Friday, September 22, 2017

Nguyễn Quê Hương: Lạy Cha Lạy Mẹ Con Về Rồi

Con về bữa nắng cắn đỏ da
Cỏ trên mộ cha gầy theo bước chân tha hương đất khách
Chân nhang thắp cho mẹ năm xưa đỏ quạch
Nhuốm ngầu cả mắt con
Đường về nhà thênh thang sỏi mòn
Viên này là hôm thương cha nhặt lên bấu vào con khóc
Viên kia là bữa lẫy mẹ khó nhọc
Ăn củ khoai sần thay cơm mà mẹ dỗ mãi bữa cơm lành...
Hai bàn tay thô ráp nay run lên mong manh
Từng lóng tay cồn lên thèm hơi ngực mẹ
Trách cha chết khi con chưa đẻ
Để phận mồ côi hành hạ thuở ơ ầu
Con về thăm lại quê nghèo xót số kiếp bể dâu
Búi tóc chị vấn chặt sợ bung ra rớt toàn giông bão
Cậu giấu lo toan đắng cay vào cữ nhậu
Mới cất tiếng gọi thằng cháu thôi đã say đến mềm người
Thềm nhà mình vẫn đầy trăng mẹ ơi
Tấm thân đàn ông thô kệch cực nhọc nhìn lên bầu trời sợ mình ứa lệ
Sinh ra cũng đủ tay đủ chân đủ mắt đủ tai mà giờ chẳng đủ cha đủ mẹ
Để tập tành dạ thưa hiếu nghĩa như người
... nay con về để nhắc mình mồ côi
Nhắc mình chơi vơi từ thuở lọt lòng mẹ ạ
Đời nay may ra có chân nhang cỏ lá
Trên mộ mẹ cha răn cho con sống ân nghĩa với đời!
Ngày con về đến nắng đỏ cũng chơi vơi...
Nguyễn Quê Hương

No comments:

Post a Comment