Van Mong Nguyen
Mỗi ngày nhớ Bà Con , ngồi cười kể Chuyện sáng sớm , nhìn trời thấy
lòng chơi vơi , bồi hồi nhớ thời tuổi trẻ . Cứ sáng uống cà phê , ăn
khúc bính mì , ném chó chạy cong đuôi . Tập họp , đoàn khoá sinh chân
cứng , đá mềm qua khu học nhảy dù . Sau hơn một tuần học cơ bản kỷ thuật
, thì đâu tiên sẻ nhảy chuồng cu . Khi còn ở nhà , đọc sách cũng sợ hải
. Chuồng cu , như chuồng chim bồ câu , to có thể chứa khoảng 10 người
lính , cao 11m , một cửa để nhảy , thay vì trấn an , huấn luyên viên
trưởng toán chỉ đống dây cáp mới tinh , loại cáp khi nhảy từ chuồng cu
ra , sẻ là dây giăng ngang chay tới điểm ngừng .
- Các Anh coi , cứ
10 năm thì sẻ thay dây cáp , hơn 10 năm rồi và đã có dây cáp mới mà
chưa thay , khi nhảy có thể dây cáp đứt , đứt cáp thì chưa Ai sống được
bao giờ .
Mặt thằng lính nào khi nghe cũng biến sắc , lính thì cao
đứng trước thấp đứng sau , Tôi sau một thằng , Nó đẹp trai , mạnh mẻ ,
như tài tử xi nê . Huấn luyên viên phụ trách toán với Tôi thành quen ,
Bố thằng Dũng con O Gòn , nên thân tình . Lấy thế xong , thằng Thuận mặt
trở sắc xanh xanh , hai tay vịn cột cửa chuồng cu , chuẩn bị , tiếng hô
"" Gô " , thay vì nhảy Nó ngồi bệt xuống , lấp bấp không thành tiếng ,
tay ôm cột miệng xin .
- Em không muốn nhảy Trung sỉ ơi .
Kinh nghiệm nhiều , huấn luyện viên dổ , nhỏ nhẹ .
- Vậy Em đứng lên lấy thế cũng được .
Bán tín bán nghi , một lúc bình tỉnh lại , Nó đứng lên , vừa lấy thế ,
quay lại , bị đạp quơ tay quơ chân bay ra khỏi chuồng cu . Vậy mà sau đó
về trại nổ như bắp rang . Tới Tôi Huấn luyện viên nhắn nhủ .
- Anh Em trên này tự nhảy , muốn thành Nhảy Dù không nhảy chuồng cu đâu được , phải không ?
Từ dưới nhìn lên quan sát hô " Gô " Tôi nhảy , đếm 331. 332 . 333 khám
dù , vậy là thoát , bị choáng độ cao , đất dâng lên chóng mặt . tim đập
mạnh , nghĩ nhảy nếu dây cáp đứt là ăn năn tội chẳng kịp , nhưng thế
phải nhảy , biết sao , Tôi nhảy ào , chạy tới điểm , tháo Dù giả xong ,
tới trình diện . Ông Phúc chẳng thấy cười .
- Mày nhảy được , chỉ có đều mắt nhắm , lên nhảy lại coi .
Nạn tai đất động Ông này , có dịp về tới mách O Gòn bây giờ , leo lên lại , nhảy nữa , vẫn câu nói củ .
- Mắt cứ nhắm . hay nhỉ !
Không lẻ Tôi nói : tự nhiên vậy , chứ đâu muốn , chắc tại thấy đất dâng
lên vùn vụt , kỳ bắn tác xạ ở quân trường , Thường Vụ Đại Dội cầm hồ
sơ nhăn nhó .
- Mẹ 37 [ danh số của Tôi ] Mày với thằng 127 [ Thằng
Ngọc ] bắn không vào bia viên nào là sao ? Chỉ có thằng 94 [ Thằng Luật ]
Mày biết không . 200 viên đạn , Nó bắn trúng bia 198 viên đó mày .
Tưởng sao , Tôi khi bắn toàn nhắm mắt , liếc nhìn bản kết quả , Tôi cải .
- Thường Vụ nói như thế nào , bản ghi 120 viên , dư điểm đậu mà , hay để bắn lại .
Hiền từ lắc đầu nhìn .
- Tao nói thằng cầm bia thọc lổ đó Mày .
Tôi vuốt theo cho vui chuyện .
- Ba thằng có một thằng bắn giỏi là được rồi Thường Vụ .
Ba thằng Ba Làng chửng chạc trong lối sống , thương nhau , thấy 1 là
có 3 , tiền bạc cũng thong thả , đồ ăn nhà gởi , và mua Câu Lạc Bộ nên
thoải mái .
Cũng qua được chuồng cu , nổi khiếp tiêu tan , tới tá
hoả trăng sao : Tập nhảy dù không định hướng , nhỏ thường coi lính
Trường Hạ Sỉ Quan nhảy dây tử thần sau Núi Một , từ tên cao tít , ôm ống
luồn chạy nhanh , tới hồ nước , thấy phất cờ buông tay phục lắm , tập
nhảy dù không định hướng gần giống như vậy , thay vì hổ nước là bải cát
xây nhà . Giữ ống xong , một thằng sẻ quay tròn mình và buông tay , vụt
nhanh , thấy phất cờ thả tay , rơi xuống , tù mù , sao nhấp nháy ,
không thả tay là va vào trụ cọc còn thảm thương , xe cấp cứu chẳng cần
tới , bệnh viên Đổ Vinh kế bên . Đài 12 thước thì cứ ngồi , lên xuống
vui vẻ , học lên máy bay , với dù trên lưng . hát hò lấy tinh thần .
Huấn luyên viên lại doạ .
- Báo cho các Anh biết : Cứ 10 ngàn cái dù
sẻ có 1 cái không bung , tới bây giờ cũng hơn 10 ngàn cái , mà chưa có
cái nào không bung , có thể khi các Anh nhảy sẻ có cái không bung .
Sau 4 sô nhảy , trên không nhìn ngắm mây vờn bay . Nhảy Dù : Cố gắng . Và thẩn thờ cũng : Cố gắng .
No comments:
Post a Comment