Van Mong Nguyen
Với bó hoa Hồng trên tay , Tuấn bước vào nhà , Lan Thu tươi cười , niềm nở .
- Bó hoa thật đẹp , và Hoa Hồng tượng trưng tình yêu , bộ tính nhờ Chị tặng Cô nào hả ?
- Tặng Chị . Em yêu Chị .
Nghe lời tỏ tình Lan Thu có vẻ bị bất ngờ , đở bó hoa thụ động , tới bàn ngồi xuống ghế , thấy Tuấn lấy trong túi hộp nhẩn , mở ra trân trọng câu nồng nàn cầu hôn .
- Chị nhận lời làm Vợ Em nhé .
Lan Thu bối rối .
- Hoa thì Chị nhận , còn làm Vợ Tuấn thì Chị không thể . Chị chỉ coi Em như Em , tuổi Chị lớn hơn , Em là người đàn ông tốt nhưng với Chị không hợp cho Em .
Ngỏ lời và bị từ chối , nhưng Chàng vẫn thấy lòng thanh thản .
- Em đã nói , sẻ không nói lại nữa . khi nào Chị bằng lòng thì cho Em biết , Em sẻ thực hiện ước muốn từ thuở ấu thơ của Mình , được lấy Chị làm Vợ , Còn bây giờ Chị Em mình đi chơi , Chủ Nhật của riêng mình .
- Đi chơi với Tuấn Chị cũng vui , Hôm nay tính đi đâu , cần chuẩn bị gì không ?
- Không . Đi về nhà quê , cây nhà lá vườn , gà đất , bắp non .
- Vậy chờ Chị thay bộ đồ rồi mình đi .
Nhìn Lan Thu dáng thanh mai trúc mả , quen biết Chị từ năm 11 tuổi , còn Chị 17 tuổi , trong một đêm mùa đông sương lạnh , giờ 15 năm qua , Chị vẫn đẹp , dịu dàng , bao biến đổi thăng trầm , hảy để tự nhiên , trong nổi bồn chồn , háo hức , Chàng đứng lên đi vào giở tấm màn che , Lan Thu tần ngần khi trên người không mảnh vải , vòng tay ôm , đôi môi hôn mơn trớn .
- Tuổi Chị , khi bị kích thích thì sẻ không kềm chế được , nếu Em muốn cưởng đoạt , chị sẻ không từ chối , nhưng đừng , Mình thương nhau như Chị Em vẫn hay hơn .
Thấy Lan Thu mặc đỏ gay , trạng thái đắm đuối , xuất thần như chờ đợi , Chàng nhẹ buông , cười âu yếm .
- Chị đẹp lắm , Em ra xe chờ , Chi mặc quần áo xong mình đi .
Trên xe , Chàng nói sơ về nơi sẻ tới , khu đất sát bờ sông , hoang hoá , cách đây 3 năm Chàng xin mua khai phá , biết bao công sức , như tằm ăn dâu , giờ cũng có phần tạm ổn , trồng đủ thứ cây trái , giao cho Chú Sáu chăm sóc .Căn tấm lều rộng , trời đẹp , gió thổi nhẹ mát .
- Mình nhúm lửa nướng bắp non , chút Chú Sáu sẻ làm gà và rau mang ra , Chị thấy thích khung cảnh này không ?
Lan Thu vui rộn ràng .
- Chị có cảm tưởng như Mình đang sống trở lại , của thì thời con gái , cuốc đất trồng rau , những ngày tháng kỷ niệm đẹp tuổi thơ , thích lắm Em .
- Không nhớ lúc Chị và Em tắm chung sao ?
- Em nhắc làm Chị nhớ , lúc đó Chị thơ ngây và Em bé tí .
Khi tới nhà chơi , Mẹ Chị cho biết Chị đang tắm tiên ở con suối sau nhà , khu nhà vắng nằm xa cách làng xóm , có con suối nhỏ .Chị như tiên nử nhởn nhơ , dưới làn nước trong vắt , thấy bóng , Chị vẩy tay gọi hồ hởi .
- Xuống đây tắm với Chị cho vui , nước mát lắm .
Một ít lưởng lự , nhưng tuổi nhỏ vô tư , áp mặt vào ngực trần của Chị , mơ màng , nghĩ ngày nào như đôi Vợ Chồng cùng chung mái nhà . Những trái bắp vừa chín , bắp non đầu mùa , thơm ngọt , Chàng nghĩ : Tình yêu sẻ vượt trên mọi sự .
- Bó hoa thật đẹp , và Hoa Hồng tượng trưng tình yêu , bộ tính nhờ Chị tặng Cô nào hả ?
- Tặng Chị . Em yêu Chị .
Nghe lời tỏ tình Lan Thu có vẻ bị bất ngờ , đở bó hoa thụ động , tới bàn ngồi xuống ghế , thấy Tuấn lấy trong túi hộp nhẩn , mở ra trân trọng câu nồng nàn cầu hôn .
- Chị nhận lời làm Vợ Em nhé .
Lan Thu bối rối .
- Hoa thì Chị nhận , còn làm Vợ Tuấn thì Chị không thể . Chị chỉ coi Em như Em , tuổi Chị lớn hơn , Em là người đàn ông tốt nhưng với Chị không hợp cho Em .
Ngỏ lời và bị từ chối , nhưng Chàng vẫn thấy lòng thanh thản .
- Em đã nói , sẻ không nói lại nữa . khi nào Chị bằng lòng thì cho Em biết , Em sẻ thực hiện ước muốn từ thuở ấu thơ của Mình , được lấy Chị làm Vợ , Còn bây giờ Chị Em mình đi chơi , Chủ Nhật của riêng mình .
- Đi chơi với Tuấn Chị cũng vui , Hôm nay tính đi đâu , cần chuẩn bị gì không ?
- Không . Đi về nhà quê , cây nhà lá vườn , gà đất , bắp non .
- Vậy chờ Chị thay bộ đồ rồi mình đi .
Nhìn Lan Thu dáng thanh mai trúc mả , quen biết Chị từ năm 11 tuổi , còn Chị 17 tuổi , trong một đêm mùa đông sương lạnh , giờ 15 năm qua , Chị vẫn đẹp , dịu dàng , bao biến đổi thăng trầm , hảy để tự nhiên , trong nổi bồn chồn , háo hức , Chàng đứng lên đi vào giở tấm màn che , Lan Thu tần ngần khi trên người không mảnh vải , vòng tay ôm , đôi môi hôn mơn trớn .
- Tuổi Chị , khi bị kích thích thì sẻ không kềm chế được , nếu Em muốn cưởng đoạt , chị sẻ không từ chối , nhưng đừng , Mình thương nhau như Chị Em vẫn hay hơn .
Thấy Lan Thu mặc đỏ gay , trạng thái đắm đuối , xuất thần như chờ đợi , Chàng nhẹ buông , cười âu yếm .
- Chị đẹp lắm , Em ra xe chờ , Chi mặc quần áo xong mình đi .
Trên xe , Chàng nói sơ về nơi sẻ tới , khu đất sát bờ sông , hoang hoá , cách đây 3 năm Chàng xin mua khai phá , biết bao công sức , như tằm ăn dâu , giờ cũng có phần tạm ổn , trồng đủ thứ cây trái , giao cho Chú Sáu chăm sóc .Căn tấm lều rộng , trời đẹp , gió thổi nhẹ mát .
- Mình nhúm lửa nướng bắp non , chút Chú Sáu sẻ làm gà và rau mang ra , Chị thấy thích khung cảnh này không ?
Lan Thu vui rộn ràng .
- Chị có cảm tưởng như Mình đang sống trở lại , của thì thời con gái , cuốc đất trồng rau , những ngày tháng kỷ niệm đẹp tuổi thơ , thích lắm Em .
- Không nhớ lúc Chị và Em tắm chung sao ?
- Em nhắc làm Chị nhớ , lúc đó Chị thơ ngây và Em bé tí .
Khi tới nhà chơi , Mẹ Chị cho biết Chị đang tắm tiên ở con suối sau nhà , khu nhà vắng nằm xa cách làng xóm , có con suối nhỏ .Chị như tiên nử nhởn nhơ , dưới làn nước trong vắt , thấy bóng , Chị vẩy tay gọi hồ hởi .
- Xuống đây tắm với Chị cho vui , nước mát lắm .
Một ít lưởng lự , nhưng tuổi nhỏ vô tư , áp mặt vào ngực trần của Chị , mơ màng , nghĩ ngày nào như đôi Vợ Chồng cùng chung mái nhà . Những trái bắp vừa chín , bắp non đầu mùa , thơm ngọt , Chàng nghĩ : Tình yêu sẻ vượt trên mọi sự .
Vừa ăn những trái bắp non và nhắc nhớ chuyện xa xưa .
- Tối hôm đó sao Chi tới kêu Em được ?
- Buổi chiều khi đang tưới rau , chị nhìn xuống ngả ba đường , thấy Em trong quần ka ki xanh , áo trắng , biết Em đi lể nữa đêm . cứ thấy đi mấy bước lại tần ngần quay lại , Chị nghĩ Em chờ Ai , sau thấy ngồi bó gối nơi mái hiên trường học , nếu Em ngồi mà chờ tới giờ lể sẻ lạnh lắm nên Chị có để ý , mà sao lúc đó Em đi một mình .
Chàng cười kể .
- Nơi Em thuộc Họ nhánh , xa nhà thờ chính , nên mỗi năm chỉ có người lớn được đi lể Giáng Sinh , trong khi đi phải lội sông , thắp đuốt , đánh trống đuổi thú rừng , con nít đâu đi theo được .Năm đó Em ao ước đi nên sẳn dịp ông Cậu mua chiếc xe đạp đầm ngang , Em xin Mẹ để Em đi buổi chiều một mình khi lể xong , thì về chung với Cậu . Mẹ thương cho , xuống đò chiều tới bến , thường hay cùng Mẹ và đám bạn đi lể ngày Chủ Nhật Em nghĩ sẻ biết đường , đâu ngờ tới ngả ba bị lính quýnh , đi đường nào cũng sợ lạc vào rừng , thôi cứ chờ , tối sẻ có người ở Họ đạo gặp cùng đi , một lúc đêm tối trời , hơi lạnh và sợ làm Em run , thấy bóng Chị như nàng tiên mừng lắm nghe kêu .
- Em đi theo Chị .
Chị đi trước , Em riu ríu theo , vào nhà thấy hai ông Bà với ngọn đèn dầu hột vịt , gật đầu chào , tiếng Chị êm .
- Em vào gường ngủ tới giờ Lể Chị kêu dậy mình đi , yên tâm ,
Lên gường trải chiếu hoa nằm , Chị lấy mền đắp , cảm thấy cứ lạnh run lập cập , đứng nhìn một lúc .
- Để Chị nằm ôm Em cho hết lạnh , dể ngủ .
Hai thân hình áp vào nhau , hơi nóng từ người Chị toả sang , mơ màng thiếp ngủ . Nghe tới đó , Lan Thu cúi mặt thẹn thùng .
- Biết Em đang đói , nhưng thấy bị lạnh nên Chị nói lên gường nằm , mà Em cũng nghịch quá sức , cứ rúc nào ngực Chị , làm Chị nôn nao , còn nút vú Chị , tuy còn nhỏ , nhưng Em cũng con trai , hấp lực cũng có nên Chị cứ gồng mình chịu .
- Em đâu biết gì , chỉ tại lạnh , nên cựa quậy thôi .
- Chị hiểu mà , ôm chặt Em và Chị lần đầu thành đàn bà một mình , thiệt hư quá .
Những ngày sau đó , cứ nghỉ học là Chàng chạy tới nhà Chị , phụ làm vườn , tưới nước , nhổ cỏ . Chị đang đi học ở Qui Nhơn , Cha già bệnh nên nghỉ về nhà giúp đở , mảnh vườn nhỏ rôn ràng câu nói tiếng cười vui . Cuộc sống đang yên lành thì loạn lạc , tất cả dân Xứ Đạo tản cư tỵ nạn , Khoảng cách xa nhau thật lâu , mỗi người có đời riêng của mình .
Chú Sáu mang con gà làm sẳn và rau củ ra , Chàng giới thiệu .
- Đây là Lan Thu , Cô sẻ thành vợ của Tôi .
Chú Sáu niềm nở chào , Lan Thu liếc nguýt .
- Em nói như vậy , lở Chú Sáu tưởng thiệt thì sao ?
- Thiệt chứ tưởng gì . bây giờ bớt cho Chị 10 tuổi , vậy là nhỏ rồi , mình thay đổi cách xưng hô , Em là Anh , Chị thành Em , từ đây Ai gọi sai sẻ bị phạt , chịu nhé .
- Cũng được , Chị nghe lời Em .
Chàng vui cười đấc ý .
- Mới đó đã vi phạm rồi . chịu phạt thôi , phải nói Em yêu Anh và để Anh ôm hôn .
Lan Thu đỏ mặt , thì thào .
- Em yêu Anh .
Ôm nhau hôn nhau đắm đuối , nồng nàn , thân thể xuân thì con gái nóng bỏng rạo rực , bầu trời xanh , từng đám mây trắng trôi theo cơn gió nhẹ , ánh nắng như tung tăng reo mừng .
- Hơn một năm gặp lại , Anh nhận biết thái độ cư xử và tình cảm của Em dành cho Anh , ánh mắt tha thiết Yêu Anh , sao không muốn làm Vợ Anh , có gì nên nói , Chúng Ta cùng giải quyết .
Một lúc lặng im , xúc động Lan Thu ngại ngùng tỏ bày tâm sự .
- Tối hôm đó sao Chi tới kêu Em được ?
- Buổi chiều khi đang tưới rau , chị nhìn xuống ngả ba đường , thấy Em trong quần ka ki xanh , áo trắng , biết Em đi lể nữa đêm . cứ thấy đi mấy bước lại tần ngần quay lại , Chị nghĩ Em chờ Ai , sau thấy ngồi bó gối nơi mái hiên trường học , nếu Em ngồi mà chờ tới giờ lể sẻ lạnh lắm nên Chị có để ý , mà sao lúc đó Em đi một mình .
Chàng cười kể .
- Nơi Em thuộc Họ nhánh , xa nhà thờ chính , nên mỗi năm chỉ có người lớn được đi lể Giáng Sinh , trong khi đi phải lội sông , thắp đuốt , đánh trống đuổi thú rừng , con nít đâu đi theo được .Năm đó Em ao ước đi nên sẳn dịp ông Cậu mua chiếc xe đạp đầm ngang , Em xin Mẹ để Em đi buổi chiều một mình khi lể xong , thì về chung với Cậu . Mẹ thương cho , xuống đò chiều tới bến , thường hay cùng Mẹ và đám bạn đi lể ngày Chủ Nhật Em nghĩ sẻ biết đường , đâu ngờ tới ngả ba bị lính quýnh , đi đường nào cũng sợ lạc vào rừng , thôi cứ chờ , tối sẻ có người ở Họ đạo gặp cùng đi , một lúc đêm tối trời , hơi lạnh và sợ làm Em run , thấy bóng Chị như nàng tiên mừng lắm nghe kêu .
- Em đi theo Chị .
Chị đi trước , Em riu ríu theo , vào nhà thấy hai ông Bà với ngọn đèn dầu hột vịt , gật đầu chào , tiếng Chị êm .
- Em vào gường ngủ tới giờ Lể Chị kêu dậy mình đi , yên tâm ,
Lên gường trải chiếu hoa nằm , Chị lấy mền đắp , cảm thấy cứ lạnh run lập cập , đứng nhìn một lúc .
- Để Chị nằm ôm Em cho hết lạnh , dể ngủ .
Hai thân hình áp vào nhau , hơi nóng từ người Chị toả sang , mơ màng thiếp ngủ . Nghe tới đó , Lan Thu cúi mặt thẹn thùng .
- Biết Em đang đói , nhưng thấy bị lạnh nên Chị nói lên gường nằm , mà Em cũng nghịch quá sức , cứ rúc nào ngực Chị , làm Chị nôn nao , còn nút vú Chị , tuy còn nhỏ , nhưng Em cũng con trai , hấp lực cũng có nên Chị cứ gồng mình chịu .
- Em đâu biết gì , chỉ tại lạnh , nên cựa quậy thôi .
- Chị hiểu mà , ôm chặt Em và Chị lần đầu thành đàn bà một mình , thiệt hư quá .
Những ngày sau đó , cứ nghỉ học là Chàng chạy tới nhà Chị , phụ làm vườn , tưới nước , nhổ cỏ . Chị đang đi học ở Qui Nhơn , Cha già bệnh nên nghỉ về nhà giúp đở , mảnh vườn nhỏ rôn ràng câu nói tiếng cười vui . Cuộc sống đang yên lành thì loạn lạc , tất cả dân Xứ Đạo tản cư tỵ nạn , Khoảng cách xa nhau thật lâu , mỗi người có đời riêng của mình .
Chú Sáu mang con gà làm sẳn và rau củ ra , Chàng giới thiệu .
- Đây là Lan Thu , Cô sẻ thành vợ của Tôi .
Chú Sáu niềm nở chào , Lan Thu liếc nguýt .
- Em nói như vậy , lở Chú Sáu tưởng thiệt thì sao ?
- Thiệt chứ tưởng gì . bây giờ bớt cho Chị 10 tuổi , vậy là nhỏ rồi , mình thay đổi cách xưng hô , Em là Anh , Chị thành Em , từ đây Ai gọi sai sẻ bị phạt , chịu nhé .
- Cũng được , Chị nghe lời Em .
Chàng vui cười đấc ý .
- Mới đó đã vi phạm rồi . chịu phạt thôi , phải nói Em yêu Anh và để Anh ôm hôn .
Lan Thu đỏ mặt , thì thào .
- Em yêu Anh .
Ôm nhau hôn nhau đắm đuối , nồng nàn , thân thể xuân thì con gái nóng bỏng rạo rực , bầu trời xanh , từng đám mây trắng trôi theo cơn gió nhẹ , ánh nắng như tung tăng reo mừng .
- Hơn một năm gặp lại , Anh nhận biết thái độ cư xử và tình cảm của Em dành cho Anh , ánh mắt tha thiết Yêu Anh , sao không muốn làm Vợ Anh , có gì nên nói , Chúng Ta cùng giải quyết .
Một lúc lặng im , xúc động Lan Thu ngại ngùng tỏ bày tâm sự .
Thấy Lan Thu ngập ngừng muốn nói , Chàng làm hiệu ngưng lại , thịt gà đã
chín , mùi thơm lừng kích thích cơn đói buổi trưa , bẻ cái đùi gà đưa ,
Lan Thu nhận vui cảm động .
- Em cứ vừa ăn vừa nói , Anh sẻ lắng nghe .
Giọng Lan Thu chậm bồi hồi .
- Anh cũng biết , Em thì Con Gái , chưa lên xe Hoa mà như đã qua một đời Chồng , chỉ còn một ngày nữa đám cưới , mọi sự chuẩn bị xong , thì Anh Dũng mất đột ngột , Em và Anh Dũng yêu nhau hơn 3 năm , tình yêu trinh nguên đầu đời . Trước linh cửu của Anh Dũng , Vị Quốc Vong Thân . Em tự hứa sẽ chăm sóc mộ phần Anh Ấy suốt đời . Từ khi đó cuộc sống của Em khép kín . Em không nghĩ tới chuyên yêu đương , hay sống đời người Vợ .
Chàng cũng ngậm ngùi thương cảm .
- Ở tuổi 18 . Anh chợt nhớ thời tuổi âu thơ , nên Anh về thăm gặp Em , lúc đó vẫn sống trong trại tạm cư với Mẹ già . Em đang tuổi con gái xuân thì xinh đẹp , được Em mời dự đám cưới , Anh hụt hẩng , nhưng đành chịu , như chuyện duyên phận ý trời , Anh cũng nhận thấy tình yêu của Anh Dũng và Em tốt lành , nhưng sao đám cưới không thành !
Quá khứ chợt hiện , dòng lệ ướt , Lan Thu cúi đầu nức nở .
- Khi chỉ còn một ngày nữa đám cưới thì Anh Dũng , trong phi vụ tải thương , chiếc Trực Thăng Anh lái bị bắn rớt , tin bàng hoàng đau xót , đám cưới thành đám tang . Và chiến tranh , tạo cho Em những ngày tháng khó khăn , bần hàn , Mẹ cũng mất nên chỉ còn một thân một mình , Cho tới khi gặp lại Anh , Em mừng lắm , được Anh quan tâm săn sóc nên dần vui ,những buổi đi chơi , ăn uống , bên nhau ngắm trăng đêm , thành thật Em yêu Anh , Em vẫn mong sự ôm ấp , vổ về , con Tim thì mong muốn , nhưng lý trí kềm chế , lời hứa với Anh Dũng và những lúc tới nhà Anh , vững chải , trưởng thành , Em đâu có điều kiện để nghĩ tới và tâm trạng cũng sợ .
Chàng ôm nhẹ bờ vai Lan Thu , giọng đầm ấm .
- Tình cờ trong lể khấn dòng của người quen , Anh thấy Em , hiểu nên nhớ những ngày vui đùa xa xưa , Anh đủ khả năng phán đoán qua ánh mắt và sự ngần ngại của Em . Yêu nhau đừng tính toán nhiều , trở thành Vợ Anh , những gì Em thích Anh sẻ theo ý Em , Anh cùng Em thăm viếng mộ phần Anh Dũng , người sống có tình thì tốt mà .
Ánh mắt Lan Thu bừng loé lên niềm vui , và cũng còn chút gì suy tư , Chàng âu yếm .
- Bây giờ Anh đưa Em đi coi chổ này .
- Có cần hỏi Chú Sáu không Anh ?
- Không đâu . Đất này của Anh mua , Chú Sáu là người trông coi có lương , cũng như được chia 20 % trăm lợi tức trong 5 năm đầu . Gia Đình Chú Sáu đông Con , thay vì cho con cá thì đưa cần câu , Chú quý Anh lắm , mỗi thứ chủng loại một ít , cây trái , địa sản địa tiêu , ngắn nuôi dài , đang ký khai phá , hôm nay Chủ Nhật nghỉ , ngày mai cũng đông người làm .
- Vậy là các thứ rau trái Anh mang cho Em là từ ở đây , hèn chi tươi ngon .
- Chứ còn gì nữa , Anh thiệt tình vậy đó , đem cho người yêu những gì mình có .
Đi dọc bờ sông , Lan Thu chợt kêu .
- Khu này đẹp quá , có con suối nước trong vắt , hình như giống con suối nơi nhà Em thuở trước .
Cùng ngồi dưới mái tranh còn thơm mùa rạ mới lợp .
- Nơi này mới làm , con suối chưa Ai xuống tắm , gặp Em nên Anh có ý dành cho Em như ân tình gởi trao . Chiều nếu thích thì Em tắm được .
- Không ngờ Anh giàu quá , người giàu vào nước Thiên Đàng khó hơn con Lạc Đà chui qua lổ kim , Anh không sợ à ?
Chàng nhìn Lan Thu phát cười , giờ này nói lời Chúa .
- Lời Chúa là chân lý , nhưng phải hiểu bối cảnh khi Chúa nói : Buổi chiều khi Chúa ngồi trên ngọn đồi , trước một cửa thành người Do Thái , thành Do Thái có 2 cổng , cổng lớn và cổng nhỏ người ta gọi lổ kim .Thời người lái buôn vận chuyển hàng bằng Lạc Đà . Tới năm giờ thì cổng lớn đóng , đoàn Lạc Dà vào thành bằng cổng nhỏ , những con Lạc Đà ít hàng hoá trên lưng thì vẫn thong thả đi qua , phần những con mà nhiều hàng thì bị ngáng vướng , trở xuôi quay ngược đều khó , người chủ biết phải bỏ chia bớt hàng cho những con Lạc Đà khác mới qua được .Nên ý Chúa dạy người giàu phải chia sẻ của cải mình tích cóp , sống đời bác ái , mới vào được nước trời . Chứ Lạc Đà nào chui lọt qua lổ kim .Mà Anh có giàu đâu !
- Thì cứ cho là giàu mà còn giỏi nữa .
Hình như có ý tự hào về sự khẳng định của mình , Lan Thu nhìn Chàng tủm tim cười , má tươi hồng .
- Em cứ vừa ăn vừa nói , Anh sẻ lắng nghe .
Giọng Lan Thu chậm bồi hồi .
- Anh cũng biết , Em thì Con Gái , chưa lên xe Hoa mà như đã qua một đời Chồng , chỉ còn một ngày nữa đám cưới , mọi sự chuẩn bị xong , thì Anh Dũng mất đột ngột , Em và Anh Dũng yêu nhau hơn 3 năm , tình yêu trinh nguên đầu đời . Trước linh cửu của Anh Dũng , Vị Quốc Vong Thân . Em tự hứa sẽ chăm sóc mộ phần Anh Ấy suốt đời . Từ khi đó cuộc sống của Em khép kín . Em không nghĩ tới chuyên yêu đương , hay sống đời người Vợ .
Chàng cũng ngậm ngùi thương cảm .
- Ở tuổi 18 . Anh chợt nhớ thời tuổi âu thơ , nên Anh về thăm gặp Em , lúc đó vẫn sống trong trại tạm cư với Mẹ già . Em đang tuổi con gái xuân thì xinh đẹp , được Em mời dự đám cưới , Anh hụt hẩng , nhưng đành chịu , như chuyện duyên phận ý trời , Anh cũng nhận thấy tình yêu của Anh Dũng và Em tốt lành , nhưng sao đám cưới không thành !
Quá khứ chợt hiện , dòng lệ ướt , Lan Thu cúi đầu nức nở .
- Khi chỉ còn một ngày nữa đám cưới thì Anh Dũng , trong phi vụ tải thương , chiếc Trực Thăng Anh lái bị bắn rớt , tin bàng hoàng đau xót , đám cưới thành đám tang . Và chiến tranh , tạo cho Em những ngày tháng khó khăn , bần hàn , Mẹ cũng mất nên chỉ còn một thân một mình , Cho tới khi gặp lại Anh , Em mừng lắm , được Anh quan tâm săn sóc nên dần vui ,những buổi đi chơi , ăn uống , bên nhau ngắm trăng đêm , thành thật Em yêu Anh , Em vẫn mong sự ôm ấp , vổ về , con Tim thì mong muốn , nhưng lý trí kềm chế , lời hứa với Anh Dũng và những lúc tới nhà Anh , vững chải , trưởng thành , Em đâu có điều kiện để nghĩ tới và tâm trạng cũng sợ .
Chàng ôm nhẹ bờ vai Lan Thu , giọng đầm ấm .
- Tình cờ trong lể khấn dòng của người quen , Anh thấy Em , hiểu nên nhớ những ngày vui đùa xa xưa , Anh đủ khả năng phán đoán qua ánh mắt và sự ngần ngại của Em . Yêu nhau đừng tính toán nhiều , trở thành Vợ Anh , những gì Em thích Anh sẻ theo ý Em , Anh cùng Em thăm viếng mộ phần Anh Dũng , người sống có tình thì tốt mà .
Ánh mắt Lan Thu bừng loé lên niềm vui , và cũng còn chút gì suy tư , Chàng âu yếm .
- Bây giờ Anh đưa Em đi coi chổ này .
- Có cần hỏi Chú Sáu không Anh ?
- Không đâu . Đất này của Anh mua , Chú Sáu là người trông coi có lương , cũng như được chia 20 % trăm lợi tức trong 5 năm đầu . Gia Đình Chú Sáu đông Con , thay vì cho con cá thì đưa cần câu , Chú quý Anh lắm , mỗi thứ chủng loại một ít , cây trái , địa sản địa tiêu , ngắn nuôi dài , đang ký khai phá , hôm nay Chủ Nhật nghỉ , ngày mai cũng đông người làm .
- Vậy là các thứ rau trái Anh mang cho Em là từ ở đây , hèn chi tươi ngon .
- Chứ còn gì nữa , Anh thiệt tình vậy đó , đem cho người yêu những gì mình có .
Đi dọc bờ sông , Lan Thu chợt kêu .
- Khu này đẹp quá , có con suối nước trong vắt , hình như giống con suối nơi nhà Em thuở trước .
Cùng ngồi dưới mái tranh còn thơm mùa rạ mới lợp .
- Nơi này mới làm , con suối chưa Ai xuống tắm , gặp Em nên Anh có ý dành cho Em như ân tình gởi trao . Chiều nếu thích thì Em tắm được .
- Không ngờ Anh giàu quá , người giàu vào nước Thiên Đàng khó hơn con Lạc Đà chui qua lổ kim , Anh không sợ à ?
Chàng nhìn Lan Thu phát cười , giờ này nói lời Chúa .
- Lời Chúa là chân lý , nhưng phải hiểu bối cảnh khi Chúa nói : Buổi chiều khi Chúa ngồi trên ngọn đồi , trước một cửa thành người Do Thái , thành Do Thái có 2 cổng , cổng lớn và cổng nhỏ người ta gọi lổ kim .Thời người lái buôn vận chuyển hàng bằng Lạc Đà . Tới năm giờ thì cổng lớn đóng , đoàn Lạc Dà vào thành bằng cổng nhỏ , những con Lạc Đà ít hàng hoá trên lưng thì vẫn thong thả đi qua , phần những con mà nhiều hàng thì bị ngáng vướng , trở xuôi quay ngược đều khó , người chủ biết phải bỏ chia bớt hàng cho những con Lạc Đà khác mới qua được .Nên ý Chúa dạy người giàu phải chia sẻ của cải mình tích cóp , sống đời bác ái , mới vào được nước trời . Chứ Lạc Đà nào chui lọt qua lổ kim .Mà Anh có giàu đâu !
- Thì cứ cho là giàu mà còn giỏi nữa .
Hình như có ý tự hào về sự khẳng định của mình , Lan Thu nhìn Chàng tủm tim cười , má tươi hồng .
Khi yêu được có những giờ phút ngồi bên nhau , êm đềm , nghe nhau nói ,
giải toả nổi niềm , Chàng và Lan Thu đang thấy lòng ngập tràn nổi vui
hạnh phúc , nắng dần dịu mát , gió cũng ngừng thổi , suối nước trong ,
mơ màng phẳng lặng .
- Đã hiểu lòng nhau nên từ đây mình tự nhiên ,
xưng hô thân mật không chấp nhất vi phạm nữa , vì Anh và Em sẻ chìu ý
nhau , Lan Thu chịu không ?
Nụ cười bẻn lẻn , mắc cở .
- Chị muốn hỏi , tự nhiên sao hôm nay Em lại cầu hôn .
- Cũng có sự suy nghĩ : Gặp lại Chị sau 7 năm xa nhau , và lại xa nhau 7
năm , nhà Chị ở nhờ người ta sắp bán , nếu Chị bỏ đi không từ giả ,
chắc gì gặp lại nên Em không chần chờ nữa .
- Chị cứ hồi hộp phập
phồng , nhưng thật muốn mọi sự làm Em vui , mà còn chuyện này , Chị hơi
áy náy , bổn phận của Người Vợ là sinh Con cho Chồng , do lớn tuổi nên
Chị sợ khó , nếu được Chị nghĩ mình sống thử như Vợ chồng , khi có thai
thì đám cưới , còn không thì đành chia tay , Chị không muốn Em vì Chị mà
ép mình hy sinh , có nhũng ngày tháng dài không hài lòng , vừa ý , bỏ
thì thương mà vương thì tội .
Đúng là không còn tuổi thơ ngây , lo lắng vẩn vơ .
- Chuyện như vậy cũng nghĩ tơi , Anh và Em yêu nhau , trở thành Vợ
Chồng do ơn Chúa tác thành , Chúng Ta sẻ được chúc phúc qua Bí Tích hôn
phối , Con cái có hay không cũng vẫn vâng theo Thánh ý Chúa , hồng ân
Chúa ban , Vợ Chồng vui buồn nên chấp nhận , đồng cam công khổ , chuyện
sống thử không thể được !
Lan Thu ngớ ngẩn , nủng nịu .
- Vậy mà nói , lấy Em làm Vợ , sẻ chìu ý Em .
- Đúng . Nhưng khi thành Vợ đã , giờ chưa phải không ? Anh đàn ông nên
giữ tư thế của mình , đang chờ Em trả lời đồng ý , hay chờ gạo thổi
thành cơm mới chịu .
Nhẹ tiếng vui thoải mái .
- Cũng được mà . Bây Giờ Em thay đồ tắm , Anh lớn rồi phải giữ ý , không được nhìn đấy .
Không khi này thì lúc khác , dặn hơi thừa , Chàng ngắm Lan Thu da trắng ngần khêu gợi , dưới làn nước , tay vẩy , miệng kêu .
- Còn ngồi đó mà ngắm , xuống tắm chung với Em cho vui .
Vòng tay xiết chặt thân hình người yêu , Chàng thấy ánh mắt Lan Thu long lanh , đắm đuối .
- Nhận Em làm Vợ Anh nhé .
- Cám ơn Chúa , giữa đất trời Chúng Ta nguyện có nhau một đời , thương yêu nâng đở .
Nụ hôn nhiệt tình nồng nàn , ngọt ngào mối lương duyên , trời chiều , nắng hoàng hôn sáng hồng tươi vui .
No comments:
Post a Comment