Wednesday, March 21, 2018
Phan Khôi: Hoa Lông Chông - Hồn Biển Vắng
Chiều nay ta về biển vắng em rồi
Thủy triều nước xuống xa bờ cát trắng
Cơn gió thoảng nghe gầm ghì biển sóng
Cỏ hoa Lông Chông gió thổi quay cuồng
Như đang đùa giỡn giữa chốn lạnh lùng
Đôi khi khựng lại nằm lăn trên cát
Khi biến mất phía chân trời heo hút
Như hồn ai nhờn nhợn tóc mây bay,
Cuộc đời lăn lộn gió thổi cuốn đi
Không ngần ngại trôi chìm vào biển cả
Theo con sóng vật vờ đời nghiệt ngả
Trôi dạt chân trời góc biển bơ vơ,
Để lòng thương nhớ biển hẹn chiều mơ
Khi còn bóng hoa nằm phơi trên cát
Cùng thưởng thức nắng vàng chiều hiu hắt
Giữa trời xanh bát ngát tận chân trời,
Rồi chiều dần tối loé ánh đèn khơi
Vầng trăng sáng tỏ sao trời lấp lánh
Dòng nước chập chờn lăn tăn biển sóng
Cô đơn mình ta rảo bước buồn lây,
Gợi niềm nhung nhớ thuở cuộc tình si
Đầy thơ mông ban đầu còn vương vấn
Nay cách biệt hai phương trời xa thẳm
Giờ tìm đâu hoa cỏ dại Lông Chông.
Phan Khôi
03/20/018
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment