Quê hương bến cũ bóng người đâu
Đường cái quan, nay thay đổi nhiều
Mòn lối em đi trời nắng hắt
Để ta râm bóng hẹn tìm nhau,
Đã nay vướng lấm bụi thời gian
Tìm thấy trên Face nét dáng quen
Nhớ lắm một thời hoa áo trắng
Thẹn thùng duyên dáng ngẩn ngơ hồn,
Ai đem nhung nhớ mãi rồi thương
Quyến rũ theo từng bước lối mòn
Đến cả đường đi hoang cỏ dại
Sao đành quên được bóng thân quen,
Hồn nhiên ánh mắt nụ cười tươi
Gởi gấm cõi lòng nhung nhớ hoài
Dẫu tháng năm hoa tàn sắc úa
Cảnh xưa người đó vẫn còn đây,
Đem nhung nhớ dĩ vãng vào đời
Kỷ niệm quê hương xưa một thời
Gợi lại trong ta đầy cảm xúc
Tình như hồi lại dáng xưa cười.
Phan Khôi
05/09/018
Tìm thấy trên Face nét dáng quen
Nhớ lắm một thời hoa áo trắng
Thẹn thùng duyên dáng ngẩn ngơ hồn,
Ai đem nhung nhớ mãi rồi thương
Quyến rũ theo từng bước lối mòn
Đến cả đường đi hoang cỏ dại
Sao đành quên được bóng thân quen,
Hồn nhiên ánh mắt nụ cười tươi
Gởi gấm cõi lòng nhung nhớ hoài
Dẫu tháng năm hoa tàn sắc úa
Cảnh xưa người đó vẫn còn đây,
Đem nhung nhớ dĩ vãng vào đời
Kỷ niệm quê hương xưa một thời
Gợi lại trong ta đầy cảm xúc
Tình như hồi lại dáng xưa cười.
Phan Khôi
05/09/018
No comments:
Post a Comment