Tuesday, August 22, 2017

Van Mong Nguyen: Cuộc Sống Đời Thường

Van Mong Nguyen

Chiếc Tắc Xi ngừng lại trước cổng , Người tài xế trẻ , nhanh nhẹn vội mở cửa xe , Nhật Ngân liếc nhìn đồng hồ xác nhận giá tiền , tươi cười .
- Chú cầm lấy , số dư coi như đãi Chú ly cà phê vỉa hè vậy .
- Dì để Con thối lại chứ như thế , công ty biết con bị phiền lắm .
- Được mà cứ nhận nhé , hôm nay Tôi vui .
Đúng thật là buổi họp mặt vui vẻ , thân tình , những người bạn tuổi nghỉ ngơi , tuổi trẻ cùng học , cùng vào đời và đặc biệt có Cô Bạn sống xa quê về thăm , 40 năm gặp nhau , nước mắt tuôn rơi , tủi mừng , biển vẫn xanh cho tình mình bền vửng , lớp tuổi có thể đã tính tháng , chụp hình cho nhau đưa lên fb , hí hửng khi được khen trẻ khen xinh . Bước vào nhà , căn nhà cũng mới , xây lối hai lầu , phía trên của Vợ Chồng Con Trai , phần dưới để tiếp khách gia đình , bếp gọn nhỏ và bàn ăn , một phòng có cửa sổ thoáng mát phần Mình , Con Cháu Nội dể thương chạy ra hớn hở mừng .
- Cháu chào Bà Nội mới về .
- Cháu Bà ngoan , đây có bánh cho Cháu , một cái của Bà Nội , còn một cái Bà Ngoại gởi cho Cháu .
Con Bé Cháu mắt sáng vui , đưa tay nhận bánh , miệng mỉn cười , tiếng thét thất thanh làm Nó giật mình .
- Con trả lại ngay , không được lấy .
Con Bé Cháu oà khóc nức nở .
- Đã nói với Mẹ bao nhiêu lần , trước giờ ăn cơm , không được cho Nó thứ gì , người như thế nào ! Nói bao nhiêu lần cũng không nhớ .
Nghe Con Dâu hằn học , to tiếng , Nhật Ngân lửng thửng đi vào ghế ngồi , cũng khó chịu .
- Thì Mẹ nghĩ đi về có cái bánh cho Cháu , Bà thương Cháu mừng , có cả bánh của Bà Ngoại Nó gởi , nếu tới giờ cơm thì Con dổ Nó khoan ăn , con là Dâu sao lại tiếng to lời nặng như vậy .
Bích Thuỷ nhìn Mẹ Chồng mặt hâm hực .
- Mẹ đừng đem Mẹ Con ra hù doạ , nhà có người đầu tắt mặt tối , lật đà lật đật , Có người lúc nào cũng thảnh thơi , họp bè nhóm bạn , nhưng nếu đi cũng báo cho biết , không nấu thì lại bị tiếng không hầu hạ Mẹ Chồng , để phần no không ăn , phải đem đổ , của đâu lắm thế ! 
Nhìn thái độ của Con Dâu , Nhật Ngân buồn bả , nghĩ ngợi : Mình có muốn thảnh thơi , nhàn hạ bản thân đâu , lúc Cháu còn nhỏ , thức đêm , chăm ngày để Nó đi làm , nuôi Con cực mà dể , lo cho Cháu mệt mà khó , Con nít luôn cần Mẹ , vắng bóng Mẹ khóc lóc đòi cho bằng được , nhiều khi bế Cháu dổ , hai tay tê bại , cũng chỉ mới được thư thả khi Con Bé vào Nhà Trẻ , vậy mà , giờ tiếng bấc tiếng chì . Thương Con có ai hiểu cho lòng của Mẹ , cuộc sống không như Mình mong ước .
Nghe Con Dâu nói , máu nóng nổi xông lên đầu .
- Ở nhà Tôi nấu cơm , Cô chê đủ điều , mặn lạt không vừa miệng , đón Cháu Cô không cho , sợ bà già lẩm cẩm ngoài đường nguy hiểm , Tôi là Mẹ Chồng có cần khi đi đâu phải xin phép Cô không ? Sáng nay Tôi cũng đã nói qua với Con Trai Tôi .
Vừa lúc tiếng xe ngừng , Tâm cũng đã nghe .
- Mẹ có cho Anh biết , nhưng cả ngày hôm nay , Anh nhắn tin , gọi điện , máy Em không mở .
- Xin lổi , Tôi không rảnh như Ai kia , phải mà , khi nào Anh cũng bênh Mẹ , Con này sai .
Tâm đi tới bên Mẹ , an ủi .
- Mẹ thương Con đừng để ý . Vợ Con đôi lúc cũng nóng .
Đang dẩn Con bước gần lên cầu thang , Bích Thuỷ quay lại , mặt đỏ bừng , giận dử , sóng gió khó lặng yên .


Tới trước mặt Mẹ Chồng và Chồng , Bích Thuỷ không cần giữ lể nghĩa , to tiếng .
- Thỉnh thoảng Tôi vẫn nghe Anh nói : Không có Vợ này thì lấy Vợ khác , còn không Ai thay thế được Mẹ . Vậy thì bây giờ Tôi để Anh lựa chọn , một là Mẹ , hai là Vợ . Trong 3 ngày nếu trong nhà này có Mẹ Anh thì sẻ không có Tôi . Và sau khi rời nhà này sẻ có Luật Sư tới lo hồ sơ thủ tục ly dị , bán nhà chia đôi , Tôi giữ Con nuôi , tuỳ Anh chọn , đừng cho rằng Tôi vô tình .
Tâm im lặng , Nhả Ngân lên tiếng .
- Nhà nào Cô đòi bán chia đôi , đây là do tiền của Tôi mua để Vợ Chồng Cô ở nhé .
- Thưa Mẹ , chuyện đó Tôi không biết , ngày chồng tiền nhà chính Anh Tâm và Tôi có mặt , nhà đứng tên hai Vợ Chồng , không chia đôi sao được .
Tâm bắt đầu nóng .
- Em nói không đúng , Anh mới ra đi làm và lo đám cưới , nên mua nhà là tiền của Mẹ đưa , đâu phải của Anh .
- Xin lổi , Tôi không tranh cải nữa . Chuyên đâu còn có đó .
Dứt lời nói , không cần chờ phản ứng của Hai Người , Bích Thuỷ dắt con thẳng lên lầu , Hai Mẹ Con ngơ ngác trước sự việc khó nghĩ tới . Nhã Ngân lùng bùng với những lời vừa nghe , Con Dâu mình trở thành như vậy sao ! Chỉ mới 5 năm chung sống . thường Mình có khó chịu , can thiệp vể cuộc sống Vợ Chồng Nó đâu , đời sống không khó khăn . Thật con người luôn thay đổi , Bích Thuỷ có xa lạ gì , Nhã Ngân vốn bạn thân tình của Cha Mẹ Nó . Ngày nào tới nhà Hộ Sinh bế Nó trên tay , thằng Tâm nhảy lên gường năn nỉ .
- Mình xin Em Bé về nuôi đi Mẹ .
Ngày này tháng kia , gần gủi tới lui , sinh nhật vui vẻ chúc mừng , nết na ngọt ngào , còn Dâu con nào nào tốt hơn , bây giờ quyết liệt , có mình không nó , đành đoạn . Mình cạn nghĩ rồi , Con trai là cây gậy chống taay khi về già , Trẻ nhờ Cha Mẹ , già nên tự lo cho mình . đa phần được Con mất Dâu , Con gái còn có con rể , Tâm ái ngại đứng lên .
- Mẹ về phòng nghỉ , để Con nói với Vợ , không có gì đâu ! 
Trạng thái bần thần , Nhã Ngân cũng đi về phòng , ngước nhìn Ảnh tượng Đức Mẹ : Xin cho Con biết chấp nhận đời sống của chính Mình . Mẹ ơi . Trong đầu bật lời nhắn nhủ : Xin Chúa thứ tha tội lổi Chúng Con , cũng như Chúng Con đã tha thứ . Yêu thương là mối dây ràng buộc những điều thiện hảo . Tự nhiên thấy nhẹ người thảnh thơi . Tâm bước vào ngồi xuống với Mẹ .
- Nếu Vợ Con nhất quyết thì Mẹ Con Mình sống với nhau , Con thương Mẹ , đừng lo lắng nhiều .
Nhã Ngân âu yếm nhìn Con Trai cảm động .
- Con hiếu thảo Mẹ vui , nhưng đừng tính như vậy , khi lấy Vợ , Con có trách nhiệm một đời , Người đàn ông sẻ bỏ Cha Mẹ mà ở với Vợ Mình , Con của con nữa . Trong chuyện này như một cảnh tỉnh Mẹ , trong thời gian qua Mẹ không sống đúng bổn phận của một người Vợ với Ba Con , luôn chỉ theo ý mình , để Mẹ gọi điện thoại cho Ba , và sẻ về sống cho phải đạo làm Vợ .
Nhớ tới Chồng , Nhã Ngân mỉn cười , cuộc sống vẫn có sự bình thường .


Nhật Nam cầm điện thoại tay bấm số , đầu nghĩ tới Người Chồng dể tính vui vẻ .
- Chào Vợ Nhà , hôm nay họp mặt Bạn củ , gặp Chị Mai , thích ý nên muốn khoe với Chồng phải không ?
- Anh cũng biết hay sao ? Chị Mai có nhắc tới Anh , tình củ đấy nhé . Vẫn trẻ đẹp lắm , nước ngoài nữa .
- Thôi mà , cho Anh xin , một mình Em mà còn lẻ bóng đơn côi , vấn vương làm gì , thật mau quá , mới ngày nào chung lớp chung trường , để lúc nào hẹn gặp cho vui .
Đã quyết ý nhưng vẫn ngượng miệng .
- Có chuyện này , Em về ở luôn với Anh được không ?
Nhật Nam nghe tiếng cười to của Chồng .
- Em hỏi chi lạ , Vợ ở cùng Chồng sao lại không được ! Khi nào Em về , Anh đi đón .
- Bây giờ , nhưng để Em đi Tắc Xi cũng tiện . mắc công Anh .
- Câu mắc công này lâu lắm Anh mới nghe lại , từ đây tới đó cũng không xa , đường giờ tốt và Anh muốn Ta bên nhau trên phố , Em chỉ mang ít đồ thay tạm thôi , chờ Anh tới .
Nhật Nam dâng lên lòng yêu thương Chồng , lúc nào cũng độ lượng trong cư xử với Vợ Con . Khi thằng con trai đám cưới xong , Nhật Nam bàn với Chồng , bán nhà đang ở , chia đều 4 phần , Chồng và Con Gái một nữa , Còn Nhật Nam và con trai một nữa , Con gái ở Nhật nên phần không lấy , dành cho Ba . Nhật Nam đưa tiền cho Tâm mua nhà và ở chung với Nó , tấm lòng Người Mẹ muốn sống vui tuổi già có con , có cháu , khi đó Chồng chỉ cười .
- Em thích thì được , Anh vẫn mong sống cảnh đời vui thú điền viên , Mình có tiền hưu , và con cháu có phần đời của Nó , Mình có thú vui của mình .
Bằng lòng nên cứ dịp Tết , ngày vui lại gặp nhau trong tình thân gia đinh , chuyện như vậy , Nhật Nam ôn tồn nói với Con Trai .
- Chuyện Mẹ Về sống với Ba cũng hợp lý , nên Con đừng trách Vợ , nói với Nó Mẹ không giận gì , khi nóng có thể nói , nhưng đừng khi nào nghĩ tính ly dị . Cũng do đi làm và tiếp xúc bạn bè , nên có thể ảnh hưởng , Con cũng không tế nhị với Vợ đó .
Nghe Mẹ nói , Tâm ngạc nhiên .
- Mẹ nói Con không hiểu , lâu nay Con vẫn tốt , thương yêu , đàng hoàng mà .
- Mẹ biết , nhưng Con nhớ không ? Mỗi khi đi làm về là Ba Con hỏi tim Mẹ , còn Con thì cũng tìm Mẹ . Như vậy Vợ Con cũng tủi thân chứ , Chồng Mình lúc nào cũng chỉ Mẹ . Chắc Ba gần tới rồi , để Mẹ ra cổng đợi Ba .
Nhật Nam mỉn cười , áp sát vào lưng Chồng .
- Đi thẳng về hả Anh ! Hay ghé chổ nào , Em mời Anh ăn cơm , như cám ơn .
- Anh với Em ra biển ngồi uống nước , nhớ thời tuổi trẻ , còn cơm ở nhà có mấy đứa nhỏ chuẩn bị sẳn , Anh cho hai đứa Sinh Viên ở chung , nghe Em về cũng mừng lắm , muốn trổ tài nấu ăn ra mắt .
Sóng bước bên Chồng , Nhật Nam cảm nhận mình được bảo bọc , che chở , ngồi nhìn nhau ấm áp tình thương .




 Chiều tà , nhìn biển lặng êm đềm , Nhật Nam kể cho Chồng biết về những diễn biến đã xảy ra , nụ cười hiền , nhã nhặn .
- Cuộc sống đời thường luôn có những chuyện như vậy , tình yêu luôn muốn độc chiếm , tính Con Bích Thuỷ Anh hiểu , thương Chồng lo cho Con , tới giờ Em xử việc như thế cũng hay , không đúng hay sai , mà tình thương còn hay mất mới thật cần thiết , chuyện tiền Con Bích Thuỷ nói Em cũng nên vui , của Mẹ tức của Con , giống những trường hợp Con gái được nuôi lớn , lấy Chồng , Bố Mẹ khó khăn nhờ tới có lời : Tôi lấy Chồng chỉ biết lo cho Chồng cho Con . Chấp nhận trong yêu thương , mỗi người Chúng Ta sẽ an bình , tự tại .
Nghe những lời vổ về của Chồng , Nhật Nam cảm nhận sự hiền hoà trong tâm tính , nhiều năm Vợ Chồng , chưa bao giờ bắt bẻ , đòi buộc người khác điều gì , vui với ai mừng vui , đứng lên khi màn đêm buông xuống .
- Mình về , không Hai đứa nhỏ đợi tội nghiệp .
- Mỗi lần gặp thấy Anh khoẻ và bình thản , Em cứ nghĩ Anh sống một mình , hai đứa nhỏ nào vậy ?
Ngồi phía sau , đèn đường sáng đẹp .
- Cũng tình cờ thôi , Con Bé Sinh Viên cần chổ ở , Anh thương tình không lấy tiền , và Nó xin thêm cho thằng Bạn trai của Nó , thành ra nhà 3 người , có già có trẻ , tụi Nó gọi Anh là Tía , cũng dể thương , Em gặp chắc cũng thích .
Nghĩ về những ngày đã qua , Nhật Nam thầm cười : Em là Vợ Anh , mong sẻ có những vui buồn bên nhau của quảng đời còn lại , thích những gì Anh thích .





 

No comments:

Post a Comment