Van Mong Nguyen
Tối mỗi bửa, sau khi nhà thờ đọc kinh xong, Tôi đưa Vợ Nho về nhà Bố Mẹ Vợ, ít để Vợ vui. Khi về thỉnh thoảng ghé chổ Con Yến bán bánh bèo. Thấy hai Vợ chồng bước vào, Yến mừng.
- Mời Anh Chị, chờ Em một chút.
Quay qua nói với Chồng.
- Anh xay thêm cho Em ký gạo đi Anh.
Thằng Chồng hơi ngần ngừ.
- Giờ này còn xay thêm gì nữa, đã bán được gì đâu..
- Nghe Em đi mà, có Anh Mong vào, không đủ mà bán đâu...
Miễn cưởng Thằng Chồng xách sô gạo ngâm sẳn đổ vào cối, uể oải, cằn nhằn, Vợ Chồng Tôi cũng ăn vừa xong, liền khi đó một đám thanh niên Đường Đệ chắc họp hành gì ngoài Phường về ùa vào.
Con Yến tươi cười.
- Cám ơn Anh chị, Em nói rồi, không có mà bán. Thỉnh thoảng ghé ăn giúp Em để Em lấy cái nuôi Con.
Thiệt đó Tôi cảm nhận Mình luôn mang may mắn tới cho những Người thương Tôi. Sông có khúc và người cũng có lúc .Hảy vui trong mọi sự.
No comments:
Post a Comment