Sài Gòn một buổi sáng cà fen
Bổng giật mình nghe tiếng rất quen
"Cá hấp...đi" rao quanh lối phố
Người đi bán tướng đẹp mi nhon,
Ta theo vội nhận ra người ấy
Đỏ mặt thẹn thùng bối rối lên,
Không ngờ giữa đất Sài Thành đấy
Gặp lại cô em tuổi lọ lem,
Từ đây đặt cái tên em “Cá Hấp"
Mỗi lúc vui buồn nhớ lại liền
Có khiếu làm ăn buôn bán giỏi
Ta vui gọi "cá hấp" thân quen.
Phan Khôi
11/24/016
Đỏ mặt thẹn thùng bối rối lên,
Không ngờ giữa đất Sài Thành đấy
Gặp lại cô em tuổi lọ lem,
Từ đây đặt cái tên em “Cá Hấp"
Mỗi lúc vui buồn nhớ lại liền
Có khiếu làm ăn buôn bán giỏi
Ta vui gọi "cá hấp" thân quen.
Phan Khôi
11/24/016
No comments:
Post a Comment