Van Mong Nguyen
Tôi đang thật sự bần thần . hai thái dương tê buốt . Hôm qua vào phòng Vợ Nho , thằng Con Út đứng tươi cười , Cô 10 đang ngồi trên gường dưới chân Mẹ . Tôi lấy ghế ngồi .
- Hai đứa giỏi .
Tụi Nó đi , Tôi hỏi Vợ mấy câu , kể chuyện Sinh Nhật của Vợ Cậu Khẩn , cho biết Con Gái đầu về nhà , dùng lời nói khéo về bệnh tình của Vợ Nho .
- Mọi chuyện Em cứ an tâm , Anh không sao , đã qua nhiều khám nghiệm nên chỉ còn phản ứng , cần thời gian .Vợ Nho thều thào .
- Em nói Nó để lại một cái bàn học mua mắc tiền để Con Cháu Ngoại sau này học , Nó nói khi đó Nó sẻ mua .
Chắc chuyện bỏ đồ củ ở nhà để Mẹ về toàn mua đồ mới .
- Kệ Tụi Nó , đứa nào bây giờ cũng có tiền . Em lo chi .
Vợ Nho yếu nhưng sắc mặt tốt , đi về suy nghĩ khoảng thời gian qua chuyện Facebook .Viết bài , bình luận cứ theo cá tính , không tự kìm chế , nóng ruột mong nhiều người đọc .Đang không biết sẻ trình bày ý mình hay im lặng . Hôm nay đi làm về không biết phải nói sao ? Nhà trống trơn , tất cả là không .Nồi niêu xoong chảo không có .Tất cả đều không .Kể cả những thứ mới chưa sài và cái máy chụp hình thẻ Tôi chụp hình vào fb mới mua cũng bị bỏ .Sáng Tôi chụp và để trên bàn .Và trên bàn chỉ có một cái vi ba mới , Mẹ dặn mua . Tắm xong ngồi thinh lặng .Giờ kêu về la .Thì cũng do Mình cho Nó quyền thay Mẹ và Tụi Nó sẻ nói : Đã hỏi ý Mẹ rồi .Để coi như thế nào . Không có nồi nấu cơm thì đi ăn tiệm vậy . Về mở fb thì đọc bài của Tuấn Nguyễn về chuyện đánh chử không dấu .Thiệt nha : Có những người thích gặp những người thân qua trang fb , Chưa có điều kiện có máy loại tốt hay Iphone .Bình luận thăm hỏi bằng loại chử không dấu .Thế nào cũng bị phê phán .Tạo sự mất tinh thần , mặc cảm , nhưng khi viết chử không dấu khó hơn nhiều .Đọc chậm một chút sẻ hiểu .Bản tính luôn tôn trọng người khác và rất sợ mất lòng . Giờ đầu choáng , mai phải đi bộ xuống máy bấm ly cà phê buổi sáng , đi làm về chạy lên Vợ Nho , lại cười nói ;
- Em đừng có lo .
Dự tính sẻ yên lặng : Bất biến ứng vạn biến .
- Hai đứa giỏi .
Tụi Nó đi , Tôi hỏi Vợ mấy câu , kể chuyện Sinh Nhật của Vợ Cậu Khẩn , cho biết Con Gái đầu về nhà , dùng lời nói khéo về bệnh tình của Vợ Nho .
- Mọi chuyện Em cứ an tâm , Anh không sao , đã qua nhiều khám nghiệm nên chỉ còn phản ứng , cần thời gian .Vợ Nho thều thào .
- Em nói Nó để lại một cái bàn học mua mắc tiền để Con Cháu Ngoại sau này học , Nó nói khi đó Nó sẻ mua .
Chắc chuyện bỏ đồ củ ở nhà để Mẹ về toàn mua đồ mới .
- Kệ Tụi Nó , đứa nào bây giờ cũng có tiền . Em lo chi .
Vợ Nho yếu nhưng sắc mặt tốt , đi về suy nghĩ khoảng thời gian qua chuyện Facebook .Viết bài , bình luận cứ theo cá tính , không tự kìm chế , nóng ruột mong nhiều người đọc .Đang không biết sẻ trình bày ý mình hay im lặng . Hôm nay đi làm về không biết phải nói sao ? Nhà trống trơn , tất cả là không .Nồi niêu xoong chảo không có .Tất cả đều không .Kể cả những thứ mới chưa sài và cái máy chụp hình thẻ Tôi chụp hình vào fb mới mua cũng bị bỏ .Sáng Tôi chụp và để trên bàn .Và trên bàn chỉ có một cái vi ba mới , Mẹ dặn mua . Tắm xong ngồi thinh lặng .Giờ kêu về la .Thì cũng do Mình cho Nó quyền thay Mẹ và Tụi Nó sẻ nói : Đã hỏi ý Mẹ rồi .Để coi như thế nào . Không có nồi nấu cơm thì đi ăn tiệm vậy . Về mở fb thì đọc bài của Tuấn Nguyễn về chuyện đánh chử không dấu .Thiệt nha : Có những người thích gặp những người thân qua trang fb , Chưa có điều kiện có máy loại tốt hay Iphone .Bình luận thăm hỏi bằng loại chử không dấu .Thế nào cũng bị phê phán .Tạo sự mất tinh thần , mặc cảm , nhưng khi viết chử không dấu khó hơn nhiều .Đọc chậm một chút sẻ hiểu .Bản tính luôn tôn trọng người khác và rất sợ mất lòng . Giờ đầu choáng , mai phải đi bộ xuống máy bấm ly cà phê buổi sáng , đi làm về chạy lên Vợ Nho , lại cười nói ;
- Em đừng có lo .
Dự tính sẻ yên lặng : Bất biến ứng vạn biến .
No comments:
Post a Comment