Saturday, September 2, 2017

Van Mong Nguyen: Biết Sao Giờ

 Van Mong Nguyen




Chiều đang tới , màn đêm dần buông , mông lung nhìn trời xám âm u , nhớ Vợ Nho vẫn trong bệnh Viện , bửa nói chuyện Vợ nhìn cười .
- Cho rằng trẻ , chứ giờ cũng trên 60 tuổi rồi , thời Cha Mẹ mình , áo dài khăn đóng ra đường đã được chào cụ .
Mỗi lần đậu xe ở bải xong là hồi hộp , cầu nguyên : Xin Chúa và Mẹ Maria Thảnh Cả GiuSe giúp đở Vợ Nho , không khoẻ hơn thì giữ như hôm qua cũng được . Vừa chân bước , đầu vẩn vơ , Vợ Chồng chỉ cần một điều : Vì nhau . Cầm tập phiếu trả tiền , tờ này 1 triệu , tờ kia 1 triệu 2 tờ nữa , ¥ tính triệu , chóng mặt , tự nhủ : Bao nhiêu thì bao trả được là được .Nhiều khi ngẩm nghĩ suốt những ngày qua bật cười . Có khi ngồi ngoài hiên nhà , nhìn trời nghe như có tiếng Vợ nói .
- Ngồi ngoài đây làm gì , muổi nhiều vào đi .
Đứng lên , Vợ Nho đang ở Bệnh Viện mà , ngồi xuống ghế lại nhớ , ngày nào còn khoẻ ở nhà , thấy bài đang viết , cười khúc khích ngồi nhịp chân . 
- Anh viết vậy Ai đọc được .
Nhìn Vợ Nho nói tự hào .
- Vậy chứ nhiều người khen đó nha , có Cha like nữa đó Em .
Thấy Vợ tỉnh bơ , ngó lại màn hình , thiệt Vợ Nho nói đúng , chử và số hoà hợp bên nhau : y như CS hoà hợp với Người Việt ở nước ngoài . Mỗi lần tới thì kể cho Vợ biết về những nhắn gởi , thăm hỏi của tất cả , thích nhé được nhiều Người nhớ tới . Cho Vợ Nho cảm nhận Mình phải khoẻ , Chồng Con cần mình .
- Em biết không ? Anh kho thịt heo 5 lần đều bị cháy bốc khói , nấu cháo 15 lần , khi ăn đều kêu dở .
Thì thấy nồi thịt đang nhiều nước , tới ngồi cười trả lời tin hay viết bình luận , quên cho tới khi khói mịch mù . Có đôi lúc cũng không vừa ý .Hôm qua Cha Nguyễn Hửu Hiến tới thăm , vui khi gặp nhau , thân tình nhiều năm , nói đủ thứ chuyện , đất trời bao la , tình thêm đậm đà . Sáng nay cùng Ông Anh Vợ đưa Cha ra phi trường về , tay bắt từ giả , hẹn ngày gặp lại .Trăng đã lên , gió mát , một ngày cũng qua . Nhớ Ai , Ai nhớ cho Ta nổi niềm .

No comments:

Post a Comment