Van Mong Nguyen
Vợ Nho đã xuất viện về nhà .Cảm tạ ơn Chúa .Thánh Cả GiuSe và Mẹ Maria thương giữ gìn , giúp vượt qua qua cơn bệnh hiểm nghèo , như phép lạ cả thể . Cám ơn những lời cầu nguyên liên lỷ của Bà Con , sự quan tâm thăm hỏi cũng là một động lực rất lớn . Chân thành cám ơn Quý Bác Sỉ và Y Tá Bệnh Viên Tỉnh Miyazaki . Sức khoẻ Vợ Nho đang tạm ổn và thời kỳ tịnh dưởng chờ hồi phục , chưa tự mình đi đứng được , một năm không ăn gì và nằm chuyền thuốc trên gường . Thiệt đúng như ông bà nói : Mẹ đâu Con đó .Giờ nhà đông người , tiếng nói cười rôm rả , tiếng khóc trẻ con rình rang . Cũng may . Con Gái đầu đang thời lỳ nghỉ sau khi sinh , nên đưa Con về nhà chăm Mẹ . Chiều Cô 9 đi làm về , mở cửa miệng cười : Xin lổi ỏm tỏi , đúng là Nhật mà . Nó xin lổi vì trách nhiệm lo cho nhà phần Nó . Có Chị làm hết nên lịch sự . Bửa cơm do Con nấu , Mẹ ăn khen ; Ngon đấy . Ba đứa Con gái ồn ào cười hỏi .
- Thiệt ngon hả Mẹ ?
Tôi ngồi bên Vợ Nho Cười .
- Thấy ngon thì ăn nhiều váo , giờ cần ăn , khi muốn ăn như giả bửa là sẻ khoẻ , nghỉ ngơi , không Ai muốn bệnh , mà đã bệnh thì an tâm điều dưởng , đừng suy nghĩ kiểu : Vì Tôi không làm gì nên phải bệnh .
Cũng may , Vợ Bệnh thì Các con lớn và đã ổn định công việc .Khi đọc chử của Cô 10 ghi trên tờ lịch : Xuất Viện .Tụi Nó không nói và Tôi giữ im lặng không hỏi . Từ Bệnh Viện về thấy Con Gái đầu chào , tối hảng chở hàng mang một thùng to tới để ở góc phòng , tưởng tivi , đọc chử : W.C Mi Ni , sáng bước ra khỏi nhà , dâng ngày lên Chúa xong nghĩ : Phải đừng bỏ gường , Vợ Nho về có gường nằm , giờ thì trải nệm dưới nền nằm , giỏi vậy , nếu thấy bất tiện thì mình mua , khả năng dư thừa sợ chi . Chiều về mở cửa bước vào nhà , hơi lạnh do máy điều hoà , vậy là Vợ Nho đã về . Trong phòng Vợ Nho đang nằm trên gường giống gường Bệnh Viện , loại điều chỉnh dành cho người bệnh , Tụi Nó tính hết rồi , Vợ Nho cười tươi tỉnh .
- Có Em về thấy vui , ra khỏi Hảng tính chạy tới bệnh viện , nhưng nghĩ Em có thể xuất viện nên về nhà coi đã , cũng mừng , chẳng đứa nào nói gì cả .Đúng là toàn Nhật con .
Hai Vợ Chồng hiểu ý nhau , nhà đã có hơi ấm .
- Cứ kệ Tụi Nó , đứa nào cũng có tiền .
Bệnh nằm bệnh viên , trị khỏi xuật viện , sao nói phép lạ nhỉ . Một ngày khi Vợ Nho hoàn toàn bình phục , Tôi sẻ tường thuật với Bà Con . Chuyện gì cũng đưa lên fb , đúng là nhiều chuyện .
Con Cháu Ngoại hỏi Vợ Nho .
- Bà Ngoại ở nhà luôn ? Nó ghét đi bênh viện lắm .
Khoe Bà cái đờn Mẹ mới mua , trời nắng đẹp .
... Hinh ngày còn khoẻ .Mong khoẻ như vậy .
- Thiệt ngon hả Mẹ ?
Tôi ngồi bên Vợ Nho Cười .
- Thấy ngon thì ăn nhiều váo , giờ cần ăn , khi muốn ăn như giả bửa là sẻ khoẻ , nghỉ ngơi , không Ai muốn bệnh , mà đã bệnh thì an tâm điều dưởng , đừng suy nghĩ kiểu : Vì Tôi không làm gì nên phải bệnh .
Cũng may , Vợ Bệnh thì Các con lớn và đã ổn định công việc .Khi đọc chử của Cô 10 ghi trên tờ lịch : Xuất Viện .Tụi Nó không nói và Tôi giữ im lặng không hỏi . Từ Bệnh Viện về thấy Con Gái đầu chào , tối hảng chở hàng mang một thùng to tới để ở góc phòng , tưởng tivi , đọc chử : W.C Mi Ni , sáng bước ra khỏi nhà , dâng ngày lên Chúa xong nghĩ : Phải đừng bỏ gường , Vợ Nho về có gường nằm , giờ thì trải nệm dưới nền nằm , giỏi vậy , nếu thấy bất tiện thì mình mua , khả năng dư thừa sợ chi . Chiều về mở cửa bước vào nhà , hơi lạnh do máy điều hoà , vậy là Vợ Nho đã về . Trong phòng Vợ Nho đang nằm trên gường giống gường Bệnh Viện , loại điều chỉnh dành cho người bệnh , Tụi Nó tính hết rồi , Vợ Nho cười tươi tỉnh .
- Có Em về thấy vui , ra khỏi Hảng tính chạy tới bệnh viện , nhưng nghĩ Em có thể xuất viện nên về nhà coi đã , cũng mừng , chẳng đứa nào nói gì cả .Đúng là toàn Nhật con .
Hai Vợ Chồng hiểu ý nhau , nhà đã có hơi ấm .
- Cứ kệ Tụi Nó , đứa nào cũng có tiền .
Bệnh nằm bệnh viên , trị khỏi xuật viện , sao nói phép lạ nhỉ . Một ngày khi Vợ Nho hoàn toàn bình phục , Tôi sẻ tường thuật với Bà Con . Chuyện gì cũng đưa lên fb , đúng là nhiều chuyện .
Con Cháu Ngoại hỏi Vợ Nho .
- Bà Ngoại ở nhà luôn ? Nó ghét đi bênh viện lắm .
Khoe Bà cái đờn Mẹ mới mua , trời nắng đẹp .
... Hinh ngày còn khoẻ .Mong khoẻ như vậy .
No comments:
Post a Comment