Van Mong Nguyen
- Cậu vào phòng khách , có Cô Gái đẹp đang ngồi đợi .
Không biết Ai nhỉ , từ ngày về sống ở đây . Chàng ít giao tiếp , trầm lặng , đi lể cũng tới nhà thờ Hoà Tân xa , từ cửa sau , Chàng hơi khựng người , Cô Gái là Hiền , ngồi im lặng như có tâm sự suy tư .
- Chào Hiền . Sao biết Anh ở đây mà tìm ?
Niềm vui toả lan trong đôi mắt đẹp , vẫn mặt sáng , nét thuỳ mị , đoan trang .
- Em hỏi thăm Anh Khánh , bao nhiêu lâu Anh không một lần về thăm Làng củ .
Chàng nhìn người yêu củ , tâm trang khôn nguôi .
- Em nghĩ , Anh nên trở về sao ? Giờ Em được mấy Con rồi , cuộc sống chắc sung túc và hạnh phúc bên Chồng .
Mỷ Hiền tránh ánh mắt Chàng nhìn , nhẹ nói .
- Em đã có Chồng đâu mà có Con , ngày đêm ngóng trông tin Anh , chỉ để mong một lời cảm thông .10 năm chờ đợi , mà Anh Vợ Con sao rồi ?
Lạ nhỉ sao Cô Ấy lại chưa có Chồng !
- Không biết Hiền còn nhớ , khi còn yêu nhau , Anh đã nói với Em lời gì không ?
- Không lẻ , Anh vẫn một mình . câu đó Em nhớ : Nếu không lấy được Hiền làm Vợ , Anh sẻ không lấy Ai . Ngày nào Anh Hùng hay khẳng định như vậy .
Chàng đứng lên cười .
- Để Anh làm cho Hiền ly nước , rồi Mình nói chuyện tiếp , cây cam trồng đải khách tới nhà .
Pha cho mình ấm trà nóng , đưa ly nước cam mời Hiền , uống nước , Hiền chớp mắt xúc động , ngẹn ngào .
- Bao nhiêu năm xa nhau , mà Anh vẫn còn nhớ ý thích của Em , Anh còn oán hận Em không ?
Chàng giữ thái độ bình thản .
- Anh chỉ yêu Em , và luôn cầu mong mọi sự tốt lành với người mình yêu .Anh luôn sống bằng những kỷ niêm ngày nào , nên có gì là quên , sẳn Em tới giờ này mình ăn với nhau bửa cơm , Anh sẻ nấu .
- Vâng .Em nghe lời Anh .
Mỷ Hiền nhìn vườn trước khen .
- Anh trồng nhiều Hoa Hồng đẹp lắm .
Chàng đi lấy cây kéo ra vườn cắt một bông hoa hồng màu đỏ nở tươi , tuốt gai mang vào .
- Tặng Em , mừng Chúng Ta gặp lại , mong Em vui .
- Dạ . Hoa đẹp lắm , Em thật cảm động , Anh vẫn giữ thói quen tặng Em một bông hoa Hồng .
- Người Ta tặng cả bó nên được Vợ , Anh chỉ một bông nên giờ cô đơn , bị người yêu bỏ chứ hay gì !
Mỷ Hiền thẩn thờ , nước mắt tuôn ướt đôi má , ngậm ngùi .
- Số Em bạc bẻo như vậy , lúc nào cũng tủi hổ phận mình , cho Em được nhận sự thông cảm đi Anh .Em cũng một mình thương nhớ Anh bao nhiêu năm qua .
Hơn 5 năm yêu đương , những đêm bên nhau ngắm trăng sáng , tình yêu trong giữ gìn ,nề nếp , những bửa ăn đầm ấm , ánh mắt trao nhìn trìu mến , chưa lần có vòng tay ôm , định xúc tiến việc cưới xin vì Hai gia đình đều tán thành , cơn bệnh rồi Mẹ Hiền mất nên tạm hoản , và thật bất ngờ , Hiền hẹn tới nhà ngồi nơi bàn giọng thổn thức , nức nở trong tiếng khóc .
- Chúng Ta chia tay , mong Anh hiểu cho Em .
Chàng cảm thấy mình lùng bùng , xây xẩm , Hiền lặng im đi vào trong , Chú Tân , Ba Hiền tới ngồi thần thái không vui .
- Chú biết Cháu buồn , Con Hiền Nó cũng rất đau khổ , nhưng không cách gì khác , Mẹ Nó mất và Chú phải giữ lời hứa của gia đình . Ngày trước còn ngoài Bắc , Chú Cô có đính ước gả Con Hiền cho Con trai người Bạn thâm giao . Chú Cô đi được , còn gia đình người Bạn bị ở lại , nghĩ khó mà gặp , nhưng bây giờ Bạn vào nhắc lời , nếu Mẹ Con Hiền còn sống thì cũng có thể giải bày , Chú không thể thay Vợ nuốt lời . Mong vì yêu Con Hiền mà Cháu chấp nhận .
Lòng đau , tim buốt lạnh Chàng đi về gậm nhắm nổi mất mát đắng cay , Mẹ cũng qua đời , còn một thân đơn côi , thôi đành từ giả xóm Làng thân yêu , tìm nơi yên tỉnh để sống âm thầm với tình yêu củ , không màng chuyện đời nhân thế .
Ngồi cùng nhìn nhau , thời gian lâu gặp lại , Vóc dáng hình hài có sự
thay đổi , nhưng nét đẹp vẫn sung mản , đằm thắm , ánh mắt thoáng lo âu ,
Hiền chưa được tự nhiên , còn Chàng cũng đã quen sống bằng nhớ nhung ,
kỷ niệm , vẫn giữ cho mình bình thản , hoàn cảnh nên cũng không cần
nghỉ ngợi .
- Em tính ở về như thế nào ? Ba Em có khoẻ không ?
- Bây giờ thì tuỳ Anh , muốn Em ở về lúc nào cũng được , Ba Em hơi yếu bệnh , nhưng biết Em có tin đi tìm gặp Anh cũng mừng , Em có nhờ người lo cho Ba , lâu nay cứ nghĩ Anh vượt biên ở nước ngoài . Em nhờ hỏi Bạn , Ai cũng trả lời không biết , nào ngờ Anh gần như vậy . Chỉ muốn nói cùng Anh , một lần giải toả tâm trạng của Mình .
- Từ sau đêm đó , Anh chẳng còn tâm trí nghĩ chuyện gì , Mẹ lại mất , Anh vật vờ , thì cũng phải sống , may đời sống cũng qua ngày , lâu nay Em như thế nào ?
Một chút trầm ngâm , gượng cười .
- Tự mình gây ra sự việc , nên Em cũng chỉ nhớ Anh , ngày đưa đám Mẹ Anh , Em có theo lặng lẻ , muốn gặp nói lời chia buồn mà không dám , đau khổ khôn nguôi , giờ Ba Em có tuổi , Em giúp trong nhà Dòng , đạm bạc mỗi ngày .
- Anh có thấy , Mẹ Anh cũng rất thương Hiền , những ngày Anh xa nhà , Em tới lui chăm sóc , đọc thư Anh cho Mẹ , Thật Mẹ Anh cũng cứ mong Em sẻ là dâu con .
Chú Năm đi từ sau lên cười sởi lởi .
- Chào Cô . Những thứ Cậu dặn , Tôi và Chị Hai đã chuẩn bị xong để ngoài phía khu lều , Tôi tới tiệm giúp rồi ăn trưa luôn .
Chàng giới thiệu với Hiền .
- Chú Năm cũng cô thân , giờ như người nhà của Anh , tất cả chuyện lớn nhỏ ở đây do Chú quản lý .
Nói cùng Chú Năm .
- Cô Hiền , người mà Tôi hay nhắc tới .
Lần đầu gặp tình thân như đã có , vui vẻ chào nhau , Chàng đưa Hiền ra khoảng sân trước , nơi có bếp , có bàn ăn .
- Thỉnh thoảng Anh một mình ở đây , khi nấu gì và chỉ mong có Em , hôm nay mới được toại nguyện .Ăn xong , nghỉ ngơi , chiều Anh đưa Em đi cho biết những gì ở đây , Em ở tối luôn , nếu Em thấy thích .
- Dạ . Từ bây giờ Em xin được theo ý Anh .
Nấu nồi cơm gạo thơm , Chàng làm gà sối mở , quay hai con bồ câu , Hiền phụ trong ngẩn ngơ , thần thờ .
- Anh tạo cho Em sự xúc động , đều là những món ăn Em thích .
Khi ăn Hiền ngỏ ý .
- Em có thể tâm tình kể lể chuyện của Mình được không ?
- Em cứ tự nhiên , Anh sẻ nghe với tư thế một người quý mến tình yêu của mình .
Hiền bùi ngùi nhắc nhớ .
- Biết phải nói sao với Anh , trong giờ phút cuối cùng Mẹ Em dặn : Mẹ không còn để lo cho Ba Con , nên Con nhớ đừng trái ý Ba , hứa cho Mẹ vui khi ra đi , phận Con đâu thể không nghe .Vì vậy khi Ba nói về lời ước hẹn của Ba Mẹ , Em đành nuốt lệ mà vâng lời , cố nuốt lệ vào tim , quên tình yêu bản thân trong đớn đau .
- Yêu và sống gần Em nhiều năm , Anh hiểu tính tình Em , có ẩn chứa gì đó , nên chưa bao giờ trách phiền , hoàn cảnh như thế , mà sao Em nói là chưa có chồng !
Nghe lời Chàng đầm ấm , Hiền tươi tỉnh .
- Ba Em và Em chờ những chuyện cưới xin , thì có bất ngờ là Anh Thành , người con trai kết ước với Em đã sống chung với một cô gái như Vợ Chồng , đã có con , mà gia đình không biết , tới khi vở lở nên xin lổi hồi hôn . Ba Em và Em cũng mừng .Nhưng Anh thì đã xa , và Em băn khoăn là Anh có chấp nhận lại Em , khi đã nói lời chia tay . Thời gian 10 năm dằn vặt , mong chờ một sư cảm thông của người mình yêu tha thiết .
Chàng âu yếm trong ánh mắt nhin bao dung .
- Gặp lại Em , Anh cũng vui , anh cũng không ngờ những chuyện như vậy . Thôi Chúng Ta cứ xuôi theo dòng đời thử xem , giờ thì trong sự bồi hồi nên Anh chưa nghĩ tính gì . Mừng gặp nhau đã Em nhé , Em đẹp lắm .
Chàng nắm đôi tay Hiền vổ về , mắc cở , má ửng hồng , bửa cơm ngon , ấm tình thân thương .
- Em tính ở về như thế nào ? Ba Em có khoẻ không ?
- Bây giờ thì tuỳ Anh , muốn Em ở về lúc nào cũng được , Ba Em hơi yếu bệnh , nhưng biết Em có tin đi tìm gặp Anh cũng mừng , Em có nhờ người lo cho Ba , lâu nay cứ nghĩ Anh vượt biên ở nước ngoài . Em nhờ hỏi Bạn , Ai cũng trả lời không biết , nào ngờ Anh gần như vậy . Chỉ muốn nói cùng Anh , một lần giải toả tâm trạng của Mình .
- Từ sau đêm đó , Anh chẳng còn tâm trí nghĩ chuyện gì , Mẹ lại mất , Anh vật vờ , thì cũng phải sống , may đời sống cũng qua ngày , lâu nay Em như thế nào ?
Một chút trầm ngâm , gượng cười .
- Tự mình gây ra sự việc , nên Em cũng chỉ nhớ Anh , ngày đưa đám Mẹ Anh , Em có theo lặng lẻ , muốn gặp nói lời chia buồn mà không dám , đau khổ khôn nguôi , giờ Ba Em có tuổi , Em giúp trong nhà Dòng , đạm bạc mỗi ngày .
- Anh có thấy , Mẹ Anh cũng rất thương Hiền , những ngày Anh xa nhà , Em tới lui chăm sóc , đọc thư Anh cho Mẹ , Thật Mẹ Anh cũng cứ mong Em sẻ là dâu con .
Chú Năm đi từ sau lên cười sởi lởi .
- Chào Cô . Những thứ Cậu dặn , Tôi và Chị Hai đã chuẩn bị xong để ngoài phía khu lều , Tôi tới tiệm giúp rồi ăn trưa luôn .
Chàng giới thiệu với Hiền .
- Chú Năm cũng cô thân , giờ như người nhà của Anh , tất cả chuyện lớn nhỏ ở đây do Chú quản lý .
Nói cùng Chú Năm .
- Cô Hiền , người mà Tôi hay nhắc tới .
Lần đầu gặp tình thân như đã có , vui vẻ chào nhau , Chàng đưa Hiền ra khoảng sân trước , nơi có bếp , có bàn ăn .
- Thỉnh thoảng Anh một mình ở đây , khi nấu gì và chỉ mong có Em , hôm nay mới được toại nguyện .Ăn xong , nghỉ ngơi , chiều Anh đưa Em đi cho biết những gì ở đây , Em ở tối luôn , nếu Em thấy thích .
- Dạ . Từ bây giờ Em xin được theo ý Anh .
Nấu nồi cơm gạo thơm , Chàng làm gà sối mở , quay hai con bồ câu , Hiền phụ trong ngẩn ngơ , thần thờ .
- Anh tạo cho Em sự xúc động , đều là những món ăn Em thích .
Khi ăn Hiền ngỏ ý .
- Em có thể tâm tình kể lể chuyện của Mình được không ?
- Em cứ tự nhiên , Anh sẻ nghe với tư thế một người quý mến tình yêu của mình .
Hiền bùi ngùi nhắc nhớ .
- Biết phải nói sao với Anh , trong giờ phút cuối cùng Mẹ Em dặn : Mẹ không còn để lo cho Ba Con , nên Con nhớ đừng trái ý Ba , hứa cho Mẹ vui khi ra đi , phận Con đâu thể không nghe .Vì vậy khi Ba nói về lời ước hẹn của Ba Mẹ , Em đành nuốt lệ mà vâng lời , cố nuốt lệ vào tim , quên tình yêu bản thân trong đớn đau .
- Yêu và sống gần Em nhiều năm , Anh hiểu tính tình Em , có ẩn chứa gì đó , nên chưa bao giờ trách phiền , hoàn cảnh như thế , mà sao Em nói là chưa có chồng !
Nghe lời Chàng đầm ấm , Hiền tươi tỉnh .
- Ba Em và Em chờ những chuyện cưới xin , thì có bất ngờ là Anh Thành , người con trai kết ước với Em đã sống chung với một cô gái như Vợ Chồng , đã có con , mà gia đình không biết , tới khi vở lở nên xin lổi hồi hôn . Ba Em và Em cũng mừng .Nhưng Anh thì đã xa , và Em băn khoăn là Anh có chấp nhận lại Em , khi đã nói lời chia tay . Thời gian 10 năm dằn vặt , mong chờ một sư cảm thông của người mình yêu tha thiết .
Chàng âu yếm trong ánh mắt nhin bao dung .
- Gặp lại Em , Anh cũng vui , anh cũng không ngờ những chuyện như vậy . Thôi Chúng Ta cứ xuôi theo dòng đời thử xem , giờ thì trong sự bồi hồi nên Anh chưa nghĩ tính gì . Mừng gặp nhau đã Em nhé , Em đẹp lắm .
Chàng nắm đôi tay Hiền vổ về , mắc cở , má ửng hồng , bửa cơm ngon , ấm tình thân thương .
Hai người yêu lại gặp nhau , vẫn ánh mắt thân thương , ăn những thứ
mình thích , nên vui thấy ngon , Mỷ Hiền sau khi nói hết nổi lòng ,
nhận được sự cảm thông , thích thú cười bẻn lẻn , lấy trái Thanh Long
cắt .
- Anh mời đi , từ trước Anh vẫn hay ăn loại này , rửa chén , dọn dẹp cứ để Em , cho Em làm con gái với chứ !
- Bộ muốn làm đàn bà sao ! Có khó gì !
Mỷ Hiền oà cười .
- Sáng giờ gặp , thấy Anh trầm lặng , bắt đầu có ý nghịch như trước rồi phải không ? Cứ Em đang đứng tới sau ôm .
- Chỉ ôm mà có làm gì đâu , kể cả hôn cũng chưa nữa , nghe Em kể chuyện người đàn ông đã có con , Anh tiếc sao mình không như vậy ,ván đóng xong thuyền , mà lúc đó Em chịu không nhỉ ?
Mỷ Hiền mắt long lanh .
- Mấy năm yêu Anh , nên Em đâu có ý giữ gìn , những ngày Anh không nhà , Em tới lui cùng Mẹ Anh , sống như dâu thảo , Vợ ngoan , bởi Anh rụt rè , được ôm người Em cũng nóng ran , xuội lơ và chờ đợi . Thiệt người đâu chậm như rùa .
Nghe Chàng mỉn cười , Ai biết chuyện về sau , chỉ nghĩ có gì mà vội vàng , cũng quen được dạy dổ , đàng hoàng trong cuộc sống , sao khác được .
- Anh ra nơi bóng cây mát ngồi đợi , khi nào xong thì tới sau , ở đây kềm chế không nổi , lại sinh chuyện , hư bột hư đường .
Một lát thì Mỷ Hiền má ửng hồng , rón rén ngồi sát bên , Chàng vòng tay xiết chặt thân hình , Hiền lim dim đôi mắt đắm đuối , nụ hôn mê say , trưa gió mát , Hiền dựa người thiếp vào giấc ngủ . Chàng nhẹ đở cho Hiền nằm xuống , hảy ngủ đi Em . Đi vào nhà gọi điện thoại cho Khánh .
- Chào Khánh . Hùng đây . có chuyện muốn hỏi Cậu một chút ?
Bên kia , tiếng Khánh reo vui .
- Lâu lắm không gặp , chắc chuyện của Hiền tới tìm phải không ?
Trong số Bạn ngày xưa của Chàng thì Hiền chỉ biết Khánh khi cùng Chàng tới nhà Khánh mấy lần , Khánh cùng đơn vị và người Hoa có thế lực , từng trải qua sống chết bên nhau , rất thân tình .
- Mình nghĩ có chuyện gì đó với Hiền , Anh Em nói đi .
- Đúng là có khó cho Hiền , Ba Cô Ấy bị bệnh ung thư bao tử , cần số tiền lớn để vào Chợ Rẩy mổ , điều trị , Hiền nhờ mình tìm người đồng ý giúp , điều kiện như thế nào cũng được , với ý bán thân cứu Cha , Mình nhớ Hiền và Cậu yêu nhau , nên nhắc có biết Cậu ở đâu , Hiền mừng và nói sẻ tìm tới gặp Cậu , nhưng ý vẫn chờ Mình trả lời .
- Hiền tới hồi sáng , chuyện Hiền nhờ coi như không có , mình sẻ lo , thôi cám ơn , bửa nào gặp .
Gác điên thoại , Chàng ngẩn ngơ , may mà Mình biết , Hiền đã dậy , chàng lấy khăn trao .
- Bây giờ . Anh và Em cắt bó hoa , cùng tới Nhà Thờ dâng Đức Mẹ , tạ ơn đã giữ gìn và cho Chúng Ta gặp nhau .Rồi thăm tiệm ăn của Anh , ở đó mình dùng cơm chiều luôn .
Thấy Hiền vô tư , tung tăng cắt những bông Hồng đẹp , lòng bừng lên nổi thương yêu , thân gái truân chuyên , cứ đòi buộc mình hy sinh , tuổi thanh xuân được mấy lần hả Em !
- Anh mời đi , từ trước Anh vẫn hay ăn loại này , rửa chén , dọn dẹp cứ để Em , cho Em làm con gái với chứ !
- Bộ muốn làm đàn bà sao ! Có khó gì !
Mỷ Hiền oà cười .
- Sáng giờ gặp , thấy Anh trầm lặng , bắt đầu có ý nghịch như trước rồi phải không ? Cứ Em đang đứng tới sau ôm .
- Chỉ ôm mà có làm gì đâu , kể cả hôn cũng chưa nữa , nghe Em kể chuyện người đàn ông đã có con , Anh tiếc sao mình không như vậy ,ván đóng xong thuyền , mà lúc đó Em chịu không nhỉ ?
Mỷ Hiền mắt long lanh .
- Mấy năm yêu Anh , nên Em đâu có ý giữ gìn , những ngày Anh không nhà , Em tới lui cùng Mẹ Anh , sống như dâu thảo , Vợ ngoan , bởi Anh rụt rè , được ôm người Em cũng nóng ran , xuội lơ và chờ đợi . Thiệt người đâu chậm như rùa .
Nghe Chàng mỉn cười , Ai biết chuyện về sau , chỉ nghĩ có gì mà vội vàng , cũng quen được dạy dổ , đàng hoàng trong cuộc sống , sao khác được .
- Anh ra nơi bóng cây mát ngồi đợi , khi nào xong thì tới sau , ở đây kềm chế không nổi , lại sinh chuyện , hư bột hư đường .
Một lát thì Mỷ Hiền má ửng hồng , rón rén ngồi sát bên , Chàng vòng tay xiết chặt thân hình , Hiền lim dim đôi mắt đắm đuối , nụ hôn mê say , trưa gió mát , Hiền dựa người thiếp vào giấc ngủ . Chàng nhẹ đở cho Hiền nằm xuống , hảy ngủ đi Em . Đi vào nhà gọi điện thoại cho Khánh .
- Chào Khánh . Hùng đây . có chuyện muốn hỏi Cậu một chút ?
Bên kia , tiếng Khánh reo vui .
- Lâu lắm không gặp , chắc chuyện của Hiền tới tìm phải không ?
Trong số Bạn ngày xưa của Chàng thì Hiền chỉ biết Khánh khi cùng Chàng tới nhà Khánh mấy lần , Khánh cùng đơn vị và người Hoa có thế lực , từng trải qua sống chết bên nhau , rất thân tình .
- Mình nghĩ có chuyện gì đó với Hiền , Anh Em nói đi .
- Đúng là có khó cho Hiền , Ba Cô Ấy bị bệnh ung thư bao tử , cần số tiền lớn để vào Chợ Rẩy mổ , điều trị , Hiền nhờ mình tìm người đồng ý giúp , điều kiện như thế nào cũng được , với ý bán thân cứu Cha , Mình nhớ Hiền và Cậu yêu nhau , nên nhắc có biết Cậu ở đâu , Hiền mừng và nói sẻ tìm tới gặp Cậu , nhưng ý vẫn chờ Mình trả lời .
- Hiền tới hồi sáng , chuyện Hiền nhờ coi như không có , mình sẻ lo , thôi cám ơn , bửa nào gặp .
Gác điên thoại , Chàng ngẩn ngơ , may mà Mình biết , Hiền đã dậy , chàng lấy khăn trao .
- Bây giờ . Anh và Em cắt bó hoa , cùng tới Nhà Thờ dâng Đức Mẹ , tạ ơn đã giữ gìn và cho Chúng Ta gặp nhau .Rồi thăm tiệm ăn của Anh , ở đó mình dùng cơm chiều luôn .
Thấy Hiền vô tư , tung tăng cắt những bông Hồng đẹp , lòng bừng lên nổi thương yêu , thân gái truân chuyên , cứ đòi buộc mình hy sinh , tuổi thanh xuân được mấy lần hả Em !
Với bó Hoa Hồng do chính mình bọc giấy bóng , thắt nơ đẹp trên tay , Mỷ
Hiền gương mặt tươi thanh thoát , bên Chàng cùng bước tới tượng Đức Mẹ
Chiến Thắng bế Chúa Con , đứng trên quả địa cầu phía trái cung Thánh
nhà thờ Hoà Tân , buổi chiều vắng người . Trước tượng Mẹ kính yêu ,
Chàng cất tiếng hát nguyện cầu : Con dâng về Mẹ , một niềm tin yêu bao
la , một lòng cậy trong vàng đá ... ] Mỷ Hiền hoà nhịp , bài hát chấm
dứt Tôi thầm dâng lời : Mẹ ơi , đã phải
trải qua nhiều năm tháng dài xa cách , nhớ thương , từ đây xin Mẹ cho
Chúng Con biết trân quý những ngày sắp tới , gần gủi , nâng đở để có
cuộc sống vui . Chàng nắm chặt tay Mỷ Hiền , khích lệ .
- Em dâng lên Mẹ , những lo lắng trăn trở của Mình , vì với Mẹ sẻ không gì khó .
Mỷ Hiền ngẩng cao đầu , nhìn Mẹ Maria sốt sắng cất tiếng .
- Mẹ ơi . Bao nhiêu năm qua , Con âm thầm trong thương nhớ người Mình
yêu , xin giúp cho tình yêu của Con bền vửng , thuỷ chung , Con dâng lên
Mẹ nổi niềm hiện nay . Ba con bệnh nặng , phận gái yếu đuối , hảy
thương soi sáng , hướng dẩn cho Con . Cám ơn Mẹ suốt đời Con .
Lặng thinh trong bầu khí Thánh thiện , cậy trông , Chàng xoay người Mỷ Hiền đặt tay trên đôi vai .
- Từ đây Anh sẻ bảo bọc Em , chuyện lo cho Ba Em trị bệnh để Anh , trước nhan Mẹ Anh hứa .
- Anh vì yêu Em mà giúp .
- Đúng . Không giúp người mình yêu thì giúp ai .
Mắt ngấn lệ , Mỷ Hiên ngả vào người Chàng run nhẹ .
- Em vui lắm Anh , hôm nay Em chỉ có ý gặp Anh để mong được cảm thông ,
vì vẫn nghĩ Anh đã có gia đình , đâu biết Anh luôn yêu Em . Cám ơn Chúa
đã thương , tạo điều kiện tốt đẹp như thế này , đừng xa Em nữa Anh nhé .
Từ giả Mẹ , rời nhà thờ , Chàng đưa Mỷ Hiền thẳng tới tiệm ăn , Chú Năm
và Vợ Chồng Chị Hai chào niềm nở , vui mừng , tiệm đang có khách ăn
chiều đông , cùng Hiền vào phía trong , có bàn dành cho người nhà .
-
Tiệm do Anh mở , Vợ Chồng Chị Hai trông coi , thực phẩm thịt rau ,
trái cây bán từ vườn nhà , ngoài lương thì Anh Chị Hai còn đượn nhận 20
% trên số doanh thu , rất nể Anh , Chú Năm quản lý , đang đà phát
triển , sẳn Anh nói cho Em khỏi lo chuyện của Ba Em , tiền từ Anh ra ,
còn có bạn bè Anh , nên không sợ thiếu .
Mỷ Hiền tươi tỉnh , tin tưởng .
- Dạ . Tất cả nghe theo ý Anh .
Như bửa tiệc nhỏ , niềm vui chan hoà , Chị Hai hồ hởi .
- Từ đây có Cô chăm sóc Cậu đấy nhé , người gì mặt không có nụ cười , Tôi cứ lính quýnh chuyện cơm nước , phát mệt .
Anh Hai quắc mắt nhìn Vợ , Chú Năm giả lả .
- Phải vậy chứ sao ? Ngày nào chẳng nghe khen : Cô Hiền đẹp người ,
đẹp nết . Giờ gặp Cô Hiền , mới thấy Cậu nói điều này đúng nhất .
Mỷ Hiền ửng hồng đôi má , khẻ nguýt Chàng , ánh mắt trọn vẹn yêu thương .
Giấc ngủ no đầy , mở mắt ngồi dậy , nhớ tối hôm qua có Mỷ Hiền nằm bên ngủ chung , cũng thích , không biết Mình có quơ quào , đông cựa gì không nữa ! Đánh răng rửa mặt xong ra phía trước , Mỷ Hiền đứng ngắm hoa , tươi tỉnh rạng rở .
- Tối lạ chổ , còn bị quấy rấy , Em ngủ được không ?
- Dạ . Ngủ ngon Anh , mà Anh chỉ ôm , có làm gì đâu , người hiền mà , Em pha cà phê rồi , Anh Em mình uống .
Hương thơm cà phê , không khí trong lành , tâm trạng vui .
- Để uống cà phê xong , Anh đưa Em ra vườn cho biết , cần rau trái mang về làm quà thì cứ lấy , có đủ thứ , vì Anh chỉ tạo công ăn việc làm , giờ này cũng có nhiều người đang hái trái , cắt rau bán chợ buổi sáng .
Tiếng chào câu hỏi râm ran , Chú Năm tới chào , Chàng dặn .
- Một lát Cô Hiền về và Tôi cùng đi , lâu năm về Làng củ và cũng có việc nên Tôi sẻ ở lại mấy bửa , nếu cần sẻ liên lạc bằng điện thoai , tất cả chuyện nhờ Chú , bây giờ Chú coi hái ít trái cây Tôi mang theo làm quà .
Nhởn nhơ nhìn ngó , Mỷ Hiền thích thú .
- Đủ thứ Anh nhỉ , đẹp quá , như thế này thì Anh giàu chứ chơi sao ? Anh nuôi luôn chim Bồ Câu .
- May thôi Em , tất cả do mấy người bạn gốc nông dân , có Bạn giúp , nhiều chuyện khó thành dể , Anh thì chỉ kế hoạch tính toán , nhiều thứ để khỏi bị ảnh hưởng thị trường , thường chỉ cung cấp cho những chổ quen và do Chú Năm lo , thôi mình tới trước cho Bồ Câu ăn sáng rồi đi .
Những Con chim Bồ Câu dạn dỉ xà xuống , vừa mổ những hạt bắp xay bể nhỏ , gù nhau , cạ mỏ , nắng nhảy múa lung linh . Trên đường đi , Mỷ Hiền rụt rè , nhỏ nhẹ .
- Thêm chuyện này , Em nói Anh đừng trách Em được không ?
- Anh yêu Em , như bây giờ Anh thật mản nguyện vì sẻ cùng Em vui ngày tháng , chấp nhận những gì đã xảy ra , nên đừng lo .
- Trước khi gặp Anh , Em có nhờ Anh Khánh tìm người có khả năng giúp Em tiền trang trải trị bệnh , điều kiện như thế nào Em cũng đồng ý , Em khờ quá phải không ?
Giữ cho xe chạy ở tốc độ bình thường , Mỷ Hiền áp người vào lưng , Cháng biết đang nôn nóng chờ trả lời .
- Khi khó khăn thì đâu tính khác được , Em bằng hy sinh lo cho Ba mình , trách sao được , giờ mọi sự tốt lành , cảm tạ ơn Chúa thương và yêu Anh được chưa !
Xe tới đầu làng , Chàng phân định .
- Mấy năm không về , nên Anh muốn vào nhà thờ Giáo Xứ viếng Chúa , sau đó đưa Em về nhà mình , Còn Anh chạy tới mộ Mẹ Anh một lát .
- Thì Em cùng đi với Anh , thăm Mẹ .
- Khoan đã , mai này cũng không chậm đâu , giờ Em phải về nhà , Ba Em đang trông ngóng , một chút Anh ghé ăn cơm trưa .
Cùng quỳ bên nhau , lắng nghe tiếng Chúa , cảm tạ vì Chúa thương Chúng Con không bến , không bờ , Mỷ Hiền đoan trang , kính cẩn , Chàng nghe vang lên câu hát : Em bên mình Anh lặng yên trước bàn thờ . Và đôi Chúng Ta cùng mơ ước chan hoà ....
Dựng xe vừa xong , thấy Chú Tân hấp tấp , vồn vả , gặp nhau năm chặt tay vui mừng , Chú Tân nhiệt tình .
- Trời nắng trưa , vào đi Cháu , gặp được Cháu Chú rất vui .
Mỷ Hiền cầm khăn ướt đưa .
- Anh lau cho mát , nghỉ chút rồi ăn cơm gia đình .
Ngồi đối diện , Chàng hỏi thăm .
- Tình trạng sức khoẻ của Chú như thế nào ?
- Khám thì Bác sỉ cho biết ung thư bao tử , mổ mới hy vọng sống , thỉnh thoảng lên cơn đau , đúng ra phải nhập viện chờ mổ , tuỳ gia đình muốn chọn Bệnh Viện nào cũng được , nhưng nhà không có khả năng , thương Con Hiền lo lắng , giờ Chú nghe Con Hiền nói Cháu sẻ hết sức , Chú thành thật cám ơn .Tuổi Chú giờ thì bệnh hoạn là thường , sống chết không nghỉ tới nữa , mọi sự dâng lên Chúa .
Mỷ Hiền dọn cơm , canh rau đay màu xanh ngát , cá đuối kho khô , Chàng nhớ tới những ngày sống cùng Mẹ .
- Lật đật nên chỉ đơn giản có vậy , Anh bằng lòng nhé .
Chú Tân ý phân vân .
- Khi mổ , Chú cũng không biết kết quả như thế nào ! giờ Chú chỉ mong Con Hiền yên phận , Cháu hứa với Chú lo cho Nó được không ? Như vậy có bề gì thì Chú cũng yên tâm .
Mỷ Hiền ửng hồng đôi má .
- Dạ . Cháu xin được hỏi Mỷ Hiền làm Vợ , cùng nhau thương yêu , một đời vui sống có nhau .
Sự phấn khởi hiện trên khuôn mặt Chú Tân .
- Chú vui lắm , cám ơn Cháu đã nhận Nó .
Mỷ Hiền dẩy nẩy .
- Ba làm Con mắc cở , bộ Con Gái Ba tệ vậy sao ?
- Ba biết mà , từ sáng giờ con về nhà , thấy khác hẳn , cứ ngóng , cứ cười , mừng lắm phải không ?
Chàng đề nghị .
- Nếu Chú và Hiền đồng ý , Cháu xin tổ chức lể hỏi trước khi Chú mổ , phần nào để danh chính ngôn thuận , cũng có uy thế lời nói với Mỷ Hiền .
Tiếng Mỷ Hiền cười nủng nịu .
- Em không nghe Anh hồi nào , chưa gì đã gia trưởng rồi .
Chú Tân trầm ngâm .
- Nếu tổ chức luôn đám cưới được không Cháu ! Chú ao ước được dự đám cưới Con Gái mình .
- Vậy thì thử cố gắng xem như thế nào , cứ đi một bước tính một bước , chỉ lo sức khoẻ của Chủ , Mỷ Hiền cũng sẻ mệt vì có nhiều chuyện vội vàng , Ăn cơm xong , nghỉ buổi trưa rồi mình tới Cha Xứ trình bày , hôm nay thứ 3 , nếu tính lể cưới thứ 7 thì phải có phép chuẩn miễn rao hôn phối 3 lần của Đức Cha , cầu nguyện xin Chúa giúp , chuyện tiệc cưới thì sức Cháu và bạn bè lo được , Chú và Mỷ Hiền vui là không có vấn đề .
- Em thì theo Anh không cũng chịu .
Chú Tân đứng lên vẻ cương quyết .
- Xin Chúa giúp đở Chúng Ta , như thế nào cũng bằng lòng , Hai đứa tới trước bàn thờ với Ba .
Nghiêm trang thành kính , thắp nén hương .
- Vượt qua những thường tình , trước mặt Chúa và di ảnh Mẹ , từ đây Hai Con đối xử với nhau như Vợ Chồng , thương yêu đùm bọc lẩn nhau .
Chàng và Mỷ Hiền trao cho nhau ánh mắt , nụ cười tràn đầy tin yêu , cùng vào phòng .
- Thương Anh quá , vì Em trong mọi chuyện , Em chẳng có gì , nhưng hứa sẻ ngoan , vâng phục Chồng .
Ôm thân hình đang nóng bừng , hôn nồng say .
- Chúng Ta yêu thương cùng hạnh phúc , sao có thể nghĩ có hay không , Em đẹp lắm .
Mỷ Hiền đằm thắm nồng nàn .
- Thương Em đi Anh .
Tình yêu mêng mông , mây hồng , gió mát .
... Anh có thương Em thì thủng thẳng Em Ừ .
Chứ đừng thương vội Phụ Mẩu từ nghĩa Em . [ Ca Dao ]
Giấc ngủ no đầy , mở mắt ngồi dậy , nhớ tối hôm qua có Mỷ Hiền nằm bên ngủ chung , cũng thích , không biết Mình có quơ quào , đông cựa gì không nữa ! Đánh răng rửa mặt xong ra phía trước , Mỷ Hiền đứng ngắm hoa , tươi tỉnh rạng rở .
- Tối lạ chổ , còn bị quấy rấy , Em ngủ được không ?
- Dạ . Ngủ ngon Anh , mà Anh chỉ ôm , có làm gì đâu , người hiền mà , Em pha cà phê rồi , Anh Em mình uống .
Hương thơm cà phê , không khí trong lành , tâm trạng vui .
- Để uống cà phê xong , Anh đưa Em ra vườn cho biết , cần rau trái mang về làm quà thì cứ lấy , có đủ thứ , vì Anh chỉ tạo công ăn việc làm , giờ này cũng có nhiều người đang hái trái , cắt rau bán chợ buổi sáng .
Tiếng chào câu hỏi râm ran , Chú Năm tới chào , Chàng dặn .
- Một lát Cô Hiền về và Tôi cùng đi , lâu năm về Làng củ và cũng có việc nên Tôi sẻ ở lại mấy bửa , nếu cần sẻ liên lạc bằng điện thoai , tất cả chuyện nhờ Chú , bây giờ Chú coi hái ít trái cây Tôi mang theo làm quà .
Nhởn nhơ nhìn ngó , Mỷ Hiền thích thú .
- Đủ thứ Anh nhỉ , đẹp quá , như thế này thì Anh giàu chứ chơi sao ? Anh nuôi luôn chim Bồ Câu .
- May thôi Em , tất cả do mấy người bạn gốc nông dân , có Bạn giúp , nhiều chuyện khó thành dể , Anh thì chỉ kế hoạch tính toán , nhiều thứ để khỏi bị ảnh hưởng thị trường , thường chỉ cung cấp cho những chổ quen và do Chú Năm lo , thôi mình tới trước cho Bồ Câu ăn sáng rồi đi .
Những Con chim Bồ Câu dạn dỉ xà xuống , vừa mổ những hạt bắp xay bể nhỏ , gù nhau , cạ mỏ , nắng nhảy múa lung linh . Trên đường đi , Mỷ Hiền rụt rè , nhỏ nhẹ .
- Thêm chuyện này , Em nói Anh đừng trách Em được không ?
- Anh yêu Em , như bây giờ Anh thật mản nguyện vì sẻ cùng Em vui ngày tháng , chấp nhận những gì đã xảy ra , nên đừng lo .
- Trước khi gặp Anh , Em có nhờ Anh Khánh tìm người có khả năng giúp Em tiền trang trải trị bệnh , điều kiện như thế nào Em cũng đồng ý , Em khờ quá phải không ?
Giữ cho xe chạy ở tốc độ bình thường , Mỷ Hiền áp người vào lưng , Cháng biết đang nôn nóng chờ trả lời .
- Khi khó khăn thì đâu tính khác được , Em bằng hy sinh lo cho Ba mình , trách sao được , giờ mọi sự tốt lành , cảm tạ ơn Chúa thương và yêu Anh được chưa !
Xe tới đầu làng , Chàng phân định .
- Mấy năm không về , nên Anh muốn vào nhà thờ Giáo Xứ viếng Chúa , sau đó đưa Em về nhà mình , Còn Anh chạy tới mộ Mẹ Anh một lát .
- Thì Em cùng đi với Anh , thăm Mẹ .
- Khoan đã , mai này cũng không chậm đâu , giờ Em phải về nhà , Ba Em đang trông ngóng , một chút Anh ghé ăn cơm trưa .
Cùng quỳ bên nhau , lắng nghe tiếng Chúa , cảm tạ vì Chúa thương Chúng Con không bến , không bờ , Mỷ Hiền đoan trang , kính cẩn , Chàng nghe vang lên câu hát : Em bên mình Anh lặng yên trước bàn thờ . Và đôi Chúng Ta cùng mơ ước chan hoà ....
Dựng xe vừa xong , thấy Chú Tân hấp tấp , vồn vả , gặp nhau năm chặt tay vui mừng , Chú Tân nhiệt tình .
- Trời nắng trưa , vào đi Cháu , gặp được Cháu Chú rất vui .
Mỷ Hiền cầm khăn ướt đưa .
- Anh lau cho mát , nghỉ chút rồi ăn cơm gia đình .
Ngồi đối diện , Chàng hỏi thăm .
- Tình trạng sức khoẻ của Chú như thế nào ?
- Khám thì Bác sỉ cho biết ung thư bao tử , mổ mới hy vọng sống , thỉnh thoảng lên cơn đau , đúng ra phải nhập viện chờ mổ , tuỳ gia đình muốn chọn Bệnh Viện nào cũng được , nhưng nhà không có khả năng , thương Con Hiền lo lắng , giờ Chú nghe Con Hiền nói Cháu sẻ hết sức , Chú thành thật cám ơn .Tuổi Chú giờ thì bệnh hoạn là thường , sống chết không nghỉ tới nữa , mọi sự dâng lên Chúa .
Mỷ Hiền dọn cơm , canh rau đay màu xanh ngát , cá đuối kho khô , Chàng nhớ tới những ngày sống cùng Mẹ .
- Lật đật nên chỉ đơn giản có vậy , Anh bằng lòng nhé .
Chú Tân ý phân vân .
- Khi mổ , Chú cũng không biết kết quả như thế nào ! giờ Chú chỉ mong Con Hiền yên phận , Cháu hứa với Chú lo cho Nó được không ? Như vậy có bề gì thì Chú cũng yên tâm .
Mỷ Hiền ửng hồng đôi má .
- Dạ . Cháu xin được hỏi Mỷ Hiền làm Vợ , cùng nhau thương yêu , một đời vui sống có nhau .
Sự phấn khởi hiện trên khuôn mặt Chú Tân .
- Chú vui lắm , cám ơn Cháu đã nhận Nó .
Mỷ Hiền dẩy nẩy .
- Ba làm Con mắc cở , bộ Con Gái Ba tệ vậy sao ?
- Ba biết mà , từ sáng giờ con về nhà , thấy khác hẳn , cứ ngóng , cứ cười , mừng lắm phải không ?
Chàng đề nghị .
- Nếu Chú và Hiền đồng ý , Cháu xin tổ chức lể hỏi trước khi Chú mổ , phần nào để danh chính ngôn thuận , cũng có uy thế lời nói với Mỷ Hiền .
Tiếng Mỷ Hiền cười nủng nịu .
- Em không nghe Anh hồi nào , chưa gì đã gia trưởng rồi .
Chú Tân trầm ngâm .
- Nếu tổ chức luôn đám cưới được không Cháu ! Chú ao ước được dự đám cưới Con Gái mình .
- Vậy thì thử cố gắng xem như thế nào , cứ đi một bước tính một bước , chỉ lo sức khoẻ của Chủ , Mỷ Hiền cũng sẻ mệt vì có nhiều chuyện vội vàng , Ăn cơm xong , nghỉ buổi trưa rồi mình tới Cha Xứ trình bày , hôm nay thứ 3 , nếu tính lể cưới thứ 7 thì phải có phép chuẩn miễn rao hôn phối 3 lần của Đức Cha , cầu nguyện xin Chúa giúp , chuyện tiệc cưới thì sức Cháu và bạn bè lo được , Chú và Mỷ Hiền vui là không có vấn đề .
- Em thì theo Anh không cũng chịu .
Chú Tân đứng lên vẻ cương quyết .
- Xin Chúa giúp đở Chúng Ta , như thế nào cũng bằng lòng , Hai đứa tới trước bàn thờ với Ba .
Nghiêm trang thành kính , thắp nén hương .
- Vượt qua những thường tình , trước mặt Chúa và di ảnh Mẹ , từ đây Hai Con đối xử với nhau như Vợ Chồng , thương yêu đùm bọc lẩn nhau .
Chàng và Mỷ Hiền trao cho nhau ánh mắt , nụ cười tràn đầy tin yêu , cùng vào phòng .
- Thương Anh quá , vì Em trong mọi chuyện , Em chẳng có gì , nhưng hứa sẻ ngoan , vâng phục Chồng .
Ôm thân hình đang nóng bừng , hôn nồng say .
- Chúng Ta yêu thương cùng hạnh phúc , sao có thể nghĩ có hay không , Em đẹp lắm .
Mỷ Hiền đằm thắm nồng nàn .
- Thương Em đi Anh .
Tình yêu mêng mông , mây hồng , gió mát .
... Anh có thương Em thì thủng thẳng Em Ừ .
Chứ đừng thương vội Phụ Mẩu từ nghĩa Em . [ Ca Dao ]
No comments:
Post a Comment