Van Mong Nguyen
TỚI trước cổng nhà mình , Bảy Trân ngừng xe tính bước xuống dựng xe mở cổng , thời cửa đóng then cài , thấy Trúc thong thả điệu đà nhịp chân đi ra , nhìn Vợ tuổi mặn mà , mặt đầy đặn , má hây sắc ửng hồng .
- Mấy ông vui vẻ với nhau , sao tan sớm vậy Anh .
Đưa lồng chim chào mào , dắt xe .
- Em đẹp thật , chỉ ngồi ăn với nhau , uống người chai bia cho vui nên về sớm .
Được Chồng khen Trân cười e thẹn .
- Anh cứ khen , nhưng cũng thích lắm .
- Vợ đẹp thì khen , không khen là dại .
Treo xong lồng chim nơi góc vườn , hai Vợ Chồng ngồi nơi bàn nghỉ mát , trưa hè gió nhẹ .
- Không những chỉ mình Anh khen Em đẹp thôi đâu . Anh coi nè , Em lên hình trên fb , Ai cũng khen Em trẻ đẹp .
Bảy Trân ghé mắt .
- Hình này lúc Em còn con gái mà , đúng rồi , trẻ đẹp như vậy Anh mới lấy chứ !
Trúc biết Chồng chọc vui .
- Nào đâu Ai biết , chỉ mình Anh thôi .
Đời sống gia đình thật hạnh phúc , mới hôm nào , giờ đã hơn 12 năm sống chung , một trai một gái bắt đầu tuổi lớn .Bảy Trân có tiệm bán cà phê và xay cà phê bỏ mối cũng uy tín , thu nhập khá , Trân có phần hùn ở khu nghỉ dưởng lớn , nên đầy đủ , Vợ Chồng đối xử với nhau tương kính như tân , Trân đi làm cho vui , thời gian dành cho gia đình , chăm sóc con cái là chính . Hôm nay Chủ Nhật , hai đứa con chơi ở nhà Cô Ruột ngày mai mới về vì đang nghỉ hè .
- Anh này , Em cảm thấy hơi lạ , bửa hôm nay hội thi chim . hội Thanh Hải Choa không được giải nào , mà sao các ông có vẻ vui , kéo nhau đi ăn uống cười nói .
Bảy Trân nghe Vợ hỏi thích ý giải nghĩa .
- Giải năm nay không có thì sang năm . Tụi Anh vui vì nhận rỏ là mình được các bà Vợ thương quan tâm .
Nghe Chồng cười nói , Trúc ngẩn ngơ không hiểu .
- Có phải trước ngày hôm nay , Tụi Anh đã dặn , chuyện tiếp nước lo tại hội thi chim các bà đừng lo , đừng tới phải không ? Vậy mà không thiếu Bà nào . quần là áo lượt . vổ tay cổ vủ tưng bừng , thương chồng Em quản gì công .
- Thì không vậy sao được , Thú vui tao nhả của chồng . Tụi Em phải ủng hộ chứ ?
- Để Anh chứng minh cho Em biết tại sao Tụi Anh vui và không có giải nào nhé .
Bảy Trân đứng lên đi tới lồng chim mở vải che , miệng huýnh tiếng mồi , Con Chào Mào như hiểu ý chủ , cất tiếng hót , véo von , lảnh lót nhịp khoan , gật gù hưng phấn .Tới ngồi lại nói .
- Bây giờ Em lại thử coi .
Trúc đi gần lồng chim , liền đó con Chào Mào đang hót , hốt hoảng bay loạn xạ , như tìm chổ trốn , lấp ló im lìm , dáng bộ sợ hải , lạ nhỉ . Giống như cảnh sáng khi thi chim , mà tất cả chim của hội Thanh Hải đều vậy .
- Để Anh cho Em biết nhé , Chim tuy là con vật nhưng cũng có tâm tính của Nó . Tụi Anh tập cho hót , nhưng chăm sóc , tắm cho ăn là do các bà , cứ mỗi lần tắm là xịt nước xối xả . miệng hầm hập : Cho mày chết , tại mày mà chồng Tao không thèm nhìn ngó gì tới Tao , nghiến răng trợn mắt doạ : cho mày chết , ngày nào cũng hoảng hồn , nên khi thấy mấy bà phởn phơ vổ tay là tụi nó khiếp , hót gì nổi .
Nghe Chồng nói và nhìn con chim co ro , Trân phì cười , thiệt tình , Ai cố ý đâu . Bảy Trân lắc đầu . mấy bà mà , thơ ngây phát ngại , dặn một đàng làm một nẻo .
- Anh đi nghỉ chút buổi trưa , tối sẻ đải Em bửa ăn ngon , chưa khi nào Em được ăn như vậy .
- Em nằm với Anh , bồi thường thiệt hại nhé .
Bảy Trân bấm bụng , Vợ đang sung sức , cũng đành vậy thôi .
- Mấy ông vui vẻ với nhau , sao tan sớm vậy Anh .
Đưa lồng chim chào mào , dắt xe .
- Em đẹp thật , chỉ ngồi ăn với nhau , uống người chai bia cho vui nên về sớm .
Được Chồng khen Trân cười e thẹn .
- Anh cứ khen , nhưng cũng thích lắm .
- Vợ đẹp thì khen , không khen là dại .
Treo xong lồng chim nơi góc vườn , hai Vợ Chồng ngồi nơi bàn nghỉ mát , trưa hè gió nhẹ .
- Không những chỉ mình Anh khen Em đẹp thôi đâu . Anh coi nè , Em lên hình trên fb , Ai cũng khen Em trẻ đẹp .
Bảy Trân ghé mắt .
- Hình này lúc Em còn con gái mà , đúng rồi , trẻ đẹp như vậy Anh mới lấy chứ !
Trúc biết Chồng chọc vui .
- Nào đâu Ai biết , chỉ mình Anh thôi .
Đời sống gia đình thật hạnh phúc , mới hôm nào , giờ đã hơn 12 năm sống chung , một trai một gái bắt đầu tuổi lớn .Bảy Trân có tiệm bán cà phê và xay cà phê bỏ mối cũng uy tín , thu nhập khá , Trân có phần hùn ở khu nghỉ dưởng lớn , nên đầy đủ , Vợ Chồng đối xử với nhau tương kính như tân , Trân đi làm cho vui , thời gian dành cho gia đình , chăm sóc con cái là chính . Hôm nay Chủ Nhật , hai đứa con chơi ở nhà Cô Ruột ngày mai mới về vì đang nghỉ hè .
- Anh này , Em cảm thấy hơi lạ , bửa hôm nay hội thi chim . hội Thanh Hải Choa không được giải nào , mà sao các ông có vẻ vui , kéo nhau đi ăn uống cười nói .
Bảy Trân nghe Vợ hỏi thích ý giải nghĩa .
- Giải năm nay không có thì sang năm . Tụi Anh vui vì nhận rỏ là mình được các bà Vợ thương quan tâm .
Nghe Chồng cười nói , Trúc ngẩn ngơ không hiểu .
- Có phải trước ngày hôm nay , Tụi Anh đã dặn , chuyện tiếp nước lo tại hội thi chim các bà đừng lo , đừng tới phải không ? Vậy mà không thiếu Bà nào . quần là áo lượt . vổ tay cổ vủ tưng bừng , thương chồng Em quản gì công .
- Thì không vậy sao được , Thú vui tao nhả của chồng . Tụi Em phải ủng hộ chứ ?
- Để Anh chứng minh cho Em biết tại sao Tụi Anh vui và không có giải nào nhé .
Bảy Trân đứng lên đi tới lồng chim mở vải che , miệng huýnh tiếng mồi , Con Chào Mào như hiểu ý chủ , cất tiếng hót , véo von , lảnh lót nhịp khoan , gật gù hưng phấn .Tới ngồi lại nói .
- Bây giờ Em lại thử coi .
Trúc đi gần lồng chim , liền đó con Chào Mào đang hót , hốt hoảng bay loạn xạ , như tìm chổ trốn , lấp ló im lìm , dáng bộ sợ hải , lạ nhỉ . Giống như cảnh sáng khi thi chim , mà tất cả chim của hội Thanh Hải đều vậy .
- Để Anh cho Em biết nhé , Chim tuy là con vật nhưng cũng có tâm tính của Nó . Tụi Anh tập cho hót , nhưng chăm sóc , tắm cho ăn là do các bà , cứ mỗi lần tắm là xịt nước xối xả . miệng hầm hập : Cho mày chết , tại mày mà chồng Tao không thèm nhìn ngó gì tới Tao , nghiến răng trợn mắt doạ : cho mày chết , ngày nào cũng hoảng hồn , nên khi thấy mấy bà phởn phơ vổ tay là tụi nó khiếp , hót gì nổi .
Nghe Chồng nói và nhìn con chim co ro , Trân phì cười , thiệt tình , Ai cố ý đâu . Bảy Trân lắc đầu . mấy bà mà , thơ ngây phát ngại , dặn một đàng làm một nẻo .
- Anh đi nghỉ chút buổi trưa , tối sẻ đải Em bửa ăn ngon , chưa khi nào Em được ăn như vậy .
- Em nằm với Anh , bồi thường thiệt hại nhé .
Bảy Trân bấm bụng , Vợ đang sung sức , cũng đành vậy thôi .
Thay bộ đồ ngủ , vào gường lấy gối kê đầu nằm , vươn vai duổi thẳng chân , thoải mái hết sức ,cảnh nhà ấm êm , Vợ đẹp con ngoan . Nhớ ngày gặp Trúc , như duyên kỳ ngộ trời định . Sau nhưng lần lận đận ra đi không thành , trốn chui tránh nạn , cơm cha áo mẹ , thì tuổi cũng vượt ngưởng khó có người thương , rồi tới phong trào kết hôn Việt Kiều ngoại bùng phát , nhà nào có con gái cũng chỉ muốn gả con để bắt nhịp cầu ra đi bằng máy bay . Bảy Trân không còn dám nghĩ tới một mái ấm gia đình , cha mẹ tuổi hạc về trời , Anh Em chung chia trại làm mắn , đùm bọc nâng đở nhau lên . Mở riêng tiệm bán cà phê , văn nghệ là chính , một thân không lo cơm áo hằng ngày , để tạo cho mình có dấu ấn riêng , tìm tòi học hỏi cách rang cà phê , và để có chủng loại cà phê thích hợp , Bảy Trân lên nhà người Anh bà con ở Bảo Lộc . Ngày đầu tiên từ nhà Anh Kiên , Bảy Trân nhìn qua hàng rào bắt gặp giáng thanh điệu , tha thướt dịu dàng của người con gái , như bị hớp hồn , hỏi Anh kiên , thì được cho biết .
- Cô Trúc đấy . Mới học tốt nghiệp ngành Du Lịch , chưa có việc làm , nên đang ở nhà , hay Cậu làm quen Cô Ấy đi , Anh Chị làm mai cho , Cô Trúc hiền và nết na , hàng xóm cũng thân .
- Tuổi Em cũng lớn , nên phần nào ái ngại .
- Nhiều khi duyên trời , Cậu cũng nên lấy Vợ chứ còn dằn dai gì nữa , hỏi thử không được thì thôi .
Được Anh Chị Kiên cho biết , sáng nào Trúc cũng ngoan hiền đi lể , Bảy Trân kiên nhẩn chờ , tới giờ , Trúc trong áo dài trắng xinh , thong thả bước , cách một khoảng âm thầm theo dấu chân Em , ánh sáng mờ soi bóng nhỏ , linh tính cho biết có người đi theo , Trúc dừng lại chờ , dịu dàng .
- Nếu Anh thích , thì mình vừa đi vừa nói chuyện , chứ có người đi sau Em luống cuống khó đi .
Một sự bất ngờ , tạo xúc động sửng sờ , Bảy Trân thấy Trúc đẹp và cuống hút , thu hồn . Như sống trong cơn mộng du , quay ngang ôm vội thân hình và hôn trên đôi môi . Trúc nhẹ đẩy ra .
- Anh làm gì vậy ? mình đã quen nhau đâu .
Nhận ra mình hành động quá lố lăng , Bảy Trân đành ấp úng .
- Em đẹp quá , nên Anh không kìm chế được , xin lổi .
Một sự im lặng bên nhau cùng bước , gần tới nhà thờ , Bảy Trân ớm lời .
- Chút nữa Anh đưa Em về nhé .
- Em không biết đâu .
Lể xong , mọi người ùa ra về , Bảy Trân lấp ló đợi và Trúc kia , mắc cở thẹn thùng không nói , cùng sóng đôi .Nhiều lần gặp gở , tình yêu lên ngôi , Anh đưa Em về quê , đủ lể , hai người nên Vợ thành Chồng .Bảy Trân hơn Trúc gần 20 chục tuổi , nhưng luôn tâm đầu hợp ý .Trúc lẳng lơ trong áo ngủ , hở hang khêu gợi đi vào nhẹ cười .
- Anh có mệt không ? đang nghĩ gì đó .
- Đang nhớ lần đầu hôn Em , nghĩ tới vẫn còn hồi hộp . Cũng hiểu Em thật hiền , tốt bụng .
- Thật táo tợn , nụ hôn làm Em sợ điếng người , lỳ hết biết luôn .
Giờ tình mặn nồng Ta trao yêu thương , âu yếm .Trúc nủng nịu .
- Em mới đọc câu này trên fb của một người : Da bồ quân cởi quần không kịp . Nghĩa như thế nào vậy Anh ?
Đúng là thời hiên đại , rảnh quá mà .
- Hỏi người đó đi , Anh không biết .
- Thôi mà năn nỉ đó , trả lời Em đi .
Biết khó tránh né , ve vuốt , mân mê Vợ , Trúc hứng khởi cuống quít , da thịt đỏ hống , Bảy Trân cười .
- Câu buột miệng của mấy ông vui ngày xưa , bây giờ Em thử nhìn da Em coi có giống như màu trái Bồ Quân không ? và Em có phải đang muốn hối Anh nhanh lên không nào ?
Những khoảnh khoắc nồng nàn yêu đương , cho hai Vợ Chồng vui êm đềm trong giấc ngủ buổi trưa .
Giấc ngủ đủ đầy , nên mở mắt ngổi dậy , Trúc thấy trong người thật khoẻ khoắn , để yên cho Chồng ngủ , nhẹ xuống gường đi ra , vào nhà tắm nước mát lạnh , chuẩn bị đồ tắm sẳn cho Chồng , Trúc ngồi ở bàn mỉn nụ cười .Vợ Chồng tuy một mà hai , mỗi người vẫn có cá tính riêng , tôn trọng , tin tưởng lẩn nhau .Chuyện riêng cho nhau biết , chuyện chung cùng nhau làm .Giờ hai đứa con vào tuổi đang lớn, Bảy Trân thường nói .
- Các Con học để làm việc , vậy thì bây giờ nên làm chuyện nhỏ trước , phụ Mẹ cùng Ba rửa chén quét nhà .
Tâm đầu quy định , trong tuần thì Bảy Trân trách nhiệm 2 ngày nấu ăn , ngày thứ 5 là ngày 2 vợ chồng cùng nghỉ và ngày Chủ Nhật . Làm lắm tắm cũng ở truồng , mà không làm ở truồng cũng tắm được . Bửa ăn xong cả nhà cùng rửa chén , cười nói vui vẻ , nhanh xong hể hả , Chồng hát vợ hò .Chồng nói Vợ dạ : thưa Anh dặn gì , Còn Vợ nói Chồng khen Em thiệt khéo .Tiếp bạn riêng của nhau cứ tự nhiên , Anh coi con trông nhà Em đi , Em đợi khi Anh nhậu chưa về . Cuộc sống bình dị , giản đơn trong cư sử , ưu tiên bửa cơm gia đình đủ mặt . Tối với giờ kinh dâng lời cảm tạ . Hồi trưa cho biết sẻ đải ăn ngon , giờ ngủ mê chưa dậy , ngoài trời đang dần tối . Bảy Trân cười tươi .
- Để Anh tắm xong rồi mua đồ ăn về mình ăn .
Không biết mua gì khi chợ đã tan , hay mua thịt quay bánh hỏi , không phải , món mình chưa ăn lần nào mà , áo quần lịch sự , Bảy Trân cười nhìn Vợ vẻ phấn khởi .
- Em ở nhà Anh đi một chút về liền , cứ fb thoải mái .
- Cho Em đi theo với , Chồng đâu Vợ đó mới tình thâm sâu .
Khoá cửa nhà hai Vợ Chồng tản bộ , Trúc tưởng đi xa , ai dè mua bún của Dì Tư hàng xóm .
- Chào ông bà Chánh , mời vào .
Bảy Trân phân trần .
- Dì Tư đừng như vậy , Tôi ngại lắm , có bún chưa Dì .
- Thì Ông Chánh làm việc cho Giáo Họ , không có công cũng có lao , ăn cơm nhà vác ngà voi , không chào như vậy sao đủ lể , có bún nóng mới rồi , ông bà cần nhiều không ?
Bảy Trân quay hỏi Vợ .
- Vợ Chồng mình ăn 1 ký được Em hả ?
Trúc gật đầu như trả lời đồng ý , Bún gói trong lá chuối xanh mướt , hài hoà với sợi bún trắng , trên đường về Trúc ngẩm nghĩ : Bún ăn với gì , không biết nấu gì đây . Để Bún trên bàn ăn .
- Em Chờ Anh luộc khúc thịt heo ba chỉ , và làm ít rau sống xà lách cho có đủ chất .
Cùng Chồng xắt dưa leo , khế chua , đĩa rau sống ngon mắt , thịt heo cũng chín , Bảy Trân cắt mỏng thịt bày trên đĩa , rót chén nước mắn , ngắt mấy miếng ớt bỏ vào .
- Đây là nước mắn ngon đầu nỏ của trại nhà mới kéo .
Trúc thầm cười , không nói cũng biết mà , vậy là ăn Bún , thịt heo luộc chấm nước mắn ngon , chỉ vậy thôi , đơn giản nhỉ . Bảy Trân lấy hai cái tô gắp bún , chan nước mắn đưa cho Vợ .
- Em ăn thử coi , bún nóng ăn với nước mắn truyền thống , lạ phải không ? Anh bảo đảm sẻ ngon .
Trúc gắp đủa bún ăn , bún nóng mềm thơm , nước mắn vị ngọt the đầu lưởi , nuốt trôi tuột , buột miệng .
- Ngon thật , Em không ngờ . mà sao tới giờ mới cho Em ăn như thế này ?
- Anh cũng mới được ông Anh chỉ , gọi là bún nước mắn , Cũng do đang đói và vui nữa nên tăng phần ngon ở vị giác .
Ăn xong tô bún , hai Vợ Chồng nhẩn nha ăn thịt heo luộc , uống ly rượu nho , đúng như Chống nói , bửa ăn lạ mà ngon . Nhìn Chồng đậm đà yêu thương : Bằng tấm long Em Cám ơn Anh .
- Cô Trúc đấy . Mới học tốt nghiệp ngành Du Lịch , chưa có việc làm , nên đang ở nhà , hay Cậu làm quen Cô Ấy đi , Anh Chị làm mai cho , Cô Trúc hiền và nết na , hàng xóm cũng thân .
- Tuổi Em cũng lớn , nên phần nào ái ngại .
- Nhiều khi duyên trời , Cậu cũng nên lấy Vợ chứ còn dằn dai gì nữa , hỏi thử không được thì thôi .
Được Anh Chị Kiên cho biết , sáng nào Trúc cũng ngoan hiền đi lể , Bảy Trân kiên nhẩn chờ , tới giờ , Trúc trong áo dài trắng xinh , thong thả bước , cách một khoảng âm thầm theo dấu chân Em , ánh sáng mờ soi bóng nhỏ , linh tính cho biết có người đi theo , Trúc dừng lại chờ , dịu dàng .
- Nếu Anh thích , thì mình vừa đi vừa nói chuyện , chứ có người đi sau Em luống cuống khó đi .
Một sự bất ngờ , tạo xúc động sửng sờ , Bảy Trân thấy Trúc đẹp và cuống hút , thu hồn . Như sống trong cơn mộng du , quay ngang ôm vội thân hình và hôn trên đôi môi . Trúc nhẹ đẩy ra .
- Anh làm gì vậy ? mình đã quen nhau đâu .
Nhận ra mình hành động quá lố lăng , Bảy Trân đành ấp úng .
- Em đẹp quá , nên Anh không kìm chế được , xin lổi .
Một sự im lặng bên nhau cùng bước , gần tới nhà thờ , Bảy Trân ớm lời .
- Chút nữa Anh đưa Em về nhé .
- Em không biết đâu .
Lể xong , mọi người ùa ra về , Bảy Trân lấp ló đợi và Trúc kia , mắc cở thẹn thùng không nói , cùng sóng đôi .Nhiều lần gặp gở , tình yêu lên ngôi , Anh đưa Em về quê , đủ lể , hai người nên Vợ thành Chồng .Bảy Trân hơn Trúc gần 20 chục tuổi , nhưng luôn tâm đầu hợp ý .Trúc lẳng lơ trong áo ngủ , hở hang khêu gợi đi vào nhẹ cười .
- Anh có mệt không ? đang nghĩ gì đó .
- Đang nhớ lần đầu hôn Em , nghĩ tới vẫn còn hồi hộp . Cũng hiểu Em thật hiền , tốt bụng .
- Thật táo tợn , nụ hôn làm Em sợ điếng người , lỳ hết biết luôn .
Giờ tình mặn nồng Ta trao yêu thương , âu yếm .Trúc nủng nịu .
- Em mới đọc câu này trên fb của một người : Da bồ quân cởi quần không kịp . Nghĩa như thế nào vậy Anh ?
Đúng là thời hiên đại , rảnh quá mà .
- Hỏi người đó đi , Anh không biết .
- Thôi mà năn nỉ đó , trả lời Em đi .
Biết khó tránh né , ve vuốt , mân mê Vợ , Trúc hứng khởi cuống quít , da thịt đỏ hống , Bảy Trân cười .
- Câu buột miệng của mấy ông vui ngày xưa , bây giờ Em thử nhìn da Em coi có giống như màu trái Bồ Quân không ? và Em có phải đang muốn hối Anh nhanh lên không nào ?
Những khoảnh khoắc nồng nàn yêu đương , cho hai Vợ Chồng vui êm đềm trong giấc ngủ buổi trưa .
Giấc ngủ đủ đầy , nên mở mắt ngổi dậy , Trúc thấy trong người thật khoẻ khoắn , để yên cho Chồng ngủ , nhẹ xuống gường đi ra , vào nhà tắm nước mát lạnh , chuẩn bị đồ tắm sẳn cho Chồng , Trúc ngồi ở bàn mỉn nụ cười .Vợ Chồng tuy một mà hai , mỗi người vẫn có cá tính riêng , tôn trọng , tin tưởng lẩn nhau .Chuyện riêng cho nhau biết , chuyện chung cùng nhau làm .Giờ hai đứa con vào tuổi đang lớn, Bảy Trân thường nói .
- Các Con học để làm việc , vậy thì bây giờ nên làm chuyện nhỏ trước , phụ Mẹ cùng Ba rửa chén quét nhà .
Tâm đầu quy định , trong tuần thì Bảy Trân trách nhiệm 2 ngày nấu ăn , ngày thứ 5 là ngày 2 vợ chồng cùng nghỉ và ngày Chủ Nhật . Làm lắm tắm cũng ở truồng , mà không làm ở truồng cũng tắm được . Bửa ăn xong cả nhà cùng rửa chén , cười nói vui vẻ , nhanh xong hể hả , Chồng hát vợ hò .Chồng nói Vợ dạ : thưa Anh dặn gì , Còn Vợ nói Chồng khen Em thiệt khéo .Tiếp bạn riêng của nhau cứ tự nhiên , Anh coi con trông nhà Em đi , Em đợi khi Anh nhậu chưa về . Cuộc sống bình dị , giản đơn trong cư sử , ưu tiên bửa cơm gia đình đủ mặt . Tối với giờ kinh dâng lời cảm tạ . Hồi trưa cho biết sẻ đải ăn ngon , giờ ngủ mê chưa dậy , ngoài trời đang dần tối . Bảy Trân cười tươi .
- Để Anh tắm xong rồi mua đồ ăn về mình ăn .
Không biết mua gì khi chợ đã tan , hay mua thịt quay bánh hỏi , không phải , món mình chưa ăn lần nào mà , áo quần lịch sự , Bảy Trân cười nhìn Vợ vẻ phấn khởi .
- Em ở nhà Anh đi một chút về liền , cứ fb thoải mái .
- Cho Em đi theo với , Chồng đâu Vợ đó mới tình thâm sâu .
Khoá cửa nhà hai Vợ Chồng tản bộ , Trúc tưởng đi xa , ai dè mua bún của Dì Tư hàng xóm .
- Chào ông bà Chánh , mời vào .
Bảy Trân phân trần .
- Dì Tư đừng như vậy , Tôi ngại lắm , có bún chưa Dì .
- Thì Ông Chánh làm việc cho Giáo Họ , không có công cũng có lao , ăn cơm nhà vác ngà voi , không chào như vậy sao đủ lể , có bún nóng mới rồi , ông bà cần nhiều không ?
Bảy Trân quay hỏi Vợ .
- Vợ Chồng mình ăn 1 ký được Em hả ?
Trúc gật đầu như trả lời đồng ý , Bún gói trong lá chuối xanh mướt , hài hoà với sợi bún trắng , trên đường về Trúc ngẩm nghĩ : Bún ăn với gì , không biết nấu gì đây . Để Bún trên bàn ăn .
- Em Chờ Anh luộc khúc thịt heo ba chỉ , và làm ít rau sống xà lách cho có đủ chất .
Cùng Chồng xắt dưa leo , khế chua , đĩa rau sống ngon mắt , thịt heo cũng chín , Bảy Trân cắt mỏng thịt bày trên đĩa , rót chén nước mắn , ngắt mấy miếng ớt bỏ vào .
- Đây là nước mắn ngon đầu nỏ của trại nhà mới kéo .
Trúc thầm cười , không nói cũng biết mà , vậy là ăn Bún , thịt heo luộc chấm nước mắn ngon , chỉ vậy thôi , đơn giản nhỉ . Bảy Trân lấy hai cái tô gắp bún , chan nước mắn đưa cho Vợ .
- Em ăn thử coi , bún nóng ăn với nước mắn truyền thống , lạ phải không ? Anh bảo đảm sẻ ngon .
Trúc gắp đủa bún ăn , bún nóng mềm thơm , nước mắn vị ngọt the đầu lưởi , nuốt trôi tuột , buột miệng .
- Ngon thật , Em không ngờ . mà sao tới giờ mới cho Em ăn như thế này ?
- Anh cũng mới được ông Anh chỉ , gọi là bún nước mắn , Cũng do đang đói và vui nữa nên tăng phần ngon ở vị giác .
Ăn xong tô bún , hai Vợ Chồng nhẩn nha ăn thịt heo luộc , uống ly rượu nho , đúng như Chống nói , bửa ăn lạ mà ngon . Nhìn Chồng đậm đà yêu thương : Bằng tấm long Em Cám ơn Anh .
No comments:
Post a Comment