Van Mong Nguyen
Hôm qua thứ 7 , mấy đứa Con Gái kéo nhau về , nhìn tí tửng là biết Tụi Nó chuẩn bị ngày mừng cho Mình .Cười vui , năm nay Mẹ bệnh nên mấy đứa đi lên bệnh viên cho Mẹ vui là được .Vâng lời xuống xe đi hết , làm tối ngủ một Mình nhớ Vợ , nhớ sự thật thà , thơ ngậy , đi làm có bửa về ngồi rung đùi hớn hở khoe , mặt phỏn phơ tươi hơn hoa mùa xuân .
- Có Ông Nhật nói thích Em .
Chắc thằng này bị khùng , nhưng cũng phải , mỗi người vẫn có hấp lực riêng , đàn bà nào không dể thương , Ai không đỏ mặt khi được khen , trong sự tiếp xúc vẫn có cảm nhận .
- Rồi Em nói sao ?
- Em nói : Đàn bà Việt Nam khi có Chồng rồi chỉ biết thương Chồng và thuộc của Chồng .
Coi bộ sống gần đèn cũng lấp lánh .
- Mà Em có tránh Ông Ta không ?
- Tư nhiên nói chuyện chứ tránh gì , ổng thích Em thôi .Ổng cũng mời tới nhà chơi , ly dị Vợ , con lớn ở một mình , có tới không Anh , cũng tội .
Nhìn Vợ đang tâm trạng được yêu thương nên có phần mất cảnh giác .
- Thôi đừng , khi chỉ hai người khó kìm chế do xúc động , Em không nghĩ chuyện sa chước cám dổ à ?
Người có lòng tốt luôn áy náy khi từ chối .
- Vậy Em trả lời Anh không cho tới nhé .
Thỉnh thoảng khi thấy về vui là Tôi hỏi .
- Kỳ này có nói chuyện với ông đó không ?
- Có .Trong giờ nghỉ ông Ta hay gặp , nói chuyên bình thường .
Không lẻ giải thích , như vậy không được , nên cứ được , lửng thửng nhớ và cười .Hôm trước chính Tôi cũng có chút chuyện vui , tới Bưu Điện rút tiền , vào tiêm tạp hoá quen mua 5 gói thuốc giá 2,200 ¥ , đưa tờ 1 man [ 10.000 ¥ ] Cô chủ cười thối . Đọc số tiền thối 8.250 ¥ . tuy chậm trí nhưng biết sai .Cầm tiền nói thật chậm .
- Không đúng rồi , thối lộn , không thể 8.250 ¥ được .
Cô chủ quán hơi giật mình và phát hiện mình thối dư tiền . đỏ mặt cám ơn rối rít .Đàn ông sao lại tự nhiên khi nói chuyện với người đàn bà khi gặp , khen đẹp mà Đàn bà không thể khi tiếp xúc với đàn ông bên ngoài .
Chủ Nhật đi lể , đứng trước tượng Đức Mẹ , mưa Mẹ vẫn chấp tay nguyện cầu cho Chúng Con , tình Mẹ bao la . Con xin chân thành cảm tạ . Mua gì về ăn trưa , nhiều thứ đâm ra khó , phải có Vợ nhỉ , lấy miếng thịt bò Mỷ về tự làm tự ăn .Trời mưa phùn nhẹ bay , lòng cũng loay khoay .
- Có Ông Nhật nói thích Em .
Chắc thằng này bị khùng , nhưng cũng phải , mỗi người vẫn có hấp lực riêng , đàn bà nào không dể thương , Ai không đỏ mặt khi được khen , trong sự tiếp xúc vẫn có cảm nhận .
- Rồi Em nói sao ?
- Em nói : Đàn bà Việt Nam khi có Chồng rồi chỉ biết thương Chồng và thuộc của Chồng .
Coi bộ sống gần đèn cũng lấp lánh .
- Mà Em có tránh Ông Ta không ?
- Tư nhiên nói chuyện chứ tránh gì , ổng thích Em thôi .Ổng cũng mời tới nhà chơi , ly dị Vợ , con lớn ở một mình , có tới không Anh , cũng tội .
Nhìn Vợ đang tâm trạng được yêu thương nên có phần mất cảnh giác .
- Thôi đừng , khi chỉ hai người khó kìm chế do xúc động , Em không nghĩ chuyện sa chước cám dổ à ?
Người có lòng tốt luôn áy náy khi từ chối .
- Vậy Em trả lời Anh không cho tới nhé .
Thỉnh thoảng khi thấy về vui là Tôi hỏi .
- Kỳ này có nói chuyện với ông đó không ?
- Có .Trong giờ nghỉ ông Ta hay gặp , nói chuyên bình thường .
Không lẻ giải thích , như vậy không được , nên cứ được , lửng thửng nhớ và cười .Hôm trước chính Tôi cũng có chút chuyện vui , tới Bưu Điện rút tiền , vào tiêm tạp hoá quen mua 5 gói thuốc giá 2,200 ¥ , đưa tờ 1 man [ 10.000 ¥ ] Cô chủ cười thối . Đọc số tiền thối 8.250 ¥ . tuy chậm trí nhưng biết sai .Cầm tiền nói thật chậm .
- Không đúng rồi , thối lộn , không thể 8.250 ¥ được .
Cô chủ quán hơi giật mình và phát hiện mình thối dư tiền . đỏ mặt cám ơn rối rít .Đàn ông sao lại tự nhiên khi nói chuyện với người đàn bà khi gặp , khen đẹp mà Đàn bà không thể khi tiếp xúc với đàn ông bên ngoài .
Chủ Nhật đi lể , đứng trước tượng Đức Mẹ , mưa Mẹ vẫn chấp tay nguyện cầu cho Chúng Con , tình Mẹ bao la . Con xin chân thành cảm tạ . Mua gì về ăn trưa , nhiều thứ đâm ra khó , phải có Vợ nhỉ , lấy miếng thịt bò Mỷ về tự làm tự ăn .Trời mưa phùn nhẹ bay , lòng cũng loay khoay .
No comments:
Post a Comment