Van Mong Nguyen
Bổng
nhiên nhớ quá Cậu Em Cái Bang , chưa lần gặp mặt mà tình thật thân ,
mỗi sáng trước giờ đi làm , đứng trước bức tranh gia đình Thánh Gia
xin ơn bình an cho Nó . Giữ gìn sức khoẻ và bình tâm , đã sống làm
người thì chấp nhận hiện tại , có nguy hiểm thì bằng đức tin mạnh mẻ ,
xin ơn giữ gìn của Chúa và Mẹ Maria . Thánh Cả Giuse , câu chuyện được
viết tặng Cái Bang , mong đọc được để hiểu , bình an trở về là chuyện bình thường .
... Sau một đêm mệt nhọc , mơ màng mở mắt , có ánh nắng yếu nhạt , mặt
trời lên sau đêm đen ma quái , mưa gì ngày mưa tối mưa , thức vật vờ ,
hoả châu như ánh ma trơi , thỉnh thoảng quăng trái lưu đạn M. 67 nổ ,
chờ đợi , nếu có phản ứng là trận đánh bắt đầu , những người Lính Dù
Miền Nam , chẳng thằng nào có ý nghĩ là mình đang giết người , giữ Quê
Hương phải chiến đấu , sống dưới hầm chử A , nước ngập tới ngực , chân
sưng phồng đau buốt , cố mà chịu .
Từ miệng hầm bên kia thằng Thài lồm cồm qua .
- Hôm nay có chút nắng , mình nấu cà phê uống , rồi tát nước hầm cho ráo Anh hả ?
Cứ cách 50m là có một hầm , hai thằng linh Dù trấn thủ , ngày chịu trận
, tối căng mắt sẵn sàng , bất di chuyển , thấy bóng người là bắn , ăn
gạo sấy , tiếp tế có Anh Em phía sau lo . Rút ca sắt dưới đít bình đông ,
đổ nước lưng chừng , bẻ cục thuốc mìn , kê tạm nấu sôi , bỏ cà phê
vào vợt vải nhúng xuống , hai thằng uống mừng ngày có nắng . Tát cạn
nước xong Tôi nói .
- Bây giờ Anh nhảy khỏi hầm , nằm trên đất và cởi đôi giày , coi chân như thế nào , chứ đau lắm .
- Em cũng lên với Anh .
Tháo lấy lưởi lê trên đầu khẩu súng M.16 cầm tay , báo hiệu cho thằng
Năm ở hầm gần cạnh , chống hai tay làm đã nhảy thật nhanh , lăn vội mấy
vòng , nằm yên nhìn trời , Thằng Thái cũng nhảy theo . Có vẻ yên , ngồi
dậy , cắt chiếc giày bố ướt nhẹp , chân sưng to bợn chợn , xanh màu
mọng mủ . Cả thảng ngâm trong nước bùn mà . Nghe tiếng đạn đề pa , tiếng
thằng Năm la to .
- Có pháo kích , về hầm nhanh lên .
Đau quá
và cũng biết không kịp , nằm nghĩ mông lung , những trái đạn 82 ly bay
tới đồi nổ ầm , Thằng Thái nắm chặt tay Tôi mặt tái ngắt , trạng thái
thất thần khi một trái đạn lọt trúng ngay hầm của Hai thằng , nổ hất
đất bùn lên .
- Em mà không lên với Anh giờ chắc tiêu .
Chúa
thương phù hộ ,nơi chiến trường thì đạn tránh người , Cái Bang phải
thật bình tỉnh và cậy trông nhé . Ngày nào Anh Ba Phải về nhà gặp sẻ
nâng ly cùng nhau : Dặn trước Anh trả tiền đấy , kiểu Việt Nam .
No comments:
Post a Comment