Sunday, November 27, 2016

Van Mong Nguyen: Vẫn Có Khi Là Duyên

Van Mong Nguyen
















Cuối trăng nên ghe chạy suốt đêm không gặp bầy cá cơm nào , về sớm ghe sạch .Phương thư thả tỉa những trái Nho bị đẹt , cả Làng mấy năm nay rộ lên trồng Nho , nhìn giàn Nho giờ đang mùa , đã có một số chùm chín bói , cũng vui .Có Hai Chị Em , Bà Chị theo Chồng đi vượt biên , ở Mỷ , thương thằng Em một mình , gởi tiền hối mua ghe , nhắm Hòn Đụn mà bủa lưới .Thì mua ghe , chiếc ghe 2 lốc 8 mã lực , kiểu mới Thái Lan vững chải .Đầu tiên cũng lưới Cảng , đúng là gặp thời , lưới đánh xuống , kéo lên cá Thu đóng trắng bụng , nghề mành xúc cá cơm phát triển , có tiền cũng làm .Tháng vài lần ghe chổng đít chở cá là tiền vô .Từ một người lính tác chiến trở về , Phương sống đời trai độc thân tốt tính , có Dì Bảy quản lý trong ngoài , ghe vào có cá Vợ Thằng Tâm , tài công lo bán .Với 6 người đi Bạn nên thường Phương chỉ đi theo cho có mặt chủ .Quen nên Phương không nghĩ tới có Vợ , hay bồ bịch vì mỗi lần thấy Cô gái nào dể thương , hơi nảy sinh cảm tình là nghe như tiếng Nhã kêu thất thanh ngày chia tay ở Bên Đá : [ Anh ơi ! Đừng bỏ Em ] . Mong cho ngày tháng bằng yên .
- Cha ông Chủ , nhà giàu mà cũng siêng dử Ta . Vừa thôi , tiền để đâu cho hết .
Tiếng Cô Bạn thân từ thời chạy nhảy tắm mưa .
- Chào Thu , lâu lắm mới gặp .
Hơi ngạc nhiên , khi đứng sau Thu là Yến , cô gái làm ở cửa hàng cho thuê sách nhà nước , cứ mỗi lần Phương bước vào là dù có đang cười nói với Bạn cũng sầm mặt xuống , hứ , quay hướng khác , thái độ khó thật chịu , cũng lạ nhỉ , Mình chỉ thuê sách đọc thôi mà , thì cứ tự nhiên , đời vẫn có người thương ,người ghét , hôm nay sao lại tới nhà !
- Hân hạnh gặp Yến , mời Thu và Cô vào nhà .
Thu giả lả cười .
- Hai người quen nhau à .Vậy thì khỏi mắc công giới thiệu nhé .
- Cũng biết , quen thì không dám , mỗi lân thuê sách đều gặp .
Ngồi trong phòng khách Thu nói .
- Yến là Bạn thân thời học Đăng Khoa , có chuyện muốn giờ Phương giúp , nhất định không từ chối đó nha .
Nhìn Yến với ánh mắt hờ hửng , lạnh lùng , cô vốn khó và kiêu hảnh ,Cũng có chuyện để phải nhờ người khác sao ! 
- Thôi Thu về trước , Cho xin chùm Nho , nhớ cố gắng giúp Yến nhé , không thì giận đấy , Mình về trước .
Ngồi đối diện , Cô gái có vẻ mất tự tin , phân vân , lúng túng , rồi ngập ngừng .
- Như thế này , Ba Yến là Sỉ Quan chế độ củ , đả bị tập trung cải tạo hơn 3 năm nay , giờ Nhà Nước cho thăm nuôi , chắc Anh cũng biết hoàn cảnh thân nhân của người chế độ củ , đuổi khỏi khu gia binh , không còn lương , Mẹ Yến buôn thúng bán bưng , còn với lương công nhân hợp đồng như Yến thì làm sao có tiền , vô vọng và thương Mẹ , ao ước muốn gặp Cha . Yến có tâm sự với Chị Thu và Chị nói , Anh có thể giúp cho mượn tiền vì rất thân với chị .Hôm nay Yến cũng xin lỗi về thái độ của những lần gặp vừa qua .
Hiểu rồi , nhớ Mình cũng là lính , mất nước đau lòng , giờ những cấp trên của Mình đang bị đoạ đày , chín bỏ làm mười vậy .
- Yến cần mượn nhiều không ?
- Chỉ ước lượng khoảng 5,000 đồng , như mua đồ tiếp tế và chi phí đi đường tới trại ngoài Bắc .Yến cũng nói trước là Anh cho mượn thì khi nào có Yến mới trả được , mà Yến không biết khi nào Mình có .
Hay nhỉ , nhưng thôi , với số tiền đó cũng không lớn đối với Mình hiện nay , chỉ không được sự nhiệt tình với một người đã từng ghét mình , như thế nào cũng được .
- Anh bằng lòng giúp cho mượn , vì cũng từng là Lính như Ba Yến , tiền có sẳn , nhưng sẽ có điều kiện . Nếu Yến vì Ba Mẹ thì chấp nhận và sẽ nhận tiền liền , Mình ra biển cho thư thả , tạo sự thân tình một chút rồi Phương cho biết điều kiện như thế nào .
Đứng lên cùng sóng vai bên nhau , biển sáng trảng lặng đẹp , ánh nắng dịu ,mêng man , cảm khoái .
- Anh nói trước đây Anh cũng là lính ?
- Đúng .Lính Nhảy Dù , coi cái chết nhẹ tựa lông hồng nữa kìa , mà sao mỗi lần gặp là Yến sầm mặt , bộ Phương đáng ghét , xấu trai lắm hả ?
- Không phải đâu Anh .Ba Yến đang cải tạo , đời sống gia đình khó khăn , tiền lương ít ỏi , mà thấy Anh cứ phí phạm , thuê một lần 5 hay 6 cuốn sách một ngày , làm sao đọc hết , nên tự nhiên như vậy .
Chỉ chiếc ghe đang đậu nơi vập sóng .
- Yến thấy , đây là ghe nhà , kể cả Phương nữa thành 7 người , mỗi chiều từ 2 giờ sẽ chạy tìm cá cơm nổi .Trừ người cầm lái , còn tất cả ngồi không , nên Phương thuê đủ loại sách cho Họ đọc .Nhiều khi có tính cách giải trí và học hỏi .Với mức thu nhập bây giờ thì không phí phạm đâu ...
- Dạ .Yến hiểu rồi .
- Vậy Mình vào nhà , chỉ cần Yến chịu những điều kiện thì sẽ có tiền ,Cũng báo trước có thể hơi xúc phạm .
Chỉ sẽ như những chuyện thường tình ....
.... Còn tiếp .Mời Bà con đọc .Chúc tất cả vui vẻ ngày thứ 7 .

















Ngồi đối diện với Cô Gái nơi bộ Sopha , Chàng quan sát , cũng đẹp đấy chứ , ánh mắt trong sáng , da trắng hồng , mặt thanh tú , mái tóc thề châm vai mượt mà . Biết Chàng đang nhìn , Yển ửng hồng đôi má .Dì Bảy mang đĩa trái cây lên , cười vui .
- Trái cây vườn nhà mời Cô .
- Dạ .Cám ơn Dì .

Thần thái của Cô gái giờ có phần quân bình và thoải mái .

- Anh lớn tuổi hơn nên xưng Anh cho tự nhiên , Cô Yến nghĩ sao ?
- Vâng .Em cũng muốn như vậy .
Với sự điềm đạm , Chàng hỏi thân tình .
- Thường Yến làm Nhà sách thì nghỉ ngày nào ?
- Em con Sỉ Quan cải tạo nên chỉ làm hợp đồng , tuần nghỉ 2 ngày , thứ 7 và chủ nhật , thỉnh thoảng cũng có khi nghỉ bất chừng .
- Bây giờ Anh nói về những điều kiện của Mình , bằng lòng hay không Anh không ép , Yến hiểu cho.
- Dạ .Em nghe Anh .
Những ý nghĩ vừa nảy sinh .
- Trong mỗi một tháng Yến phải dành cho Anh 5 ngày trong những ngày nghỉ của Yến .Những ngày đó thuộc về của Anh . Nói đi ăn sáng thì Yến phải đi .Từ 7 giờ sáng tới 10 giờ tối , đi chơi , đi coi phim v.v .Và bắt buộc nhiệt tình vui vẻ .Còn chuyện này , khi nghe có thể Yến khinh thường Anh , nhưng không ai biết mình bằng mình , cũng như Anh không muốn bị tát vào mặt , đau chịu không nổi .Anh là con trai , bên cạnh người con gái đẹp đôi khi có hành động nham nhở , sàm sở thì Yến chấp nhận tới mức 90 % .Phần còn lại tuỳ Yến , có khi Anh buộc Yến thân thể không mảnh vải che để nhìn cũng phải vui chịu , Anh trời ơi vậy đó .
Lời vừa dứt Chàng nhìn thấy ánh mắt cô gái sáng bừng .
- Em bằng lòng theo ý Anh .
Thở phào nhẹ nhỏm , có phần cảm đông , vì Cha Mẹ , Yến chịu mọi sự không cần đắn đo , tính toán thiệt hơn .
- Vậy để Anh vào lấy tiền đưa Em .
Lấy số tiền , đếm đủ , Chàng bỏ vào phong bì cầm ra .
- Yến nhận rồi đếm lại .
- Dạ .Được mà Anh .
- Không . Tính Anh như vậy .Yến đếm lại nhiều khi Anh lộn cũng có .
Để Yến ngồi đếm , Chàng xuống bếp dặn Dì Bảy làm cơm có Yến cùng ăn , hy vọng Chúng Ta trở nên thân tình .
- Bắt đầu khế ước thành lập , ngày hôm nay là ngày đầu tiên của tháng này , Yến ở lại ăn cơm rồi Anh đưa về .
Bửa cơm ngon , vì do Dì Bảy vốn giỏi nấu nướng , có mực dồn thịt chiên , mực ván xào su su , thịt heo kho đậu .Rộn ràng tiếng nói tiếng cười .
- Nhà có một số thuốc Tây do Bà Chị gởi về , mà không cần ,Anh nghĩ tiếp tế cho Bác trai đươc , cũng như có mấy thứ , Cá khô và tôm khô ,Yến mang về để Bác gái đở mua .
Trên chiếc Honda 67 Chàng đưa Yến về , gần qua nhà Thu .
- Yến có cần nói để Thu yên tâm không ?
- Dạ. Anh cho Yến gặp Chị Thu một chút .
Xe vào sân , có người có tiếng .
- Mới mà đã thân dử Ta , sao có giúp Yến không đấy ?
Chàng chỉ cười , Yến vui vẻ .
- Được rồi Thu .Cám ơn Thu nhiều .
- Vậy là tốt rồi , Yến nhớ coi chừng , Phương nổi tiếng ba trợn , lung tung lắm .
Chàng cười , đã được việc mà không cám ơn . đúng là ý trời ...



















Xe chạy trên cầu Xóm Bóng , buổi trưa gió nồm thổi từ biển vào thật mát , Chàng hỏi .
- Yền nhìn thấy Hòn Chử , có liên tưởng tới gì không ?
- Dạ. Yến nhớ hai câu thơ : Khi nào Hòn Chử bể tư .Nước sông Nha Trang cạn . Em mới từ duyên Anh .

- Vậy Yến có Người yêu chưa ?

- Dạ. Chưa Anh , xấu mà còn nghèo như Em ai mà yêu , còn Anh ?
- Anh hả ! Nhát lắm nên chẳng có quen Ai ,Chưa có cô nào chịu yêu hết nên đời tôi cô đơn .
- Chị Thu nói Anh ba trơn mà .Yến chẳng tin .
Tưởng gì , không tin thì thôi , xe vừa xuống hết con dốc đầu cầu , trong căn nhà bên đường một thằng bé chạy vội ra , thắng gấp , Yến dồn về phía trước .
- Xin lổi . Anh không cố ý .
Tiếng Cô gái cười khúc khít .
- Yến biết mà .Anh đừng có lo .
Qua cầu Hà Ra , gần vào Thành Phố .
- Anh đưa Yến tới nhà , nếu có Bác thì Anh chào rồi về , nhà Yến ở chổ nào ?
- Cứ chạy gần sân vận động ở bên trái , nhà của Bà Em nên củ lắm rồi .Bà Em mất cũng hơn năm . giờ chỉ có Mẹ .Em và đứa Em trai 15 tuổi .Anh đừng chê nha .
Chàng mỉn cười , chưa bao giờ chê Ai nghèo đâu , yên tâm .Đúng là nhà củ thật , nhìn sơ thấy ván vách ải , nóc bằng tôn lổ chổ ánh sáng .trong nhà ngoài cái bàn gổ cũng củ kỷ .
- Nhà ít có khách nên cũng không có gì , Anh uống nước gì để Yến đi mua ?
- Yến mệt không ?
- Dạ .Có làm gì đâu mà mệt . với lại bây giờ Yến rất vui , hy vọng kỳ này có người quan tâm .
- Thiệt nhé , Vậy thì đi ăn chè và coi đại nhạc hội với Anh .Lần này có cả ca sỉ Anh Khoa , giọng ấm hay lắm .
Vào quán chè trước chi nhánh sở điện lực , đủ loại chè ngon và mới có loại chè lạ .
- Yến ăn chè trứng bao giờ chưa ?
- Dạ chưa Anh .Mà trứng sao nấu chè được !
Hai chén chè được mang ra , nước vàng lợt hơi kẹo đặc , mấy hạt sen và nữa cái trứng luộc .Vừa ăn vừa nhìn nhau cười .Chắc nghĩ trứng và hạt sen bổ , nên thành chè .Cùng đứng trước rạp xi nê Nha Trang , sau mấy năm cũng có văn nghệ .Cứ Trường sơn đông Anh đi miết nghe phát lùng bùng , cũng đành thế thôi .
- Hình như khó mua vé lắm đó Anh , đông quá .
- Yến đừng lo , Anh có người quen thầu vé , Vợ thằng bạn ngày trước cùng đơn vị .
Được một lúc thì nghe tiếng cười chào .
- Anh Phương .Bửa nay đi với Bạn gái đẹp quá nhỉ .
- Chào Hiền .Khoẻ chứ ? Giúp Anh 2 vé thượng hạng nhé .Thằng Thìn như thế nào ?
- Lâu không thấy Anh Phương tới , Ảnh cứ nhắc .
- Nói với Thìn bửa nào Anh tới thăm .Vào được rồi Yến .
Trên đường về , ngồi sau xe , Yến nhỏ nhẹ .
- Chỉ có hồi sáng tới giờ mà Em thấy Mình nghĩ sai nhiều chuyện : Khi cùng Chị Thu gặp Anh , Em không hy vọng Anh sẽ giúp , và Anh nói Mình sàm sở , nên trong rạp Em cũng hồi hộp , đâu ngờ Anh ngồi như phổng .Anh thật tốt , Em vui nhiều .Cám ơn Anh .Em mong Anh đừng ghét Em nha .
Từ giả nhau trong nụ cười , Chúng ta sẽ gặp lại .

















Thơi gian trôi qua cũng nhanh , mới mà đã hơn mấy tháng .Chàng và Yến sau nhiều lần đi chơi với nhau , nơi này chổ nọ nên thành tự nhiên thân tình .Mỗi lần Chàng tới thuê sách là Yến hớn hở tươi cười , chạy ra đón .
- Anh đưa sách trả cho Em , mới có sách mới hay lắm , Anh đọc thử ! Sách dịch của Pháp .

Nhìn tựa giật minh , của Đại văn hào Victo hugo . Truyện Nhà Thờ Đức Bà Paris , cở mình đọc gì nổi , thôi cũng chịu vậy , không lại làm Người Ta áy náy .Thường cứ xong chuyện là Chàng mời Yến ra trước Nhà Sách cho thuê ăn chè .

- Má Em nói : Muốn mời Anh tới nhà ăn bửa cơm đạm bạc ,để cám ơn đã giúp cho chuyến đi gặp Ba Em .
- Được .Thương Em tam tứ núi cũng tréo .Thất bát sông cũng lội thập vạn đèo cũng qua .Bửa nào thì tuỳ Má Em , Anh tới .
Cơm gia dình ấm áp tiếng cười , nhìn ánh mắt Chàng hiểu Mẹ Yến cũng thích Mình , thân càng thêm thân .Ngày nghỉ Yến hay tới nhà chơi , ra biển hóng mát .
- Ở đây nhìn thấy đẹp quá Anh hả ? .Xa có hòn giống như chiếc nón , con gần kia là hòn gì đó Anh ?
Theo hướng tay chỉ của Yến trả lời .
- Hòn Mác , như bình phong che chở cho Làng Anh đấy .Phía trong là núi Cô tiên .Có câu : Anh đứng ngàn năm thao diển nghĩ .Em nằm soả tóc đợi chờ Anh .Giờ Anh bị phá mất , chỉ cỏn mình Em .Và Làng Anh được thế . Trên sơn dưới thuỷ nên đời sống rất thịnh vượng .Anh yêu nơi này .
Một lần khi Yến tới , Chàng tặng bộ đồ mới .
- Em vào phòng thay bây giờ nhé .
Thay xong Yến hơi đỏ mặt hỏi .
- Sao Anh biết kích thước Người Em .
Cười nói sao được , thì nhờ thằng Em lấy bộ đồ của cô nàng đưa tiêm may như vậy . Yến âu yếm .
- Một tháng Anh có 5 ngày theo ý Anh , vậy cho Em một ngày theo ý Em nhé .Em muốn Anh đưa Em ra Hòn Mác chơi một lần .
Mượn chiếc ghe nhỏ , chuẩn bị các thứ cần , nước ngọt Chiếc ghe chở Hai người tấp lên bải cát vàng mịn của Hòn Mác . nắng sáng nước biển ấm .Yến thay đồ xuống tắm .
- Bộ mắc cở sao , mà không mặc áo tắm .
- Dạ .Thì đây là áo tắm 1 mảnh đó Anh .
Chàng thấy thân hình Yến thon gọn , đẹp đấy chứ !
- Cái gì ! Anh lại tưởng 1 mảnh là che trên hở dưới , che dưới hở trên chứ ! Hoá ra kín hơn 2 mảnh .
- Yến bật cười dòn dả .
- Thiệt Anh đúng là xã xệ .
Vậy thì Anh sẽ làm cho Em trở thành như ý Xã Xệ nhé .Chàng đi tới chổ Yến đứng .
- Em cứ đứng yên .
Chàng kéo phía trên áo tắm xuống dưới bụng .Yến ngượng .
- Giờ Anh nghĩ đúng chưa .1 mảnh che dưới hở trên phải không ?
- Ôm Em đi Anh .Em yêu Anh .
Tiếng nói nhẹ , nồng nàn ,sóng biển vổ như hoà vui theo .Chàng hôn đôi môi đang đợi chờ . tình yêu ngọt ngào .Nắng thật ấm .

Van Mong Nguyen: Giờ Chia Tay


Van Mong Nguyen

Tất cả trên mặt với nụ cười , giờ chia tay , tiếng cười nói chúc nhau vui khoẻ , hẹn có cơ hội sẽ gặp nhau .Trai đẹp gái xinh .Tôi đứng lặng lẻ nhìn , mong Các Em thích ứng được nơi đây .Không cố gắng sẽ khó vượt qua ở thời gian đầu .Một cô bé tới bên .
- Chú có về qua ga cho Con đi với .
Bé Dung , có mặt từ sớm để tập vủ , dể thương miệng bẻn lẻn với nụ cười , từ đây ra ga đi bộ xa .
- Chú không ngang ga , nhưng sẽ đưa Con đi .
- Để Con kêu đứa bạn nữa , tụi con ở chung .
Dung chạy tìm , một lúc sau cùng Bé Thảo tới ,Cô bé hướng dẩn tập vủ và đọc bài đọc 2 , nhanh nhẹn và dể thương .Xe nhắm hướng ga Miyazaki , đường chiều xe đông , một đoàn xe đạp qua , Cậu Huy cười nói .
- Nhiều khi xe hơi chậm hơn xe đạp .
Ở đời mà , lúc này lúc kia chứ .
- Thường mấy đứa đi lể bằng xe điện .Tôi hỏi .
- Dạ. Tụi Cháu đi xe đạp , đạp vút thì hết 40 phút , bửa nay phải tới sớm tập vủ nên tụi con đi xe điện tối hôm qua , ngủ ở nhà bạn gần nhà thờ để sáng tới sớm .Từ ga đi bộ đau cả chân .
- Hai đứa đi xe đạp vậy có nhớ đường về nhà không ?
- Nhớ chứ Chú , tuần nào Tụi Con cũng đi lể , và ở lại chơi tới chiều ,tập hát chung với người Nhật nữa .
Tôi nghĩ trong đầu , hai đứa xe đạp 40 phút , xe hơi giỏi lắm 15 phút , vậy thì đưa về được , đâu cần ra ga đi xe điện .
- Nếu Hai đứa đồng ý thì Chú đưa về nhà .Đi xe điện chi .
- Dạ .Cám ơn Chú .
Tôi dặn hờ .
- Chạy thẳng thì không nói , nhưng khi cần rẻ trái phải , phải cho chú biết trước , vào đường mới rẻ được , nhưng nếu lở trớn quay lại cũng không sao nhé .
Xe chạy , người nói , thật vui .
- Chú cứ chạy thẳng , qua cầu thì tới chổ tụi con ở .
Qua cầu và mấy ngã tư , vẫn cứ chú chạy thẳng , gần tới , Tôi nghĩ xa quá , kiểu này gặp Tôi thì chắc xin phép Đức Cha cho 1 năm đi lể 1 lần , tiếng Bé Thảo nhí nhảnh .
- Tới chổ cua quẹo trái , quẹo phải là tới .
Xe vẫn tiếp tục chạy thẳng sau khi quẹo , gần tới .và tới .
Thương quá sức , xa thật mà lại bằng xe đạp , lên nhà , Bé Thảo nói nhanh và làm cũng nhanh .
- Tụi Cháu đãi hai Chú ăn mì ,
Múc mì ra với lệnh : Hai Chú không được ăn trước , phải chờ Cháu .

Những thầy cô của giáo xứ Thanh Hải, Phan Thiết

Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy. 
--------------------------------------------------------
Nhân ngày nhà giáo sắp đến, tôi ghi lại danh sách quý thầy cô của làng mình. Có thể là không đầy đủ và có sự sai lầm. Rất mong anh chị em tiếp tục bổ túc giùm. Chân thành cám ơn.
Nguồn ảnh: Anh Van Trong Nguyen
Thầy: 
Đạm
Hiệp (Ngoại Hải)
Liên (dạy lớp Đức Cha Linh, lớp thầy Nên)
Liên (Sầm Sơn)
Miêng (Sung Thượng)
Nên (Sung Mãn)
Pháp (Sung Thượng)
Phú (Sung Thượng)
Tăng (Ngoại Hải)
Tạo (Như Xuân)
Thành (Sung Thượng)
Thảo (Sung Mãn)
Thọ (Sung Mãn)
Thơ 
Vân (Sầm Sơn)
Vinh (Ngoại Hải)
Cô: 
Ái (Sầm Sơn)
Dâng (Sung Mãn)
Dung (Sung Thượng)
Hạnh (cháu ngoại ông Đoàn)
Hạnh (Sung Thượng)
Huệ (Ngoại Hải)
Lý (Ngọai Hải)
Mận (Sung Thượng)
Mùi (Sung Mãn)
Nhan (Ngoại Hải)
Phúc (?)
Phúc (Sung Mãn)
Phúc (Sung Thượng)
Sen (Sung Mãn)
Thơm (?)
Tin (Sung Mãn)
Trúc (Liễu)
Tuân (Sung Thượng)
Yêu (Sung Mãn)
Sau năm 1975, những cô sau đây đã đã đi học Sư Phạm Mẫu Giáo trong Hàm Tân, một khóa đào tạo là 2 năm.
Khóa 1/76, cô 
Hòa (Sung Thượng)
Hồng (An Bình)
Nguyện (Đông Xuyên
Khóa 2/77, cô
Huệ (Sung Mãn)
Ngân (Sung Mãn)
Tâm (Ngoại Hảỉ
Khóa 4/79, cô
Cậy (Ngoại Hải)
Mai (Ngoại Hải)
Nhung (Ngoại Hải)
Khóa 5/80, cô
Thuận (Sung Mãn)
Vinh (An Bình)
Khóa 7/82, cô
Hiếu (Sung Mãn)
Các cô dạy ở trường Công Lập trước năm 75. Cô 
Hạnh (Đức)
Trâm (Cậy)
Trúc (Liễu)
Vân (Thủ)
Các cô sinh năm 75 về sau, có nhiều cô là giáo viên cấp 2, 3, nhưng dạy ở các trường trong Thành phố Phan Thiết hoặc Sài Gòn. Vậy Ba Làng mình cũng nhiều nhà giáo đấy chứ.

Thư pháp, thư họa Hoàng Tiến Học




















Những hoa quả đầu mùa

Nguồn: Hội Đồng Giám Mục Việt Nam

Lễ kính thánh Giuse: Giáo sĩ Alexandre de Rhodes mở đầu công cuộc truyền giáo ở Đàng Ngoài 

Lễ thánh Giuse, ngày 19/3/1627, được xem là ngày khởi đầu công cuộc truyền giáo tại Đàng Ngoài.Vào thời điểm này, Việt Nam bị chia thành hai vương quốc kình địch nhau, Đàng Ngoài, dưới quyền chúa Trịnh và Đàng Trong, dưới quyền chúa Nguyễn. Ở Đàng Trong, công cuộc truyền giáo đã bắt đầu sớm hơn. Ngày 18/1/1615, hai tu sĩ dòng Tên là Buzomi, người Italia, và Carvalho, người Bồ Đào Nha, tới Đà Nẵng và thiết lập địa điểm truyền giáo xứ Đàng Trong tại Faifo (Hải Phố, Hội An ngày nay). Và từ thời điểm này, hầu như hàng năm đều có các nhà truyền giáo dòng Tên tới Đàng Trong. Trong khi đó, ở Đàng Ngoài, phải đợi tới năm 1627, công cuộc truyền giáo mới bắt đầu một cách chính thức và liên tục với hai thừa sai Pedro Marquez và Alexandre de Rhodes. Ngày hai nhà truyền giáo khởi đầu đặt nền móng cho Giáo hội Đức Kitô ở Đàng Ngoài lại chính là ngày lễ thánh Giuse, bạn Đức Trinh nữ Maria.
Khởi đầu truyền giáo ở Đàng Ngoài
Thực thì các nhà truyền giáo ở Macao, khi khởi đầu công cuộc truyền giáo ở Đàng Trong, cũng đã nghĩ tới việc truyền giáo ở Đàng Ngoài. Nhưng mãi tới tháng 2 năm 1626 mới có chuyến tàu của người Bồ Đào Nha từ Macao đi Đàng Ngoài. Linh mục J. Baldinotti, dòng Tên, người Italia và một tu sĩ người Nhật Bản có mặt trên chuyến tàu này tới Đàng Ngoài để tìm hiểu khả năng truyền giáo tại vùng đất này. Tại đây, giáo sĩ Baldinotti đã được chúa Trịnh đối đãi rất ân cần, được mời vào cung điện trao đổi, bàn bạc và được thết đãi yến tiệc. Giáo sĩ còn được chúa Trịnh mời ở lại và cho phép tự do ra vào vương quốc của mình. Thực ra, chúa Trịnh cũng mong người Bồ Đào Nha hỗ trợ mình như đã hỗ trợ chúa Đàng Trong.
Nhưng Baldinotti đã không ở lại dù rất phấn khởi trước những triển vọng của công cuộc truyền giáo tại Đàng Ngoài, vì giáo sĩ không biết tiếng Việt. Với kinh nghiệm của buổi đầu công cuộc truyền giáo ở Đàng Trong, Baldinotti hiểu rõ là công cuộc truyền giáo ở Đàng Ngoài sẽ gặt hái được nhiều thành quả tốt đẹp nếu được bắt đầu ngay với các nhà truyền giáo thông thạo tiếng Việt. Giải pháp tốt nhất là gửi nhà truyền giáo đang họat động ở Đàng Trong ra Đàng Ngoài ‘vì hai miền xưa kia là một vương quốc’1. Linh mục đã nhờ người mang thư cho các giáo sĩ ở miền nam nói rõ yêu cầu của mình.
Tháng 8/1626, Baldinotti xuống thuyền buôn của người Bồ Bào Nha trở về Macao. Trong thời gian ở Đàng Ngoài, linh mục Baldinotti đã chỉ ‘làm phép Rửa được cho bốn trẻ em sắp chết’2.
Công cuộc truyền giáo ở Đàng Ngoài đã được quyết định, nhưng còn phải đợi có chuyến tàu buôn của người Bồ Đào Nha tới Đàng Ngoài, các nhà truyền giáo mới có phương tiện tới được đây. Mà lúc này thì các thương gia người Bồ không còn mấy hứng thú tới Đàng Ngoài buôn bán: chuyến buôn gần đây nhất, các thương gia người Bồ đã lỗ vốn nặng nên trước mắt chưa thấy có thương gia nào chuẩn bị cho một chuyến đi mới. Nhưng rồi cuối cùng, cũng có được một người Bồ ‘cao sang về đức hạnh’ nghĩ đến ‘ích lợi thiêng liêng’ hơn là lời lỗ ‘về của cải vật chất,’ có tên là Gioan Pinto de Fonseca đứng ra tổ chức chuyến đi tới Đàng Ngoài. Alexandre de Rhodes, người đã tới Đàng Trong gần hai năm nay (1624-1626) và đã ‘học hỏi chút ít về ngôn ngữ thông dụng’, lúc này đang ở Macao, đã được chọn đi trong chuyến đi này. Cùng đi với A. de Rhodes, còn có linh mục Pedro Marquez là người đã tới Đàng Trong nhưng hoạt động chủ yếu nơi cộng đồng người Nhật ở Hội An (1617-1626). Marquez được cử đi với cương vị bề trên của A. de Rhodes.
Bến thánh Giuse
Ngày 12/3/1627, tàu chở A. de Rhodes rời bến, qua đảo Tam Châu, nơi có mộ xưa kia chôn cất thánh Phanxicô Xaviê, rồi từ đó tiến vào biển Hải Nam. Tàu gặp bão và mãi tới sáng ngày lễ thánh Giuse, 19/3, ‘chúng tôi khám phá ra một cửa biển người Đàng Ngoài gọi là Cửa Bạng. Chúng tôi muốn gọi là cửa thánh Giuse, vì chúng tôi may mắn được vào bến đúng ngày lễ kính Người và chúng tôi hy vọng Thiên Chúa để người làm vị quan thày bảo hộ và làm cha nuôi giáo đoàn Đàng Ngoài mới khai sinh này’3. Thánh Giuse đã trở thành vị thánh quen thuộc của người Công giáo phía bắc, Đàng Ngoài cũ: ngay tại đây, vào buổi đầu này, đã có ‘bến thánh Giuse’, ‘xóm thánh Giuse’… Người đầu tiên được chịu phép Rửa tội tại Cửa Bạng này, và có lẽ cũng là người đầu tiên của giáo đoàn Đàng Ngoài, được đặt tên thánh là Giuse. Người kế tiếp mới được đặt tên thánh là Inhaxu, vị tổ phụ dòng Tên, rồi Phêrô và Phaolô, hai vị Tông đồ Cả của Giáo hội.
A. de Rhodes quả là một nhà truyền giáo hăng say với sứ mạng của mình, không bỏ phí thời gian và cũng không chịu bỏ qua bất cứ cơ hội nào. Ngay sau khi từ tàu bước xuống đất liền, sau một cuộc hành trình kéo dài cả tuần lễ, ngài đã bắt đầu ngay công việc giảng đạo. Ngài tiếp tục công việc giảng dạy, ở chợ, ở nhà tư, ở nhà thờ, ở bất cứ nơi nào có người tụ tập; ngài làm việc không mệt mỏi: giảng ngày, giảng đêm, có lúc sáu buổi mỗi ngày, ‘ba lần buổi sáng, ba lần sau cơm tối’, mỗi tuần dành hai ngày để làm phép Rửa tội cho hai mươi người, có khi bốn người mỗi ngày… Và khi, vào ngày 18/6/1628, phủ chúa ra lệnh cấm dân chúng không được đến gặp các giáo sĩ và không được theo Công giáo, giáo sĩ A. de Rhodes mới hết bận rộn, nhưng ‘Trong lúc ngưng các công việc mà chúng tôi đã phải liên tục tiến hành trong bảy tháng ròng, thân xác chúng tôi cảm thấy mệt. Một sự xuống sức mà chúng tôi chưa bao giờ nhận thấy trong những lúc mệt nhọc dữ dằn nhất và căng thẳng nhất. Nhờ một chút nghỉ ngơi do sự bách hại của kẻ thù đem đến mà chúng tôi được sử dụng 15 ngày vào việc tĩnh tâm theo phương pháp linh thao, nhằm đổi mới tâm linh và bồi dưỡng sức mạnh cho tâm hồn’4.
Bài giảng đầu tiên trên đất truyền giáo Đàng Ngoài
Bài giảng đầu tiên của giáo sĩ A. de Rhodes trên đất Đàng Ngoài khi ngài vừa đặt chân lên đất liền tại Cửa Bạng trước một cử tọa đông đảo những người dân tò mò muốn biết các ngài từ đâu đến và đem những hàng hóa mới lạ nào, có thể được xem như một bài giảng mẫu tại đất truyền giáo: từ một sự tò mò trước cái mới lạ, giáo sĩ đã giới thiệu với họ Tin Mừng ngài mang đến cho họ như ‘một viên ngọc quý làm cho những ai mua nó sẽ trở nên giàu có và hạnh phúc. Giá cả của viên ngọc đó không quá cao, người nghèo cũng có thể mua được nếu muốn mua’. ‘Viên ngọc quý’ trong Tin Mừng! Một nhà buôn bắt gặp và nhận ra giá trị của viên ngọc, bèn vội vã bán hết những gì mình có để tậu cho bằng được viên ngọc vô giá. Sự trở lại không bắt đầu bằng việc từ bỏ mà bằng việc nhận ra giá trị của Tin Mừng cứu độ. Rồi từ ‘điều mà họ thường gọi là đạo theo ngôn ngữ các nho sĩ và đàng theo ngôn ngữ bình dân có nghĩa là đường’, A. de Rhodes đã giới thiệu về đạo thậtđàng thật đưa người ta ‘tới cõi phúc đích thực và trường cửu’. Một khám phá thú vị! Người dân ở đây đã gọi đạođường. Đi đạo cũng là một thành ngữ quen thuộc và bình dân nơi người công giáo Việt Nam. Và A. de Rhodes cũng đã tỏ cho họ thấy đấng ‘các người thờ mà chẳng biết’, là chính Đức Chúa trời đất, - như thánh Phaolô, vị tông đồ dân ngoại, đã giảng cho người dân ở Atênô ngày nào -, và kêu gọi người ta ‘thi hành nghĩa vụ chính đáng của ta đối với Đức Chúa trời đất theo cách thức Người mạc khải cho ta’5.
Nền móng của giáo hội tại Đàng Ngoài đã được cất lên như vậy: với công việc giảng dạy, làm phép Rửa, việc tập họp tại nhà tư, tại nhà thờ để đọc kinh, đọc sách, cử hành bí tích, với công việc bác ái và lòng ‘hăm hở làm các việc nghĩa, chăm sóc người nghèo, đi thăm người cùi’6
Năm phụng vụ ra đời: đêm Noen, giáo dân tân tòng hát các bài ca Giáng sinh; ngày đầu năm, đặt thánh giá trên cây nêu, dành ngày mồng Một Tết để tưởng nhớ công việc tạo thành và dâng kính Thiên Chúa Cha; ngày mồng Hai để nhận biết ơn cứu chuộc, kính dâng Con Thiên Chúa, ngày mồng Ba khiêm tốn cảm tạ Chúa Thánh Linh vì được ơn gọi vào đạo Đức Kitô; giữ chay nghiêm ngặt mùa chay thánh; tuần thánh ngắm mười lăm mầu nhiệm thương khó: ‘Cứ sau khi đọc chung mười kinh chuỗi hạt thì ngắm một đoạn và suy niệm một trong mười lăm sự thương khó, sau mỗi lần như thế thì lại tắt một trong mười lăm ngọn nến sáng theo tục lệ trong Giáo hội Rôma’7. Việc suy niệm về những thống khổ và cái chết của Chúa Giêsu vì tội lỗi loài người tạo cảm xúc mạnh nơi những người giáo dân tân tòng khiến A. de Rhodes ‘phải khuyên họ kiềm chế để làm cho lương dân không còn cớ phán đoán sai lầm về lòng đạo đức của họ’8.
Tuần thánh đầu tiên tại Đàng Ngoài, ‘chúng tôi hạ một cây cao nhất trong vùng gần đó và làm thành cây thánh giá, rồi tất cả giáo dân, cũ cũng như mới, vào ngày thứ sáu tuần thánh, chúng tôi vác lên vai đưa lên đỉnh cao nhất của quả núi này, sau những lời làm phép thông thường, chúng tôi dựng lên như chứng tích vinh quang thắng mọi thế lực hỏa ngục và chúng tôi khiêm nhường cung kính thờ lạy. Chúa Đàng Ngoài đã thấy thánh giá khi chúa đi qua cửa biển này để chuẩn bị chiến dịch chống Đàng Trong. Ngài hỏi xem đó có phải là dấu hiệu người Bồ đã dựng trên các bến và một người tháp tùng có thịnh tình với giáo dân đã trả lời là từ xa khi người ta thấy dấu hiệu này ở đâu thì đều bị thu hút tới đó. Chúa hài lòng vì cho rằng nhờ cách này mà tàu người Bồ bị thu hút tới hải cảng của ngài để thông thương mua bán’9.
Những hoa quả đầu mùa

Bước đầu của công cuộc truyền giáo tại Đàng Ngoài với linh mục A. de Rhodes có thể được chia thành ba chặng:















(Nhà thờ Ba Làng)
Chặng truyền giáo thứ nhất diễn ra tại Cửa Bạng từ 19/3 đến 6/4/1627: 32 người ở tại cửa khẩu và vùng lân cận đã được chịu phép Rửa tội. Ở vùng Cửa Bạng thuộc huyện Tĩnh Gia, tỉnh Thanh Hóa ngày nay, không có giáo xứ nào có tên Cửa Bạng, mà chỉ có xứ Ba Làng, xã Hải Thanh, huyện Tĩnh Gia. Nơi linh mục A. de Rhodes đặt chân lên đất liền ở Cửa Bạng nằm trong xã Hải Thanh này. Xứ Ba Làng ngày nay còn giữ lại một ngôi nhà thờ có năm tháp, được xây vào năm 1893, trên cửa giữa có hàng chữ nho ‘Đạo Đại Nguyên’, có thể ám chỉ sự kiện thừa sai A. de Rhodes cập bến Cửa Bạng giảng đạo ngày 19/3/1627 10.

Chặng thứ hai ở An Vực từ cuối tháng 4 đến cuối tháng 6/1627, trong thời gian chờ chúa Trịnh Tráng vào nam đánh chúa Nguyễn về: hai thừa sai đã có gần 200 tín hữu tân tòng trong tỉnh Thanh Hóa này. ‘An Vực’ có thể nằm gần cửa Thần Phù. Năm 1848, tại đây có xứ đạo Thần Phù, vốn là xứ Vanno cũ, cạnh làng An Vực. Giáo dân ở đây không ngừng nhớ về cuội nguồn: “Thứ nhất Tòa thánh Phapha, thứ hai Cửu Bạng, thứ ba Thần Phù.” Xứ Thần Phù nay được gọi là Hảo Nho, xã Yên Lâm, huyện Tam Điệp, tỉnh Ninh Bình, thuộc giáo phận Phát Diệm.

Chặng thứ ba ở Kẻ Chợ (Thăng Long – Hà Nội) từ 2/7/1627 đến 6/1628: 2.000 người theo đạo, thuộc nhiều thành phần, có cả những người thuộc giới hoàng tộc, quan lại, sư sãi hoặc giới nho lại, trong số này, người nổi tiếng nhất là bà Catarina, chị (hay em) của nhà vương. Bà là người thông nho, giỏi thơ văn. Theo kể lại thì chính bà đã cho soạn cuốn giáo lý bằng thơ, bắt đầu với việc Thiên Chúa dựng nên trời đất, rồi việc Chúa Giêsu ra đời làm người, chết, sống lại và lên trời, kết thúc với việc các giáo sĩ dòng Tên tới giảng đạo ở Đàng Ngoài.

Kết luận

Hoạt động của A. de Rhodes cho công cuộc truyền giáo ở Đàng Ngoài, trên đất nước và cho Giáo hội Việt Nam nói chung, dĩ nhiên, không dừng lại ở đây. A. de Rhodes đã để lại trong lòng người tín hữu Việt Nam dung mạo của một nhà truyền giáo đầy sáng tạo, hăng say và dấn thân đi tới cùng sứ mạng của mình. Nhìn lại sứ mạng truyền giáo ngài đã thực hiện, người ta có quyền đặt câu hỏi không biết nhà truyền giáo gốc Avignon này có còn thời giờ và đầu óc để nghĩ tới một cách nghiêm túc điều gì khác ngoài việc đem Tin Mừng đến cho muôn dân. Dẫu sao, trên nền móng A. de Rhodes và Marquez đã gầy dựng và dưới sự chở che của vị Thánh quan thày, giáo hội công giáo Đàng Ngoài và miền Bắc, giáo hội Công giáo Việt Nam nói chung, đã đứng vững tới ngày nay và đang hân hoan chuẩn bị cử hành năm Thánh kỷ niệm 50 năm thành lập hàng Giáo phẩm Việt Nam, một bước trưởng thành mới của giáo hội này, sau gần bốn thế kỷ với không ít sóng gió, bão táp.
---------------------------------------
1 Christopho Borri, trong BAVH 1931, số 3-4, trg. 397.
2 A. de Rhodes, Divers Voyages et Missions, trg. 96.
3 A. de Rhodes, Lịch sử vương quốc Đàng Ngoài, Tủ sách Đại kết, 1994, trg. 82.
4 A. de Rhodes, sđd., trg. 138.
5 A. de Rhodes, sđd., trg. 83.
6 A. de Rhodes, sđd., trg. 93.
7 A. de Rhodes, sđd., trg. 131
8 A. de Rhodes, sđd., trg. 131
9 A. de Rhodes, sđd., trg. 85.
10 Xem Nhà thờ Công giáo ở Việt Nam. Kiến trúc – lịch sử. Nxb. Tổng hợp Tp. Hồ Chí Minh, 2004, trg.142.

Chữ "lua"

Chữ "lua" không thấy xuất hiện trong từ điển nào ngoại trừ Việt Hán Từ Điển của Huỳnh Minh Xuân.  Tác giả cho thí dụ về chữ lua như sau:

"Chan canh vào cơm mà lua đi."



Như thế, lua là một động từ.  Nhưng Ba Làng có câu:

"An canh chua và lua ba bát."

Lua trong trường hợp này lại là trạng từ vì động từ "" đã có nghĩa là đưa hay lùa cơm vào miệng rồi.

Saturday, November 26, 2016

10 Điều Tâm Niệm của Học Sinh Trường Thanh Hải

10 Điều Tâm Niệm của Học Sinh Trường Thanh Hải

Người gởi: Hoàng Tiến Học

5 điều Không:
1- Không cãi nhau đánh nhau và hút thuốc
2- Không phá phách viết bậy và xả rác
3- Không gian lận bài vở lưu manh và trộm cắp
4- Không nói chuyện trong giờ thờ phượng và giờ học
5- Không hành động vô giáo dục và tác phong du đãng

5 điều Quyết:
1- Quyết bảo vệ danh dự bản thân và học đường
2- Quyết kính thày mến bạn và lễ độ với mọi người
3- Quyết đi học đều hoà và đúng giờ
4- Quyết chu toàn nhiệm vụ và tận tâm ...?
5- Quyết vâng lời cha mẹ thày dậy và cấp trên

Lời kinh nguyện của trường Thanh Hải, Phan Thiết

Lời kinh nguyện của trường Thanh Hải, Phan Thiết.  Lời kinh nguyện này được viết trên đầu hồi tường của dãy trường bên phía Sung Thượng.  Có thể ở thời cha Gioan Vũ Anh Thuấn và do họa sĩ Chí Cường viết. (*)

Người gởi: Nguyễn Thị Châu Huệ

LẠY ĐẤNG TỐI CAO,
XIN GIÚP CHÚNG CON SỐNG NGAY THẲNG,
GIÀU TÌNH LIÊN ĐỚI,
NÊU CAO TINH THẦN TRÁCH NHIỆM,
HĂNG HÁI LUYỆN TẬP THỂ XÁC,
TRAU DỒI TRÍ TUỆ VÀ RÈN ĐÚC TÂM HỒN,
ĐỂ CHÚNG CON CÓ THỂ THÀNH CÔNG VÀ VỮNG CHẮC,

ĐỒNG THỜI CŨNG TRỞ NÊN HỮU ÍCH CHO GIA ĐÌNH,
CHO TỔ QUỐC,

CHO GIÁO HỘI
VÀ CHU TOÀN SỨ MẠNG MÀ ĐẤNG TỐI CAO ĐÃ TRAO PHÓ CHO CHÚNG CON.
AMEN.


(*) Theo Nguyễn văn Khn

Tuesday, November 22, 2016

Diện bằng

Chữ "diện bằng" ra đời sau trận bão lụt vừa rồi.  Theo cách dùng trong câu "Bão lụt trên diện bằng rộng" thì diện bằng đồng nghĩa với diện tích, vùng, hay khu vực.  Chữ vùng hay khu vực đã là những chữ phổ thông nên thiển nghĩ không cần thiết phải đặt chữ mới.  Đặc biệt khi chữ mới mà lại còn dính líu đến anh láng giềng.

Thương Quá Em Tôi Người Con Gái Ba Làng





Có những buổi trưa trời nắng gắt
Chợt bỗng thèm ly nước đá chanh
Không vì đá lạnh nhưng vì tay em mát
Chẳng nịnh em đâu tôi nói rất chân thành
Có những lúc trở trời bị cảm
Nhớ thật nhiều bát cháo hành xanh
Không thèm cháo nóng nhưng thèm tay em ấm
Chẳng dối em đâu tôi nói rất chân thành
Lại có bữa đói người mệt lả
Mắt hoa ngồi nhớ nồi mắm kho tiêu
Thuở bao cấp chồng con tơi tả
Nước mắt chan cơm em cay mặn đã nhiều
Có những lúc trộm nhìn em làm dáng
Đôi tay vụng về em giấu vết chân chim
Và chợt thấy tình em lai láng
Bao yêu thương nơi cửa sổ linh hồn
Có những lúc... và đã có những lúc
Tôi thấy mình thật may mắn vô vàn
Ngọt bùi em cho còn đắng cay em giữ
Thương quá em tôi người con gái Ba Làng

Friday, November 18, 2016

Van Mong Nguyen: Nỗi Đau Và Niềm Vui

Van Mong Nguyen

Sáng Chủ Nhật đi lể về , Nàng nấu nước chuẩn bị pha cà phê cho Chồng ,Đình không bao giờ đi lể sáng , giờ đang ngủ .Nhìn ra cổng thấy Con Thế đang hấp tấp dựng xe , Chơi với nhau khi còn để chỏm , lúc nào Nó cũng vội vàng .Bước vào chưa kịp ngồi xuống ghế Nó hỏi trong hơi thở gấp .
- Thuỷ biết gì chưa ?
- Con khỉ , biết gì ?
- Anh Tuấn mới về mấy bửa nay .
Anh Tuấn .Người Chồng củ của Mình mới về .
- Thiệt hả ! có biết gì đâu ...
- Thuỷ có tính gặp hỏi thăm Anh ấy không ?
- Có , nhưng để hỏi ý Anh Định đã .
Định từ trên gác đi xuống , trịnh trọng , thong thả .
- Sáng đã ồn ào , hai cô nói xấu gì Tôi đó ?
Con Thế đớp chát .
- Ông xấu quá còn Ai nói thêm gì được nữa .
- Thôi nha , mới sáng đừng kê tủ đứng vào họng đó .
Nàng nhìn Con Thế ánh mắt năn nỉ .
- Ai nói gì Anh đâu , Tuấn mới về , Anh cho Em gặp hỏi thăm mấy đứa Con được không ?
Đình nhìn Vợ phách lối .
- Muốn gặp Chồng củ thì nói , bày đặt hỏi thăm Con .Tôi đi guốc trong bụng Cô mà , lấy Tôi , nhưng cả ngày nhớ Chồng củ , đồ thứ đàn bà lẳng lơ .
Anh đúng , lẳng lơ nên mới có ngày hôm nay , Con Thế hậm hực .
- Ông vừa phải thôi , đồ quá đáng .
Định ngẩm nghĩ gật đầu .
- Được Tôi cho Cô đi , nhớ về lo cơm nước .
- Bộ ông tự lo cho mình khôg được à , cái thứ gì , cứ bắt người khác hầu , vô tích sự .
Đình có vẻ giận , nhưng im , hai chị Em đi , Chị Hai mở cửa mặt không có nét vui , phải như vậy thôi , từ ngày Nàng ly dị với Tuấn thì phía họ hàng Tuấn Ai cũng lanh nhạt , gặp là tránh , kể cả Chi Hai người mà trước đây Nàng đối xử rất tốt hay cho tiền .Thấy Nàng và Thế tới , Tuấn đứng lên chào lịch sự . Anh bao giờ cũng vậy .
- Mời Hai Cô , lúc nào cũng có nhau .
Nàng và Thế ngồi xuông ghế , hơn 5 năm Anh ít có thay đổi , vẫn luôn trầm tỉnh , nụ cười trên môi .
- Anh mới về , Anh và Các Con , các Cháu bên đó có khoẻ không ?
- Cám ơn Thuỷ , Anh cũng thường , mấy đứa cũng khoẻ , Thuỷ như thế nào ?
Con Thế kiếm cớ ra có chút chuyện nói với Chị Hai .
- Dạ .Em cũng khoẻ , Anh về Các Con có hỏi gì Em không ?
- Có .Mấy đứa nhờ Anh gởi lới thăm Mẹ .
Nàng bât khóc , Mẹ sai rồi , Mẹ ngày đêm nhớ Các Con và Cháu Mình .Tuấn âm thầm để cho Người Vợ củ khóc .
- Em xin lỗi Anh , Em thật có lỗi với Anh và Các Con .
- Đừng như vậy , miễn điều đó làm Em thích .
Nàng nhìn Tuấn , câu nói không thay đổi , 25 năm Vợ Chồng : [ Em thích là được , miễn điều đó làm Em vui .Anh thật hiền và độ lượng , Em nợ Anh một đời .Nàng nghe loáng thoáng tiếng Chị Hai : [ Không hiểu sao Thuỷ lại hành động như vậy .Tiếng Thế nặng giọng .
- Ông tới đây làm gì ?
Nàng gạt nước mắt , Định đang vào .
- Chào Tuấn , mới về hả ? gặp lại Vợ củ thích nhé .
Tuấn đứng lên cười bắt tay Định .
- Khoẻ chứ ! bình thường thôi .
Nàng xin phép .
- Hai Anh ngồi nói chuyện Em về .
Tới nhà Nàng vào phòng nằm khóc nức nở : [ Tại sao Tôi như vậy , trách Ai đây ! Đâu là bến đâu là bờ .Thế để cho Bạn khóc , sống cận kề với Thuỷ , tính tình có khi chẳng chịu nghe Ai , cứ theo ý Mình . Giờ một quyết định sai , ân hân chịu khổ . nằm khóc .
- Mình đi về đây .
Thế không còn , Nàng một Mình nhờ lại thời Con gái xa xưa .
...Buổi sáng 3 Cô Gai đi lể , ngang ngỏ nhà Chị Dậu .Định bất ngờ từ trong chổ tối .
- Chào Ba Cô , cho đi chung với .
Con Quế trả lời hằn học ,chanh chua .
- Đường Làng Ai muốn đi thì đi , mắt mớ gì hỏi .Làm hết hồn .
Nàng bấm nhẹ tay Quế , Ba Cô gái một chàng trai xuống nhà thờ chia ra .Cứ như vậy , mỗi ngày Định đều chờ để đi chung , không tiếng không lời .Một ngày Nang kêu Con Thế , lăn qua trở lại Nó ngủ tiếp , tới nhà Con Quế , nghĩ sợ mấy con chó Nàng không dám kêu , đành đi một Mình .Đi cùng với Định Nàng mắc cở , hai chân cuống cuồng , lở có Ai thấy .Định hỏi .
- Tối Anh tới nhà Thuỷ nói chuyện được không ?
Nàng ấp úng trả lời như một lời mời .
- Dạ .Thường tối thứ 4 và thứ 6 Thuỷ tập hát lể Đoàn , còn những ngày khác , đi nhà thờ về Thuỷ ở nhà .
Tuần hai ba ngày Định tới , ngồi ở bàn trong nhà , Định ít nói , còn Nàng con gái cũng phải giữ nết đoan trang nên chỉ nhìn nhau .Tình cảm dần phát sinh , biết được Con Quế ngăn cản .
- Đừng nha Thuỷ , đàn ông gì mà không có ý chí , sợ Mẹ một phép , nhỏ mọn .không ra gì đâu .
Náng thầm cười : [ Đã có gì đâu , con sợ Mẹ thì có hiếu mà .Con gái ở tuổi 17 thơ ngây , khi có người để ý cũng thích .Một lần đang ngồi , hai chân Định đưa chạm chân Nàng , đỏ mặt nhưng để yên , đôi chân vờn nhau , mắt nhìn âu yếm .Sau đó thì ra bải biển ngồi dưới ánh trăng .Nụ hôn đầu trao nhau , cho nhau nổi nhớ niềm thương .Nàng và Định thành đôi tình nhân .Chỉ sau thời gian ngắn Bác Thái , Ba Định tới nhà xin dạm và muốn có cơi trầu đám hỏi .Lể hỏi tổ chức trong vòng thân mật , Ba Mẹ Nàng bằng lòng và dỉ nhiên , Định và Nàng vui mừng .Con Quế tránh mặt , con Thế thì cứ than thở .
- Có được không đó Thuỷ , Mình thấy Ông Định sao ấy !
Hỏi xong , Ba Định nói với Ba Mẹ Nàng .
- Ông Bà hiểu cho , cứ như vậy để cho khỏi mang tiếng , Tụi Nó đang nhỏ nên xin vài năm sẽ tổ chức đám cưới .
Cuộc sống cứ thường ngày trôi qua , một hôm Nàng phụ Mẹ làm cá ,sơ ý gai cá linh kình đâm trúng tay , nhức nhối ,khó chịu .Mẹ kêu đi chợ mua thêm ít đồ nấu .Đang đứng nơi hàng rau , Chị Nga , chị của Định lo lắng .
- Em bị gì đó Thuỷ . mặt đỏ bừng kìa .
- Dạ .Em bị gái cá thôi chị , không sao đâu .
- Vậy để Chị đi về với Em .
Về nhà Nang nói Mẹ và vào phòng nằm . cơn nhức hơi dịu . nghe tiếng Mẹ .
- Đang nằm trong phòng ,chắc nhức lắm .
Định đi vào .
- Thuỷ có sao không ? nghe Chị Nga nói , Anh chạy lên phố mua thuốc , đưa tay Anh xoa cho , còn có loại thuốc chích , Em để Anh chích cho nhé , phải chich ở mông .
Đây là lần đầu tiên Định vào phòng Nàng .Nhưng Vợ Chồng chưa cưới mà .
- Dạ .Thì Anh cứ chích .
Nàng nằm sấp lại chờ , Định lúng túng , ý ngần ngại : [ vậy để Em , Nàng tự kéo quần Mình .Tự nhiên cơn kích xúc nổi lên , Nàng nhắm mắt và một chút nhói đau .Định nằm trên người Nàng , đê mê Nàng trở thành đàn bà , xong Định ngả người nằm bên , Nàng cười trấn an đê Dịnh khỏi lo lắng .
- Em là Vợ Anh , trước sau gì cũng vậy mà .
- Nếu có gì Thuỷ cho Anh biết , Mình làm đám cưới .
Chưa có gì thì Định được gọi nhập ngủ , học Hạ Sỉ Quan Đồng Đế . mỗi tuần được phép về nhà .Đã như Vơ Chông , nên Nang luôn chìu Định khi muốn .Nàng khuyến khích Định đưa hết tiền lương cho Mẹ , còn chi tiêu của Định thì Nàng lo do phụ chị bán hàng nên cũng có .Mản khoá Định về chi khu ở Mỷ Tho , Viết thư , Định nói thuê nhà riêng , nếu thích thì Nàng có thể vào .Nhớ thương , Nàng xin Ba Mẹ , Ông Bà đồng ý .Tới nhà người Chị ở Sài Gòn Định đón .Ở nhà đánh tiếng Nàng vào Phan Thiết giúp Bà Chị khi sinh Con , Ba Mẹ Định cũng không biết .Hơn mấy tháng sống chung như Vợ Chồng , Nang xin làm ở quán ăn , tiền lương Định thì gởi hết về nhà .Bất ngờ không tưởng Miền Nam mất , Đinh bị tập trung cải tạo , Nàng về Phan Thiết , nấn ná để lo cho Bà Chị cùng mấy đứa Con còn nhỏ .Ba tháng Nàng mới trở về nhà được , Mẹ buồn bả báo tin như sét đánh ngang tai .Ba Định lên nhà xin lại trầu cau , lý do là không có điều kiện để làm đám cưới .Choáng váng Nàng vật vả : [ Sao lại vậy , Gia Đình và Nàng có đòi hỏi gì đâu ! Biết chuyện Con Quế tới .
- Mình đã nói rồi mà , ông đó không tin được ..
Con Thế thì hằng ngày động viên an ủi , không lấy người này thì lấy người khác lo gì .Nàng cũng cố gắng gượng sống , chờ một lời giải thích của Định .Nhưng bặt vô âm tín , Con Thế tìm hiểu .
- Nghe nói ông Thái mượn tiền nhà ông Thanh và điều kiện là Định phải đồng ý lấy con gái ông Ta .
Nàng đi lể gặp Chị Nga , Chị cho biết : [ Đinh cũng rất đau khổ , nhất định đòi cưới Thuỷ , nhưng Ba không chịu và cấm không cho đi đâu .Thôi số phận không thành duyên nợ cũng chịu , Nàng được Tuấn thương và đám cưới tổ chức .Định lấy con ông Thanh .Sau này biết chuyện Tuấn chỉ cười .
- Thì như vậy Em mới thành Vợ Anh .
Cùng chung cố gắng , có khả năng nên Tuấn mua ghe và đi vượt biên , 25 năm hạnh phúc , Tuấn và Nang có hai con , một trai , một gái , trưởng thành có đời sống riêng .Đời sống sung túc , Tuấn hiền và luôn yêu thương Vợ con , người đàn ông độ lượng .Nhưng Nàng lại không quên được mối tình đầu , những kỷ niệm của thời sống chung với Định .Muốn một lần gặp trực tiếp nghe Định giải thích .
- Anh để Em về Việt Nam một chuyến , Ba Mẹ chết không về .Được không Anh ?
- Em nói lạ .Có khi nào Anh không theo ý Em .
Xuống phi trường Tân Sơn Nhất , Nàng bồi hồi cảm động : [ Tưởng một đi không trở lại .Mừng gặp lại những người thân , Quế có chồng cũng hạnh phúc .Con Thế thì hẩm hiu , Chồng bê tha , nhậu , gái mang nợ , Nó phải bán nhà trả , ly dị giờ ở với Con .Gặp nhau ôm nhau khóc .
- Kệ nó Thuỷ , đời là như vậy .Mình mừng cho Thuỷ .
Nghe Con Thế cho biết , Định cũng rất thê thảm , Vợ Chồng cơm không lành canh chẳng ngọt , đang làm thủ tuc ly dị , Nó buông một câu : [ Cho đáng , đồ không ra gì .Ngày đầu tiên Nàng viếng mộ Ba Mẹ , mộ Mẹ Chồng , thăm Bà Cô Chồng rồi mệt ngủ .Đang nằm Con Cháu Dâu vào báo .
- Dì ra tiếp người củ kìa .
- Con này Ai mà củ với mới .
Đi ra phòng khách thấy Đinh và Con Thế đang ngồi chờ .Những thăm hỏi qua lại , Con Thế cho biết có việc bận phải về . Chuông điện thoại kêu , Bà Chị bắt máy , Tuấn gọi về , tiếng Bà Chị cho biết Nàng đang bận , nghe tiếng Tuấn hỏi .
- Có phải đang nói chuyện với Định phải không ?
- Thì vậy đó .
Nàng nhìn Định cười : [ Anh Tuấn dể lắm , sao cũng được .
Nói chuyện , Định cho biết không bao giờ quên được Nàng , Chuyện trả trầu lại , Định không biết , ngày trước ít nói thì bây giờ Đinh lại khéo nói .Hai bàn chân đưa qua , Nàng bồi hồi xúc động .
- Vẫn chưa quên à .Bộ không sợ Vợ sao ?
- Anh luôn nhớ Em , quên như thế nào được , còn Vợ thì hiện nay đang ly dị nên chuyện ai nấy lo .
Nàng nhìn Định nảy sinh lòng thương cảm , tội nghiệp , tình củ không rủ cũng tới , Nàng cứ để yên chân , nhớ kỷ niêm ngày nào .
Ngồi nghe Định kể lể về Hạnh .Vợ Định , con nhà giàu nên thái độ phách lối , không coi nhà chồng ra gì . Đám cưới được 3 ngày , Hạnh về luôn nhà mình , Định phải đi theo .Sau có người cho Hạnh biết là gia đình Định đã hỏi Nàng , nên nổi ghen , hạch sách và cứ dằn vặt là mình bị lừa , lấy của thừa .Ba Định thấy con bị khinh thường , chèn ép , buồn hối hận .
- Trước khi qua đời , Ba Anh nói gặp Thuỷ thì nói dùm lời xin lổi .Thuỷ thông cảm cho Ba Anh .
Tự ái được xoa dịu Nàng tươi cười vui vẻ .
- Em không trách Bác đâu , thời gian đầu cũng đau khổ , nhưng hiểu về đời sống lúc đó , gia đình Anh đông mà mất hai đầu lương nên Bác đành phải vậy .Để bửa nào Em tới nhà đọc cho Bác máy kinh .Thôi chuyện củ rồi Em nghĩ Mình cũng quên đi .
Hai mắt nhíu lại , cơn buồn ngủ làm Nàng mơ màng , chập chờn , nhìn đồng hồ , giờ này ở Nhật Nàng đang giấc ngủ say , bà chị tới phụ con Cháu Dâu chuẩn bị cho gánh bún ngày mai cũng chưa về .
Nhận biết Định đứng lên .
- Chắc tại khác giờ , để Thuỷ ngủ , sáng Anh mời Em ăn sáng .
Nàng gật đâu đưa Đinh ra cửa , hai tay Nàng trong tay Định , nụ hôn ấm đặt nhẹ trên trán , vẫn như ngày nào , cưởng gượng không được Nàng ngả vào ngực Định thiếp lịm .Nàng cảm giác Mình bềnh bồng , quơ quào .Khi tỉnh hẳn Nàng giật mình , hoảng hốt , nằm trên gường , người trần truồng , không mảnh vải che thân .Cố nhớ , tôi hôm qua mình đã làm gì , tại sao như thế này , Định hành động gì , thừa lúc Nàng không tự chủ đã gần gủi mình .Mông lung , chuyện đã xảy ra . Nhớ lời Chồng : [ chuyện đã có thì nên chấp nhận .Sống ở nơi tập quán phóng khoáng , nên Nàng không có cảm tưởng , mặc cảm tội lổi .Khó ngủ lại , Nàng nhớ những ngày xa . Mỗi lần Định đi hành quân Nàng chờ với sự lo lắng tột cùng , thấy Định về bằng yên , mừng rở ôm nhau ,thương nhau tha thiết tình nồng .Bây giờ chỉ còn nổi nhớ , Nàng mỉn cười , ý nghĩ nảy sinh : [ Được , Em sẽ tạo điều kiện cho Anh , để khi rời nhau , Anh sẽ thấy như thế nào của sự đau khổ vì bị bỏ rôi .Em cũng yêu Anh mà ] .Nhìn qua cửa sổ trời hơi rạng , tiếng lục đục dưới bêp , con Cháu Dâu chắc tới nấu nước pha trà , bà chị ở một mình , nên Nàng trả tiền nhờ Nó , cho có người có tiếng .Đi vào nhà tắm dội nước sơ , Nàng nghe bà chi chào nói .
- Dậy rồi ,đang nằm trong phòng , như vậy cũng được , Tôi khỏi lo ăn sáng nhá .
Nàng cười nhìn Định , thấy gương mặt vui ,hớn hở vẻ mản nguyện .
- Thuỷ ngủ được không Em , đi ăn sáng với Anh .
- Dạ .Mình uống nước trà , Em sửa soạn chút rồi đi .
Con Cháu Dâu xin về để ra chợ sớm .Đứng trước tấm gương lớn , Nàng thấy Mình ở tuổi 42 , tuổi xuân đang trở lại , vui lim dim đôi mắt , vòng tay Định khép lại , nụ hôn làm cho Nàng mền nhủn người , buông xuôi , Định thầm thì : [ Anh yêu Em ] .Hai thân hình quấn vào nhau , dồn dập , nhiệt tình . Nàng nhớ tới Chồng : [ Đừng trách Em nha , Em sống theo ý Mình ] .Tự ái đươc ve vuốt ,ăn tô phở thấy ngon , chổ này chổ kia chụp hình .
- Chiều Em phải xuống nhà bà Cô chồng ăn cơm , nên Mình về nhé .
Từng ngày vui vẻ , tình yêu lên ngôi , Nàng bất kể , bà chị đoán chừng cản .
- Em đừng như vậy , mang tiếng chết .
Nàng thầm nghĩ , sống có gì sợ , Con Thế cũng phàn nàn .
- Không được đâu , có lổi với Anh Tuấn đó .
Nó chẳng hiểu gì về Chồng Mình , cứ tự nhiên .Gần ngày về , Định bồn chồn .
- Anh muốn nói với Thuỷ điều này , đúng ra Em là Vợ Anh , Trời bắt Chúng Ta xa nhau , Tuấn đã có Em 25 năm , giờ Em quay về với Anh đi Thuỷ , Anh không thể thiếu Em được .
Tình yêu cuồng nhiệt , lý lẻ của con tim , sự thương cảm , để Nàng thành nông nổi .
- Nhưng Em đâu có thể về Việt Nam được .
- Được . Em cứ ly dị với Tuấn . còn mọi chuyện Anh lo cho , chỉ do quyết ý của Em thôi .
- Dạ .Em sẽ theo ý Anh .
Trong thời gian này , sau lần điện thoại Nàng không nghe , Tuấn không gọi nữa , Nàng hiểu tính Chồng : [ kệ Ai năn nỉ Ai cbo biết ] .
Cương thật , Nàng gọi qua .
- A lô , bộ không nhớ Em hả ?
- Nhớ chứ , Vợ không nhớ nhớ Ai . Nhưng Anh để Em thoải mái , không lại cứ chờ điện thoại ...
- Em về , đón Em nhé .
- Đương nhiên . Anh sẽ có mặt ở phi trưởng , yên tâm .
Với Anh lúc nào Em chẳng yên tâm .Lạ thật , nghe tiếng Chồng thì vui , mà sao lại hứa cùng Định , thôi không nghĩ nữa .Về Nhật , gặp Chồng gặp Con vui vẻ , Định thỉnh thoảng gọi điện qua , nhớ thương ngọt ngào nhắc nhở và Nàng xiêu lòng .Trước mặt Tuán Nàng ngỏ lời mạnh dạn .
- Em muốn ly dị với Anh .
Thoáng bàng hoàng , Tuấn điềm đạo .
- Anh cũng đoán chừng , nhưng Em nên suy nghĩ cho kỷ , rồi hảy quyết định .Phần Anh không có vấn đề gì .
Người gì mà hiền lành thật .
- Em đã suy nghĩ kỷ rồi , bao nhiêu năm qua được Anh thương , bảo bọc , Em cám ơn Anh , Xin lổi , Em yêu Định .Những ngày chờ thủ tục , Em sẽ chiều Anh .
Tuấn buồn bả vào phòng , Nàng thầm nhủ : [ Đừng giận Em ] .

Thường sáng thì Nàng dậy lo pha cà phê , ăn sáng cho Chồng , Các Con , giờ Con lớn ở riêng , nên chỉ còn Chồng .Tay vừa bật bếp ga , Tuấn đi ra .
- Kể từ hôm nay , Em không còn là Vợ Anh nữa , .Tất cả mọi chuyên Anh sẽ tự lo ..
Cũng được Nàng tắt bếp lên ghế ngồi , buông lao theo lao .
- Thứ 5 Em nghỉ , Anh sẽ đưa đi Toà Hành Chảnh làm thủ tục .Chuyện này Anh nghĩ cũng không nên cho Hai đứa con biết .
Ngắn gọn , Tuấn đứng lên vào lại phòng .Bình thản và lặng lẻ .Mọi chuyện , giấy tờ Tuấn điều lo đầy đủ , Nàng báo cho mình Con Thế đi Sài Gòn đón .Bước khỏi Phi Trường , Con Thế ríu rít .
- Thuỷ về có việc hay về chơi , mới mà gặp lại mừng thiệt .
- Về nhà sẽ nói cho biết , con khỉ .
Suốt dọc đường nhìn Thế hớn hở , Nàng cũng vui lây .tới nhà chưa yên chổ .Nó hỏi liền .
- Giờ Thuỷ nói được chưa ?
- Được rồi , láu táu , Mình chia tay với Anh Tuấn nên sẽ ở luôn .Và sống với Định .
Con Thế chưng hửng , ngớ ngẩn .
- Thuỷ lạ vây , Cứ nghĩ coi , nếu không có Anh Tuấn thì gia đình Bà như thế nào ? Anh có lỗi gì chứ ! Chơi với Bà từ hồi nhỏ Tôi biết , được Ba Mẹ thương , Và Anh Tuấn thương , nên Bà cứ ngang , chỉ biết theo ý Bà , Định không phải là người có thể tin được , thôi Tôi về đây . nói cũng vô ích .
Thấy Thế vùng vằn , Nàng cười theo , vài bửa rồi đâu lại vào đấy .Chiều tối thì Định tới mừng lắm .
- Cám ơn Em ,Chúng Ta có nhau .
Bà Chị thì yên lặng , còn bên phía Tuấn hình như cũng được dặn .Định thuê nhà ở nơi ít gặp người quen .Năm đầu êm đềm trôi qua , số tiền Nàng mang về cũng tương đối nhiều .
- Em muốn mở tiêm ăn , Anh thấy như thế nào ?
- Cứ đưa hết tiền cho Anh , Em sẽ không phải làm gì hết .
Có Ai học được chử ngờ , Định háo húc xây hồ nuôi tôm , toàn thất bại , tôm chết trắng . Đầu tư nuôi gà thì gà toi trở tay không kịp , tiền theo gió mà bay .Đời sống có sự khó khăn , thì Định cũng lộ bản chất .trăm dâu đổ đầu tằm , chuyện gì cũng tại Nàng .
- Từ ngày có Cô , tôi luôn gặp sui xẻo .
Tiền chợ đưa ít , đòi hỏi nhiều đồ ăn ngon .
- Cô dọn cơm gì kỳ vậy , cô biết Tôi không thích ăn cá có xương , mà coi toàn cá gặm .
- Dạ .Cá to giờ mắc lắm Anh .
Nàng nhỏ nhẹ giải thích , mâm cơm bị hất đổ , Định đề nghị .
- Giờ mình không có tiền , Em gọi qua nói Hai đứa Con gởi tiền về , cứ nói Em bệnh cần tiền đi bệnh viên , được mà .
Nàng từ chối , và một bạt tai đau điếng , Nàng sửng sờ nhìn .
- Cô nhìn cái gì ...Nàng hiểu là Mình bắt đâu chịu khổ . cớ gì cũng đánh, cũng đạp bất kể , đau thân xác , cũng không bằng đau lỏng , buốt giá tủi nhục .Những khi bị hành hạ , Nàng nhờ 25 năm sống với Tuấn , không một lời nặng , kho cá lở cháy , cười .
- Lâu lâu ăn như thế này cũng thấy ngon .
Nhiều chuyện Định hết sức vô lý , kể cả chuyện gần gủi Vợ Chồng , tuôi chớm già , có khi bất ý là Nàng bị đạp văng xuống gường , chưa kịp hoàn hồn , dịu cơn đau .
- Cô tính nằm dưới đó ăn vạ chắc .Lên mau .
Thân thể bầm dập vì đòn , Nàng cắn răng chịu đựng .Tự thân Mình , biết trách Ai ! Ăn uống bửa đói bửa no vì Định không đưa tiền chợ , sáng ra quán ngồi , tối về lăn ra ngủ , còn làm được gì .Chủ nhật Nàng đi lể , giật mình nghe tiếng kêu .Con Thế .
- Thuỷ .Sao tiều tuỵ như thề này , khổ lắm phải không ?
- không có gì đâu , cũng bình thường .
Một lúc ngẩm nghĩ . Con thế nói .
- Thuỷ đi ăn sáng với Mình .
Hơi ngại ,sợ về chậm Định nóng , nhưng cũng được , thấy tô phở mà nước miếng chảy ra , 3 năm chưa được ăn , ngày trước thì tầm thường , Nàng hỏi Con Thế .
- Hảng Thế cần người làm không ? xin cho mình với .Ở nhà chẳng làm gì cũng buồn .
- Được , Mình lo cho bạn già sống chết có nhau . .
Nàng nói cho Định .
- Cũng được . nhưng phải đưa hết tiền lương cho Tôi , không thiếu một đồng , nhớ .
Đi làm bụng đói , Con Thế hiểu , cùng nhau ăn sáng , trưa đem thêm phần ăn , tối tới rủ đi chổ này chổ kia .
- Thuỷ đừng ngại , ngày trước Thuỷ hay gởi cho mình tiền , nên mình dư sức , bạn bè mà .
Cảm động , lúc nào Nó cũng vì mình , ngày tháng cứ qua , và Tuấn về , gặp được Nàng bừng lên niềm vui .Trong giờ nghỉ trưa .Con Thế rụt rè .
- Hình như Thuỷ có tâm sự phải không , nòi với mình đi .
- Cũng có , Thuỷ ao ước nấu mời Anh Tuấn bửa cơm , cũng lâu rồi không nhìn thấy Anh ăn , và xin Anh giúp Mình một chuyện .
- Tưởng chuyện gì , để mình lo cho .Chắc Anh Tuấn cũng không từ chối đâu .
Con Thế đưa ra kế hoạch tránh cho Định biết , sẽ tổ chức tại nhà Con Quế .Thế sẽ đi xe ôm tới nhà Quế giàn xếp và người xe ôm biết nhà sẽ chở Tuấn tới .Mọi chuyện đâu vào đó , bửa cơm có những món Tuấn thích , Chồng Quế đi làm , hai đứa tránh mặt , Nàng bồi hồi cảm xúc . Tuấn vẫn nụ cười dể dải .
- Anh biết ý em , nhưng giờ thì chịu , chỉ có thể ăn canh thôi , răng lung lay hết rồi .
- Dạ . Anh bằng lòng là Em mản nguyện rồi , em muốn xin Anh giúp chuyện này .
- Cứ nói đi , Em biết tính Anh mà .
- Em muốn gặp thăm Hai đứa Con và Cháu , nhờ Anh nói Với Thằng Phương bảo lảnh Em theo diện 3 tháng .
- Được , nhưng có liên quan tới Con , nên để coi ý Nó như thế nào , hay là Em nói chuyện thẳng với Nó .
Tuấn bấm số điện thoại gọi , tiếng vào máy .
- A lô , Ba đây , sao Con khoẻ không ?
- Dạ khoẻ , Ba cũng khoẻ , Về Việt Nam vui không Ba .
- Vui , quê hương mà . Mẹ muốn nói chuyện với Con .
Cầm điện thoại Nàng rưng rưng nước mắt , nghe tiếng Con .
- A lo . Chào Mẹ , Mẹ vẫn khoẻ chứ , lâu quá , tụi Con nhớ Mẹ .
- Mẹ cũng nhớ Các Con và cháu Mẹ , Con lo bảo lảnh cho Mẹ qua được không ?
- Dạ .Được chứ Mẹ , có Ba đó ,Mẹ ghi giấy tờ cho Ba rồi tụi con lo cho .Con Ngân nó cũng mong gặp Mẹ .
- Cám ơn Các Con , Mẹ chào nhé , thăm Các Cháu.
... Vẫn phải còn tiếp .hơi dài rồi .Đau khổ đã có thể qua .bắt đầu niềm vui . hy vọng đã vươn lên .Thân chào .

Lâu ngày được nghe lại tiếng Con nói nhớ Mẹ , sẽ lo cho Mẹ , Nàng ngâp tràn sự xúc động , như cây khô có nước bừng dậy sức sống .Nhìn Tuấn với ánh mắt tha thiết , biết ơn .
- Thuỷ làm thêm thứ gì , rồi nói Quế và Thế ngồi nói chuyện cho vui .
- Dạ .Thức ăn phần Hai Đứa có sẵn , để Em kêu tụi Nó .
Con Thế vừa thấy Nàng , vội hỏi .
- Sao . Anh Tuấn có đồng ý không Thuỷ ?
- Anh Tuấn mà .Mình còn được nói chuyện với Thằng Con , Nó cũng mừng nhớ Mẹ , thương Mẹ .
Con Quế lên tiếng .
- Tốt nhỉ , hy vọng Bà Thuỷ đở khổ , thôi đừng để Anh Tuấn đợi .
Tiếng nói , tiếng cười , không khí đầm ấm ,cởi mở .
- Anh về đây , Cám ơn 3 Cô .
Vừa thấy Nàng , Định bực dọc , khó chịu .
- Nhìn mặt hớn hở của Cô Tôi biết , có phải mới đi gặp Thằng Tuấn phải không ?
- Anh đừng gọi thằng nay thằng kia , Em đi làm về chứ gặp Ai .
- Bênh hả , Tao đánh cho mày bênh ...
Tay đấm chân đạp bất kể nơi nào , Nàng ôm ngực ôm bụng chịu đòn , đau quá , Con Thế nhào tới .
- Đồ vủ phu , đồ khốn nạn , Ông giỏi đánh nữa đi .
Định ngưng lại khi thấy có Con Thế , đi thẳng lên gác , móc trong túi điện thoại Con Thế bấm số .
- A lô . Biên đó hả ? tới nhà ông Định ngay ,, Dì Thuỷ Mày mới bị Ông Định đánh dử lắm .
- Dạ . Vợ Chồng Cháu tới liền .
Một lúc sau Thằng Biên , Cháu Nàng tới , Nó vốn cộc cằn , thường không biết sợ Ai , thấy Dì mình bầm tim mặt mày , hộc tốc chạy lên gác , tiếng la , tiếng người ngả , Nàng nói Vợ Thằng Biên .
- Kêu nó đừng đánh nữa .Làm ơn .
Dù đau , Nàng cố gắng bước từng bước , Định đang ôm mặt .
- trước giờ Anh đánh Tôi nhiều , giờ bị đánh có thấy đau không ? .
Nàng nhờ con cháu Dâu .
- Xuống bếp , giở miếng ván của cái chạn lên , có cái phong bì lấy đem cho Dì .
Cầm những tấm hình Nàng đưa cho Định coi .
- Anh coi đi , đây là những vết bầm , vết thương trầy da , rách thịt ở mỗi lần Anh đánh , tôi chụp giữ lại .Và đây là giấy chứng thương để làm bằng chứng . Anh đừng ngạc nhiên , Chắc Anh không biết , Tôi đã từng là Vợ của một người làm gì cũng tính toán kỷ lưởng nên ít nhiều cũng bị ảnh hưởng .5 năm qua Tôi chịu đựng đủ rồi , kể từ bây giờ Anh không là gì của Tôi nữa , Mình ly dị .
Thằng Biên hậm hực .
- Lâu nay Tôi không biết , để ông đánh Dì Tôi như vậy .Ông mà đụng Dì Tôi nũa là không có đất mà chôn đâu , tôi thí mạng với ông .
Định cúi gầm mặt , sợ không dám có phản ứng .Thu xếp quần áo và những gì của mình xong .Tất cả cùng đi về nhà Cha Mẹ Nàng , Đứng trước bàn thờ Nàng bật khóc .Con Thế phấn khởi .
- Như vậy là vui rồi , ăn mừng thôi ,sau cơn mưa trời lại sáng , Thuỷ không có gì phải lo hết .
Con Cháu Dâu nói nhỏ .
- Cháu có chuyện muốn nói với Dì , xin tha lổi cho Cháu , hồi Dì về lần trước , Ông Định có cho tiền và Cháu theo ý xếp đặt của ông Định bỏ thuốc kích thích vào trà , hay trong canh .
- Thôi .Cứ coi như chuyện đã qua , chính Dì hại mình mà .
Thân thể còn đau , nhưng Nàng thấy Mình thật thư thái , giấc ngủ ngon sau bao đêm trằn trọc .Qua hai ngày , ánh nắng sáng đẹp , Nàng ngạc nhiên , hồi hộp khi thấy Tuấn tới .
- Chào Thuỷ . Anh vào được không ?
- Dạ . Mời Anh , có chuyện gì không Anh , để Em nói Con Cháu mua gì về Anh dùng sáng nhè .
- Cũng được . Thuỷ đồng ý để Anh thắp cây hương cho Ba Mẹ nhé , dù sao cũng từng là Con Rể quý mà .
Dáng đứng , vẻ nghiêm trang của Tuấn tạo cho Nàng lòng bùi ngùi , chua xót , lỗi ở Em Anh ơi .Ngồi xuống ghế câu hỏi đầu tiên .
- Thuỷ còn đau không ? hôm qua uống cà phê , nghe Biên Nó nói Định đánh Thuỷ .
- Dạ . Cũng hết đau rồi Anh .
Ánh mắt bao dung , giọng trầm ấm , chậm khoan thai .
- Hôm nay Anh tới , có 3 điều muốn nói với Thuỷ , 2 điều đầu tiên , vì Thuỷ không còn là Vợ Anh nữa nên bắt buộc phải nghe . điều thứ 3 thì đồng ý hay không là quyền của Thuỷ , nếu đồng ý Anh mới nói .
- Dạ .Em sẽ nghe Anh . Được Anh còn quan tâm là Em mừng lắm .
- Vậy thì Anh nói đây .Điều thứ nhất . Em gặp Cha Xứ để xin Ngài hướng dẩn và xưng tội , những chuyện mà mình đã trải qua .Được Chúa tha thứ thì Thuỷ mới có những ngày sống an nhiên vui vẻ .
- Em nghe Anh , nhưng Em ngại gặp Cha Xứ , Anh có quen Cha nào thân không ?
- Cha Hải nhé , Em cũng biết Ngài .Thường Ngài hay giảng Đại Phúc cho Giáo xứ , khi Mình còn ở Việt Nam trước đây .Em nhớ không ?
- Dạ .Nhưng Anh đi với Em chứ ?
- Mình cùng đi , Anh cũng phải xưng tội Mình .
Nàng bật cười .
- Anh mà tội gì ?
- Cám ơn .Em đừng nghĩ vậy .Để Vợ ly dị , không tội à !
- Tại lổi Em bướng thôi .
Lấy trong xách tay ra một phong bì cầm đưa .
- Số tiền này Thuỷ giữ , có thể tiêu tương đối trong 6 tháng , qua bên ,đo Anh sẽ nói hai đứa Con hay Anh gởi thêm , Anh cũng xin lổi vì không nhắc Con quan tâm tới Thuỷ .
- Anh đừng như vậy , Em chịu khó đi làm cũng sống qua ngày được , Em không nhận đâu .
- Anh nói rồi , đây là điều bắt buộc , vào cất và Anh sẽ nói điều thứ 3 .Nếu không Anh về .
Nàng hiểu , không nhận không được , lí nhí cám ơn .
- Anh cũng đã cầu nguyện , suy nghĩ cũng nhiều , Em có quyền từ chối ở điều thứ 3 này .Bửa Em yêu càu Các Con bảo lảnh qua với tư cách du lịch .Anh tính như thế này : Anh qua và sẽ cùng Hai Con về thăm Em .Làm giấy kết hôn lại . luật pháp vẫn cho phép điều này , cũng như Bí Tích Hôn Phối cúa Anh và Em vẫn con hiệu lực . Anh sẽ đưa Em qua ở luôn , ý Em như thế nào ?
Sửng sờ , nảng thổn thức khóc trong nổi vui mừng khôn xiết .Điều không bao giờ Náng dám nghĩ tới .nói trong tiếng nấc .
- Em mừng không biết nói làm sao , không thể nào Em dám nghĩ tới , Anh chấp nhận lại Em .Cám ơn Anh vô cùng .
- Vợ Chồng mà Em .Chúa dạy yêu thương và tha thứ .Không có tha thứ sao có yêu thương . Kỳ này Em hay khóc nhỉ .
- Anh từng nói .Nhiều khi người ta cũng khóc vì vui mà .Nhưng Em muốn hỏi Anh .Em trở lại làm Vợ Anh từ bây giờ hay chờ có giấy kết hôn .Để biết cho dể cư xử .
- Tuỳ Em .
Nàng âu yếm mỉn cười lòng rộn ràng vui sướng : Em sẽ không để tuỳ Em nữa đâu , Chồng cưng .Châu về hợp phố .Gương vở lại lành .Đời vẫn đẹp tươi .