Mẹ đi rồi! hoa hồng giờ hóa trắng.
Nụ cười con không bình lặng như xưa.
Mẹ đi rồi yên vắng giấc ngủ trưa.
Con cảm nhận gió đưa hương của Mẹ.
Còn đâu nữa lời khuyên răn nhỏ nhẹ.
Mẹ dạy con từ bé đến lớn khôn.
Con khắc ghi lưu giữ ở tâm hồn.
Làm chân lý trong bôn ba cuộc sống.
Mẹ đi rồi! con nhủ mình thận trọng.
Bởi trên đời mơ mộng chẳng còn vui.
Nếu mai đây con bị sóng dập vùi.
Con chẳng thể ngậm ngùi về bên Mẹ.
Thôi đành vậy... hãy yên lòng Mẹ nhé!
Con bây giờ không nhỏ bé như xưa.
Giữa cuộc đời con chẳng muốn thắng thua.
Yên lặng sống cho vừa lòng của Mẹ.
Lucia Kim Nhung
18/03/17.
Mẹ dạy con từ bé đến lớn khôn.
Con khắc ghi lưu giữ ở tâm hồn.
Làm chân lý trong bôn ba cuộc sống.
Mẹ đi rồi! con nhủ mình thận trọng.
Bởi trên đời mơ mộng chẳng còn vui.
Nếu mai đây con bị sóng dập vùi.
Con chẳng thể ngậm ngùi về bên Mẹ.
Thôi đành vậy... hãy yên lòng Mẹ nhé!
Con bây giờ không nhỏ bé như xưa.
Giữa cuộc đời con chẳng muốn thắng thua.
Yên lặng sống cho vừa lòng của Mẹ.
Lucia Kim Nhung
18/03/17.
No comments:
Post a Comment