Saturday, November 5, 2016

Van Mong Nguyen: ...Chỉ Cần Em

Van Mong Nguyen

Thấy Con gái đi học về, chào Ba mẹ vào phòng cất giỏ, cất cặp, ra kệ lấy gói bánh khoai tây tới mở tivi,  kê gối cao, nắm vắt chân chử ngủ. Mắt nhìn, miệng nhai, chân nhịp. Thiệt tình chỉ còn hơn tháng nữa tốt nghiệt đại học mà cứ chẳng ý tứ gì hết. Ăn nằm kiểu đó ở Việt Nam ế chồng, còn không về nhà chồng cha mẹ tha hồ nghe mách vốn. Người nhỏng nhỏng, mà ăn cả ngày không thấy mập, lúc nào cũng thấy ăn, không này thì kia tới khi đi ngủ.Tiếng Mẹ dưới bếp kêu.
-
 Đi mua dùm Mẹ ít đồ, nấu súp mà thiếu mấy thứ.
Vui vẻ dạ, nghe dặn mua một bịch cà rốt, một bịch khoai tây, một củ tỏi, còn bao nhiêu thích mua gì thì mua. Cầm tờ 1.000¥ tươi cười đi, có bổng mà. Xuống đường lẩm bẩm: [ Một bịch cà rốt, một bịch khoai tây, củ tỏi, vậy còn dư nhiều, mình mua bánh. Vừa đi tay iphone quẹt quẹt, có bửa đụng cột điện nói sao u đầu. Tới siêu thị quên mất Mẹ dặn mua gì.Tiếng điện thoại kêu, Tôi biết Nó gọi về hỏi, để Vợ bắt máy, Cầm ống nghe lên: [ Alo Mẹ. chưa kịp nói gì.
- Về đây. Con với cái từ nhà xuống đó mà cũng quên.
Nhìn Vợ Tôi cười thấm, thì Con quên, Mẹ nhắc lại có sao đâu. Một lúc Con gái về để tiền nơi kệ tỉnh bơ vào phòng vô tư ngủ. Hơi lâu Vợ Tôi đi tới, đi lui phàn nàn: [ Mình thì chờ, mà Nó đi tới giờ này chưa về! 
- Con Nó về ngủ rồi, thôi mua gì Anh đi mua cho.
- Để Em đi cho nhanh.
Xe đạp mà nhanh hơn xe hơi, chỉ Vợ Tôi nói.
- Anh đi cho, cũng có làm gì đâu, rảnh mà .
Được vợ đồng ý, Tôi mừng và tới siêu thị, quên hỏi mua gì, loáng thoáng nghe vợ dặn Con: cà rốt  cà chua, thứ gì nhỉ, mua đủ thứ cho rồi, phải sử dụng cái miệng thôi.
- Anh mua đủ thứ hôm nay không nấu thì mai, đừng la nha.
- Sao không có khoai tây, thiệt tình cha với con.
- Vậy hả, Anh ngại ăn khoai tây nên không để ý, thông cảm, ngon là được, không cần khoai tây.
Nhiều thứ không cần chỉ cần Em, Tôi lên nhà ngồi. Buổi cơm tối, súp múc ra có khoai tây, giỏi thật.

No comments:

Post a Comment