Tuan Nguyen
Mừng lễ Thánh ANTON 13/6/2017
Viết cho em tôi Nguyễn hữu Tần sinh 21/7/1967 mất ngày 18/6/1979
----------------------------------------------------------------------------------------------
TẦN ơi em của anh, đêm nay không ngủ được nhớ đến những ngày em cùng 9 anh em chúng ta vui sống trong căn nhà tranh vách lá. Bên Bà nội và Cha già. Mẹ ra đi trước, khi em mới 7 tuổi, Tấn anh sinh đôi với em, 2 đứa còn ngây thơ khờ dại lắm, nhớ 1978 ngày lễ Chúa ba ngôi 2 đứa em nằm trên võng hát bài Một giọt sương nho nhỏ, tới phần điệp khúc Em hát bè nhất Tấn hát bè nhì, em phải bịt tai lại để hát,vì không bịt tai,hát sẻ bị lai qua bè hai-
Như bao đứa trẻ khác,đến trường tuổi học sinh đẹp như gấm hoa,1979 em học lớp 4 Thầy chủ nhiệm lớp là Thầy Hiệp(râu) em học giỏi lắm, Tấn học yếu em kèm dạy lại bài cho,Tấn bị bắt nạt em bênh vực, Tấn thích múa hát chơi đồ hàng, em lại thích thể thao,cả gan đánh bóng chuyền với cầu thủ nổi tiếng Anh Báu ở trước nhà mình, em còn nhớ không..!
Anh nhớ Mậu Thân 1968 tết trong lửa đạn em và Tấn mới chưa đầy1 tuổi- Mẹ bồng em, Anh ôm thằng Tấn chạy ra biển tránh pháo kích trong đêm.
Ngày 19/12/1974 Mẹ mất bỏ lại anh em chúng ta cho Cha già Gà trống nuôi con, anh chị em chúng ta ngồi bên quan tài Mẹ không biết khóc chỉ có những giọt lệ rơi rơi. Cậu Trí khóc lớn": Ớ chị ơi sao chị đi bỏ lại một tràn cơm nguội thế này ớ chị ơi là chị ơi .."
30/4/1975 đi tản vào Vũng Tàu về,cuộc sống gia đình ta cùng Bà nội chạy vạy từng bửa rau cháo có nhau...Anh đi bửa củi thuê, Bá và chị Huệ đi bốc cấn lấy tiền công về mua gạo rau cá...
Nhưng Trời ơi !!!
Một buổi chiều mùa Hè tháng3/1979 em đang vui đùa ở đầu nhà ông Hợp với nhiều bạn trong xóm, một con Chó chạy đến cắn vào chân em, ôm vết thương chạy nhanh về nhà, Anh ngồi ngoài hè nghe em nói bị Chó cắn trong nước mắt.!
Hôm sau đưa em xuống Vinh phú có Bà chữa bệnh chó cắn cho thuốc về uống,
3 tháng sau một buổi chiều, em chuẩn bị đi sinh hoạt giáo lý,thấy em lấy chăn phủ kín sợ ánh sáng,
Đem em lên Bệnh viện,Bác sĩ Dân cho biết em bệnh nặng lắm rồi vô phương cứu chửa.. em vào phòng cách ly với bóng tối,em khát nước chị Huệ đưa ly nước em sợ không uống? lấy miếng bông thấm nước vắt nhanh vào miệng cho em.
Trong phòng em nói với chị Huệ về xin O Soi tha tội ăn vụng cơm nguội
Các y bác sĩ bảo đưa em về nhà lo hậu sự ...
Bá và chị ôm em trên chiếc xe xích lô, anh xe đạp chạy trước .
Về nhà Cha Vinh đến xức dầu và ban phép Thêm sức như em ao ước, một nụ cười trên môi và mắt nhìn chung quanh từ từ khép lại ...
Em đã về với Chúa.!!
19/6 Bên quan tài em bạn học, Thầy Hiệp, gia đình hàng xóm láng giềng họ hàng đọc kinh cầu nguyện xin Chúa đón nhận linh hồn em một tâm hồn bé thơ yếu đuối .
20/6 Đưa em đi vào lòng đất Mẹ, ở đó chắc em đã gặp Mẹ mình rồi nhỉ ..
Đêm nay nhớ tới em, Anh viết vội vài dòng đọc cho em Tần của anh nghe nhé ..
Em tôi ơi ...
Viết cho em tôi Nguyễn hữu Tần sinh 21/7/1967 mất ngày 18/6/1979
----------------------------------------------------------------------------------------------
TẦN ơi em của anh, đêm nay không ngủ được nhớ đến những ngày em cùng 9 anh em chúng ta vui sống trong căn nhà tranh vách lá. Bên Bà nội và Cha già. Mẹ ra đi trước, khi em mới 7 tuổi, Tấn anh sinh đôi với em, 2 đứa còn ngây thơ khờ dại lắm, nhớ 1978 ngày lễ Chúa ba ngôi 2 đứa em nằm trên võng hát bài Một giọt sương nho nhỏ, tới phần điệp khúc Em hát bè nhất Tấn hát bè nhì, em phải bịt tai lại để hát,vì không bịt tai,hát sẻ bị lai qua bè hai-
Như bao đứa trẻ khác,đến trường tuổi học sinh đẹp như gấm hoa,1979 em học lớp 4 Thầy chủ nhiệm lớp là Thầy Hiệp(râu) em học giỏi lắm, Tấn học yếu em kèm dạy lại bài cho,Tấn bị bắt nạt em bênh vực, Tấn thích múa hát chơi đồ hàng, em lại thích thể thao,cả gan đánh bóng chuyền với cầu thủ nổi tiếng Anh Báu ở trước nhà mình, em còn nhớ không..!
Anh nhớ Mậu Thân 1968 tết trong lửa đạn em và Tấn mới chưa đầy1 tuổi- Mẹ bồng em, Anh ôm thằng Tấn chạy ra biển tránh pháo kích trong đêm.
Ngày 19/12/1974 Mẹ mất bỏ lại anh em chúng ta cho Cha già Gà trống nuôi con, anh chị em chúng ta ngồi bên quan tài Mẹ không biết khóc chỉ có những giọt lệ rơi rơi. Cậu Trí khóc lớn": Ớ chị ơi sao chị đi bỏ lại một tràn cơm nguội thế này ớ chị ơi là chị ơi .."
30/4/1975 đi tản vào Vũng Tàu về,cuộc sống gia đình ta cùng Bà nội chạy vạy từng bửa rau cháo có nhau...Anh đi bửa củi thuê, Bá và chị Huệ đi bốc cấn lấy tiền công về mua gạo rau cá...
Nhưng Trời ơi !!!
Một buổi chiều mùa Hè tháng3/1979 em đang vui đùa ở đầu nhà ông Hợp với nhiều bạn trong xóm, một con Chó chạy đến cắn vào chân em, ôm vết thương chạy nhanh về nhà, Anh ngồi ngoài hè nghe em nói bị Chó cắn trong nước mắt.!
Hôm sau đưa em xuống Vinh phú có Bà chữa bệnh chó cắn cho thuốc về uống,
3 tháng sau một buổi chiều, em chuẩn bị đi sinh hoạt giáo lý,thấy em lấy chăn phủ kín sợ ánh sáng,
Đem em lên Bệnh viện,Bác sĩ Dân cho biết em bệnh nặng lắm rồi vô phương cứu chửa.. em vào phòng cách ly với bóng tối,em khát nước chị Huệ đưa ly nước em sợ không uống? lấy miếng bông thấm nước vắt nhanh vào miệng cho em.
Trong phòng em nói với chị Huệ về xin O Soi tha tội ăn vụng cơm nguội
Các y bác sĩ bảo đưa em về nhà lo hậu sự ...
Bá và chị ôm em trên chiếc xe xích lô, anh xe đạp chạy trước .
Về nhà Cha Vinh đến xức dầu và ban phép Thêm sức như em ao ước, một nụ cười trên môi và mắt nhìn chung quanh từ từ khép lại ...
Em đã về với Chúa.!!
19/6 Bên quan tài em bạn học, Thầy Hiệp, gia đình hàng xóm láng giềng họ hàng đọc kinh cầu nguyện xin Chúa đón nhận linh hồn em một tâm hồn bé thơ yếu đuối .
20/6 Đưa em đi vào lòng đất Mẹ, ở đó chắc em đã gặp Mẹ mình rồi nhỉ ..
Đêm nay nhớ tới em, Anh viết vội vài dòng đọc cho em Tần của anh nghe nhé ..
Em tôi ơi ...
No comments:
Post a Comment