tới chuyện này , chỉ có Mày .
Mấy ngày sau , Tiểu Đoàn 5 thay vùng , rút ra căn cứ Hoà Nghĩa , với Thằng Ngọc đi chợ Phong Điền , cũng có những tiếng cười vui mời chào : Anh ơi .Em đây này .Đêm Giáng Sinh , Anh Em Công Giáo họp nhau , mua bia , tổ chức mừng Chúa xuống thế làm Người .Anh Tâm vừa nâng ly , vừa khóc .
- Ba năm rồi , Tao chưa gặp Con .
Tất cả rơm rớm nước mắt , nhớ những Ngừoi thân .Bình an dưới thế cho Người Chúa thương và Chúa thương hết mọi Người .Mong đêm bình yên .