Sunday, March 18, 2018

Van Mong Nguyen: Vui Khi Nhớ





Trời mấy bửa nay bổng trở lạnh . Tiết tháng 3 Bà già bán chăn , mấy ngày ấm áp , nghĩ tưởng hết Đông lạnh , đem chăn đi bán , phải chịu cảnh lạnh cóng . 
Một mình Ta thấy một mình .
Nhớ Người Ta bổng có tình thêm vui .
Đi lể về vào Shop cùng đi với Xoan và Kiều , cười nói thân thương , mua vỉ Sushi khoe .
- Trưa Chú ăn như thế này khỏi nấu . làm biếng quá .
Xoan cười dể thương .
- Như vậy mới nhớ Cô , mà Chú ăn như vậy đói đó .
- Chú sẻ mua thêm củ khoai nướng .
Bằng lòng là thảnh thơi , nhiều khi bưng chén cơm lên miệng cũng không được ăn , hiện tại hiểu nghĩa bây giờ .
Khi ngưng bắn có hiệu lực , đêm đó vị đang trực chiến ở La Vang , bên này sông Thạch Hản . Bên kia sông Thạch Hản , một trời đạn lửa , đan xen kín , dư đạn thật và như có chuẩn bị để bắn mừng , Lính Dù nhìn nhau dưới giao thông hào , cũng mong có Hoà Bình , vẫn không tin tưởng . Như ve sầu lôn xác , những Sư Đoàn 320 . 304 Điên Biên thành Quân Đội Mặt Trận Giải Phóng , cờ xanh trắng sao vàng ngênh ngang . Không tự biết : Canh bạc này là canh bạc máu , chén máu này là của Dân Ta , có biết bao người đòi bán với đòi mua . Bộ đòi kêu Lính Dù nói chuyện , hoà hợp hoà giải , để rồi Lính Dù xách thùng đạn canh rau má , bới cơm nấu bằng mủ sắt chưa kịp ăn , tiếng đạn rít kêu trên không bay tới , đủ thứ đạn 130 ly , 122 ly cả chùm , nổ ầm xèo , nhảy nhanh xuống giao thông hào , ngưng bắn da beo , thắng thua gì ở đây , gian manh , tàn nhẩn . 
Bây giờ nhiều đêm thức giấc .
Tự nhủ Mình cuộc sống thật nên vui .
Chẳng buồn vô lo chỉ nhớ .


No comments:

Post a Comment