Van Mong Nguyen
Sáng Chủ Nhật đi lể về , Nàng nấu nước chuẩn bị pha cà phê cho Chồng ,Đình không bao giờ đi lể sáng , giờ đang ngủ .Nhìn ra cổng thấy Con Thế đang hấp tấp dựng xe , Chơi với nhau khi còn để chỏm , lúc nào Nó cũng vội vàng .Bước vào chưa kịp ngồi xuống ghế Nó hỏi trong hơi thở gấp .
- Thuỷ biết gì chưa ?
- Con khỉ , biết gì ?
- Anh Tuấn mới về mấy bửa nay .
Anh Tuấn .Người Chồng củ của Mình mới về .
- Thiệt hả ! có biết gì đâu ...
- Thuỷ có tính gặp hỏi thăm Anh ấy không ?
- Có , nhưng để hỏi ý Anh Định đã .
Định từ trên gác đi xuống , trịnh trọng , thong thả .
- Sáng đã ồn ào , hai cô nói xấu gì Tôi đó ?
Con Thế đớp chát .
- Ông xấu quá còn Ai nói thêm gì được nữa .
- Thôi nha , mới sáng đừng kê tủ đứng vào họng đó .
Nàng nhìn Con Thế ánh mắt năn nỉ .
- Ai nói gì Anh đâu , Tuấn mới về , Anh cho Em gặp hỏi thăm mấy đứa Con được không ?
Đình nhìn Vợ phách lối .
- Muốn gặp Chồng củ thì nói , bày đặt hỏi thăm Con .Tôi đi guốc trong bụng Cô mà , lấy Tôi , nhưng cả ngày nhớ Chồng củ , đồ thứ đàn bà lẳng lơ .
Anh đúng , lẳng lơ nên mới có ngày hôm nay , Con Thế hậm hực .
- Ông vừa phải thôi , đồ quá đáng .
Định ngẩm nghĩ gật đầu .
- Được Tôi cho Cô đi , nhớ về lo cơm nước .
- Bộ ông tự lo cho mình khôg được à , cái thứ gì , cứ bắt người khác hầu , vô tích sự .
Đình có vẻ giận , nhưng im , hai chị Em đi , Chị Hai mở cửa mặt không có nét vui , phải như vậy thôi , từ ngày Nàng ly dị với Tuấn thì phía họ hàng Tuấn Ai cũng lanh nhạt , gặp là tránh , kể cả Chi Hai người mà trước đây Nàng đối xử rất tốt hay cho tiền .Thấy Nàng và Thế tới , Tuấn đứng lên chào lịch sự . Anh bao giờ cũng vậy .
- Mời Hai Cô , lúc nào cũng có nhau .
Nàng và Thế ngồi xuông ghế , hơn 5 năm Anh ít có thay đổi , vẫn luôn trầm tỉnh , nụ cười trên môi .
- Anh mới về , Anh và Các Con , các Cháu bên đó có khoẻ không ?
- Cám ơn Thuỷ , Anh cũng thường , mấy đứa cũng khoẻ , Thuỷ như thế nào ?
Con Thế kiếm cớ ra có chút chuyện nói với Chị Hai .
- Dạ .Em cũng khoẻ , Anh về Các Con có hỏi gì Em không ?
- Có .Mấy đứa nhờ Anh gởi lới thăm Mẹ .
Nàng bât khóc , Mẹ sai rồi , Mẹ ngày đêm nhớ Các Con và Cháu Mình .Tuấn âm thầm để cho Người Vợ củ khóc .
- Em xin lỗi Anh , Em thật có lỗi với Anh và Các Con .
- Đừng như vậy , miễn điều đó làm Em thích .
Nàng nhìn Tuấn , câu nói không thay đổi , 25 năm Vợ Chồng : [ Em thích là được , miễn điều đó làm Em vui .Anh thật hiền và độ lượng , Em nợ Anh một đời .Nàng nghe loáng thoáng tiếng Chị Hai : [ Không hiểu sao Thuỷ lại hành động như vậy .Tiếng Thế nặng giọng .
- Ông tới đây làm gì ?
Nàng gạt nước mắt , Định đang vào .
- Chào Tuấn , mới về hả ? gặp lại Vợ củ thích nhé .
Tuấn đứng lên cười bắt tay Định .
- Khoẻ chứ ! bình thường thôi .
Nàng xin phép .
- Hai Anh ngồi nói chuyện Em về .
Tới nhà Nàng vào phòng nằm khóc nức nở : [ Tại sao Tôi như vậy , trách Ai đây ! Đâu là bến đâu là bờ .Thế để cho Bạn khóc , sống cận kề với Thuỷ , tính tình có khi chẳng chịu nghe Ai , cứ theo ý Mình . Giờ một quyết định sai , ân hân chịu khổ . nằm khóc .
- Mình đi về đây .
Thế không còn , Nàng một Mình nhờ lại thời Con gái xa xưa .
...Buổi sáng 3 Cô Gai đi lể , ngang ngỏ nhà Chị Dậu .Định bất ngờ từ trong chổ tối .
- Chào Ba Cô , cho đi chung với .
Con Quế trả lời hằn học ,chanh chua .
- Đường Làng Ai muốn đi thì đi , mắt mớ gì hỏi .Làm hết hồn .
Nàng bấm nhẹ tay Quế , Ba Cô gái một chàng trai xuống nhà thờ chia ra .Cứ như vậy , mỗi ngày Định đều chờ để đi chung , không tiếng không lời .Một ngày Nang kêu Con Thế , lăn qua trở lại Nó ngủ tiếp , tới nhà Con Quế , nghĩ sợ mấy con chó Nàng không dám kêu , đành đi một Mình .Đi cùng với Định Nàng mắc cở , hai chân cuống cuồng , lở có Ai thấy .Định hỏi .
- Tối Anh tới nhà Thuỷ nói chuyện được không ?
Nàng ấp úng trả lời như một lời mời .
- Dạ .Thường tối thứ 4 và thứ 6 Thuỷ tập hát lể Đoàn , còn những ngày khác , đi nhà thờ về Thuỷ ở nhà .
Tuần hai ba ngày Định tới , ngồi ở bàn trong nhà , Định ít nói , còn Nàng con gái cũng phải giữ nết đoan trang nên chỉ nhìn nhau .Tình cảm dần phát sinh , biết được Con Quế ngăn cản .
- Đừng nha Thuỷ , đàn ông gì mà không có ý chí , sợ Mẹ một phép , nhỏ mọn .không ra gì đâu .
Náng thầm cười : [ Đã có gì đâu , con sợ Mẹ thì có hiếu mà .Con gái ở tuổi 17 thơ ngây , khi có người để ý cũng thích .Một lần đang ngồi , hai chân Định đưa chạm chân Nàng , đỏ mặt nhưng để yên , đôi chân vờn nhau , mắt nhìn âu yếm .Sau đó thì ra bải biển ngồi dưới ánh trăng .Nụ hôn đầu trao nhau , cho nhau nổi nhớ niềm thương .Nàng và Định thành đôi tình nhân .Chỉ sau thời gian ngắn Bác Thái , Ba Định tới nhà xin dạm và muốn có cơi trầu đám hỏi .Lể hỏi tổ chức trong vòng thân mật , Ba Mẹ Nàng bằng lòng và dỉ nhiên , Định và Nàng vui mừng .Con Quế tránh mặt , con Thế thì cứ than thở .
- Có được không đó Thuỷ , Mình thấy Ông Định sao ấy !
Hỏi xong , Ba Định nói với Ba Mẹ Nàng .
- Ông Bà hiểu cho , cứ như vậy để cho khỏi mang tiếng , Tụi Nó đang nhỏ nên xin vài năm sẽ tổ chức đám cưới .
Cuộc sống cứ thường ngày trôi qua , một hôm Nàng phụ Mẹ làm cá ,sơ ý gai cá linh kình đâm trúng tay , nhức nhối ,khó chịu .Mẹ kêu đi chợ mua thêm ít đồ nấu .Đang đứng nơi hàng rau , Chị Nga , chị của Định lo lắng .
- Em bị gì đó Thuỷ . mặt đỏ bừng kìa .
- Dạ .Em bị gái cá thôi chị , không sao đâu .
- Vậy để Chị đi về với Em .
Về nhà Nang nói Mẹ và vào phòng nằm . cơn nhức hơi dịu . nghe tiếng Mẹ .
- Đang nằm trong phòng ,chắc nhức lắm .
Định đi vào .
- Thuỷ có sao không ? nghe Chị Nga nói , Anh chạy lên phố mua thuốc , đưa tay Anh xoa cho , còn có loại thuốc chích , Em để Anh chích cho nhé , phải chich ở mông .
Đây là lần đầu tiên Định vào phòng Nàng .Nhưng Vợ Chồng chưa cưới mà .
- Dạ .Thì Anh cứ chích .
Nàng nằm sấp lại chờ , Định lúng túng , ý ngần ngại : [ vậy để Em , Nàng tự kéo quần Mình .Tự nhiên cơn kích xúc nổi lên , Nàng nhắm mắt và một chút nhói đau .Định nằm trên người Nàng , đê mê Nàng trở thành đàn bà , xong Định ngả người nằm bên , Nàng cười trấn an đê Dịnh khỏi lo lắng .
- Em là Vợ Anh , trước sau gì cũng vậy mà .
- Nếu có gì Thuỷ cho Anh biết , Mình làm đám cưới .
Chưa có gì thì Định được gọi nhập ngủ , học Hạ Sỉ Quan Đồng Đế . mỗi tuần được phép về nhà .Đã như Vơ Chông , nên Nang luôn chìu Định khi muốn .Nàng khuyến khích Định đưa hết tiền lương cho Mẹ , còn chi tiêu của Định thì Nàng lo do phụ chị bán hàng nên cũng có .Mản khoá Định về chi khu ở Mỷ Tho , Viết thư , Định nói thuê nhà riêng , nếu thích thì Nàng có thể vào .Nhớ thương , Nàng xin Ba Mẹ , Ông Bà đồng ý .Tới nhà người Chị ở Sài Gòn Định đón .Ở nhà đánh tiếng Nàng vào Phan Thiết giúp Bà Chị khi sinh Con , Ba Mẹ Định cũng không biết .Hơn mấy tháng sống chung như Vợ Chồng , Nang xin làm ở quán ăn , tiền lương Định thì gởi hết về nhà .Bất ngờ không tưởng Miền Nam mất , Đinh bị tập trung cải tạo , Nàng về Phan Thiết , nấn ná để lo cho Bà Chị cùng mấy đứa Con còn nhỏ .Ba tháng Nàng mới trở về nhà được , Mẹ buồn bả báo tin như sét đánh ngang tai .Ba Định lên nhà xin lại trầu cau , lý do là không có điều kiện để làm đám cưới .Choáng váng Nàng vật vả : [ Sao lại vậy , Gia Đình và Nàng có đòi hỏi gì đâu ! Biết chuyện Con Quế tới .
- Mình đã nói rồi mà , ông đó không tin được ..
Con Thế thì hằng ngày động viên an ủi , không lấy người này thì lấy người khác lo gì .Nàng cũng cố gắng gượng sống , chờ một lời giải thích của Định .Nhưng bặt vô âm tín , Con Thế tìm hiểu .
- Nghe nói ông Thái mượn tiền nhà ông Thanh và điều kiện là Định phải đồng ý lấy con gái ông Ta .
Nàng đi lể gặp Chị Nga , Chị cho biết : [ Đinh cũng rất đau khổ , nhất định đòi cưới Thuỷ , nhưng Ba không chịu và cấm không cho đi đâu .Thôi số phận không thành duyên nợ cũng chịu , Nàng được Tuấn thương và đám cưới tổ chức .Định lấy con ông Thanh .Sau này biết chuyện Tuấn chỉ cười .
- Thì như vậy Em mới thành Vợ Anh .
Cùng chung cố gắng , có khả năng nên Tuấn mua ghe và đi vượt biên , 25 năm hạnh phúc , Tuấn và Nang có hai con , một trai , một gái , trưởng thành có đời sống riêng .Đời sống sung túc , Tuấn hiền và luôn yêu thương Vợ con , người đàn ông độ lượng .Nhưng Nàng lại không quên được mối tình đầu , những kỷ niệm của thời sống chung với Định .Muốn một lần gặp trực tiếp nghe Định giải thích .
- Anh để Em về Việt Nam một chuyến , Ba Mẹ chết không về .Được không Anh ?
- Em nói lạ .Có khi nào Anh không theo ý Em .
Xuống phi trường Tân Sơn Nhất , Nàng bồi hồi cảm động : [ Tưởng một đi không trở lại .Mừng gặp lại những người thân , Quế có chồng cũng hạnh phúc .Con Thế thì hẩm hiu , Chồng bê tha , nhậu , gái mang nợ , Nó phải bán nhà trả , ly dị giờ ở với Con .Gặp nhau ôm nhau khóc .
- Kệ nó Thuỷ , đời là như vậy .Mình mừng cho Thuỷ .
Nghe Con Thế cho biết , Định cũng rất thê thảm , Vợ Chồng cơm không lành canh chẳng ngọt , đang làm thủ tuc ly dị , Nó buông một câu : [ Cho đáng , đồ không ra gì .Ngày đầu tiên Nàng viếng mộ Ba Mẹ , mộ Mẹ Chồng , thăm Bà Cô Chồng rồi mệt ngủ .Đang nằm Con Cháu Dâu vào báo .
- Dì ra tiếp người củ kìa .
- Con này Ai mà củ với mới .
Đi ra phòng khách thấy Đinh và Con Thế đang ngồi chờ .Những thăm hỏi qua lại , Con Thế cho biết có việc bận phải về . Chuông điện thoại kêu , Bà Chị bắt máy , Tuấn gọi về , tiếng Bà Chị cho biết Nàng đang bận , nghe tiếng Tuấn hỏi .
- Có phải đang nói chuyện với Định phải không ?
- Thì vậy đó .
Nàng nhìn Định cười : [ Anh Tuấn dể lắm , sao cũng được .
Nói chuyện , Định cho biết không bao giờ quên được Nàng , Chuyện trả trầu lại , Định không biết , ngày trước ít nói thì bây giờ Đinh lại khéo nói .Hai bàn chân đưa qua , Nàng bồi hồi xúc động .
- Vẫn chưa quên à .Bộ không sợ Vợ sao ?
- Anh luôn nhớ Em , quên như thế nào được , còn Vợ thì hiện nay đang ly dị nên chuyện ai nấy lo .
Nàng nhìn Định nảy sinh lòng thương cảm , tội nghiệp , tình củ không rủ cũng tới , Nàng cứ để yên chân , nhớ kỷ niêm ngày nào .
Ngồi nghe Định kể lể về Hạnh .Vợ Định , con nhà giàu nên thái độ phách lối , không coi nhà chồng ra gì . Đám cưới được 3 ngày , Hạnh về luôn nhà mình , Định phải đi theo .Sau có người cho Hạnh biết là gia đình Định đã hỏi Nàng , nên nổi ghen , hạch sách và cứ dằn vặt là mình bị lừa , lấy của thừa .Ba Định thấy con bị khinh thường , chèn ép , buồn hối hận .
- Trước khi qua đời , Ba Anh nói gặp Thuỷ thì nói dùm lời xin lổi .Thuỷ thông cảm cho Ba Anh .
Tự ái được xoa dịu Nàng tươi cười vui vẻ .
- Em không trách Bác đâu , thời gian đầu cũng đau khổ , nhưng hiểu về đời sống lúc đó , gia đình Anh đông mà mất hai đầu lương nên Bác đành phải vậy .Để bửa nào Em tới nhà đọc cho Bác máy kinh .Thôi chuyện củ rồi Em nghĩ Mình cũng quên đi .
Hai mắt nhíu lại , cơn buồn ngủ làm Nàng mơ màng , chập chờn , nhìn đồng hồ , giờ này ở Nhật Nàng đang giấc ngủ say , bà chị tới phụ con Cháu Dâu chuẩn bị cho gánh bún ngày mai cũng chưa về .
Nhận biết Định đứng lên .
- Chắc tại khác giờ , để Thuỷ ngủ , sáng Anh mời Em ăn sáng .
Nàng gật đâu đưa Đinh ra cửa , hai tay Nàng trong tay Định , nụ hôn ấm đặt nhẹ trên trán , vẫn như ngày nào , cưởng gượng không được Nàng ngả vào ngực Định thiếp lịm .Nàng cảm giác Mình bềnh bồng , quơ quào .Khi tỉnh hẳn Nàng giật mình , hoảng hốt , nằm trên gường , người trần truồng , không mảnh vải che thân .Cố nhớ , tôi hôm qua mình đã làm gì , tại sao như thế này , Định hành động gì , thừa lúc Nàng không tự chủ đã gần gủi mình .Mông lung , chuyện đã xảy ra . Nhớ lời Chồng : [ chuyện đã có thì nên chấp nhận .Sống ở nơi tập quán phóng khoáng , nên Nàng không có cảm tưởng , mặc cảm tội lổi .Khó ngủ lại , Nàng nhớ những ngày xa . Mỗi lần Định đi hành quân Nàng chờ với sự lo lắng tột cùng , thấy Định về bằng yên , mừng rở ôm nhau ,thương nhau tha thiết tình nồng .Bây giờ chỉ còn nổi nhớ , Nàng mỉn cười , ý nghĩ nảy sinh : [ Được , Em sẽ tạo điều kiện cho Anh , để khi rời nhau , Anh sẽ thấy như thế nào của sự đau khổ vì bị bỏ rôi .Em cũng yêu Anh mà ] .Nhìn qua cửa sổ trời hơi rạng , tiếng lục đục dưới bêp , con Cháu Dâu chắc tới nấu nước pha trà , bà chị ở một mình , nên Nàng trả tiền nhờ Nó , cho có người có tiếng .Đi vào nhà tắm dội nước sơ , Nàng nghe bà chi chào nói .
- Dậy rồi ,đang nằm trong phòng , như vậy cũng được , Tôi khỏi lo ăn sáng nhá .
Nàng cười nhìn Định , thấy gương mặt vui ,hớn hở vẻ mản nguyện .
- Thuỷ ngủ được không Em , đi ăn sáng với Anh .
- Dạ .Mình uống nước trà , Em sửa soạn chút rồi đi .
Con Cháu Dâu xin về để ra chợ sớm .Đứng trước tấm gương lớn , Nàng thấy Mình ở tuổi 42 , tuổi xuân đang trở lại , vui lim dim đôi mắt , vòng tay Định khép lại , nụ hôn làm cho Nàng mền nhủn người , buông xuôi , Định thầm thì : [ Anh yêu Em ] .Hai thân hình quấn vào nhau , dồn dập , nhiệt tình . Nàng nhớ tới Chồng : [ Đừng trách Em nha , Em sống theo ý Mình ] .Tự ái đươc ve vuốt ,ăn tô phở thấy ngon , chổ này chổ kia chụp hình .
- Chiều Em phải xuống nhà bà Cô chồng ăn cơm , nên Mình về nhé .
Từng ngày vui vẻ , tình yêu lên ngôi , Nàng bất kể , bà chị đoán chừng cản .
- Em đừng như vậy , mang tiếng chết .
Nàng thầm nghĩ , sống có gì sợ , Con Thế cũng phàn nàn .
- Không được đâu , có lổi với Anh Tuấn đó .
Nó chẳng hiểu gì về Chồng Mình , cứ tự nhiên .Gần ngày về , Định bồn chồn .
- Anh muốn nói với Thuỷ điều này , đúng ra Em là Vợ Anh , Trời bắt Chúng Ta xa nhau , Tuấn đã có Em 25 năm , giờ Em quay về với Anh đi Thuỷ , Anh không thể thiếu Em được .
Tình yêu cuồng nhiệt , lý lẻ của con tim , sự thương cảm , để Nàng thành nông nổi .
- Nhưng Em đâu có thể về Việt Nam được .
- Được . Em cứ ly dị với Tuấn . còn mọi chuyện Anh lo cho , chỉ do quyết ý của Em thôi .
- Dạ .Em sẽ theo ý Anh .
Trong thời gian này , sau lần điện thoại Nàng không nghe , Tuấn không gọi nữa , Nàng hiểu tính Chồng : [ kệ Ai năn nỉ Ai cbo biết ] .
Cương thật , Nàng gọi qua .
- A lô , bộ không nhớ Em hả ?
- Nhớ chứ , Vợ không nhớ nhớ Ai . Nhưng Anh để Em thoải mái , không lại cứ chờ điện thoại ...
- Em về , đón Em nhé .
- Đương nhiên . Anh sẽ có mặt ở phi trưởng , yên tâm .
Với Anh lúc nào Em chẳng yên tâm .Lạ thật , nghe tiếng Chồng thì vui , mà sao lại hứa cùng Định , thôi không nghĩ nữa .Về Nhật , gặp Chồng gặp Con vui vẻ , Định thỉnh thoảng gọi điện qua , nhớ thương ngọt ngào nhắc nhở và Nàng xiêu lòng .Trước mặt Tuán Nàng ngỏ lời mạnh dạn .
- Em muốn ly dị với Anh .
Thoáng bàng hoàng , Tuấn điềm đạo .
- Anh cũng đoán chừng , nhưng Em nên suy nghĩ cho kỷ , rồi hảy quyết định .Phần Anh không có vấn đề gì .
Người gì mà hiền lành thật .
- Em đã suy nghĩ kỷ rồi , bao nhiêu năm qua được Anh thương , bảo bọc , Em cám ơn Anh , Xin lổi , Em yêu Định .Những ngày chờ thủ tục , Em sẽ chiều Anh .
Tuấn buồn bả vào phòng , Nàng thầm nhủ : [ Đừng giận Em ] .
Thường sáng thì Nàng dậy lo pha cà phê , ăn sáng cho Chồng , Các Con , giờ Con lớn ở riêng , nên chỉ còn Chồng .Tay vừa bật bếp ga , Tuấn đi ra .
- Kể từ hôm nay , Em không còn là Vợ Anh nữa , .Tất cả mọi chuyên Anh sẽ tự lo ..
Cũng được Nàng tắt bếp lên ghế ngồi , buông lao theo lao .
- Thứ 5 Em nghỉ , Anh sẽ đưa đi Toà Hành Chảnh làm thủ tục .Chuyện này Anh nghĩ cũng không nên cho Hai đứa con biết .
Ngắn gọn , Tuấn đứng lên vào lại phòng .Bình thản và lặng lẻ .Mọi chuyện , giấy tờ Tuấn điều lo đầy đủ , Nàng báo cho mình Con Thế đi Sài Gòn đón .Bước khỏi Phi Trường , Con Thế ríu rít .
- Thuỷ về có việc hay về chơi , mới mà gặp lại mừng thiệt .
- Về nhà sẽ nói cho biết , con khỉ .
Suốt dọc đường nhìn Thế hớn hở , Nàng cũng vui lây .tới nhà chưa yên chổ .Nó hỏi liền .
- Giờ Thuỷ nói được chưa ?
- Được rồi , láu táu , Mình chia tay với Anh Tuấn nên sẽ ở luôn .Và sống với Định .
Con Thế chưng hửng , ngớ ngẩn .
- Thuỷ lạ vây , Cứ nghĩ coi , nếu không có Anh Tuấn thì gia đình Bà như thế nào ? Anh có lỗi gì chứ ! Chơi với Bà từ hồi nhỏ Tôi biết , được Ba Mẹ thương , Và Anh Tuấn thương , nên Bà cứ ngang , chỉ biết theo ý Bà , Định không phải là người có thể tin được , thôi Tôi về đây . nói cũng vô ích .
Thấy Thế vùng vằn , Nàng cười theo , vài bửa rồi đâu lại vào đấy .Chiều tối thì Định tới mừng lắm .
- Cám ơn Em ,Chúng Ta có nhau .
Bà Chị thì yên lặng , còn bên phía Tuấn hình như cũng được dặn .Định thuê nhà ở nơi ít gặp người quen .Năm đầu êm đềm trôi qua , số tiền Nàng mang về cũng tương đối nhiều .
- Em muốn mở tiêm ăn , Anh thấy như thế nào ?
- Cứ đưa hết tiền cho Anh , Em sẽ không phải làm gì hết .
Có Ai học được chử ngờ , Định háo húc xây hồ nuôi tôm , toàn thất bại , tôm chết trắng . Đầu tư nuôi gà thì gà toi trở tay không kịp , tiền theo gió mà bay .Đời sống có sự khó khăn , thì Định cũng lộ bản chất .trăm dâu đổ đầu tằm , chuyện gì cũng tại Nàng .
- Từ ngày có Cô , tôi luôn gặp sui xẻo .
Tiền chợ đưa ít , đòi hỏi nhiều đồ ăn ngon .
- Cô dọn cơm gì kỳ vậy , cô biết Tôi không thích ăn cá có xương , mà coi toàn cá gặm .
- Dạ .Cá to giờ mắc lắm Anh .
Nàng nhỏ nhẹ giải thích , mâm cơm bị hất đổ , Định đề nghị .
- Giờ mình không có tiền , Em gọi qua nói Hai đứa Con gởi tiền về , cứ nói Em bệnh cần tiền đi bệnh viên , được mà .
Nàng từ chối , và một bạt tai đau điếng , Nàng sửng sờ nhìn .
- Cô nhìn cái gì ...Nàng hiểu là Mình bắt đâu chịu khổ . cớ gì cũng đánh, cũng đạp bất kể , đau thân xác , cũng không bằng đau lỏng , buốt giá tủi nhục .Những khi bị hành hạ , Nàng nhờ 25 năm sống với Tuấn , không một lời nặng , kho cá lở cháy , cười .
- Lâu lâu ăn như thế này cũng thấy ngon .
Nhiều chuyện Định hết sức vô lý , kể cả chuyện gần gủi Vợ Chồng , tuôi chớm già , có khi bất ý là Nàng bị đạp văng xuống gường , chưa kịp hoàn hồn , dịu cơn đau .
- Cô tính nằm dưới đó ăn vạ chắc .Lên mau .
Thân thể bầm dập vì đòn , Nàng cắn răng chịu đựng .Tự thân Mình , biết trách Ai ! Ăn uống bửa đói bửa no vì Định không đưa tiền chợ , sáng ra quán ngồi , tối về lăn ra ngủ , còn làm được gì .Chủ nhật Nàng đi lể , giật mình nghe tiếng kêu .Con Thế .
- Thuỷ .Sao tiều tuỵ như thề này , khổ lắm phải không ?
- không có gì đâu , cũng bình thường .
Một lúc ngẩm nghĩ . Con thế nói .
- Thuỷ đi ăn sáng với Mình .
Hơi ngại ,sợ về chậm Định nóng , nhưng cũng được , thấy tô phở mà nước miếng chảy ra , 3 năm chưa được ăn , ngày trước thì tầm thường , Nàng hỏi Con Thế .
- Hảng Thế cần người làm không ? xin cho mình với .Ở nhà chẳng làm gì cũng buồn .
- Được , Mình lo cho bạn già sống chết có nhau . .
Nàng nói cho Định .
- Cũng được . nhưng phải đưa hết tiền lương cho Tôi , không thiếu một đồng , nhớ .
Đi làm bụng đói , Con Thế hiểu , cùng nhau ăn sáng , trưa đem thêm phần ăn , tối tới rủ đi chổ này chổ kia .
- Thuỷ đừng ngại , ngày trước Thuỷ hay gởi cho mình tiền , nên mình dư sức , bạn bè mà .
Cảm động , lúc nào Nó cũng vì mình , ngày tháng cứ qua , và Tuấn về , gặp được Nàng bừng lên niềm vui .Trong giờ nghỉ trưa .Con Thế rụt rè .
- Hình như Thuỷ có tâm sự phải không , nòi với mình đi .
- Cũng có , Thuỷ ao ước nấu mời Anh Tuấn bửa cơm , cũng lâu rồi không nhìn thấy Anh ăn , và xin Anh giúp Mình một chuyện .
- Tưởng chuyện gì , để mình lo cho .Chắc Anh Tuấn cũng không từ chối đâu .
Con Thế đưa ra kế hoạch tránh cho Định biết , sẽ tổ chức tại nhà Con Quế .Thế sẽ đi xe ôm tới nhà Quế giàn xếp và người xe ôm biết nhà sẽ chở Tuấn tới .Mọi chuyện đâu vào đó , bửa cơm có những món Tuấn thích , Chồng Quế đi làm , hai đứa tránh mặt , Nàng bồi hồi cảm xúc . Tuấn vẫn nụ cười dể dải .
- Anh biết ý em , nhưng giờ thì chịu , chỉ có thể ăn canh thôi , răng lung lay hết rồi .
- Dạ . Anh bằng lòng là Em mản nguyện rồi , em muốn xin Anh giúp chuyện này .
- Cứ nói đi , Em biết tính Anh mà .
- Em muốn gặp thăm Hai đứa Con và Cháu , nhờ Anh nói Với Thằng Phương bảo lảnh Em theo diện 3 tháng .
- Được , nhưng có liên quan tới Con , nên để coi ý Nó như thế nào , hay là Em nói chuyện thẳng với Nó .
Tuấn bấm số điện thoại gọi , tiếng vào máy .
- A lô , Ba đây , sao Con khoẻ không ?
- Dạ khoẻ , Ba cũng khoẻ , Về Việt Nam vui không Ba .
- Vui , quê hương mà . Mẹ muốn nói chuyện với Con .
Cầm điện thoại Nàng rưng rưng nước mắt , nghe tiếng Con .
- A lo . Chào Mẹ , Mẹ vẫn khoẻ chứ , lâu quá , tụi Con nhớ Mẹ .
- Mẹ cũng nhớ Các Con và cháu Mẹ , Con lo bảo lảnh cho Mẹ qua được không ?
- Dạ .Được chứ Mẹ , có Ba đó ,Mẹ ghi giấy tờ cho Ba rồi tụi con lo cho .Con Ngân nó cũng mong gặp Mẹ .
- Cám ơn Các Con , Mẹ chào nhé , thăm Các Cháu.
... Vẫn phải còn tiếp .hơi dài rồi .Đau khổ đã có thể qua .bắt đầu niềm vui . hy vọng đã vươn lên .Thân chào .
Lâu ngày được nghe lại tiếng Con nói nhớ Mẹ , sẽ lo cho Mẹ , Nàng ngâp tràn sự xúc động , như cây khô có nước bừng dậy sức sống .Nhìn Tuấn với ánh mắt tha thiết , biết ơn .
- Thuỷ làm thêm thứ gì , rồi nói Quế và Thế ngồi nói chuyện cho vui .
- Dạ .Thức ăn phần Hai Đứa có sẵn , để Em kêu tụi Nó .
Con Thế vừa thấy Nàng , vội hỏi .
- Sao . Anh Tuấn có đồng ý không Thuỷ ?
- Anh Tuấn mà .Mình còn được nói chuyện với Thằng Con , Nó cũng mừng nhớ Mẹ , thương Mẹ .
Con Quế lên tiếng .
- Tốt nhỉ , hy vọng Bà Thuỷ đở khổ , thôi đừng để Anh Tuấn đợi .
Tiếng nói , tiếng cười , không khí đầm ấm ,cởi mở .
- Anh về đây , Cám ơn 3 Cô .
Vừa thấy Nàng , Định bực dọc , khó chịu .
- Nhìn mặt hớn hở của Cô Tôi biết , có phải mới đi gặp Thằng Tuấn phải không ?
- Anh đừng gọi thằng nay thằng kia , Em đi làm về chứ gặp Ai .
- Bênh hả , Tao đánh cho mày bênh ...
Tay đấm chân đạp bất kể nơi nào , Nàng ôm ngực ôm bụng chịu đòn , đau quá , Con Thế nhào tới .
- Đồ vủ phu , đồ khốn nạn , Ông giỏi đánh nữa đi .
Định ngưng lại khi thấy có Con Thế , đi thẳng lên gác , móc trong túi điện thoại Con Thế bấm số .
- A lô . Biên đó hả ? tới nhà ông Định ngay ,, Dì Thuỷ Mày mới bị Ông Định đánh dử lắm .
- Dạ . Vợ Chồng Cháu tới liền .
Một lúc sau Thằng Biên , Cháu Nàng tới , Nó vốn cộc cằn , thường không biết sợ Ai , thấy Dì mình bầm tim mặt mày , hộc tốc chạy lên gác , tiếng la , tiếng người ngả , Nàng nói Vợ Thằng Biên .
- Kêu nó đừng đánh nữa .Làm ơn .
Dù đau , Nàng cố gắng bước từng bước , Định đang ôm mặt .
- trước giờ Anh đánh Tôi nhiều , giờ bị đánh có thấy đau không ? .
Nàng nhờ con cháu Dâu .
- Xuống bếp , giở miếng ván của cái chạn lên , có cái phong bì lấy đem cho Dì .
Cầm những tấm hình Nàng đưa cho Định coi .
- Anh coi đi , đây là những vết bầm , vết thương trầy da , rách thịt ở mỗi lần Anh đánh , tôi chụp giữ lại .Và đây là giấy chứng thương để làm bằng chứng . Anh đừng ngạc nhiên , Chắc Anh không biết , Tôi đã từng là Vợ của một người làm gì cũng tính toán kỷ lưởng nên ít nhiều cũng bị ảnh hưởng .5 năm qua Tôi chịu đựng đủ rồi , kể từ bây giờ Anh không là gì của Tôi nữa , Mình ly dị .
Thằng Biên hậm hực .
- Lâu nay Tôi không biết , để ông đánh Dì Tôi như vậy .Ông mà đụng Dì Tôi nũa là không có đất mà chôn đâu , tôi thí mạng với ông .
Định cúi gầm mặt , sợ không dám có phản ứng .Thu xếp quần áo và những gì của mình xong .Tất cả cùng đi về nhà Cha Mẹ Nàng , Đứng trước bàn thờ Nàng bật khóc .Con Thế phấn khởi .
- Như vậy là vui rồi , ăn mừng thôi ,sau cơn mưa trời lại sáng , Thuỷ không có gì phải lo hết .
Con Cháu Dâu nói nhỏ .
- Cháu có chuyện muốn nói với Dì , xin tha lổi cho Cháu , hồi Dì về lần trước , Ông Định có cho tiền và Cháu theo ý xếp đặt của ông Định bỏ thuốc kích thích vào trà , hay trong canh .
- Thôi .Cứ coi như chuyện đã qua , chính Dì hại mình mà .
Thân thể còn đau , nhưng Nàng thấy Mình thật thư thái , giấc ngủ ngon sau bao đêm trằn trọc .Qua hai ngày , ánh nắng sáng đẹp , Nàng ngạc nhiên , hồi hộp khi thấy Tuấn tới .
- Chào Thuỷ . Anh vào được không ?
- Dạ . Mời Anh , có chuyện gì không Anh , để Em nói Con Cháu mua gì về Anh dùng sáng nhè .
- Cũng được . Thuỷ đồng ý để Anh thắp cây hương cho Ba Mẹ nhé , dù sao cũng từng là Con Rể quý mà .
Dáng đứng , vẻ nghiêm trang của Tuấn tạo cho Nàng lòng bùi ngùi , chua xót , lỗi ở Em Anh ơi .Ngồi xuống ghế câu hỏi đầu tiên .
- Thuỷ còn đau không ? hôm qua uống cà phê , nghe Biên Nó nói Định đánh Thuỷ .
- Dạ . Cũng hết đau rồi Anh .
Ánh mắt bao dung , giọng trầm ấm , chậm khoan thai .
- Hôm nay Anh tới , có 3 điều muốn nói với Thuỷ , 2 điều đầu tiên , vì Thuỷ không còn là Vợ Anh nữa nên bắt buộc phải nghe . điều thứ 3 thì đồng ý hay không là quyền của Thuỷ , nếu đồng ý Anh mới nói .
- Dạ .Em sẽ nghe Anh . Được Anh còn quan tâm là Em mừng lắm .
- Vậy thì Anh nói đây .Điều thứ nhất . Em gặp Cha Xứ để xin Ngài hướng dẩn và xưng tội , những chuyện mà mình đã trải qua .Được Chúa tha thứ thì Thuỷ mới có những ngày sống an nhiên vui vẻ .
- Em nghe Anh , nhưng Em ngại gặp Cha Xứ , Anh có quen Cha nào thân không ?
- Cha Hải nhé , Em cũng biết Ngài .Thường Ngài hay giảng Đại Phúc cho Giáo xứ , khi Mình còn ở Việt Nam trước đây .Em nhớ không ?
- Dạ .Nhưng Anh đi với Em chứ ?
- Mình cùng đi , Anh cũng phải xưng tội Mình .
Nàng bật cười .
- Anh mà tội gì ?
- Cám ơn .Em đừng nghĩ vậy .Để Vợ ly dị , không tội à !
- Tại lổi Em bướng thôi .
Lấy trong xách tay ra một phong bì cầm đưa .
- Số tiền này Thuỷ giữ , có thể tiêu tương đối trong 6 tháng , qua bên ,đo Anh sẽ nói hai đứa Con hay Anh gởi thêm , Anh cũng xin lổi vì không nhắc Con quan tâm tới Thuỷ .
- Anh đừng như vậy , Em chịu khó đi làm cũng sống qua ngày được , Em không nhận đâu .
- Anh nói rồi , đây là điều bắt buộc , vào cất và Anh sẽ nói điều thứ 3 .Nếu không Anh về .
Nàng hiểu , không nhận không được , lí nhí cám ơn .
- Anh cũng đã cầu nguyện , suy nghĩ cũng nhiều , Em có quyền từ chối ở điều thứ 3 này .Bửa Em yêu càu Các Con bảo lảnh qua với tư cách du lịch .Anh tính như thế này : Anh qua và sẽ cùng Hai Con về thăm Em .Làm giấy kết hôn lại . luật pháp vẫn cho phép điều này , cũng như Bí Tích Hôn Phối cúa Anh và Em vẫn con hiệu lực . Anh sẽ đưa Em qua ở luôn , ý Em như thế nào ?
Sửng sờ , nảng thổn thức khóc trong nổi vui mừng khôn xiết .Điều không bao giờ Náng dám nghĩ tới .nói trong tiếng nấc .
- Em mừng không biết nói làm sao , không thể nào Em dám nghĩ tới , Anh chấp nhận lại Em .Cám ơn Anh vô cùng .
- Vợ Chồng mà Em .Chúa dạy yêu thương và tha thứ .Không có tha thứ sao có yêu thương . Kỳ này Em hay khóc nhỉ .
- Anh từng nói .Nhiều khi người ta cũng khóc vì vui mà .Nhưng Em muốn hỏi Anh .Em trở lại làm Vợ Anh từ bây giờ hay chờ có giấy kết hôn .Để biết cho dể cư xử .
- Tuỳ Em .
Nàng âu yếm mỉn cười lòng rộn ràng vui sướng : Em sẽ không để tuỳ Em nữa đâu , Chồng cưng .Châu về hợp phố .Gương vở lại lành .Đời vẫn đẹp tươi .
No comments:
Post a Comment