Nhìn tấm hình với lời Em nhắn gởi .
Đường củ Quê Mình vắng lặng đìu hiu .
Ngược ngang tất cả chử Tàu bảng lạ .
Lê bước đôi chân lòng dạ xót xa .
Quê hương bây giờ vàng thau lẩn lộn .
Sáng chiều bộn bề chất ngất đắng cay .
Tuy áy náy vẫn hỏi xin đừng trách .
Lo lắng gì khi Quê Mẹ mất dần .
Hay chỉ vui miệt mài đời lử thứ .
Luỷ tre Làng đang tan nát điêu tàn .
Anh có ước thề viết trang sử mới .
Trả lời Em nhịp tim đập đầy vơi .
Sẻ về chung tay cùng nhau quật khởi .
Đuổi giặc bạo quyền xây dựng Quê hương .
Tiếng trống Mê Linh vọng vang hồi tưởng .
Hào khí Bạch Đằng sát đát hùng phong .
Ta hẹn mùa xuân Thăng Long mở hội .
Con Cháu Tiên Rồng hoan lạc âu ca .
Van Mong Nguyen
Thursday, August 31, 2017
Tuesday, August 22, 2017
Van Mong Nguyen: Chuyện Vui
Van Mong Nguyen
Vợ Nho đã xuất viện về nhà .Cảm tạ ơn Chúa .Thánh Cả GiuSe và Mẹ Maria thương giữ gìn , giúp vượt qua qua cơn bệnh hiểm nghèo , như phép lạ cả thể . Cám ơn những lời cầu nguyên liên lỷ của Bà Con , sự quan tâm thăm hỏi cũng là một động lực rất lớn . Chân thành cám ơn Quý Bác Sỉ và Y Tá Bệnh Viên Tỉnh Miyazaki . Sức khoẻ Vợ Nho đang tạm ổn và thời kỳ tịnh dưởng chờ hồi phục , chưa tự mình đi đứng được , một năm không ăn gì và nằm chuyền thuốc trên gường . Thiệt đúng như ông bà nói : Mẹ đâu Con đó .Giờ nhà đông người , tiếng nói cười rôm rả , tiếng khóc trẻ con rình rang . Cũng may . Con Gái đầu đang thời lỳ nghỉ sau khi sinh , nên đưa Con về nhà chăm Mẹ . Chiều Cô 9 đi làm về , mở cửa miệng cười : Xin lổi ỏm tỏi , đúng là Nhật mà . Nó xin lổi vì trách nhiệm lo cho nhà phần Nó . Có Chị làm hết nên lịch sự . Bửa cơm do Con nấu , Mẹ ăn khen ; Ngon đấy . Ba đứa Con gái ồn ào cười hỏi .
- Thiệt ngon hả Mẹ ?
Tôi ngồi bên Vợ Nho Cười .
- Thấy ngon thì ăn nhiều váo , giờ cần ăn , khi muốn ăn như giả bửa là sẻ khoẻ , nghỉ ngơi , không Ai muốn bệnh , mà đã bệnh thì an tâm điều dưởng , đừng suy nghĩ kiểu : Vì Tôi không làm gì nên phải bệnh .
Cũng may , Vợ Bệnh thì Các con lớn và đã ổn định công việc .Khi đọc chử của Cô 10 ghi trên tờ lịch : Xuất Viện .Tụi Nó không nói và Tôi giữ im lặng không hỏi . Từ Bệnh Viện về thấy Con Gái đầu chào , tối hảng chở hàng mang một thùng to tới để ở góc phòng , tưởng tivi , đọc chử : W.C Mi Ni , sáng bước ra khỏi nhà , dâng ngày lên Chúa xong nghĩ : Phải đừng bỏ gường , Vợ Nho về có gường nằm , giờ thì trải nệm dưới nền nằm , giỏi vậy , nếu thấy bất tiện thì mình mua , khả năng dư thừa sợ chi . Chiều về mở cửa bước vào nhà , hơi lạnh do máy điều hoà , vậy là Vợ Nho đã về . Trong phòng Vợ Nho đang nằm trên gường giống gường Bệnh Viện , loại điều chỉnh dành cho người bệnh , Tụi Nó tính hết rồi , Vợ Nho cười tươi tỉnh .
- Có Em về thấy vui , ra khỏi Hảng tính chạy tới bệnh viện , nhưng nghĩ Em có thể xuất viện nên về nhà coi đã , cũng mừng , chẳng đứa nào nói gì cả .Đúng là toàn Nhật con .
Hai Vợ Chồng hiểu ý nhau , nhà đã có hơi ấm .
- Cứ kệ Tụi Nó , đứa nào cũng có tiền .
Bệnh nằm bệnh viên , trị khỏi xuật viện , sao nói phép lạ nhỉ . Một ngày khi Vợ Nho hoàn toàn bình phục , Tôi sẻ tường thuật với Bà Con . Chuyện gì cũng đưa lên fb , đúng là nhiều chuyện .
Con Cháu Ngoại hỏi Vợ Nho .
- Bà Ngoại ở nhà luôn ? Nó ghét đi bênh viện lắm .
Khoe Bà cái đờn Mẹ mới mua , trời nắng đẹp .
... Hinh ngày còn khoẻ .Mong khoẻ như vậy .
- Thiệt ngon hả Mẹ ?
Tôi ngồi bên Vợ Nho Cười .
- Thấy ngon thì ăn nhiều váo , giờ cần ăn , khi muốn ăn như giả bửa là sẻ khoẻ , nghỉ ngơi , không Ai muốn bệnh , mà đã bệnh thì an tâm điều dưởng , đừng suy nghĩ kiểu : Vì Tôi không làm gì nên phải bệnh .
Cũng may , Vợ Bệnh thì Các con lớn và đã ổn định công việc .Khi đọc chử của Cô 10 ghi trên tờ lịch : Xuất Viện .Tụi Nó không nói và Tôi giữ im lặng không hỏi . Từ Bệnh Viện về thấy Con Gái đầu chào , tối hảng chở hàng mang một thùng to tới để ở góc phòng , tưởng tivi , đọc chử : W.C Mi Ni , sáng bước ra khỏi nhà , dâng ngày lên Chúa xong nghĩ : Phải đừng bỏ gường , Vợ Nho về có gường nằm , giờ thì trải nệm dưới nền nằm , giỏi vậy , nếu thấy bất tiện thì mình mua , khả năng dư thừa sợ chi . Chiều về mở cửa bước vào nhà , hơi lạnh do máy điều hoà , vậy là Vợ Nho đã về . Trong phòng Vợ Nho đang nằm trên gường giống gường Bệnh Viện , loại điều chỉnh dành cho người bệnh , Tụi Nó tính hết rồi , Vợ Nho cười tươi tỉnh .
- Có Em về thấy vui , ra khỏi Hảng tính chạy tới bệnh viện , nhưng nghĩ Em có thể xuất viện nên về nhà coi đã , cũng mừng , chẳng đứa nào nói gì cả .Đúng là toàn Nhật con .
Hai Vợ Chồng hiểu ý nhau , nhà đã có hơi ấm .
- Cứ kệ Tụi Nó , đứa nào cũng có tiền .
Bệnh nằm bệnh viên , trị khỏi xuật viện , sao nói phép lạ nhỉ . Một ngày khi Vợ Nho hoàn toàn bình phục , Tôi sẻ tường thuật với Bà Con . Chuyện gì cũng đưa lên fb , đúng là nhiều chuyện .
Con Cháu Ngoại hỏi Vợ Nho .
- Bà Ngoại ở nhà luôn ? Nó ghét đi bênh viện lắm .
Khoe Bà cái đờn Mẹ mới mua , trời nắng đẹp .
... Hinh ngày còn khoẻ .Mong khoẻ như vậy .
Van Mong Nguyen: Cuộc Sống Đời Thường
Van Mong Nguyen
Chiếc Tắc Xi ngừng lại trước cổng , Người tài xế trẻ , nhanh nhẹn vội mở cửa xe , Nhật Ngân liếc nhìn đồng hồ xác nhận giá tiền , tươi cười .
- Chú cầm lấy , số dư coi như đãi Chú ly cà phê vỉa hè vậy .
- Dì để Con thối lại chứ như thế , công ty biết con bị phiền lắm .
- Được mà cứ nhận nhé , hôm nay Tôi vui .
Đúng thật là buổi họp mặt vui vẻ , thân tình , những người bạn tuổi nghỉ ngơi , tuổi trẻ cùng học , cùng vào đời và đặc biệt có Cô Bạn sống xa quê về thăm , 40 năm gặp nhau , nước mắt tuôn rơi , tủi mừng , biển vẫn xanh cho tình mình bền vửng , lớp tuổi có thể đã tính tháng , chụp hình cho nhau đưa lên fb , hí hửng khi được khen trẻ khen xinh . Bước vào nhà , căn nhà cũng mới , xây lối hai lầu , phía trên của Vợ Chồng Con Trai , phần dưới để tiếp khách gia đình , bếp gọn nhỏ và bàn ăn , một phòng có cửa sổ thoáng mát phần Mình , Con Cháu Nội dể thương chạy ra hớn hở mừng .
- Cháu chào Bà Nội mới về .
- Cháu Bà ngoan , đây có bánh cho Cháu , một cái của Bà Nội , còn một cái Bà Ngoại gởi cho Cháu .
Con Bé Cháu mắt sáng vui , đưa tay nhận bánh , miệng mỉn cười , tiếng thét thất thanh làm Nó giật mình .
- Con trả lại ngay , không được lấy .
Con Bé Cháu oà khóc nức nở .
- Đã nói với Mẹ bao nhiêu lần , trước giờ ăn cơm , không được cho Nó thứ gì , người như thế nào ! Nói bao nhiêu lần cũng không nhớ .
Nghe Con Dâu hằn học , to tiếng , Nhật Ngân lửng thửng đi vào ghế ngồi , cũng khó chịu .
- Thì Mẹ nghĩ đi về có cái bánh cho Cháu , Bà thương Cháu mừng , có cả bánh của Bà Ngoại Nó gởi , nếu tới giờ cơm thì Con dổ Nó khoan ăn , con là Dâu sao lại tiếng to lời nặng như vậy .
Bích Thuỷ nhìn Mẹ Chồng mặt hâm hực .
- Mẹ đừng đem Mẹ Con ra hù doạ , nhà có người đầu tắt mặt tối , lật đà lật đật , Có người lúc nào cũng thảnh thơi , họp bè nhóm bạn , nhưng nếu đi cũng báo cho biết , không nấu thì lại bị tiếng không hầu hạ Mẹ Chồng , để phần no không ăn , phải đem đổ , của đâu lắm thế !
Nhìn thái độ của Con Dâu , Nhật Ngân buồn bả , nghĩ ngợi : Mình có muốn thảnh thơi , nhàn hạ bản thân đâu , lúc Cháu còn nhỏ , thức đêm , chăm ngày để Nó đi làm , nuôi Con cực mà dể , lo cho Cháu mệt mà khó , Con nít luôn cần Mẹ , vắng bóng Mẹ khóc lóc đòi cho bằng được , nhiều khi bế Cháu dổ , hai tay tê bại , cũng chỉ mới được thư thả khi Con Bé vào Nhà Trẻ , vậy mà , giờ tiếng bấc tiếng chì . Thương Con có ai hiểu cho lòng của Mẹ , cuộc sống không như Mình mong ước .
Nghe Con Dâu nói , máu nóng nổi xông lên đầu .
- Ở nhà Tôi nấu cơm , Cô chê đủ điều , mặn lạt không vừa miệng , đón Cháu Cô không cho , sợ bà già lẩm cẩm ngoài đường nguy hiểm , Tôi là Mẹ Chồng có cần khi đi đâu phải xin phép Cô không ? Sáng nay Tôi cũng đã nói qua với Con Trai Tôi .
Vừa lúc tiếng xe ngừng , Tâm cũng đã nghe .
- Mẹ có cho Anh biết , nhưng cả ngày hôm nay , Anh nhắn tin , gọi điện , máy Em không mở .
- Xin lổi , Tôi không rảnh như Ai kia , phải mà , khi nào Anh cũng bênh Mẹ , Con này sai .
Tâm đi tới bên Mẹ , an ủi .
- Mẹ thương Con đừng để ý . Vợ Con đôi lúc cũng nóng .
Đang dẩn Con bước gần lên cầu thang , Bích Thuỷ quay lại , mặt đỏ bừng , giận dử , sóng gió khó lặng yên .
- Chú cầm lấy , số dư coi như đãi Chú ly cà phê vỉa hè vậy .
- Dì để Con thối lại chứ như thế , công ty biết con bị phiền lắm .
- Được mà cứ nhận nhé , hôm nay Tôi vui .
Đúng thật là buổi họp mặt vui vẻ , thân tình , những người bạn tuổi nghỉ ngơi , tuổi trẻ cùng học , cùng vào đời và đặc biệt có Cô Bạn sống xa quê về thăm , 40 năm gặp nhau , nước mắt tuôn rơi , tủi mừng , biển vẫn xanh cho tình mình bền vửng , lớp tuổi có thể đã tính tháng , chụp hình cho nhau đưa lên fb , hí hửng khi được khen trẻ khen xinh . Bước vào nhà , căn nhà cũng mới , xây lối hai lầu , phía trên của Vợ Chồng Con Trai , phần dưới để tiếp khách gia đình , bếp gọn nhỏ và bàn ăn , một phòng có cửa sổ thoáng mát phần Mình , Con Cháu Nội dể thương chạy ra hớn hở mừng .
- Cháu chào Bà Nội mới về .
- Cháu Bà ngoan , đây có bánh cho Cháu , một cái của Bà Nội , còn một cái Bà Ngoại gởi cho Cháu .
Con Bé Cháu mắt sáng vui , đưa tay nhận bánh , miệng mỉn cười , tiếng thét thất thanh làm Nó giật mình .
- Con trả lại ngay , không được lấy .
Con Bé Cháu oà khóc nức nở .
- Đã nói với Mẹ bao nhiêu lần , trước giờ ăn cơm , không được cho Nó thứ gì , người như thế nào ! Nói bao nhiêu lần cũng không nhớ .
Nghe Con Dâu hằn học , to tiếng , Nhật Ngân lửng thửng đi vào ghế ngồi , cũng khó chịu .
- Thì Mẹ nghĩ đi về có cái bánh cho Cháu , Bà thương Cháu mừng , có cả bánh của Bà Ngoại Nó gởi , nếu tới giờ cơm thì Con dổ Nó khoan ăn , con là Dâu sao lại tiếng to lời nặng như vậy .
Bích Thuỷ nhìn Mẹ Chồng mặt hâm hực .
- Mẹ đừng đem Mẹ Con ra hù doạ , nhà có người đầu tắt mặt tối , lật đà lật đật , Có người lúc nào cũng thảnh thơi , họp bè nhóm bạn , nhưng nếu đi cũng báo cho biết , không nấu thì lại bị tiếng không hầu hạ Mẹ Chồng , để phần no không ăn , phải đem đổ , của đâu lắm thế !
Nhìn thái độ của Con Dâu , Nhật Ngân buồn bả , nghĩ ngợi : Mình có muốn thảnh thơi , nhàn hạ bản thân đâu , lúc Cháu còn nhỏ , thức đêm , chăm ngày để Nó đi làm , nuôi Con cực mà dể , lo cho Cháu mệt mà khó , Con nít luôn cần Mẹ , vắng bóng Mẹ khóc lóc đòi cho bằng được , nhiều khi bế Cháu dổ , hai tay tê bại , cũng chỉ mới được thư thả khi Con Bé vào Nhà Trẻ , vậy mà , giờ tiếng bấc tiếng chì . Thương Con có ai hiểu cho lòng của Mẹ , cuộc sống không như Mình mong ước .
Nghe Con Dâu nói , máu nóng nổi xông lên đầu .
- Ở nhà Tôi nấu cơm , Cô chê đủ điều , mặn lạt không vừa miệng , đón Cháu Cô không cho , sợ bà già lẩm cẩm ngoài đường nguy hiểm , Tôi là Mẹ Chồng có cần khi đi đâu phải xin phép Cô không ? Sáng nay Tôi cũng đã nói qua với Con Trai Tôi .
Vừa lúc tiếng xe ngừng , Tâm cũng đã nghe .
- Mẹ có cho Anh biết , nhưng cả ngày hôm nay , Anh nhắn tin , gọi điện , máy Em không mở .
- Xin lổi , Tôi không rảnh như Ai kia , phải mà , khi nào Anh cũng bênh Mẹ , Con này sai .
Tâm đi tới bên Mẹ , an ủi .
- Mẹ thương Con đừng để ý . Vợ Con đôi lúc cũng nóng .
Đang dẩn Con bước gần lên cầu thang , Bích Thuỷ quay lại , mặt đỏ bừng , giận dử , sóng gió khó lặng yên .
Tới trước mặt Mẹ Chồng và Chồng , Bích Thuỷ không cần giữ lể nghĩa , to tiếng .
- Thỉnh thoảng Tôi vẫn nghe Anh nói : Không có Vợ này thì lấy Vợ khác , còn không Ai thay thế được Mẹ . Vậy thì bây giờ Tôi để Anh lựa chọn , một là Mẹ , hai là Vợ . Trong 3 ngày nếu trong nhà này có Mẹ Anh thì sẻ không có Tôi . Và sau khi rời nhà này sẻ có Luật Sư tới lo hồ sơ thủ tục ly dị , bán nhà chia đôi , Tôi giữ Con nuôi , tuỳ Anh chọn , đừng cho rằng Tôi vô tình .
Tâm im lặng , Nhả Ngân lên tiếng .
- Nhà nào Cô đòi bán chia đôi , đây là do tiền của Tôi mua để Vợ Chồng Cô ở nhé .
- Thưa Mẹ , chuyện đó Tôi không biết , ngày chồng tiền nhà chính Anh Tâm và Tôi có mặt , nhà đứng tên hai Vợ Chồng , không chia đôi sao được .
Tâm bắt đầu nóng .
- Em nói không đúng , Anh mới ra đi làm và lo đám cưới , nên mua nhà là tiền của Mẹ đưa , đâu phải của Anh .
- Xin lổi , Tôi không tranh cải nữa . Chuyên đâu còn có đó .
Dứt lời nói , không cần chờ phản ứng của Hai Người , Bích Thuỷ dắt con thẳng lên lầu , Hai Mẹ Con ngơ ngác trước sự việc khó nghĩ tới . Nhã Ngân lùng bùng với những lời vừa nghe , Con Dâu mình trở thành như vậy sao ! Chỉ mới 5 năm chung sống . thường Mình có khó chịu , can thiệp vể cuộc sống Vợ Chồng Nó đâu , đời sống không khó khăn . Thật con người luôn thay đổi , Bích Thuỷ có xa lạ gì , Nhã Ngân vốn bạn thân tình của Cha Mẹ Nó . Ngày nào tới nhà Hộ Sinh bế Nó trên tay , thằng Tâm nhảy lên gường năn nỉ .
- Mình xin Em Bé về nuôi đi Mẹ .
Ngày này tháng kia , gần gủi tới lui , sinh nhật vui vẻ chúc mừng , nết na ngọt ngào , còn Dâu con nào nào tốt hơn , bây giờ quyết liệt , có mình không nó , đành đoạn . Mình cạn nghĩ rồi , Con trai là cây gậy chống taay khi về già , Trẻ nhờ Cha Mẹ , già nên tự lo cho mình . đa phần được Con mất Dâu , Con gái còn có con rể , Tâm ái ngại đứng lên .
- Mẹ về phòng nghỉ , để Con nói với Vợ , không có gì đâu !
Trạng thái bần thần , Nhã Ngân cũng đi về phòng , ngước nhìn Ảnh tượng Đức Mẹ : Xin cho Con biết chấp nhận đời sống của chính Mình . Mẹ ơi . Trong đầu bật lời nhắn nhủ : Xin Chúa thứ tha tội lổi Chúng Con , cũng như Chúng Con đã tha thứ . Yêu thương là mối dây ràng buộc những điều thiện hảo . Tự nhiên thấy nhẹ người thảnh thơi . Tâm bước vào ngồi xuống với Mẹ .
- Nếu Vợ Con nhất quyết thì Mẹ Con Mình sống với nhau , Con thương Mẹ , đừng lo lắng nhiều .
Nhã Ngân âu yếm nhìn Con Trai cảm động .
- Con hiếu thảo Mẹ vui , nhưng đừng tính như vậy , khi lấy Vợ , Con có trách nhiệm một đời , Người đàn ông sẻ bỏ Cha Mẹ mà ở với Vợ Mình , Con của con nữa . Trong chuyện này như một cảnh tỉnh Mẹ , trong thời gian qua Mẹ không sống đúng bổn phận của một người Vợ với Ba Con , luôn chỉ theo ý mình , để Mẹ gọi điện thoại cho Ba , và sẻ về sống cho phải đạo làm Vợ .
Nhớ tới Chồng , Nhã Ngân mỉn cười , cuộc sống vẫn có sự bình thường .
- Thỉnh thoảng Tôi vẫn nghe Anh nói : Không có Vợ này thì lấy Vợ khác , còn không Ai thay thế được Mẹ . Vậy thì bây giờ Tôi để Anh lựa chọn , một là Mẹ , hai là Vợ . Trong 3 ngày nếu trong nhà này có Mẹ Anh thì sẻ không có Tôi . Và sau khi rời nhà này sẻ có Luật Sư tới lo hồ sơ thủ tục ly dị , bán nhà chia đôi , Tôi giữ Con nuôi , tuỳ Anh chọn , đừng cho rằng Tôi vô tình .
Tâm im lặng , Nhả Ngân lên tiếng .
- Nhà nào Cô đòi bán chia đôi , đây là do tiền của Tôi mua để Vợ Chồng Cô ở nhé .
- Thưa Mẹ , chuyện đó Tôi không biết , ngày chồng tiền nhà chính Anh Tâm và Tôi có mặt , nhà đứng tên hai Vợ Chồng , không chia đôi sao được .
Tâm bắt đầu nóng .
- Em nói không đúng , Anh mới ra đi làm và lo đám cưới , nên mua nhà là tiền của Mẹ đưa , đâu phải của Anh .
- Xin lổi , Tôi không tranh cải nữa . Chuyên đâu còn có đó .
Dứt lời nói , không cần chờ phản ứng của Hai Người , Bích Thuỷ dắt con thẳng lên lầu , Hai Mẹ Con ngơ ngác trước sự việc khó nghĩ tới . Nhã Ngân lùng bùng với những lời vừa nghe , Con Dâu mình trở thành như vậy sao ! Chỉ mới 5 năm chung sống . thường Mình có khó chịu , can thiệp vể cuộc sống Vợ Chồng Nó đâu , đời sống không khó khăn . Thật con người luôn thay đổi , Bích Thuỷ có xa lạ gì , Nhã Ngân vốn bạn thân tình của Cha Mẹ Nó . Ngày nào tới nhà Hộ Sinh bế Nó trên tay , thằng Tâm nhảy lên gường năn nỉ .
- Mình xin Em Bé về nuôi đi Mẹ .
Ngày này tháng kia , gần gủi tới lui , sinh nhật vui vẻ chúc mừng , nết na ngọt ngào , còn Dâu con nào nào tốt hơn , bây giờ quyết liệt , có mình không nó , đành đoạn . Mình cạn nghĩ rồi , Con trai là cây gậy chống taay khi về già , Trẻ nhờ Cha Mẹ , già nên tự lo cho mình . đa phần được Con mất Dâu , Con gái còn có con rể , Tâm ái ngại đứng lên .
- Mẹ về phòng nghỉ , để Con nói với Vợ , không có gì đâu !
Trạng thái bần thần , Nhã Ngân cũng đi về phòng , ngước nhìn Ảnh tượng Đức Mẹ : Xin cho Con biết chấp nhận đời sống của chính Mình . Mẹ ơi . Trong đầu bật lời nhắn nhủ : Xin Chúa thứ tha tội lổi Chúng Con , cũng như Chúng Con đã tha thứ . Yêu thương là mối dây ràng buộc những điều thiện hảo . Tự nhiên thấy nhẹ người thảnh thơi . Tâm bước vào ngồi xuống với Mẹ .
- Nếu Vợ Con nhất quyết thì Mẹ Con Mình sống với nhau , Con thương Mẹ , đừng lo lắng nhiều .
Nhã Ngân âu yếm nhìn Con Trai cảm động .
- Con hiếu thảo Mẹ vui , nhưng đừng tính như vậy , khi lấy Vợ , Con có trách nhiệm một đời , Người đàn ông sẻ bỏ Cha Mẹ mà ở với Vợ Mình , Con của con nữa . Trong chuyện này như một cảnh tỉnh Mẹ , trong thời gian qua Mẹ không sống đúng bổn phận của một người Vợ với Ba Con , luôn chỉ theo ý mình , để Mẹ gọi điện thoại cho Ba , và sẻ về sống cho phải đạo làm Vợ .
Nhớ tới Chồng , Nhã Ngân mỉn cười , cuộc sống vẫn có sự bình thường .
Nhật Nam cầm điện thoại tay bấm số , đầu nghĩ tới Người Chồng dể tính vui vẻ .
- Chào Vợ Nhà , hôm nay họp mặt Bạn củ , gặp Chị Mai , thích ý nên muốn khoe với Chồng phải không ?
- Anh cũng biết hay sao ? Chị Mai có nhắc tới Anh , tình củ đấy nhé . Vẫn trẻ đẹp lắm , nước ngoài nữa .
- Thôi mà , cho Anh xin , một mình Em mà còn lẻ bóng đơn côi , vấn vương làm gì , thật mau quá , mới ngày nào chung lớp chung trường , để lúc nào hẹn gặp cho vui .
Đã quyết ý nhưng vẫn ngượng miệng .
- Có chuyện này , Em về ở luôn với Anh được không ?
Nhật Nam nghe tiếng cười to của Chồng .
- Em hỏi chi lạ , Vợ ở cùng Chồng sao lại không được ! Khi nào Em về , Anh đi đón .
- Bây giờ , nhưng để Em đi Tắc Xi cũng tiện . mắc công Anh .
- Câu mắc công này lâu lắm Anh mới nghe lại , từ đây tới đó cũng không xa , đường giờ tốt và Anh muốn Ta bên nhau trên phố , Em chỉ mang ít đồ thay tạm thôi , chờ Anh tới .
Nhật Nam dâng lên lòng yêu thương Chồng , lúc nào cũng độ lượng trong cư xử với Vợ Con . Khi thằng con trai đám cưới xong , Nhật Nam bàn với Chồng , bán nhà đang ở , chia đều 4 phần , Chồng và Con Gái một nữa , Còn Nhật Nam và con trai một nữa , Con gái ở Nhật nên phần không lấy , dành cho Ba . Nhật Nam đưa tiền cho Tâm mua nhà và ở chung với Nó , tấm lòng Người Mẹ muốn sống vui tuổi già có con , có cháu , khi đó Chồng chỉ cười .
- Em thích thì được , Anh vẫn mong sống cảnh đời vui thú điền viên , Mình có tiền hưu , và con cháu có phần đời của Nó , Mình có thú vui của mình .
Bằng lòng nên cứ dịp Tết , ngày vui lại gặp nhau trong tình thân gia đinh , chuyện như vậy , Nhật Nam ôn tồn nói với Con Trai .
- Chuyện Mẹ Về sống với Ba cũng hợp lý , nên Con đừng trách Vợ , nói với Nó Mẹ không giận gì , khi nóng có thể nói , nhưng đừng khi nào nghĩ tính ly dị . Cũng do đi làm và tiếp xúc bạn bè , nên có thể ảnh hưởng , Con cũng không tế nhị với Vợ đó .
Nghe Mẹ nói , Tâm ngạc nhiên .
- Mẹ nói Con không hiểu , lâu nay Con vẫn tốt , thương yêu , đàng hoàng mà .
- Mẹ biết , nhưng Con nhớ không ? Mỗi khi đi làm về là Ba Con hỏi tim Mẹ , còn Con thì cũng tìm Mẹ . Như vậy Vợ Con cũng tủi thân chứ , Chồng Mình lúc nào cũng chỉ Mẹ . Chắc Ba gần tới rồi , để Mẹ ra cổng đợi Ba .
Nhật Nam mỉn cười , áp sát vào lưng Chồng .
- Đi thẳng về hả Anh ! Hay ghé chổ nào , Em mời Anh ăn cơm , như cám ơn .
- Anh với Em ra biển ngồi uống nước , nhớ thời tuổi trẻ , còn cơm ở nhà có mấy đứa nhỏ chuẩn bị sẳn , Anh cho hai đứa Sinh Viên ở chung , nghe Em về cũng mừng lắm , muốn trổ tài nấu ăn ra mắt .
Sóng bước bên Chồng , Nhật Nam cảm nhận mình được bảo bọc , che chở , ngồi nhìn nhau ấm áp tình thương .
Chiều tà , nhìn biển lặng êm đềm , Nhật Nam kể cho Chồng biết về những diễn biến đã xảy ra , nụ cười hiền , nhã nhặn .
- Cuộc sống đời thường luôn có những chuyện như vậy , tình yêu luôn muốn độc chiếm , tính Con Bích Thuỷ Anh hiểu , thương Chồng lo cho Con , tới giờ Em xử việc như thế cũng hay , không đúng hay sai , mà tình thương còn hay mất mới thật cần thiết , chuyện tiền Con Bích Thuỷ nói Em cũng nên vui , của Mẹ tức của Con , giống những trường hợp Con gái được nuôi lớn , lấy Chồng , Bố Mẹ khó khăn nhờ tới có lời : Tôi lấy Chồng chỉ biết lo cho Chồng cho Con . Chấp nhận trong yêu thương , mỗi người Chúng Ta sẽ an bình , tự tại .
Nghe những lời vổ về của Chồng , Nhật Nam cảm nhận sự hiền hoà trong tâm tính , nhiều năm Vợ Chồng , chưa bao giờ bắt bẻ , đòi buộc người khác điều gì , vui với ai mừng vui , đứng lên khi màn đêm buông xuống .
- Mình về , không Hai đứa nhỏ đợi tội nghiệp .
- Mỗi lần gặp thấy Anh khoẻ và bình thản , Em cứ nghĩ Anh sống một mình , hai đứa nhỏ nào vậy ?
Ngồi phía sau , đèn đường sáng đẹp .
- Cũng tình cờ thôi , Con Bé Sinh Viên cần chổ ở , Anh thương tình không lấy tiền , và Nó xin thêm cho thằng Bạn trai của Nó , thành ra nhà 3 người , có già có trẻ , tụi Nó gọi Anh là Tía , cũng dể thương , Em gặp chắc cũng thích .
Nghĩ về những ngày đã qua , Nhật Nam thầm cười : Em là Vợ Anh , mong sẻ có những vui buồn bên nhau của quảng đời còn lại , thích những gì Anh thích .
- Chào Vợ Nhà , hôm nay họp mặt Bạn củ , gặp Chị Mai , thích ý nên muốn khoe với Chồng phải không ?
- Anh cũng biết hay sao ? Chị Mai có nhắc tới Anh , tình củ đấy nhé . Vẫn trẻ đẹp lắm , nước ngoài nữa .
- Thôi mà , cho Anh xin , một mình Em mà còn lẻ bóng đơn côi , vấn vương làm gì , thật mau quá , mới ngày nào chung lớp chung trường , để lúc nào hẹn gặp cho vui .
Đã quyết ý nhưng vẫn ngượng miệng .
- Có chuyện này , Em về ở luôn với Anh được không ?
Nhật Nam nghe tiếng cười to của Chồng .
- Em hỏi chi lạ , Vợ ở cùng Chồng sao lại không được ! Khi nào Em về , Anh đi đón .
- Bây giờ , nhưng để Em đi Tắc Xi cũng tiện . mắc công Anh .
- Câu mắc công này lâu lắm Anh mới nghe lại , từ đây tới đó cũng không xa , đường giờ tốt và Anh muốn Ta bên nhau trên phố , Em chỉ mang ít đồ thay tạm thôi , chờ Anh tới .
Nhật Nam dâng lên lòng yêu thương Chồng , lúc nào cũng độ lượng trong cư xử với Vợ Con . Khi thằng con trai đám cưới xong , Nhật Nam bàn với Chồng , bán nhà đang ở , chia đều 4 phần , Chồng và Con Gái một nữa , Còn Nhật Nam và con trai một nữa , Con gái ở Nhật nên phần không lấy , dành cho Ba . Nhật Nam đưa tiền cho Tâm mua nhà và ở chung với Nó , tấm lòng Người Mẹ muốn sống vui tuổi già có con , có cháu , khi đó Chồng chỉ cười .
- Em thích thì được , Anh vẫn mong sống cảnh đời vui thú điền viên , Mình có tiền hưu , và con cháu có phần đời của Nó , Mình có thú vui của mình .
Bằng lòng nên cứ dịp Tết , ngày vui lại gặp nhau trong tình thân gia đinh , chuyện như vậy , Nhật Nam ôn tồn nói với Con Trai .
- Chuyện Mẹ Về sống với Ba cũng hợp lý , nên Con đừng trách Vợ , nói với Nó Mẹ không giận gì , khi nóng có thể nói , nhưng đừng khi nào nghĩ tính ly dị . Cũng do đi làm và tiếp xúc bạn bè , nên có thể ảnh hưởng , Con cũng không tế nhị với Vợ đó .
Nghe Mẹ nói , Tâm ngạc nhiên .
- Mẹ nói Con không hiểu , lâu nay Con vẫn tốt , thương yêu , đàng hoàng mà .
- Mẹ biết , nhưng Con nhớ không ? Mỗi khi đi làm về là Ba Con hỏi tim Mẹ , còn Con thì cũng tìm Mẹ . Như vậy Vợ Con cũng tủi thân chứ , Chồng Mình lúc nào cũng chỉ Mẹ . Chắc Ba gần tới rồi , để Mẹ ra cổng đợi Ba .
Nhật Nam mỉn cười , áp sát vào lưng Chồng .
- Đi thẳng về hả Anh ! Hay ghé chổ nào , Em mời Anh ăn cơm , như cám ơn .
- Anh với Em ra biển ngồi uống nước , nhớ thời tuổi trẻ , còn cơm ở nhà có mấy đứa nhỏ chuẩn bị sẳn , Anh cho hai đứa Sinh Viên ở chung , nghe Em về cũng mừng lắm , muốn trổ tài nấu ăn ra mắt .
Sóng bước bên Chồng , Nhật Nam cảm nhận mình được bảo bọc , che chở , ngồi nhìn nhau ấm áp tình thương .
Chiều tà , nhìn biển lặng êm đềm , Nhật Nam kể cho Chồng biết về những diễn biến đã xảy ra , nụ cười hiền , nhã nhặn .
- Cuộc sống đời thường luôn có những chuyện như vậy , tình yêu luôn muốn độc chiếm , tính Con Bích Thuỷ Anh hiểu , thương Chồng lo cho Con , tới giờ Em xử việc như thế cũng hay , không đúng hay sai , mà tình thương còn hay mất mới thật cần thiết , chuyện tiền Con Bích Thuỷ nói Em cũng nên vui , của Mẹ tức của Con , giống những trường hợp Con gái được nuôi lớn , lấy Chồng , Bố Mẹ khó khăn nhờ tới có lời : Tôi lấy Chồng chỉ biết lo cho Chồng cho Con . Chấp nhận trong yêu thương , mỗi người Chúng Ta sẽ an bình , tự tại .
Nghe những lời vổ về của Chồng , Nhật Nam cảm nhận sự hiền hoà trong tâm tính , nhiều năm Vợ Chồng , chưa bao giờ bắt bẻ , đòi buộc người khác điều gì , vui với ai mừng vui , đứng lên khi màn đêm buông xuống .
- Mình về , không Hai đứa nhỏ đợi tội nghiệp .
- Mỗi lần gặp thấy Anh khoẻ và bình thản , Em cứ nghĩ Anh sống một mình , hai đứa nhỏ nào vậy ?
Ngồi phía sau , đèn đường sáng đẹp .
- Cũng tình cờ thôi , Con Bé Sinh Viên cần chổ ở , Anh thương tình không lấy tiền , và Nó xin thêm cho thằng Bạn trai của Nó , thành ra nhà 3 người , có già có trẻ , tụi Nó gọi Anh là Tía , cũng dể thương , Em gặp chắc cũng thích .
Nghĩ về những ngày đã qua , Nhật Nam thầm cười : Em là Vợ Anh , mong sẻ có những vui buồn bên nhau của quảng đời còn lại , thích những gì Anh thích .
Wednesday, August 16, 2017
Lệ Quyên: Ơn Nội
Ngồi buồn nhớ lại chuyện xưa
Ngày mẹ mất sớm lúc vừa lên ba
Nội tôi một gánh thật là
Biết bao công sức nội già phải mang
Đời con,đến cháu cả đàn
Nội tôi chẳng màng thương cả tấm thân
Đứa lên bảy đứa lên ba
Đứa khóc đứa mếu đòi ăn tối ngày
Miếng cơm cái áo đòi may
Lòng nội như cắt trăm lần tấm thân
Con cháu chẳng đứa đỡ đần
Tấm thân nội phải tảo tần nắng mưa
Một đêm trăng sáng líp dừa
Lời ru văng vẳng ngọt vừa ầu ơi...
Dí dầu tình bậu muốn thôi
Nội tôi phải gánh lần hồi đàn con
Cháu thơ bỏ lỡ còn son
Nội lo hai buổi cơm ngon đói lòng
Nội ơi công đức sinh tlhành
Không bằng công dưỡng nuôi con nên người
Ơn nội không nói bằng lời
Làm sao đáp trả cao vời Thạ́i Sơn
Nguyễn Thị Lệ Quyên
Tuesday, August 15, 2017
Sao Lại Dở Dang
Lưới Anh đang hai mặt nhốt một .
Mơ tưởng ngày cột chặt đời nhau .
Em mìn cười tặng ghim đưa móc .
Anh vui thầm tim gỏ nhịp nhanh .
Chẳng cần gở tấm lòng rộng mở .
Em lớn xinh ngày tháng trông chờ .
Đâu ai biết những gì sẻ tới .
Anh ly biệt xây dựng tương lai .
Nhiều đêm dài đong đầy nhung nhớ .
Thật hửng hờ thiệp cưới trao tay .
Tại sao nở đành tâm sửa nút .
Tình nát tan ráng nuốt lệ rơi .
Miệng gượng cười than đời chỉ thế .
Mong Em luôn hạnh phúc đủ đầy .
Anh từ đây khỏi gầy lưới mới .
Ta sống đời mỗi đứa một nơi .
Van Mong Nguyen
(*) ...Lấy ý hai chử Đan Lưới của Ba Lang Choa . Vậy thôi .
Mơ tưởng ngày cột chặt đời nhau .
Em mìn cười tặng ghim đưa móc .
Anh vui thầm tim gỏ nhịp nhanh .
Chẳng cần gở tấm lòng rộng mở .
Em lớn xinh ngày tháng trông chờ .
Đâu ai biết những gì sẻ tới .
Anh ly biệt xây dựng tương lai .
Nhiều đêm dài đong đầy nhung nhớ .
Thật hửng hờ thiệp cưới trao tay .
Tại sao nở đành tâm sửa nút .
Tình nát tan ráng nuốt lệ rơi .
Miệng gượng cười than đời chỉ thế .
Mong Em luôn hạnh phúc đủ đầy .
Anh từ đây khỏi gầy lưới mới .
Ta sống đời mỗi đứa một nơi .
Van Mong Nguyen
(*) ...Lấy ý hai chử Đan Lưới của Ba Lang Choa . Vậy thôi .
Van Mong Nguyen: Mừng Kính Mẹ Hiển Vinh
Mẹ lên Trời .
Ba lên Trời .
Cả nhà Mình lên Trời .
Mừng Kính Nử Vương lòng hớn hở .
Rạng ngời rực rở nơi cao sang .
Vinh quang Thiên Đàng vang danh thánh .
Từ rày vinh hiển Mẹ đàng lành .
Tronh kính Mẹ lên Trời hồn xác .
Muôn loài tạo tác cất tiếng mừng .
Có phúc tưng bừng câu chúc tụng .
Dạ từng cưu mang Đấng chuộc nhân .
Không phải để trần gian hư nát .
Chốn đời thường đâu thể gởi thân .
Mẹ cũng từng theo chân rảo bước .
Cùng Con vượt lướt thắng nguy nan .
Đồng công chung kiếp ngày khổ nạn .
Ôm thân yêu mắt lệ tuôn tràn .
Giờ đời sống dương gian cạn bến .
Thưởng Mẹ hiền mới thoả tâm can .
Thánh Thần vui tỏ lòng cậy mến .
Đất trời thêm hợp tấu lời ca .
Tạ ơn Cha mừng thương danh Mẹ .
Từ đây muôn thế hệ hân hoan .
Van Mong Nguyen
Ba lên Trời .
Cả nhà Mình lên Trời .
Mừng Kính Nử Vương lòng hớn hở .
Rạng ngời rực rở nơi cao sang .
Vinh quang Thiên Đàng vang danh thánh .
Từ rày vinh hiển Mẹ đàng lành .
Tronh kính Mẹ lên Trời hồn xác .
Muôn loài tạo tác cất tiếng mừng .
Có phúc tưng bừng câu chúc tụng .
Dạ từng cưu mang Đấng chuộc nhân .
Không phải để trần gian hư nát .
Chốn đời thường đâu thể gởi thân .
Mẹ cũng từng theo chân rảo bước .
Cùng Con vượt lướt thắng nguy nan .
Đồng công chung kiếp ngày khổ nạn .
Ôm thân yêu mắt lệ tuôn tràn .
Giờ đời sống dương gian cạn bến .
Thưởng Mẹ hiền mới thoả tâm can .
Thánh Thần vui tỏ lòng cậy mến .
Đất trời thêm hợp tấu lời ca .
Tạ ơn Cha mừng thương danh Mẹ .
Từ đây muôn thế hệ hân hoan .
Van Mong Nguyen
Van Mong Nguyen: Mối Tình Sầu
Em tha thước giữa hai hàng vú mắn .
Dáng xinh hiền đằm thắm nụ cười ngoan .
Anh mê say đắm đuối lòng ao ước .
Chân mạnh bước ôm trọn vẹn hình hài .
Nắng sáng mùi thơm hương cơn gió thoảng .
Đôi môi mọng đỏ cặp má ửng hồng .
Để mỗi ngày tình Anh nồng mãi lớn .
Em lượn lờ mơn trớn nét thơ ngây .
Sáng lể chiều kinh thường khi theo gót .
Kính cẩn nghiêm trang cùng dâng lời cầu .
Nết na hợp chung lên Cha câu nguyện .
Tội lỗi Anh chỉ nghĩ chuyện thế trần .
Bổng trên cao tiếng rao to tên họ .
Em và Người chuẩn bị tới hôn nhân .
Anh thẩn thờ tim buốt lạnh đắng cay .
Thánh Giá này Anh đành tâm cố vác .
Bước vật vờ ngày tháng cứ vụt bay .
Hôm Vu Qui tình cờ Em bày tỏ .
Yêu không ngỏ Em đâu thể chờ .
Thôi nên ngậm ngùi yên phận nhớ thương .
Vấn vương chúc mừng ngở ngàng luyến tiếc .
Từ đây nhìn vú mắn khóc mối tình sâu .
Van Mong Nguyen
Dáng xinh hiền đằm thắm nụ cười ngoan .
Anh mê say đắm đuối lòng ao ước .
Chân mạnh bước ôm trọn vẹn hình hài .
Nắng sáng mùi thơm hương cơn gió thoảng .
Đôi môi mọng đỏ cặp má ửng hồng .
Để mỗi ngày tình Anh nồng mãi lớn .
Em lượn lờ mơn trớn nét thơ ngây .
Sáng lể chiều kinh thường khi theo gót .
Kính cẩn nghiêm trang cùng dâng lời cầu .
Nết na hợp chung lên Cha câu nguyện .
Tội lỗi Anh chỉ nghĩ chuyện thế trần .
Bổng trên cao tiếng rao to tên họ .
Em và Người chuẩn bị tới hôn nhân .
Anh thẩn thờ tim buốt lạnh đắng cay .
Thánh Giá này Anh đành tâm cố vác .
Bước vật vờ ngày tháng cứ vụt bay .
Hôm Vu Qui tình cờ Em bày tỏ .
Yêu không ngỏ Em đâu thể chờ .
Thôi nên ngậm ngùi yên phận nhớ thương .
Vấn vương chúc mừng ngở ngàng luyến tiếc .
Từ đây nhìn vú mắn khóc mối tình sâu .
Van Mong Nguyen
Saturday, August 12, 2017
Van Mong Nguyen: Mẹ Yêu Thương
Thương yêu Mẹ đến ủi an .
Thiên Đàng để đó trần gian sum vầy .
Biết Con khốn khó đêm ngày .
Bảo ban phù trợ Mẹ đây chân tình .
Hởi Con ! Mẹ ở cạnh mình .
Tin yêu nhớ lấy bóng hình hoa tươi .
Noi gương Mẹ sống vui cười .
Thắng vượt lười biếng trây lười bản thân .
Mân Côi tràng hạt ân cần .
Kính Mừng cảm tạ hồng ân Cha hiền .
Ngày tháng hoan hỷ lỉ liên .
Cùng Mẹ vui bước về miền quê xa .
Hợp cùng Thần Thánh tụng ca .
Danh Mẹ vinh hiển danh Cha sáng ngời .
Van Mong Nguyen
Wednesday, August 9, 2017
Ngày Xưa Đan Lưới
Trái keo nho nhỏ
Cái vỏ vân vân
Xưa em ở gần
Nay em ở xa
Chuyện chúng mình thuở mười bốn, mười ba
Thỉnh thoảng cũng giúp mẹ cha đan lưới
Năm mười lăm em đã biết gầy lưới giỏi
Đã biết đan rất khéo
Những mắt lưới chắc và đều
Còn tôi vụng về đan chẳng được bao nhiêu
Lại lúc nhốt, lúc dư, lúc ngố
Có lần dại dột nghe lời em đổi cữ
Nên lưới tôi đan lượt nhặt, lượt sưa
Mẹ mắng tôi ăn cái giống gì mà ngu
Còn bố giận cho tôi vài roi vào đít
Nhìn em che miệng cười khúc khích
Ngu thì ngu tôi cũng biết mình bị lừa
Nhủ trong lòng phải cho rõ hơn thua
Mai mốt lấy mày về làm vợ tao trả thù cho bỏ ghét
Ấy vậy mà năm em mười lăm, mười sáu tôi đã quên hết
Sáng chiều theo em trên đường đến nhà thờ
Đã bao lần tôi ngồi dệt ước mơ
Cứ mong mình là cái cữ trong bàn tay em đẹp
Đường ghim sợi cước sao không là đường kim sợi chỉ
Em đan lưới mà tôi nghĩ em đan áo cho chồng
Nhưng Trời không thương cho mình được ở gần
Mẹ bắt em về nơi xứ lạ
Trái tim tôi tơi tả
Ngày lên xe hoa em tặng tôi cái ghim
Và hỏi vội vàng: Mày thương tao thật vá
Ôi, trái keo nho nhỏ
Ôi, cái vỏ vân vân
Ngày xưa em ở gần
Ngày nay em bỏ tôi
Cầm ghim mà dạ rối bời
Làm sao vá được tim tôi hỡi người
Cái vỏ vân vân
Xưa em ở gần
Nay em ở xa
Chuyện chúng mình thuở mười bốn, mười ba
Thỉnh thoảng cũng giúp mẹ cha đan lưới
Năm mười lăm em đã biết gầy lưới giỏi
Đã biết đan rất khéo
Những mắt lưới chắc và đều
Còn tôi vụng về đan chẳng được bao nhiêu
Lại lúc nhốt, lúc dư, lúc ngố
Có lần dại dột nghe lời em đổi cữ
Nên lưới tôi đan lượt nhặt, lượt sưa
Mẹ mắng tôi ăn cái giống gì mà ngu
Còn bố giận cho tôi vài roi vào đít
Nhìn em che miệng cười khúc khích
Ngu thì ngu tôi cũng biết mình bị lừa
Nhủ trong lòng phải cho rõ hơn thua
Mai mốt lấy mày về làm vợ tao trả thù cho bỏ ghét
Ấy vậy mà năm em mười lăm, mười sáu tôi đã quên hết
Sáng chiều theo em trên đường đến nhà thờ
Đã bao lần tôi ngồi dệt ước mơ
Cứ mong mình là cái cữ trong bàn tay em đẹp
Đường ghim sợi cước sao không là đường kim sợi chỉ
Em đan lưới mà tôi nghĩ em đan áo cho chồng
Nhưng Trời không thương cho mình được ở gần
Mẹ bắt em về nơi xứ lạ
Trái tim tôi tơi tả
Ngày lên xe hoa em tặng tôi cái ghim
Và hỏi vội vàng: Mày thương tao thật vá
Ôi, trái keo nho nhỏ
Ôi, cái vỏ vân vân
Ngày xưa em ở gần
Ngày nay em bỏ tôi
Cầm ghim mà dạ rối bời
Làm sao vá được tim tôi hỡi người
Tuesday, August 8, 2017
Van Mong Nguyen: Chuyện Tình Yêu
Van Mong Nguyen
Với bó hoa Hồng trên tay , Tuấn bước vào nhà , Lan Thu tươi cười , niềm nở .
- Bó hoa thật đẹp , và Hoa Hồng tượng trưng tình yêu , bộ tính nhờ Chị tặng Cô nào hả ?
- Tặng Chị . Em yêu Chị .
Nghe lời tỏ tình Lan Thu có vẻ bị bất ngờ , đở bó hoa thụ động , tới bàn ngồi xuống ghế , thấy Tuấn lấy trong túi hộp nhẩn , mở ra trân trọng câu nồng nàn cầu hôn .
- Chị nhận lời làm Vợ Em nhé .
Lan Thu bối rối .
- Hoa thì Chị nhận , còn làm Vợ Tuấn thì Chị không thể . Chị chỉ coi Em như Em , tuổi Chị lớn hơn , Em là người đàn ông tốt nhưng với Chị không hợp cho Em .
Ngỏ lời và bị từ chối , nhưng Chàng vẫn thấy lòng thanh thản .
- Em đã nói , sẻ không nói lại nữa . khi nào Chị bằng lòng thì cho Em biết , Em sẻ thực hiện ước muốn từ thuở ấu thơ của Mình , được lấy Chị làm Vợ , Còn bây giờ Chị Em mình đi chơi , Chủ Nhật của riêng mình .
- Đi chơi với Tuấn Chị cũng vui , Hôm nay tính đi đâu , cần chuẩn bị gì không ?
- Không . Đi về nhà quê , cây nhà lá vườn , gà đất , bắp non .
- Vậy chờ Chị thay bộ đồ rồi mình đi .
Nhìn Lan Thu dáng thanh mai trúc mả , quen biết Chị từ năm 11 tuổi , còn Chị 17 tuổi , trong một đêm mùa đông sương lạnh , giờ 15 năm qua , Chị vẫn đẹp , dịu dàng , bao biến đổi thăng trầm , hảy để tự nhiên , trong nổi bồn chồn , háo hức , Chàng đứng lên đi vào giở tấm màn che , Lan Thu tần ngần khi trên người không mảnh vải , vòng tay ôm , đôi môi hôn mơn trớn .
- Tuổi Chị , khi bị kích thích thì sẻ không kềm chế được , nếu Em muốn cưởng đoạt , chị sẻ không từ chối , nhưng đừng , Mình thương nhau như Chị Em vẫn hay hơn .
Thấy Lan Thu mặc đỏ gay , trạng thái đắm đuối , xuất thần như chờ đợi , Chàng nhẹ buông , cười âu yếm .
- Chị đẹp lắm , Em ra xe chờ , Chi mặc quần áo xong mình đi .
Trên xe , Chàng nói sơ về nơi sẻ tới , khu đất sát bờ sông , hoang hoá , cách đây 3 năm Chàng xin mua khai phá , biết bao công sức , như tằm ăn dâu , giờ cũng có phần tạm ổn , trồng đủ thứ cây trái , giao cho Chú Sáu chăm sóc .Căn tấm lều rộng , trời đẹp , gió thổi nhẹ mát .
- Mình nhúm lửa nướng bắp non , chút Chú Sáu sẻ làm gà và rau mang ra , Chị thấy thích khung cảnh này không ?
Lan Thu vui rộn ràng .
- Chị có cảm tưởng như Mình đang sống trở lại , của thì thời con gái , cuốc đất trồng rau , những ngày tháng kỷ niệm đẹp tuổi thơ , thích lắm Em .
- Không nhớ lúc Chị và Em tắm chung sao ?
- Em nhắc làm Chị nhớ , lúc đó Chị thơ ngây và Em bé tí .
Khi tới nhà chơi , Mẹ Chị cho biết Chị đang tắm tiên ở con suối sau nhà , khu nhà vắng nằm xa cách làng xóm , có con suối nhỏ .Chị như tiên nử nhởn nhơ , dưới làn nước trong vắt , thấy bóng , Chị vẩy tay gọi hồ hởi .
- Xuống đây tắm với Chị cho vui , nước mát lắm .
Một ít lưởng lự , nhưng tuổi nhỏ vô tư , áp mặt vào ngực trần của Chị , mơ màng , nghĩ ngày nào như đôi Vợ Chồng cùng chung mái nhà . Những trái bắp vừa chín , bắp non đầu mùa , thơm ngọt , Chàng nghĩ : Tình yêu sẻ vượt trên mọi sự .
- Bó hoa thật đẹp , và Hoa Hồng tượng trưng tình yêu , bộ tính nhờ Chị tặng Cô nào hả ?
- Tặng Chị . Em yêu Chị .
Nghe lời tỏ tình Lan Thu có vẻ bị bất ngờ , đở bó hoa thụ động , tới bàn ngồi xuống ghế , thấy Tuấn lấy trong túi hộp nhẩn , mở ra trân trọng câu nồng nàn cầu hôn .
- Chị nhận lời làm Vợ Em nhé .
Lan Thu bối rối .
- Hoa thì Chị nhận , còn làm Vợ Tuấn thì Chị không thể . Chị chỉ coi Em như Em , tuổi Chị lớn hơn , Em là người đàn ông tốt nhưng với Chị không hợp cho Em .
Ngỏ lời và bị từ chối , nhưng Chàng vẫn thấy lòng thanh thản .
- Em đã nói , sẻ không nói lại nữa . khi nào Chị bằng lòng thì cho Em biết , Em sẻ thực hiện ước muốn từ thuở ấu thơ của Mình , được lấy Chị làm Vợ , Còn bây giờ Chị Em mình đi chơi , Chủ Nhật của riêng mình .
- Đi chơi với Tuấn Chị cũng vui , Hôm nay tính đi đâu , cần chuẩn bị gì không ?
- Không . Đi về nhà quê , cây nhà lá vườn , gà đất , bắp non .
- Vậy chờ Chị thay bộ đồ rồi mình đi .
Nhìn Lan Thu dáng thanh mai trúc mả , quen biết Chị từ năm 11 tuổi , còn Chị 17 tuổi , trong một đêm mùa đông sương lạnh , giờ 15 năm qua , Chị vẫn đẹp , dịu dàng , bao biến đổi thăng trầm , hảy để tự nhiên , trong nổi bồn chồn , háo hức , Chàng đứng lên đi vào giở tấm màn che , Lan Thu tần ngần khi trên người không mảnh vải , vòng tay ôm , đôi môi hôn mơn trớn .
- Tuổi Chị , khi bị kích thích thì sẻ không kềm chế được , nếu Em muốn cưởng đoạt , chị sẻ không từ chối , nhưng đừng , Mình thương nhau như Chị Em vẫn hay hơn .
Thấy Lan Thu mặc đỏ gay , trạng thái đắm đuối , xuất thần như chờ đợi , Chàng nhẹ buông , cười âu yếm .
- Chị đẹp lắm , Em ra xe chờ , Chi mặc quần áo xong mình đi .
Trên xe , Chàng nói sơ về nơi sẻ tới , khu đất sát bờ sông , hoang hoá , cách đây 3 năm Chàng xin mua khai phá , biết bao công sức , như tằm ăn dâu , giờ cũng có phần tạm ổn , trồng đủ thứ cây trái , giao cho Chú Sáu chăm sóc .Căn tấm lều rộng , trời đẹp , gió thổi nhẹ mát .
- Mình nhúm lửa nướng bắp non , chút Chú Sáu sẻ làm gà và rau mang ra , Chị thấy thích khung cảnh này không ?
Lan Thu vui rộn ràng .
- Chị có cảm tưởng như Mình đang sống trở lại , của thì thời con gái , cuốc đất trồng rau , những ngày tháng kỷ niệm đẹp tuổi thơ , thích lắm Em .
- Không nhớ lúc Chị và Em tắm chung sao ?
- Em nhắc làm Chị nhớ , lúc đó Chị thơ ngây và Em bé tí .
Khi tới nhà chơi , Mẹ Chị cho biết Chị đang tắm tiên ở con suối sau nhà , khu nhà vắng nằm xa cách làng xóm , có con suối nhỏ .Chị như tiên nử nhởn nhơ , dưới làn nước trong vắt , thấy bóng , Chị vẩy tay gọi hồ hởi .
- Xuống đây tắm với Chị cho vui , nước mát lắm .
Một ít lưởng lự , nhưng tuổi nhỏ vô tư , áp mặt vào ngực trần của Chị , mơ màng , nghĩ ngày nào như đôi Vợ Chồng cùng chung mái nhà . Những trái bắp vừa chín , bắp non đầu mùa , thơm ngọt , Chàng nghĩ : Tình yêu sẻ vượt trên mọi sự .
Vừa ăn những trái bắp non và nhắc nhớ chuyện xa xưa .
- Tối hôm đó sao Chi tới kêu Em được ?
- Buổi chiều khi đang tưới rau , chị nhìn xuống ngả ba đường , thấy Em trong quần ka ki xanh , áo trắng , biết Em đi lể nữa đêm . cứ thấy đi mấy bước lại tần ngần quay lại , Chị nghĩ Em chờ Ai , sau thấy ngồi bó gối nơi mái hiên trường học , nếu Em ngồi mà chờ tới giờ lể sẻ lạnh lắm nên Chị có để ý , mà sao lúc đó Em đi một mình .
Chàng cười kể .
- Nơi Em thuộc Họ nhánh , xa nhà thờ chính , nên mỗi năm chỉ có người lớn được đi lể Giáng Sinh , trong khi đi phải lội sông , thắp đuốt , đánh trống đuổi thú rừng , con nít đâu đi theo được .Năm đó Em ao ước đi nên sẳn dịp ông Cậu mua chiếc xe đạp đầm ngang , Em xin Mẹ để Em đi buổi chiều một mình khi lể xong , thì về chung với Cậu . Mẹ thương cho , xuống đò chiều tới bến , thường hay cùng Mẹ và đám bạn đi lể ngày Chủ Nhật Em nghĩ sẻ biết đường , đâu ngờ tới ngả ba bị lính quýnh , đi đường nào cũng sợ lạc vào rừng , thôi cứ chờ , tối sẻ có người ở Họ đạo gặp cùng đi , một lúc đêm tối trời , hơi lạnh và sợ làm Em run , thấy bóng Chị như nàng tiên mừng lắm nghe kêu .
- Em đi theo Chị .
Chị đi trước , Em riu ríu theo , vào nhà thấy hai ông Bà với ngọn đèn dầu hột vịt , gật đầu chào , tiếng Chị êm .
- Em vào gường ngủ tới giờ Lể Chị kêu dậy mình đi , yên tâm ,
Lên gường trải chiếu hoa nằm , Chị lấy mền đắp , cảm thấy cứ lạnh run lập cập , đứng nhìn một lúc .
- Để Chị nằm ôm Em cho hết lạnh , dể ngủ .
Hai thân hình áp vào nhau , hơi nóng từ người Chị toả sang , mơ màng thiếp ngủ . Nghe tới đó , Lan Thu cúi mặt thẹn thùng .
- Biết Em đang đói , nhưng thấy bị lạnh nên Chị nói lên gường nằm , mà Em cũng nghịch quá sức , cứ rúc nào ngực Chị , làm Chị nôn nao , còn nút vú Chị , tuy còn nhỏ , nhưng Em cũng con trai , hấp lực cũng có nên Chị cứ gồng mình chịu .
- Em đâu biết gì , chỉ tại lạnh , nên cựa quậy thôi .
- Chị hiểu mà , ôm chặt Em và Chị lần đầu thành đàn bà một mình , thiệt hư quá .
Những ngày sau đó , cứ nghỉ học là Chàng chạy tới nhà Chị , phụ làm vườn , tưới nước , nhổ cỏ . Chị đang đi học ở Qui Nhơn , Cha già bệnh nên nghỉ về nhà giúp đở , mảnh vườn nhỏ rôn ràng câu nói tiếng cười vui . Cuộc sống đang yên lành thì loạn lạc , tất cả dân Xứ Đạo tản cư tỵ nạn , Khoảng cách xa nhau thật lâu , mỗi người có đời riêng của mình .
Chú Sáu mang con gà làm sẳn và rau củ ra , Chàng giới thiệu .
- Đây là Lan Thu , Cô sẻ thành vợ của Tôi .
Chú Sáu niềm nở chào , Lan Thu liếc nguýt .
- Em nói như vậy , lở Chú Sáu tưởng thiệt thì sao ?
- Thiệt chứ tưởng gì . bây giờ bớt cho Chị 10 tuổi , vậy là nhỏ rồi , mình thay đổi cách xưng hô , Em là Anh , Chị thành Em , từ đây Ai gọi sai sẻ bị phạt , chịu nhé .
- Cũng được , Chị nghe lời Em .
Chàng vui cười đấc ý .
- Mới đó đã vi phạm rồi . chịu phạt thôi , phải nói Em yêu Anh và để Anh ôm hôn .
Lan Thu đỏ mặt , thì thào .
- Em yêu Anh .
Ôm nhau hôn nhau đắm đuối , nồng nàn , thân thể xuân thì con gái nóng bỏng rạo rực , bầu trời xanh , từng đám mây trắng trôi theo cơn gió nhẹ , ánh nắng như tung tăng reo mừng .
- Hơn một năm gặp lại , Anh nhận biết thái độ cư xử và tình cảm của Em dành cho Anh , ánh mắt tha thiết Yêu Anh , sao không muốn làm Vợ Anh , có gì nên nói , Chúng Ta cùng giải quyết .
Một lúc lặng im , xúc động Lan Thu ngại ngùng tỏ bày tâm sự .
- Tối hôm đó sao Chi tới kêu Em được ?
- Buổi chiều khi đang tưới rau , chị nhìn xuống ngả ba đường , thấy Em trong quần ka ki xanh , áo trắng , biết Em đi lể nữa đêm . cứ thấy đi mấy bước lại tần ngần quay lại , Chị nghĩ Em chờ Ai , sau thấy ngồi bó gối nơi mái hiên trường học , nếu Em ngồi mà chờ tới giờ lể sẻ lạnh lắm nên Chị có để ý , mà sao lúc đó Em đi một mình .
Chàng cười kể .
- Nơi Em thuộc Họ nhánh , xa nhà thờ chính , nên mỗi năm chỉ có người lớn được đi lể Giáng Sinh , trong khi đi phải lội sông , thắp đuốt , đánh trống đuổi thú rừng , con nít đâu đi theo được .Năm đó Em ao ước đi nên sẳn dịp ông Cậu mua chiếc xe đạp đầm ngang , Em xin Mẹ để Em đi buổi chiều một mình khi lể xong , thì về chung với Cậu . Mẹ thương cho , xuống đò chiều tới bến , thường hay cùng Mẹ và đám bạn đi lể ngày Chủ Nhật Em nghĩ sẻ biết đường , đâu ngờ tới ngả ba bị lính quýnh , đi đường nào cũng sợ lạc vào rừng , thôi cứ chờ , tối sẻ có người ở Họ đạo gặp cùng đi , một lúc đêm tối trời , hơi lạnh và sợ làm Em run , thấy bóng Chị như nàng tiên mừng lắm nghe kêu .
- Em đi theo Chị .
Chị đi trước , Em riu ríu theo , vào nhà thấy hai ông Bà với ngọn đèn dầu hột vịt , gật đầu chào , tiếng Chị êm .
- Em vào gường ngủ tới giờ Lể Chị kêu dậy mình đi , yên tâm ,
Lên gường trải chiếu hoa nằm , Chị lấy mền đắp , cảm thấy cứ lạnh run lập cập , đứng nhìn một lúc .
- Để Chị nằm ôm Em cho hết lạnh , dể ngủ .
Hai thân hình áp vào nhau , hơi nóng từ người Chị toả sang , mơ màng thiếp ngủ . Nghe tới đó , Lan Thu cúi mặt thẹn thùng .
- Biết Em đang đói , nhưng thấy bị lạnh nên Chị nói lên gường nằm , mà Em cũng nghịch quá sức , cứ rúc nào ngực Chị , làm Chị nôn nao , còn nút vú Chị , tuy còn nhỏ , nhưng Em cũng con trai , hấp lực cũng có nên Chị cứ gồng mình chịu .
- Em đâu biết gì , chỉ tại lạnh , nên cựa quậy thôi .
- Chị hiểu mà , ôm chặt Em và Chị lần đầu thành đàn bà một mình , thiệt hư quá .
Những ngày sau đó , cứ nghỉ học là Chàng chạy tới nhà Chị , phụ làm vườn , tưới nước , nhổ cỏ . Chị đang đi học ở Qui Nhơn , Cha già bệnh nên nghỉ về nhà giúp đở , mảnh vườn nhỏ rôn ràng câu nói tiếng cười vui . Cuộc sống đang yên lành thì loạn lạc , tất cả dân Xứ Đạo tản cư tỵ nạn , Khoảng cách xa nhau thật lâu , mỗi người có đời riêng của mình .
Chú Sáu mang con gà làm sẳn và rau củ ra , Chàng giới thiệu .
- Đây là Lan Thu , Cô sẻ thành vợ của Tôi .
Chú Sáu niềm nở chào , Lan Thu liếc nguýt .
- Em nói như vậy , lở Chú Sáu tưởng thiệt thì sao ?
- Thiệt chứ tưởng gì . bây giờ bớt cho Chị 10 tuổi , vậy là nhỏ rồi , mình thay đổi cách xưng hô , Em là Anh , Chị thành Em , từ đây Ai gọi sai sẻ bị phạt , chịu nhé .
- Cũng được , Chị nghe lời Em .
Chàng vui cười đấc ý .
- Mới đó đã vi phạm rồi . chịu phạt thôi , phải nói Em yêu Anh và để Anh ôm hôn .
Lan Thu đỏ mặt , thì thào .
- Em yêu Anh .
Ôm nhau hôn nhau đắm đuối , nồng nàn , thân thể xuân thì con gái nóng bỏng rạo rực , bầu trời xanh , từng đám mây trắng trôi theo cơn gió nhẹ , ánh nắng như tung tăng reo mừng .
- Hơn một năm gặp lại , Anh nhận biết thái độ cư xử và tình cảm của Em dành cho Anh , ánh mắt tha thiết Yêu Anh , sao không muốn làm Vợ Anh , có gì nên nói , Chúng Ta cùng giải quyết .
Một lúc lặng im , xúc động Lan Thu ngại ngùng tỏ bày tâm sự .
Thấy Lan Thu ngập ngừng muốn nói , Chàng làm hiệu ngưng lại , thịt gà đã
chín , mùi thơm lừng kích thích cơn đói buổi trưa , bẻ cái đùi gà đưa ,
Lan Thu nhận vui cảm động .
- Em cứ vừa ăn vừa nói , Anh sẻ lắng nghe .
Giọng Lan Thu chậm bồi hồi .
- Anh cũng biết , Em thì Con Gái , chưa lên xe Hoa mà như đã qua một đời Chồng , chỉ còn một ngày nữa đám cưới , mọi sự chuẩn bị xong , thì Anh Dũng mất đột ngột , Em và Anh Dũng yêu nhau hơn 3 năm , tình yêu trinh nguên đầu đời . Trước linh cửu của Anh Dũng , Vị Quốc Vong Thân . Em tự hứa sẽ chăm sóc mộ phần Anh Ấy suốt đời . Từ khi đó cuộc sống của Em khép kín . Em không nghĩ tới chuyên yêu đương , hay sống đời người Vợ .
Chàng cũng ngậm ngùi thương cảm .
- Ở tuổi 18 . Anh chợt nhớ thời tuổi âu thơ , nên Anh về thăm gặp Em , lúc đó vẫn sống trong trại tạm cư với Mẹ già . Em đang tuổi con gái xuân thì xinh đẹp , được Em mời dự đám cưới , Anh hụt hẩng , nhưng đành chịu , như chuyện duyên phận ý trời , Anh cũng nhận thấy tình yêu của Anh Dũng và Em tốt lành , nhưng sao đám cưới không thành !
Quá khứ chợt hiện , dòng lệ ướt , Lan Thu cúi đầu nức nở .
- Khi chỉ còn một ngày nữa đám cưới thì Anh Dũng , trong phi vụ tải thương , chiếc Trực Thăng Anh lái bị bắn rớt , tin bàng hoàng đau xót , đám cưới thành đám tang . Và chiến tranh , tạo cho Em những ngày tháng khó khăn , bần hàn , Mẹ cũng mất nên chỉ còn một thân một mình , Cho tới khi gặp lại Anh , Em mừng lắm , được Anh quan tâm săn sóc nên dần vui ,những buổi đi chơi , ăn uống , bên nhau ngắm trăng đêm , thành thật Em yêu Anh , Em vẫn mong sự ôm ấp , vổ về , con Tim thì mong muốn , nhưng lý trí kềm chế , lời hứa với Anh Dũng và những lúc tới nhà Anh , vững chải , trưởng thành , Em đâu có điều kiện để nghĩ tới và tâm trạng cũng sợ .
Chàng ôm nhẹ bờ vai Lan Thu , giọng đầm ấm .
- Tình cờ trong lể khấn dòng của người quen , Anh thấy Em , hiểu nên nhớ những ngày vui đùa xa xưa , Anh đủ khả năng phán đoán qua ánh mắt và sự ngần ngại của Em . Yêu nhau đừng tính toán nhiều , trở thành Vợ Anh , những gì Em thích Anh sẻ theo ý Em , Anh cùng Em thăm viếng mộ phần Anh Dũng , người sống có tình thì tốt mà .
Ánh mắt Lan Thu bừng loé lên niềm vui , và cũng còn chút gì suy tư , Chàng âu yếm .
- Bây giờ Anh đưa Em đi coi chổ này .
- Có cần hỏi Chú Sáu không Anh ?
- Không đâu . Đất này của Anh mua , Chú Sáu là người trông coi có lương , cũng như được chia 20 % trăm lợi tức trong 5 năm đầu . Gia Đình Chú Sáu đông Con , thay vì cho con cá thì đưa cần câu , Chú quý Anh lắm , mỗi thứ chủng loại một ít , cây trái , địa sản địa tiêu , ngắn nuôi dài , đang ký khai phá , hôm nay Chủ Nhật nghỉ , ngày mai cũng đông người làm .
- Vậy là các thứ rau trái Anh mang cho Em là từ ở đây , hèn chi tươi ngon .
- Chứ còn gì nữa , Anh thiệt tình vậy đó , đem cho người yêu những gì mình có .
Đi dọc bờ sông , Lan Thu chợt kêu .
- Khu này đẹp quá , có con suối nước trong vắt , hình như giống con suối nơi nhà Em thuở trước .
Cùng ngồi dưới mái tranh còn thơm mùa rạ mới lợp .
- Nơi này mới làm , con suối chưa Ai xuống tắm , gặp Em nên Anh có ý dành cho Em như ân tình gởi trao . Chiều nếu thích thì Em tắm được .
- Không ngờ Anh giàu quá , người giàu vào nước Thiên Đàng khó hơn con Lạc Đà chui qua lổ kim , Anh không sợ à ?
Chàng nhìn Lan Thu phát cười , giờ này nói lời Chúa .
- Lời Chúa là chân lý , nhưng phải hiểu bối cảnh khi Chúa nói : Buổi chiều khi Chúa ngồi trên ngọn đồi , trước một cửa thành người Do Thái , thành Do Thái có 2 cổng , cổng lớn và cổng nhỏ người ta gọi lổ kim .Thời người lái buôn vận chuyển hàng bằng Lạc Đà . Tới năm giờ thì cổng lớn đóng , đoàn Lạc Dà vào thành bằng cổng nhỏ , những con Lạc Đà ít hàng hoá trên lưng thì vẫn thong thả đi qua , phần những con mà nhiều hàng thì bị ngáng vướng , trở xuôi quay ngược đều khó , người chủ biết phải bỏ chia bớt hàng cho những con Lạc Đà khác mới qua được .Nên ý Chúa dạy người giàu phải chia sẻ của cải mình tích cóp , sống đời bác ái , mới vào được nước trời . Chứ Lạc Đà nào chui lọt qua lổ kim .Mà Anh có giàu đâu !
- Thì cứ cho là giàu mà còn giỏi nữa .
Hình như có ý tự hào về sự khẳng định của mình , Lan Thu nhìn Chàng tủm tim cười , má tươi hồng .
- Em cứ vừa ăn vừa nói , Anh sẻ lắng nghe .
Giọng Lan Thu chậm bồi hồi .
- Anh cũng biết , Em thì Con Gái , chưa lên xe Hoa mà như đã qua một đời Chồng , chỉ còn một ngày nữa đám cưới , mọi sự chuẩn bị xong , thì Anh Dũng mất đột ngột , Em và Anh Dũng yêu nhau hơn 3 năm , tình yêu trinh nguên đầu đời . Trước linh cửu của Anh Dũng , Vị Quốc Vong Thân . Em tự hứa sẽ chăm sóc mộ phần Anh Ấy suốt đời . Từ khi đó cuộc sống của Em khép kín . Em không nghĩ tới chuyên yêu đương , hay sống đời người Vợ .
Chàng cũng ngậm ngùi thương cảm .
- Ở tuổi 18 . Anh chợt nhớ thời tuổi âu thơ , nên Anh về thăm gặp Em , lúc đó vẫn sống trong trại tạm cư với Mẹ già . Em đang tuổi con gái xuân thì xinh đẹp , được Em mời dự đám cưới , Anh hụt hẩng , nhưng đành chịu , như chuyện duyên phận ý trời , Anh cũng nhận thấy tình yêu của Anh Dũng và Em tốt lành , nhưng sao đám cưới không thành !
Quá khứ chợt hiện , dòng lệ ướt , Lan Thu cúi đầu nức nở .
- Khi chỉ còn một ngày nữa đám cưới thì Anh Dũng , trong phi vụ tải thương , chiếc Trực Thăng Anh lái bị bắn rớt , tin bàng hoàng đau xót , đám cưới thành đám tang . Và chiến tranh , tạo cho Em những ngày tháng khó khăn , bần hàn , Mẹ cũng mất nên chỉ còn một thân một mình , Cho tới khi gặp lại Anh , Em mừng lắm , được Anh quan tâm săn sóc nên dần vui ,những buổi đi chơi , ăn uống , bên nhau ngắm trăng đêm , thành thật Em yêu Anh , Em vẫn mong sự ôm ấp , vổ về , con Tim thì mong muốn , nhưng lý trí kềm chế , lời hứa với Anh Dũng và những lúc tới nhà Anh , vững chải , trưởng thành , Em đâu có điều kiện để nghĩ tới và tâm trạng cũng sợ .
Chàng ôm nhẹ bờ vai Lan Thu , giọng đầm ấm .
- Tình cờ trong lể khấn dòng của người quen , Anh thấy Em , hiểu nên nhớ những ngày vui đùa xa xưa , Anh đủ khả năng phán đoán qua ánh mắt và sự ngần ngại của Em . Yêu nhau đừng tính toán nhiều , trở thành Vợ Anh , những gì Em thích Anh sẻ theo ý Em , Anh cùng Em thăm viếng mộ phần Anh Dũng , người sống có tình thì tốt mà .
Ánh mắt Lan Thu bừng loé lên niềm vui , và cũng còn chút gì suy tư , Chàng âu yếm .
- Bây giờ Anh đưa Em đi coi chổ này .
- Có cần hỏi Chú Sáu không Anh ?
- Không đâu . Đất này của Anh mua , Chú Sáu là người trông coi có lương , cũng như được chia 20 % trăm lợi tức trong 5 năm đầu . Gia Đình Chú Sáu đông Con , thay vì cho con cá thì đưa cần câu , Chú quý Anh lắm , mỗi thứ chủng loại một ít , cây trái , địa sản địa tiêu , ngắn nuôi dài , đang ký khai phá , hôm nay Chủ Nhật nghỉ , ngày mai cũng đông người làm .
- Vậy là các thứ rau trái Anh mang cho Em là từ ở đây , hèn chi tươi ngon .
- Chứ còn gì nữa , Anh thiệt tình vậy đó , đem cho người yêu những gì mình có .
Đi dọc bờ sông , Lan Thu chợt kêu .
- Khu này đẹp quá , có con suối nước trong vắt , hình như giống con suối nơi nhà Em thuở trước .
Cùng ngồi dưới mái tranh còn thơm mùa rạ mới lợp .
- Nơi này mới làm , con suối chưa Ai xuống tắm , gặp Em nên Anh có ý dành cho Em như ân tình gởi trao . Chiều nếu thích thì Em tắm được .
- Không ngờ Anh giàu quá , người giàu vào nước Thiên Đàng khó hơn con Lạc Đà chui qua lổ kim , Anh không sợ à ?
Chàng nhìn Lan Thu phát cười , giờ này nói lời Chúa .
- Lời Chúa là chân lý , nhưng phải hiểu bối cảnh khi Chúa nói : Buổi chiều khi Chúa ngồi trên ngọn đồi , trước một cửa thành người Do Thái , thành Do Thái có 2 cổng , cổng lớn và cổng nhỏ người ta gọi lổ kim .Thời người lái buôn vận chuyển hàng bằng Lạc Đà . Tới năm giờ thì cổng lớn đóng , đoàn Lạc Dà vào thành bằng cổng nhỏ , những con Lạc Đà ít hàng hoá trên lưng thì vẫn thong thả đi qua , phần những con mà nhiều hàng thì bị ngáng vướng , trở xuôi quay ngược đều khó , người chủ biết phải bỏ chia bớt hàng cho những con Lạc Đà khác mới qua được .Nên ý Chúa dạy người giàu phải chia sẻ của cải mình tích cóp , sống đời bác ái , mới vào được nước trời . Chứ Lạc Đà nào chui lọt qua lổ kim .Mà Anh có giàu đâu !
- Thì cứ cho là giàu mà còn giỏi nữa .
Hình như có ý tự hào về sự khẳng định của mình , Lan Thu nhìn Chàng tủm tim cười , má tươi hồng .
Khi yêu được có những giờ phút ngồi bên nhau , êm đềm , nghe nhau nói ,
giải toả nổi niềm , Chàng và Lan Thu đang thấy lòng ngập tràn nổi vui
hạnh phúc , nắng dần dịu mát , gió cũng ngừng thổi , suối nước trong ,
mơ màng phẳng lặng .
- Đã hiểu lòng nhau nên từ đây mình tự nhiên ,
xưng hô thân mật không chấp nhất vi phạm nữa , vì Anh và Em sẻ chìu ý
nhau , Lan Thu chịu không ?
Nụ cười bẻn lẻn , mắc cở .
- Chị muốn hỏi , tự nhiên sao hôm nay Em lại cầu hôn .
- Cũng có sự suy nghĩ : Gặp lại Chị sau 7 năm xa nhau , và lại xa nhau 7
năm , nhà Chị ở nhờ người ta sắp bán , nếu Chị bỏ đi không từ giả ,
chắc gì gặp lại nên Em không chần chờ nữa .
- Chị cứ hồi hộp phập
phồng , nhưng thật muốn mọi sự làm Em vui , mà còn chuyện này , Chị hơi
áy náy , bổn phận của Người Vợ là sinh Con cho Chồng , do lớn tuổi nên
Chị sợ khó , nếu được Chị nghĩ mình sống thử như Vợ chồng , khi có thai
thì đám cưới , còn không thì đành chia tay , Chị không muốn Em vì Chị mà
ép mình hy sinh , có nhũng ngày tháng dài không hài lòng , vừa ý , bỏ
thì thương mà vương thì tội .
Đúng là không còn tuổi thơ ngây , lo lắng vẩn vơ .
- Chuyện như vậy cũng nghĩ tơi , Anh và Em yêu nhau , trở thành Vợ
Chồng do ơn Chúa tác thành , Chúng Ta sẻ được chúc phúc qua Bí Tích hôn
phối , Con cái có hay không cũng vẫn vâng theo Thánh ý Chúa , hồng ân
Chúa ban , Vợ Chồng vui buồn nên chấp nhận , đồng cam công khổ , chuyện
sống thử không thể được !
Lan Thu ngớ ngẩn , nủng nịu .
- Vậy mà nói , lấy Em làm Vợ , sẻ chìu ý Em .
- Đúng . Nhưng khi thành Vợ đã , giờ chưa phải không ? Anh đàn ông nên
giữ tư thế của mình , đang chờ Em trả lời đồng ý , hay chờ gạo thổi
thành cơm mới chịu .
Nhẹ tiếng vui thoải mái .
- Cũng được mà . Bây Giờ Em thay đồ tắm , Anh lớn rồi phải giữ ý , không được nhìn đấy .
Không khi này thì lúc khác , dặn hơi thừa , Chàng ngắm Lan Thu da trắng ngần khêu gợi , dưới làn nước , tay vẩy , miệng kêu .
- Còn ngồi đó mà ngắm , xuống tắm chung với Em cho vui .
Vòng tay xiết chặt thân hình người yêu , Chàng thấy ánh mắt Lan Thu long lanh , đắm đuối .
- Nhận Em làm Vợ Anh nhé .
- Cám ơn Chúa , giữa đất trời Chúng Ta nguyện có nhau một đời , thương yêu nâng đở .
Nụ hôn nhiệt tình nồng nàn , ngọt ngào mối lương duyên , trời chiều , nắng hoàng hôn sáng hồng tươi vui .
Van Mong Nguyen: Cho Tình Chơi Vơi
Van Mong Nguyen
- Cậu vào phòng khách , có Cô Gái đẹp đang ngồi đợi .
Không biết Ai nhỉ , từ ngày về sống ở đây . Chàng ít giao tiếp , trầm lặng , đi lể cũng tới nhà thờ Hoà Tân xa , từ cửa sau , Chàng hơi khựng người , Cô Gái là Hiền , ngồi im lặng như có tâm sự suy tư .
- Chào Hiền . Sao biết Anh ở đây mà tìm ?
Niềm vui toả lan trong đôi mắt đẹp , vẫn mặt sáng , nét thuỳ mị , đoan trang .
- Em hỏi thăm Anh Khánh , bao nhiêu lâu Anh không một lần về thăm Làng củ .
Chàng nhìn người yêu củ , tâm trang khôn nguôi .
- Em nghĩ , Anh nên trở về sao ? Giờ Em được mấy Con rồi , cuộc sống chắc sung túc và hạnh phúc bên Chồng .
Mỷ Hiền tránh ánh mắt Chàng nhìn , nhẹ nói .
- Em đã có Chồng đâu mà có Con , ngày đêm ngóng trông tin Anh , chỉ để mong một lời cảm thông .10 năm chờ đợi , mà Anh Vợ Con sao rồi ?
Lạ nhỉ sao Cô Ấy lại chưa có Chồng !
- Không biết Hiền còn nhớ , khi còn yêu nhau , Anh đã nói với Em lời gì không ?
- Không lẻ , Anh vẫn một mình . câu đó Em nhớ : Nếu không lấy được Hiền làm Vợ , Anh sẻ không lấy Ai . Ngày nào Anh Hùng hay khẳng định như vậy .
Chàng đứng lên cười .
- Để Anh làm cho Hiền ly nước , rồi Mình nói chuyện tiếp , cây cam trồng đải khách tới nhà .
Pha cho mình ấm trà nóng , đưa ly nước cam mời Hiền , uống nước , Hiền chớp mắt xúc động , ngẹn ngào .
- Bao nhiêu năm xa nhau , mà Anh vẫn còn nhớ ý thích của Em , Anh còn oán hận Em không ?
Chàng giữ thái độ bình thản .
- Anh chỉ yêu Em , và luôn cầu mong mọi sự tốt lành với người mình yêu .Anh luôn sống bằng những kỷ niêm ngày nào , nên có gì là quên , sẳn Em tới giờ này mình ăn với nhau bửa cơm , Anh sẻ nấu .
- Vâng .Em nghe lời Anh .
Mỷ Hiền nhìn vườn trước khen .
- Anh trồng nhiều Hoa Hồng đẹp lắm .
Chàng đi lấy cây kéo ra vườn cắt một bông hoa hồng màu đỏ nở tươi , tuốt gai mang vào .
- Tặng Em , mừng Chúng Ta gặp lại , mong Em vui .
- Dạ . Hoa đẹp lắm , Em thật cảm động , Anh vẫn giữ thói quen tặng Em một bông hoa Hồng .
- Người Ta tặng cả bó nên được Vợ , Anh chỉ một bông nên giờ cô đơn , bị người yêu bỏ chứ hay gì !
Mỷ Hiền thẩn thờ , nước mắt tuôn ướt đôi má , ngậm ngùi .
- Số Em bạc bẻo như vậy , lúc nào cũng tủi hổ phận mình , cho Em được nhận sự thông cảm đi Anh .Em cũng một mình thương nhớ Anh bao nhiêu năm qua .
Hơn 5 năm yêu đương , những đêm bên nhau ngắm trăng sáng , tình yêu trong giữ gìn ,nề nếp , những bửa ăn đầm ấm , ánh mắt trao nhìn trìu mến , chưa lần có vòng tay ôm , định xúc tiến việc cưới xin vì Hai gia đình đều tán thành , cơn bệnh rồi Mẹ Hiền mất nên tạm hoản , và thật bất ngờ , Hiền hẹn tới nhà ngồi nơi bàn giọng thổn thức , nức nở trong tiếng khóc .
- Chúng Ta chia tay , mong Anh hiểu cho Em .
Chàng cảm thấy mình lùng bùng , xây xẩm , Hiền lặng im đi vào trong , Chú Tân , Ba Hiền tới ngồi thần thái không vui .
- Chú biết Cháu buồn , Con Hiền Nó cũng rất đau khổ , nhưng không cách gì khác , Mẹ Nó mất và Chú phải giữ lời hứa của gia đình . Ngày trước còn ngoài Bắc , Chú Cô có đính ước gả Con Hiền cho Con trai người Bạn thâm giao . Chú Cô đi được , còn gia đình người Bạn bị ở lại , nghĩ khó mà gặp , nhưng bây giờ Bạn vào nhắc lời , nếu Mẹ Con Hiền còn sống thì cũng có thể giải bày , Chú không thể thay Vợ nuốt lời . Mong vì yêu Con Hiền mà Cháu chấp nhận .
Lòng đau , tim buốt lạnh Chàng đi về gậm nhắm nổi mất mát đắng cay , Mẹ cũng qua đời , còn một thân đơn côi , thôi đành từ giả xóm Làng thân yêu , tìm nơi yên tỉnh để sống âm thầm với tình yêu củ , không màng chuyện đời nhân thế .
Ngồi cùng nhìn nhau , thời gian lâu gặp lại , Vóc dáng hình hài có sự
thay đổi , nhưng nét đẹp vẫn sung mản , đằm thắm , ánh mắt thoáng lo âu ,
Hiền chưa được tự nhiên , còn Chàng cũng đã quen sống bằng nhớ nhung ,
kỷ niệm , vẫn giữ cho mình bình thản , hoàn cảnh nên cũng không cần
nghỉ ngợi .
- Em tính ở về như thế nào ? Ba Em có khoẻ không ?
- Bây giờ thì tuỳ Anh , muốn Em ở về lúc nào cũng được , Ba Em hơi yếu bệnh , nhưng biết Em có tin đi tìm gặp Anh cũng mừng , Em có nhờ người lo cho Ba , lâu nay cứ nghĩ Anh vượt biên ở nước ngoài . Em nhờ hỏi Bạn , Ai cũng trả lời không biết , nào ngờ Anh gần như vậy . Chỉ muốn nói cùng Anh , một lần giải toả tâm trạng của Mình .
- Từ sau đêm đó , Anh chẳng còn tâm trí nghĩ chuyện gì , Mẹ lại mất , Anh vật vờ , thì cũng phải sống , may đời sống cũng qua ngày , lâu nay Em như thế nào ?
Một chút trầm ngâm , gượng cười .
- Tự mình gây ra sự việc , nên Em cũng chỉ nhớ Anh , ngày đưa đám Mẹ Anh , Em có theo lặng lẻ , muốn gặp nói lời chia buồn mà không dám , đau khổ khôn nguôi , giờ Ba Em có tuổi , Em giúp trong nhà Dòng , đạm bạc mỗi ngày .
- Anh có thấy , Mẹ Anh cũng rất thương Hiền , những ngày Anh xa nhà , Em tới lui chăm sóc , đọc thư Anh cho Mẹ , Thật Mẹ Anh cũng cứ mong Em sẻ là dâu con .
Chú Năm đi từ sau lên cười sởi lởi .
- Chào Cô . Những thứ Cậu dặn , Tôi và Chị Hai đã chuẩn bị xong để ngoài phía khu lều , Tôi tới tiệm giúp rồi ăn trưa luôn .
Chàng giới thiệu với Hiền .
- Chú Năm cũng cô thân , giờ như người nhà của Anh , tất cả chuyện lớn nhỏ ở đây do Chú quản lý .
Nói cùng Chú Năm .
- Cô Hiền , người mà Tôi hay nhắc tới .
Lần đầu gặp tình thân như đã có , vui vẻ chào nhau , Chàng đưa Hiền ra khoảng sân trước , nơi có bếp , có bàn ăn .
- Thỉnh thoảng Anh một mình ở đây , khi nấu gì và chỉ mong có Em , hôm nay mới được toại nguyện .Ăn xong , nghỉ ngơi , chiều Anh đưa Em đi cho biết những gì ở đây , Em ở tối luôn , nếu Em thấy thích .
- Dạ . Từ bây giờ Em xin được theo ý Anh .
Nấu nồi cơm gạo thơm , Chàng làm gà sối mở , quay hai con bồ câu , Hiền phụ trong ngẩn ngơ , thần thờ .
- Anh tạo cho Em sự xúc động , đều là những món ăn Em thích .
Khi ăn Hiền ngỏ ý .
- Em có thể tâm tình kể lể chuyện của Mình được không ?
- Em cứ tự nhiên , Anh sẻ nghe với tư thế một người quý mến tình yêu của mình .
Hiền bùi ngùi nhắc nhớ .
- Biết phải nói sao với Anh , trong giờ phút cuối cùng Mẹ Em dặn : Mẹ không còn để lo cho Ba Con , nên Con nhớ đừng trái ý Ba , hứa cho Mẹ vui khi ra đi , phận Con đâu thể không nghe .Vì vậy khi Ba nói về lời ước hẹn của Ba Mẹ , Em đành nuốt lệ mà vâng lời , cố nuốt lệ vào tim , quên tình yêu bản thân trong đớn đau .
- Yêu và sống gần Em nhiều năm , Anh hiểu tính tình Em , có ẩn chứa gì đó , nên chưa bao giờ trách phiền , hoàn cảnh như thế , mà sao Em nói là chưa có chồng !
Nghe lời Chàng đầm ấm , Hiền tươi tỉnh .
- Ba Em và Em chờ những chuyện cưới xin , thì có bất ngờ là Anh Thành , người con trai kết ước với Em đã sống chung với một cô gái như Vợ Chồng , đã có con , mà gia đình không biết , tới khi vở lở nên xin lổi hồi hôn . Ba Em và Em cũng mừng .Nhưng Anh thì đã xa , và Em băn khoăn là Anh có chấp nhận lại Em , khi đã nói lời chia tay . Thời gian 10 năm dằn vặt , mong chờ một sư cảm thông của người mình yêu tha thiết .
Chàng âu yếm trong ánh mắt nhin bao dung .
- Gặp lại Em , Anh cũng vui , anh cũng không ngờ những chuyện như vậy . Thôi Chúng Ta cứ xuôi theo dòng đời thử xem , giờ thì trong sự bồi hồi nên Anh chưa nghĩ tính gì . Mừng gặp nhau đã Em nhé , Em đẹp lắm .
Chàng nắm đôi tay Hiền vổ về , mắc cở , má ửng hồng , bửa cơm ngon , ấm tình thân thương .
- Em tính ở về như thế nào ? Ba Em có khoẻ không ?
- Bây giờ thì tuỳ Anh , muốn Em ở về lúc nào cũng được , Ba Em hơi yếu bệnh , nhưng biết Em có tin đi tìm gặp Anh cũng mừng , Em có nhờ người lo cho Ba , lâu nay cứ nghĩ Anh vượt biên ở nước ngoài . Em nhờ hỏi Bạn , Ai cũng trả lời không biết , nào ngờ Anh gần như vậy . Chỉ muốn nói cùng Anh , một lần giải toả tâm trạng của Mình .
- Từ sau đêm đó , Anh chẳng còn tâm trí nghĩ chuyện gì , Mẹ lại mất , Anh vật vờ , thì cũng phải sống , may đời sống cũng qua ngày , lâu nay Em như thế nào ?
Một chút trầm ngâm , gượng cười .
- Tự mình gây ra sự việc , nên Em cũng chỉ nhớ Anh , ngày đưa đám Mẹ Anh , Em có theo lặng lẻ , muốn gặp nói lời chia buồn mà không dám , đau khổ khôn nguôi , giờ Ba Em có tuổi , Em giúp trong nhà Dòng , đạm bạc mỗi ngày .
- Anh có thấy , Mẹ Anh cũng rất thương Hiền , những ngày Anh xa nhà , Em tới lui chăm sóc , đọc thư Anh cho Mẹ , Thật Mẹ Anh cũng cứ mong Em sẻ là dâu con .
Chú Năm đi từ sau lên cười sởi lởi .
- Chào Cô . Những thứ Cậu dặn , Tôi và Chị Hai đã chuẩn bị xong để ngoài phía khu lều , Tôi tới tiệm giúp rồi ăn trưa luôn .
Chàng giới thiệu với Hiền .
- Chú Năm cũng cô thân , giờ như người nhà của Anh , tất cả chuyện lớn nhỏ ở đây do Chú quản lý .
Nói cùng Chú Năm .
- Cô Hiền , người mà Tôi hay nhắc tới .
Lần đầu gặp tình thân như đã có , vui vẻ chào nhau , Chàng đưa Hiền ra khoảng sân trước , nơi có bếp , có bàn ăn .
- Thỉnh thoảng Anh một mình ở đây , khi nấu gì và chỉ mong có Em , hôm nay mới được toại nguyện .Ăn xong , nghỉ ngơi , chiều Anh đưa Em đi cho biết những gì ở đây , Em ở tối luôn , nếu Em thấy thích .
- Dạ . Từ bây giờ Em xin được theo ý Anh .
Nấu nồi cơm gạo thơm , Chàng làm gà sối mở , quay hai con bồ câu , Hiền phụ trong ngẩn ngơ , thần thờ .
- Anh tạo cho Em sự xúc động , đều là những món ăn Em thích .
Khi ăn Hiền ngỏ ý .
- Em có thể tâm tình kể lể chuyện của Mình được không ?
- Em cứ tự nhiên , Anh sẻ nghe với tư thế một người quý mến tình yêu của mình .
Hiền bùi ngùi nhắc nhớ .
- Biết phải nói sao với Anh , trong giờ phút cuối cùng Mẹ Em dặn : Mẹ không còn để lo cho Ba Con , nên Con nhớ đừng trái ý Ba , hứa cho Mẹ vui khi ra đi , phận Con đâu thể không nghe .Vì vậy khi Ba nói về lời ước hẹn của Ba Mẹ , Em đành nuốt lệ mà vâng lời , cố nuốt lệ vào tim , quên tình yêu bản thân trong đớn đau .
- Yêu và sống gần Em nhiều năm , Anh hiểu tính tình Em , có ẩn chứa gì đó , nên chưa bao giờ trách phiền , hoàn cảnh như thế , mà sao Em nói là chưa có chồng !
Nghe lời Chàng đầm ấm , Hiền tươi tỉnh .
- Ba Em và Em chờ những chuyện cưới xin , thì có bất ngờ là Anh Thành , người con trai kết ước với Em đã sống chung với một cô gái như Vợ Chồng , đã có con , mà gia đình không biết , tới khi vở lở nên xin lổi hồi hôn . Ba Em và Em cũng mừng .Nhưng Anh thì đã xa , và Em băn khoăn là Anh có chấp nhận lại Em , khi đã nói lời chia tay . Thời gian 10 năm dằn vặt , mong chờ một sư cảm thông của người mình yêu tha thiết .
Chàng âu yếm trong ánh mắt nhin bao dung .
- Gặp lại Em , Anh cũng vui , anh cũng không ngờ những chuyện như vậy . Thôi Chúng Ta cứ xuôi theo dòng đời thử xem , giờ thì trong sự bồi hồi nên Anh chưa nghĩ tính gì . Mừng gặp nhau đã Em nhé , Em đẹp lắm .
Chàng nắm đôi tay Hiền vổ về , mắc cở , má ửng hồng , bửa cơm ngon , ấm tình thân thương .
Hai người yêu lại gặp nhau , vẫn ánh mắt thân thương , ăn những thứ
mình thích , nên vui thấy ngon , Mỷ Hiền sau khi nói hết nổi lòng ,
nhận được sự cảm thông , thích thú cười bẻn lẻn , lấy trái Thanh Long
cắt .
- Anh mời đi , từ trước Anh vẫn hay ăn loại này , rửa chén , dọn dẹp cứ để Em , cho Em làm con gái với chứ !
- Bộ muốn làm đàn bà sao ! Có khó gì !
Mỷ Hiền oà cười .
- Sáng giờ gặp , thấy Anh trầm lặng , bắt đầu có ý nghịch như trước rồi phải không ? Cứ Em đang đứng tới sau ôm .
- Chỉ ôm mà có làm gì đâu , kể cả hôn cũng chưa nữa , nghe Em kể chuyện người đàn ông đã có con , Anh tiếc sao mình không như vậy ,ván đóng xong thuyền , mà lúc đó Em chịu không nhỉ ?
Mỷ Hiền mắt long lanh .
- Mấy năm yêu Anh , nên Em đâu có ý giữ gìn , những ngày Anh không nhà , Em tới lui cùng Mẹ Anh , sống như dâu thảo , Vợ ngoan , bởi Anh rụt rè , được ôm người Em cũng nóng ran , xuội lơ và chờ đợi . Thiệt người đâu chậm như rùa .
Nghe Chàng mỉn cười , Ai biết chuyện về sau , chỉ nghĩ có gì mà vội vàng , cũng quen được dạy dổ , đàng hoàng trong cuộc sống , sao khác được .
- Anh ra nơi bóng cây mát ngồi đợi , khi nào xong thì tới sau , ở đây kềm chế không nổi , lại sinh chuyện , hư bột hư đường .
Một lát thì Mỷ Hiền má ửng hồng , rón rén ngồi sát bên , Chàng vòng tay xiết chặt thân hình , Hiền lim dim đôi mắt đắm đuối , nụ hôn mê say , trưa gió mát , Hiền dựa người thiếp vào giấc ngủ . Chàng nhẹ đở cho Hiền nằm xuống , hảy ngủ đi Em . Đi vào nhà gọi điện thoại cho Khánh .
- Chào Khánh . Hùng đây . có chuyện muốn hỏi Cậu một chút ?
Bên kia , tiếng Khánh reo vui .
- Lâu lắm không gặp , chắc chuyện của Hiền tới tìm phải không ?
Trong số Bạn ngày xưa của Chàng thì Hiền chỉ biết Khánh khi cùng Chàng tới nhà Khánh mấy lần , Khánh cùng đơn vị và người Hoa có thế lực , từng trải qua sống chết bên nhau , rất thân tình .
- Mình nghĩ có chuyện gì đó với Hiền , Anh Em nói đi .
- Đúng là có khó cho Hiền , Ba Cô Ấy bị bệnh ung thư bao tử , cần số tiền lớn để vào Chợ Rẩy mổ , điều trị , Hiền nhờ mình tìm người đồng ý giúp , điều kiện như thế nào cũng được , với ý bán thân cứu Cha , Mình nhớ Hiền và Cậu yêu nhau , nên nhắc có biết Cậu ở đâu , Hiền mừng và nói sẻ tìm tới gặp Cậu , nhưng ý vẫn chờ Mình trả lời .
- Hiền tới hồi sáng , chuyện Hiền nhờ coi như không có , mình sẻ lo , thôi cám ơn , bửa nào gặp .
Gác điên thoại , Chàng ngẩn ngơ , may mà Mình biết , Hiền đã dậy , chàng lấy khăn trao .
- Bây giờ . Anh và Em cắt bó hoa , cùng tới Nhà Thờ dâng Đức Mẹ , tạ ơn đã giữ gìn và cho Chúng Ta gặp nhau .Rồi thăm tiệm ăn của Anh , ở đó mình dùng cơm chiều luôn .
Thấy Hiền vô tư , tung tăng cắt những bông Hồng đẹp , lòng bừng lên nổi thương yêu , thân gái truân chuyên , cứ đòi buộc mình hy sinh , tuổi thanh xuân được mấy lần hả Em !
- Anh mời đi , từ trước Anh vẫn hay ăn loại này , rửa chén , dọn dẹp cứ để Em , cho Em làm con gái với chứ !
- Bộ muốn làm đàn bà sao ! Có khó gì !
Mỷ Hiền oà cười .
- Sáng giờ gặp , thấy Anh trầm lặng , bắt đầu có ý nghịch như trước rồi phải không ? Cứ Em đang đứng tới sau ôm .
- Chỉ ôm mà có làm gì đâu , kể cả hôn cũng chưa nữa , nghe Em kể chuyện người đàn ông đã có con , Anh tiếc sao mình không như vậy ,ván đóng xong thuyền , mà lúc đó Em chịu không nhỉ ?
Mỷ Hiền mắt long lanh .
- Mấy năm yêu Anh , nên Em đâu có ý giữ gìn , những ngày Anh không nhà , Em tới lui cùng Mẹ Anh , sống như dâu thảo , Vợ ngoan , bởi Anh rụt rè , được ôm người Em cũng nóng ran , xuội lơ và chờ đợi . Thiệt người đâu chậm như rùa .
Nghe Chàng mỉn cười , Ai biết chuyện về sau , chỉ nghĩ có gì mà vội vàng , cũng quen được dạy dổ , đàng hoàng trong cuộc sống , sao khác được .
- Anh ra nơi bóng cây mát ngồi đợi , khi nào xong thì tới sau , ở đây kềm chế không nổi , lại sinh chuyện , hư bột hư đường .
Một lát thì Mỷ Hiền má ửng hồng , rón rén ngồi sát bên , Chàng vòng tay xiết chặt thân hình , Hiền lim dim đôi mắt đắm đuối , nụ hôn mê say , trưa gió mát , Hiền dựa người thiếp vào giấc ngủ . Chàng nhẹ đở cho Hiền nằm xuống , hảy ngủ đi Em . Đi vào nhà gọi điện thoại cho Khánh .
- Chào Khánh . Hùng đây . có chuyện muốn hỏi Cậu một chút ?
Bên kia , tiếng Khánh reo vui .
- Lâu lắm không gặp , chắc chuyện của Hiền tới tìm phải không ?
Trong số Bạn ngày xưa của Chàng thì Hiền chỉ biết Khánh khi cùng Chàng tới nhà Khánh mấy lần , Khánh cùng đơn vị và người Hoa có thế lực , từng trải qua sống chết bên nhau , rất thân tình .
- Mình nghĩ có chuyện gì đó với Hiền , Anh Em nói đi .
- Đúng là có khó cho Hiền , Ba Cô Ấy bị bệnh ung thư bao tử , cần số tiền lớn để vào Chợ Rẩy mổ , điều trị , Hiền nhờ mình tìm người đồng ý giúp , điều kiện như thế nào cũng được , với ý bán thân cứu Cha , Mình nhớ Hiền và Cậu yêu nhau , nên nhắc có biết Cậu ở đâu , Hiền mừng và nói sẻ tìm tới gặp Cậu , nhưng ý vẫn chờ Mình trả lời .
- Hiền tới hồi sáng , chuyện Hiền nhờ coi như không có , mình sẻ lo , thôi cám ơn , bửa nào gặp .
Gác điên thoại , Chàng ngẩn ngơ , may mà Mình biết , Hiền đã dậy , chàng lấy khăn trao .
- Bây giờ . Anh và Em cắt bó hoa , cùng tới Nhà Thờ dâng Đức Mẹ , tạ ơn đã giữ gìn và cho Chúng Ta gặp nhau .Rồi thăm tiệm ăn của Anh , ở đó mình dùng cơm chiều luôn .
Thấy Hiền vô tư , tung tăng cắt những bông Hồng đẹp , lòng bừng lên nổi thương yêu , thân gái truân chuyên , cứ đòi buộc mình hy sinh , tuổi thanh xuân được mấy lần hả Em !
Với bó Hoa Hồng do chính mình bọc giấy bóng , thắt nơ đẹp trên tay , Mỷ
Hiền gương mặt tươi thanh thoát , bên Chàng cùng bước tới tượng Đức Mẹ
Chiến Thắng bế Chúa Con , đứng trên quả địa cầu phía trái cung Thánh
nhà thờ Hoà Tân , buổi chiều vắng người . Trước tượng Mẹ kính yêu ,
Chàng cất tiếng hát nguyện cầu : Con dâng về Mẹ , một niềm tin yêu bao
la , một lòng cậy trong vàng đá ... ] Mỷ Hiền hoà nhịp , bài hát chấm
dứt Tôi thầm dâng lời : Mẹ ơi , đã phải
trải qua nhiều năm tháng dài xa cách , nhớ thương , từ đây xin Mẹ cho
Chúng Con biết trân quý những ngày sắp tới , gần gủi , nâng đở để có
cuộc sống vui . Chàng nắm chặt tay Mỷ Hiền , khích lệ .
- Em dâng lên Mẹ , những lo lắng trăn trở của Mình , vì với Mẹ sẻ không gì khó .
Mỷ Hiền ngẩng cao đầu , nhìn Mẹ Maria sốt sắng cất tiếng .
- Mẹ ơi . Bao nhiêu năm qua , Con âm thầm trong thương nhớ người Mình
yêu , xin giúp cho tình yêu của Con bền vửng , thuỷ chung , Con dâng lên
Mẹ nổi niềm hiện nay . Ba con bệnh nặng , phận gái yếu đuối , hảy
thương soi sáng , hướng dẩn cho Con . Cám ơn Mẹ suốt đời Con .
Lặng thinh trong bầu khí Thánh thiện , cậy trông , Chàng xoay người Mỷ Hiền đặt tay trên đôi vai .
- Từ đây Anh sẻ bảo bọc Em , chuyện lo cho Ba Em trị bệnh để Anh , trước nhan Mẹ Anh hứa .
- Anh vì yêu Em mà giúp .
- Đúng . Không giúp người mình yêu thì giúp ai .
Mắt ngấn lệ , Mỷ Hiên ngả vào người Chàng run nhẹ .
- Em vui lắm Anh , hôm nay Em chỉ có ý gặp Anh để mong được cảm thông ,
vì vẫn nghĩ Anh đã có gia đình , đâu biết Anh luôn yêu Em . Cám ơn Chúa
đã thương , tạo điều kiện tốt đẹp như thế này , đừng xa Em nữa Anh nhé .
Từ giả Mẹ , rời nhà thờ , Chàng đưa Mỷ Hiền thẳng tới tiệm ăn , Chú Năm
và Vợ Chồng Chị Hai chào niềm nở , vui mừng , tiệm đang có khách ăn
chiều đông , cùng Hiền vào phía trong , có bàn dành cho người nhà .
-
Tiệm do Anh mở , Vợ Chồng Chị Hai trông coi , thực phẩm thịt rau ,
trái cây bán từ vườn nhà , ngoài lương thì Anh Chị Hai còn đượn nhận 20
% trên số doanh thu , rất nể Anh , Chú Năm quản lý , đang đà phát
triển , sẳn Anh nói cho Em khỏi lo chuyện của Ba Em , tiền từ Anh ra ,
còn có bạn bè Anh , nên không sợ thiếu .
Mỷ Hiền tươi tỉnh , tin tưởng .
- Dạ . Tất cả nghe theo ý Anh .
Như bửa tiệc nhỏ , niềm vui chan hoà , Chị Hai hồ hởi .
- Từ đây có Cô chăm sóc Cậu đấy nhé , người gì mặt không có nụ cười , Tôi cứ lính quýnh chuyện cơm nước , phát mệt .
Anh Hai quắc mắt nhìn Vợ , Chú Năm giả lả .
- Phải vậy chứ sao ? Ngày nào chẳng nghe khen : Cô Hiền đẹp người ,
đẹp nết . Giờ gặp Cô Hiền , mới thấy Cậu nói điều này đúng nhất .
Mỷ Hiền ửng hồng đôi má , khẻ nguýt Chàng , ánh mắt trọn vẹn yêu thương .
Giấc ngủ no đầy , mở mắt ngồi dậy , nhớ tối hôm qua có Mỷ Hiền nằm bên ngủ chung , cũng thích , không biết Mình có quơ quào , đông cựa gì không nữa ! Đánh răng rửa mặt xong ra phía trước , Mỷ Hiền đứng ngắm hoa , tươi tỉnh rạng rở .
- Tối lạ chổ , còn bị quấy rấy , Em ngủ được không ?
- Dạ . Ngủ ngon Anh , mà Anh chỉ ôm , có làm gì đâu , người hiền mà , Em pha cà phê rồi , Anh Em mình uống .
Hương thơm cà phê , không khí trong lành , tâm trạng vui .
- Để uống cà phê xong , Anh đưa Em ra vườn cho biết , cần rau trái mang về làm quà thì cứ lấy , có đủ thứ , vì Anh chỉ tạo công ăn việc làm , giờ này cũng có nhiều người đang hái trái , cắt rau bán chợ buổi sáng .
Tiếng chào câu hỏi râm ran , Chú Năm tới chào , Chàng dặn .
- Một lát Cô Hiền về và Tôi cùng đi , lâu năm về Làng củ và cũng có việc nên Tôi sẻ ở lại mấy bửa , nếu cần sẻ liên lạc bằng điện thoai , tất cả chuyện nhờ Chú , bây giờ Chú coi hái ít trái cây Tôi mang theo làm quà .
Nhởn nhơ nhìn ngó , Mỷ Hiền thích thú .
- Đủ thứ Anh nhỉ , đẹp quá , như thế này thì Anh giàu chứ chơi sao ? Anh nuôi luôn chim Bồ Câu .
- May thôi Em , tất cả do mấy người bạn gốc nông dân , có Bạn giúp , nhiều chuyện khó thành dể , Anh thì chỉ kế hoạch tính toán , nhiều thứ để khỏi bị ảnh hưởng thị trường , thường chỉ cung cấp cho những chổ quen và do Chú Năm lo , thôi mình tới trước cho Bồ Câu ăn sáng rồi đi .
Những Con chim Bồ Câu dạn dỉ xà xuống , vừa mổ những hạt bắp xay bể nhỏ , gù nhau , cạ mỏ , nắng nhảy múa lung linh . Trên đường đi , Mỷ Hiền rụt rè , nhỏ nhẹ .
- Thêm chuyện này , Em nói Anh đừng trách Em được không ?
- Anh yêu Em , như bây giờ Anh thật mản nguyện vì sẻ cùng Em vui ngày tháng , chấp nhận những gì đã xảy ra , nên đừng lo .
- Trước khi gặp Anh , Em có nhờ Anh Khánh tìm người có khả năng giúp Em tiền trang trải trị bệnh , điều kiện như thế nào Em cũng đồng ý , Em khờ quá phải không ?
Giữ cho xe chạy ở tốc độ bình thường , Mỷ Hiền áp người vào lưng , Cháng biết đang nôn nóng chờ trả lời .
- Khi khó khăn thì đâu tính khác được , Em bằng hy sinh lo cho Ba mình , trách sao được , giờ mọi sự tốt lành , cảm tạ ơn Chúa thương và yêu Anh được chưa !
Xe tới đầu làng , Chàng phân định .
- Mấy năm không về , nên Anh muốn vào nhà thờ Giáo Xứ viếng Chúa , sau đó đưa Em về nhà mình , Còn Anh chạy tới mộ Mẹ Anh một lát .
- Thì Em cùng đi với Anh , thăm Mẹ .
- Khoan đã , mai này cũng không chậm đâu , giờ Em phải về nhà , Ba Em đang trông ngóng , một chút Anh ghé ăn cơm trưa .
Cùng quỳ bên nhau , lắng nghe tiếng Chúa , cảm tạ vì Chúa thương Chúng Con không bến , không bờ , Mỷ Hiền đoan trang , kính cẩn , Chàng nghe vang lên câu hát : Em bên mình Anh lặng yên trước bàn thờ . Và đôi Chúng Ta cùng mơ ước chan hoà ....
Dựng xe vừa xong , thấy Chú Tân hấp tấp , vồn vả , gặp nhau năm chặt tay vui mừng , Chú Tân nhiệt tình .
- Trời nắng trưa , vào đi Cháu , gặp được Cháu Chú rất vui .
Mỷ Hiền cầm khăn ướt đưa .
- Anh lau cho mát , nghỉ chút rồi ăn cơm gia đình .
Ngồi đối diện , Chàng hỏi thăm .
- Tình trạng sức khoẻ của Chú như thế nào ?
- Khám thì Bác sỉ cho biết ung thư bao tử , mổ mới hy vọng sống , thỉnh thoảng lên cơn đau , đúng ra phải nhập viện chờ mổ , tuỳ gia đình muốn chọn Bệnh Viện nào cũng được , nhưng nhà không có khả năng , thương Con Hiền lo lắng , giờ Chú nghe Con Hiền nói Cháu sẻ hết sức , Chú thành thật cám ơn .Tuổi Chú giờ thì bệnh hoạn là thường , sống chết không nghỉ tới nữa , mọi sự dâng lên Chúa .
Mỷ Hiền dọn cơm , canh rau đay màu xanh ngát , cá đuối kho khô , Chàng nhớ tới những ngày sống cùng Mẹ .
- Lật đật nên chỉ đơn giản có vậy , Anh bằng lòng nhé .
Chú Tân ý phân vân .
- Khi mổ , Chú cũng không biết kết quả như thế nào ! giờ Chú chỉ mong Con Hiền yên phận , Cháu hứa với Chú lo cho Nó được không ? Như vậy có bề gì thì Chú cũng yên tâm .
Mỷ Hiền ửng hồng đôi má .
- Dạ . Cháu xin được hỏi Mỷ Hiền làm Vợ , cùng nhau thương yêu , một đời vui sống có nhau .
Sự phấn khởi hiện trên khuôn mặt Chú Tân .
- Chú vui lắm , cám ơn Cháu đã nhận Nó .
Mỷ Hiền dẩy nẩy .
- Ba làm Con mắc cở , bộ Con Gái Ba tệ vậy sao ?
- Ba biết mà , từ sáng giờ con về nhà , thấy khác hẳn , cứ ngóng , cứ cười , mừng lắm phải không ?
Chàng đề nghị .
- Nếu Chú và Hiền đồng ý , Cháu xin tổ chức lể hỏi trước khi Chú mổ , phần nào để danh chính ngôn thuận , cũng có uy thế lời nói với Mỷ Hiền .
Tiếng Mỷ Hiền cười nủng nịu .
- Em không nghe Anh hồi nào , chưa gì đã gia trưởng rồi .
Chú Tân trầm ngâm .
- Nếu tổ chức luôn đám cưới được không Cháu ! Chú ao ước được dự đám cưới Con Gái mình .
- Vậy thì thử cố gắng xem như thế nào , cứ đi một bước tính một bước , chỉ lo sức khoẻ của Chủ , Mỷ Hiền cũng sẻ mệt vì có nhiều chuyện vội vàng , Ăn cơm xong , nghỉ buổi trưa rồi mình tới Cha Xứ trình bày , hôm nay thứ 3 , nếu tính lể cưới thứ 7 thì phải có phép chuẩn miễn rao hôn phối 3 lần của Đức Cha , cầu nguyện xin Chúa giúp , chuyện tiệc cưới thì sức Cháu và bạn bè lo được , Chú và Mỷ Hiền vui là không có vấn đề .
- Em thì theo Anh không cũng chịu .
Chú Tân đứng lên vẻ cương quyết .
- Xin Chúa giúp đở Chúng Ta , như thế nào cũng bằng lòng , Hai đứa tới trước bàn thờ với Ba .
Nghiêm trang thành kính , thắp nén hương .
- Vượt qua những thường tình , trước mặt Chúa và di ảnh Mẹ , từ đây Hai Con đối xử với nhau như Vợ Chồng , thương yêu đùm bọc lẩn nhau .
Chàng và Mỷ Hiền trao cho nhau ánh mắt , nụ cười tràn đầy tin yêu , cùng vào phòng .
- Thương Anh quá , vì Em trong mọi chuyện , Em chẳng có gì , nhưng hứa sẻ ngoan , vâng phục Chồng .
Ôm thân hình đang nóng bừng , hôn nồng say .
- Chúng Ta yêu thương cùng hạnh phúc , sao có thể nghĩ có hay không , Em đẹp lắm .
Mỷ Hiền đằm thắm nồng nàn .
- Thương Em đi Anh .
Tình yêu mêng mông , mây hồng , gió mát .
... Anh có thương Em thì thủng thẳng Em Ừ .
Chứ đừng thương vội Phụ Mẩu từ nghĩa Em . [ Ca Dao ]
Giấc ngủ no đầy , mở mắt ngồi dậy , nhớ tối hôm qua có Mỷ Hiền nằm bên ngủ chung , cũng thích , không biết Mình có quơ quào , đông cựa gì không nữa ! Đánh răng rửa mặt xong ra phía trước , Mỷ Hiền đứng ngắm hoa , tươi tỉnh rạng rở .
- Tối lạ chổ , còn bị quấy rấy , Em ngủ được không ?
- Dạ . Ngủ ngon Anh , mà Anh chỉ ôm , có làm gì đâu , người hiền mà , Em pha cà phê rồi , Anh Em mình uống .
Hương thơm cà phê , không khí trong lành , tâm trạng vui .
- Để uống cà phê xong , Anh đưa Em ra vườn cho biết , cần rau trái mang về làm quà thì cứ lấy , có đủ thứ , vì Anh chỉ tạo công ăn việc làm , giờ này cũng có nhiều người đang hái trái , cắt rau bán chợ buổi sáng .
Tiếng chào câu hỏi râm ran , Chú Năm tới chào , Chàng dặn .
- Một lát Cô Hiền về và Tôi cùng đi , lâu năm về Làng củ và cũng có việc nên Tôi sẻ ở lại mấy bửa , nếu cần sẻ liên lạc bằng điện thoai , tất cả chuyện nhờ Chú , bây giờ Chú coi hái ít trái cây Tôi mang theo làm quà .
Nhởn nhơ nhìn ngó , Mỷ Hiền thích thú .
- Đủ thứ Anh nhỉ , đẹp quá , như thế này thì Anh giàu chứ chơi sao ? Anh nuôi luôn chim Bồ Câu .
- May thôi Em , tất cả do mấy người bạn gốc nông dân , có Bạn giúp , nhiều chuyện khó thành dể , Anh thì chỉ kế hoạch tính toán , nhiều thứ để khỏi bị ảnh hưởng thị trường , thường chỉ cung cấp cho những chổ quen và do Chú Năm lo , thôi mình tới trước cho Bồ Câu ăn sáng rồi đi .
Những Con chim Bồ Câu dạn dỉ xà xuống , vừa mổ những hạt bắp xay bể nhỏ , gù nhau , cạ mỏ , nắng nhảy múa lung linh . Trên đường đi , Mỷ Hiền rụt rè , nhỏ nhẹ .
- Thêm chuyện này , Em nói Anh đừng trách Em được không ?
- Anh yêu Em , như bây giờ Anh thật mản nguyện vì sẻ cùng Em vui ngày tháng , chấp nhận những gì đã xảy ra , nên đừng lo .
- Trước khi gặp Anh , Em có nhờ Anh Khánh tìm người có khả năng giúp Em tiền trang trải trị bệnh , điều kiện như thế nào Em cũng đồng ý , Em khờ quá phải không ?
Giữ cho xe chạy ở tốc độ bình thường , Mỷ Hiền áp người vào lưng , Cháng biết đang nôn nóng chờ trả lời .
- Khi khó khăn thì đâu tính khác được , Em bằng hy sinh lo cho Ba mình , trách sao được , giờ mọi sự tốt lành , cảm tạ ơn Chúa thương và yêu Anh được chưa !
Xe tới đầu làng , Chàng phân định .
- Mấy năm không về , nên Anh muốn vào nhà thờ Giáo Xứ viếng Chúa , sau đó đưa Em về nhà mình , Còn Anh chạy tới mộ Mẹ Anh một lát .
- Thì Em cùng đi với Anh , thăm Mẹ .
- Khoan đã , mai này cũng không chậm đâu , giờ Em phải về nhà , Ba Em đang trông ngóng , một chút Anh ghé ăn cơm trưa .
Cùng quỳ bên nhau , lắng nghe tiếng Chúa , cảm tạ vì Chúa thương Chúng Con không bến , không bờ , Mỷ Hiền đoan trang , kính cẩn , Chàng nghe vang lên câu hát : Em bên mình Anh lặng yên trước bàn thờ . Và đôi Chúng Ta cùng mơ ước chan hoà ....
Dựng xe vừa xong , thấy Chú Tân hấp tấp , vồn vả , gặp nhau năm chặt tay vui mừng , Chú Tân nhiệt tình .
- Trời nắng trưa , vào đi Cháu , gặp được Cháu Chú rất vui .
Mỷ Hiền cầm khăn ướt đưa .
- Anh lau cho mát , nghỉ chút rồi ăn cơm gia đình .
Ngồi đối diện , Chàng hỏi thăm .
- Tình trạng sức khoẻ của Chú như thế nào ?
- Khám thì Bác sỉ cho biết ung thư bao tử , mổ mới hy vọng sống , thỉnh thoảng lên cơn đau , đúng ra phải nhập viện chờ mổ , tuỳ gia đình muốn chọn Bệnh Viện nào cũng được , nhưng nhà không có khả năng , thương Con Hiền lo lắng , giờ Chú nghe Con Hiền nói Cháu sẻ hết sức , Chú thành thật cám ơn .Tuổi Chú giờ thì bệnh hoạn là thường , sống chết không nghỉ tới nữa , mọi sự dâng lên Chúa .
Mỷ Hiền dọn cơm , canh rau đay màu xanh ngát , cá đuối kho khô , Chàng nhớ tới những ngày sống cùng Mẹ .
- Lật đật nên chỉ đơn giản có vậy , Anh bằng lòng nhé .
Chú Tân ý phân vân .
- Khi mổ , Chú cũng không biết kết quả như thế nào ! giờ Chú chỉ mong Con Hiền yên phận , Cháu hứa với Chú lo cho Nó được không ? Như vậy có bề gì thì Chú cũng yên tâm .
Mỷ Hiền ửng hồng đôi má .
- Dạ . Cháu xin được hỏi Mỷ Hiền làm Vợ , cùng nhau thương yêu , một đời vui sống có nhau .
Sự phấn khởi hiện trên khuôn mặt Chú Tân .
- Chú vui lắm , cám ơn Cháu đã nhận Nó .
Mỷ Hiền dẩy nẩy .
- Ba làm Con mắc cở , bộ Con Gái Ba tệ vậy sao ?
- Ba biết mà , từ sáng giờ con về nhà , thấy khác hẳn , cứ ngóng , cứ cười , mừng lắm phải không ?
Chàng đề nghị .
- Nếu Chú và Hiền đồng ý , Cháu xin tổ chức lể hỏi trước khi Chú mổ , phần nào để danh chính ngôn thuận , cũng có uy thế lời nói với Mỷ Hiền .
Tiếng Mỷ Hiền cười nủng nịu .
- Em không nghe Anh hồi nào , chưa gì đã gia trưởng rồi .
Chú Tân trầm ngâm .
- Nếu tổ chức luôn đám cưới được không Cháu ! Chú ao ước được dự đám cưới Con Gái mình .
- Vậy thì thử cố gắng xem như thế nào , cứ đi một bước tính một bước , chỉ lo sức khoẻ của Chủ , Mỷ Hiền cũng sẻ mệt vì có nhiều chuyện vội vàng , Ăn cơm xong , nghỉ buổi trưa rồi mình tới Cha Xứ trình bày , hôm nay thứ 3 , nếu tính lể cưới thứ 7 thì phải có phép chuẩn miễn rao hôn phối 3 lần của Đức Cha , cầu nguyện xin Chúa giúp , chuyện tiệc cưới thì sức Cháu và bạn bè lo được , Chú và Mỷ Hiền vui là không có vấn đề .
- Em thì theo Anh không cũng chịu .
Chú Tân đứng lên vẻ cương quyết .
- Xin Chúa giúp đở Chúng Ta , như thế nào cũng bằng lòng , Hai đứa tới trước bàn thờ với Ba .
Nghiêm trang thành kính , thắp nén hương .
- Vượt qua những thường tình , trước mặt Chúa và di ảnh Mẹ , từ đây Hai Con đối xử với nhau như Vợ Chồng , thương yêu đùm bọc lẩn nhau .
Chàng và Mỷ Hiền trao cho nhau ánh mắt , nụ cười tràn đầy tin yêu , cùng vào phòng .
- Thương Anh quá , vì Em trong mọi chuyện , Em chẳng có gì , nhưng hứa sẻ ngoan , vâng phục Chồng .
Ôm thân hình đang nóng bừng , hôn nồng say .
- Chúng Ta yêu thương cùng hạnh phúc , sao có thể nghĩ có hay không , Em đẹp lắm .
Mỷ Hiền đằm thắm nồng nàn .
- Thương Em đi Anh .
Tình yêu mêng mông , mây hồng , gió mát .
... Anh có thương Em thì thủng thẳng Em Ừ .
Chứ đừng thương vội Phụ Mẩu từ nghĩa Em . [ Ca Dao ]
Subscribe to:
Posts (Atom)