Van Mong Nguyen
Cuối trăng nên ghe chạy suốt đêm không gặp bầy cá cơm nào , về sớm ghe sạch .Phương thư thả tỉa những trái Nho bị đẹt , cả Làng mấy năm nay rộ lên trồng Nho , nhìn giàn Nho giờ đang mùa , đã có một số chùm chín bói , cũng vui .Có Hai Chị Em , Bà Chị theo Chồng đi vượt biên , ở Mỷ , thương thằng Em một mình , gởi tiền hối mua ghe , nhắm Hòn Đụn mà bủa lưới .Thì mua ghe , chiếc ghe 2 lốc 8 mã lực , kiểu mới Thái Lan vững chải .Đầu tiên cũng lưới Cảng , đúng là gặp thời , lưới đánh xuống , kéo lên cá Thu đóng trắng bụng , nghề mành xúc cá cơm phát triển , có tiền cũng làm .Tháng vài lần ghe chổng đít chở cá là tiền vô .Từ một người lính tác chiến trở về , Phương sống đời trai độc thân tốt tính , có Dì Bảy quản lý trong ngoài , ghe vào có cá Vợ Thằng Tâm , tài công lo bán .Với 6 người đi Bạn nên thường Phương chỉ đi theo cho có mặt chủ .Quen nên Phương không nghĩ tới có Vợ , hay bồ bịch vì mỗi lần thấy Cô gái nào dể thương , hơi nảy sinh cảm tình là nghe như tiếng Nhã kêu thất thanh ngày chia tay ở Bên Đá : [ Anh ơi ! Đừng bỏ Em ] . Mong cho ngày tháng bằng yên .
- Cha ông Chủ , nhà giàu mà cũng siêng dử Ta . Vừa thôi , tiền để đâu cho hết .
Tiếng Cô Bạn thân từ thời chạy nhảy tắm mưa .
- Chào Thu , lâu lắm mới gặp .
Hơi ngạc nhiên , khi đứng sau Thu là Yến , cô gái làm ở cửa hàng cho thuê sách nhà nước , cứ mỗi lần Phương bước vào là dù có đang cười nói với Bạn cũng sầm mặt xuống , hứ , quay hướng khác , thái độ khó thật chịu , cũng lạ nhỉ , Mình chỉ thuê sách đọc thôi mà , thì cứ tự nhiên , đời vẫn có người thương ,người ghét , hôm nay sao lại tới nhà !
- Hân hạnh gặp Yến , mời Thu và Cô vào nhà .
Thu giả lả cười .
- Hai người quen nhau à .Vậy thì khỏi mắc công giới thiệu nhé .
- Cũng biết , quen thì không dám , mỗi lân thuê sách đều gặp .
Ngồi trong phòng khách Thu nói .
- Yến là Bạn thân thời học Đăng Khoa , có chuyện muốn giờ Phương giúp , nhất định không từ chối đó nha .
Nhìn Yến với ánh mắt hờ hửng , lạnh lùng , cô vốn khó và kiêu hảnh ,Cũng có chuyện để phải nhờ người khác sao !
- Thôi Thu về trước , Cho xin chùm Nho , nhớ cố gắng giúp Yến nhé , không thì giận đấy , Mình về trước .
Ngồi đối diện , Cô gái có vẻ mất tự tin , phân vân , lúng túng , rồi ngập ngừng .
- Như thế này , Ba Yến là Sỉ Quan chế độ củ , đả bị tập trung cải tạo hơn 3 năm nay , giờ Nhà Nước cho thăm nuôi , chắc Anh cũng biết hoàn cảnh thân nhân của người chế độ củ , đuổi khỏi khu gia binh , không còn lương , Mẹ Yến buôn thúng bán bưng , còn với lương công nhân hợp đồng như Yến thì làm sao có tiền , vô vọng và thương Mẹ , ao ước muốn gặp Cha . Yến có tâm sự với Chị Thu và Chị nói , Anh có thể giúp cho mượn tiền vì rất thân với chị .Hôm nay Yến cũng xin lỗi về thái độ của những lần gặp vừa qua .
Hiểu rồi , nhớ Mình cũng là lính , mất nước đau lòng , giờ những cấp trên của Mình đang bị đoạ đày , chín bỏ làm mười vậy .
- Yến cần mượn nhiều không ?
- Chỉ ước lượng khoảng 5,000 đồng , như mua đồ tiếp tế và chi phí đi đường tới trại ngoài Bắc .Yến cũng nói trước là Anh cho mượn thì khi nào có Yến mới trả được , mà Yến không biết khi nào Mình có .
Hay nhỉ , nhưng thôi , với số tiền đó cũng không lớn đối với Mình hiện nay , chỉ không được sự nhiệt tình với một người đã từng ghét mình , như thế nào cũng được .
- Anh bằng lòng giúp cho mượn , vì cũng từng là Lính như Ba Yến , tiền có sẳn , nhưng sẽ có điều kiện . Nếu Yến vì Ba Mẹ thì chấp nhận và sẽ nhận tiền liền , Mình ra biển cho thư thả , tạo sự thân tình một chút rồi Phương cho biết điều kiện như thế nào .
Đứng lên cùng sóng vai bên nhau , biển sáng trảng lặng đẹp , ánh nắng dịu ,mêng man , cảm khoái .
- Anh nói trước đây Anh cũng là lính ?
- Đúng .Lính Nhảy Dù , coi cái chết nhẹ tựa lông hồng nữa kìa , mà sao mỗi lần gặp là Yến sầm mặt , bộ Phương đáng ghét , xấu trai lắm hả ?
- Không phải đâu Anh .Ba Yến đang cải tạo , đời sống gia đình khó khăn , tiền lương ít ỏi , mà thấy Anh cứ phí phạm , thuê một lần 5 hay 6 cuốn sách một ngày , làm sao đọc hết , nên tự nhiên như vậy .
Chỉ chiếc ghe đang đậu nơi vập sóng .
- Yến thấy , đây là ghe nhà , kể cả Phương nữa thành 7 người , mỗi chiều từ 2 giờ sẽ chạy tìm cá cơm nổi .Trừ người cầm lái , còn tất cả ngồi không , nên Phương thuê đủ loại sách cho Họ đọc .Nhiều khi có tính cách giải trí và học hỏi .Với mức thu nhập bây giờ thì không phí phạm đâu ...
- Dạ .Yến hiểu rồi .
- Vậy Mình vào nhà , chỉ cần Yến chịu những điều kiện thì sẽ có tiền ,Cũng báo trước có thể hơi xúc phạm .
Chỉ sẽ như những chuyện thường tình ....
.... Còn tiếp .Mời Bà con đọc .Chúc tất cả vui vẻ ngày thứ 7 .
Ngồi đối diện với Cô Gái nơi bộ Sopha , Chàng quan sát , cũng đẹp đấy chứ , ánh mắt trong sáng , da trắng hồng , mặt thanh tú , mái tóc thề châm vai mượt mà . Biết Chàng đang nhìn , Yển ửng hồng đôi má .Dì Bảy mang đĩa trái cây lên , cười vui .
- Trái cây vườn nhà mời Cô .
- Dạ .Cám ơn Dì .
Thần thái của Cô gái giờ có phần quân bình và thoải mái .
- Anh lớn tuổi hơn nên xưng Anh cho tự nhiên , Cô Yến nghĩ sao ?
- Vâng .Em cũng muốn như vậy .
Với sự điềm đạm , Chàng hỏi thân tình .
- Thường Yến làm Nhà sách thì nghỉ ngày nào ?
- Em con Sỉ Quan cải tạo nên chỉ làm hợp đồng , tuần nghỉ 2 ngày , thứ 7 và chủ nhật , thỉnh thoảng cũng có khi nghỉ bất chừng .
- Bây giờ Anh nói về những điều kiện của Mình , bằng lòng hay không Anh không ép , Yến hiểu cho.
- Dạ .Em nghe Anh .
Những ý nghĩ vừa nảy sinh .
- Trong mỗi một tháng Yến phải dành cho Anh 5 ngày trong những ngày nghỉ của Yến .Những ngày đó thuộc về của Anh . Nói đi ăn sáng thì Yến phải đi .Từ 7 giờ sáng tới 10 giờ tối , đi chơi , đi coi phim v.v .Và bắt buộc nhiệt tình vui vẻ .Còn chuyện này , khi nghe có thể Yến khinh thường Anh , nhưng không ai biết mình bằng mình , cũng như Anh không muốn bị tát vào mặt , đau chịu không nổi .Anh là con trai , bên cạnh người con gái đẹp đôi khi có hành động nham nhở , sàm sở thì Yến chấp nhận tới mức 90 % .Phần còn lại tuỳ Yến , có khi Anh buộc Yến thân thể không mảnh vải che để nhìn cũng phải vui chịu , Anh trời ơi vậy đó .
Lời vừa dứt Chàng nhìn thấy ánh mắt cô gái sáng bừng .
- Em bằng lòng theo ý Anh .
Thở phào nhẹ nhỏm , có phần cảm đông , vì Cha Mẹ , Yến chịu mọi sự không cần đắn đo , tính toán thiệt hơn .
- Vậy để Anh vào lấy tiền đưa Em .
Lấy số tiền , đếm đủ , Chàng bỏ vào phong bì cầm ra .
- Yến nhận rồi đếm lại .
- Dạ .Được mà Anh .
- Không . Tính Anh như vậy .Yến đếm lại nhiều khi Anh lộn cũng có .
Để Yến ngồi đếm , Chàng xuống bếp dặn Dì Bảy làm cơm có Yến cùng ăn , hy vọng Chúng Ta trở nên thân tình .
- Bắt đầu khế ước thành lập , ngày hôm nay là ngày đầu tiên của tháng này , Yến ở lại ăn cơm rồi Anh đưa về .
Bửa cơm ngon , vì do Dì Bảy vốn giỏi nấu nướng , có mực dồn thịt chiên , mực ván xào su su , thịt heo kho đậu .Rộn ràng tiếng nói tiếng cười .
- Nhà có một số thuốc Tây do Bà Chị gởi về , mà không cần ,Anh nghĩ tiếp tế cho Bác trai đươc , cũng như có mấy thứ , Cá khô và tôm khô ,Yến mang về để Bác gái đở mua .
Trên chiếc Honda 67 Chàng đưa Yến về , gần qua nhà Thu .
- Yến có cần nói để Thu yên tâm không ?
- Dạ. Anh cho Yến gặp Chị Thu một chút .
Xe vào sân , có người có tiếng .
- Mới mà đã thân dử Ta , sao có giúp Yến không đấy ?
Chàng chỉ cười , Yến vui vẻ .
- Được rồi Thu .Cám ơn Thu nhiều .
- Vậy là tốt rồi , Yến nhớ coi chừng , Phương nổi tiếng ba trợn , lung tung lắm .
Chàng cười , đã được việc mà không cám ơn . đúng là ý trời ...
Xe chạy trên cầu Xóm Bóng , buổi trưa gió nồm thổi từ biển vào thật mát , Chàng hỏi .
- Yền nhìn thấy Hòn Chử , có liên tưởng tới gì không ?
- Dạ. Yến nhớ hai câu thơ : Khi nào Hòn Chử bể tư .Nước sông Nha Trang cạn . Em mới từ duyên Anh .
- Vậy Yến có Người yêu chưa ?
- Dạ. Chưa Anh , xấu mà còn nghèo như Em ai mà yêu , còn Anh ?
- Anh hả ! Nhát lắm nên chẳng có quen Ai ,Chưa có cô nào chịu yêu hết nên đời tôi cô đơn .
- Chị Thu nói Anh ba trơn mà .Yến chẳng tin .
Tưởng gì , không tin thì thôi , xe vừa xuống hết con dốc đầu cầu , trong căn nhà bên đường một thằng bé chạy vội ra , thắng gấp , Yến dồn về phía trước .
- Xin lổi . Anh không cố ý .
Tiếng Cô gái cười khúc khít .
- Yến biết mà .Anh đừng có lo .
Qua cầu Hà Ra , gần vào Thành Phố .
- Anh đưa Yến tới nhà , nếu có Bác thì Anh chào rồi về , nhà Yến ở chổ nào ?
- Cứ chạy gần sân vận động ở bên trái , nhà của Bà Em nên củ lắm rồi .Bà Em mất cũng hơn năm . giờ chỉ có Mẹ .Em và đứa Em trai 15 tuổi .Anh đừng chê nha .
Chàng mỉn cười , chưa bao giờ chê Ai nghèo đâu , yên tâm .Đúng là nhà củ thật , nhìn sơ thấy ván vách ải , nóc bằng tôn lổ chổ ánh sáng .trong nhà ngoài cái bàn gổ cũng củ kỷ .
- Nhà ít có khách nên cũng không có gì , Anh uống nước gì để Yến đi mua ?
- Yến mệt không ?
- Dạ .Có làm gì đâu mà mệt . với lại bây giờ Yến rất vui , hy vọng kỳ này có người quan tâm .
- Thiệt nhé , Vậy thì đi ăn chè và coi đại nhạc hội với Anh .Lần này có cả ca sỉ Anh Khoa , giọng ấm hay lắm .
Vào quán chè trước chi nhánh sở điện lực , đủ loại chè ngon và mới có loại chè lạ .
- Yến ăn chè trứng bao giờ chưa ?
- Dạ chưa Anh .Mà trứng sao nấu chè được !
Hai chén chè được mang ra , nước vàng lợt hơi kẹo đặc , mấy hạt sen và nữa cái trứng luộc .Vừa ăn vừa nhìn nhau cười .Chắc nghĩ trứng và hạt sen bổ , nên thành chè .Cùng đứng trước rạp xi nê Nha Trang , sau mấy năm cũng có văn nghệ .Cứ Trường sơn đông Anh đi miết nghe phát lùng bùng , cũng đành thế thôi .
- Hình như khó mua vé lắm đó Anh , đông quá .
- Yến đừng lo , Anh có người quen thầu vé , Vợ thằng bạn ngày trước cùng đơn vị .
Được một lúc thì nghe tiếng cười chào .
- Anh Phương .Bửa nay đi với Bạn gái đẹp quá nhỉ .
- Chào Hiền .Khoẻ chứ ? Giúp Anh 2 vé thượng hạng nhé .Thằng Thìn như thế nào ?
- Lâu không thấy Anh Phương tới , Ảnh cứ nhắc .
- Nói với Thìn bửa nào Anh tới thăm .Vào được rồi Yến .
Trên đường về , ngồi sau xe , Yến nhỏ nhẹ .
- Chỉ có hồi sáng tới giờ mà Em thấy Mình nghĩ sai nhiều chuyện : Khi cùng Chị Thu gặp Anh , Em không hy vọng Anh sẽ giúp , và Anh nói Mình sàm sở , nên trong rạp Em cũng hồi hộp , đâu ngờ Anh ngồi như phổng .Anh thật tốt , Em vui nhiều .Cám ơn Anh .Em mong Anh đừng ghét Em nha .
Từ giả nhau trong nụ cười , Chúng ta sẽ gặp lại .
Thơi gian trôi qua cũng nhanh , mới mà đã hơn mấy tháng .Chàng và Yến sau nhiều lần đi chơi với nhau , nơi này chổ nọ nên thành tự nhiên thân tình .Mỗi lần Chàng tới thuê sách là Yến hớn hở tươi cười , chạy ra đón .
- Anh đưa sách trả cho Em , mới có sách mới hay lắm , Anh đọc thử ! Sách dịch của Pháp .
Nhìn tựa giật minh , của Đại văn hào Victo hugo . Truyện Nhà Thờ Đức Bà Paris , cở mình đọc gì nổi , thôi cũng chịu vậy , không lại làm Người Ta áy náy .Thường cứ xong chuyện là Chàng mời Yến ra trước Nhà Sách cho thuê ăn chè .
- Má Em nói : Muốn mời Anh tới nhà ăn bửa cơm đạm bạc ,để cám ơn đã giúp cho chuyến đi gặp Ba Em .
- Được .Thương Em tam tứ núi cũng tréo .Thất bát sông cũng lội thập vạn đèo cũng qua .Bửa nào thì tuỳ Má Em , Anh tới .
Cơm gia dình ấm áp tiếng cười , nhìn ánh mắt Chàng hiểu Mẹ Yến cũng thích Mình , thân càng thêm thân .Ngày nghỉ Yến hay tới nhà chơi , ra biển hóng mát .
- Ở đây nhìn thấy đẹp quá Anh hả ? .Xa có hòn giống như chiếc nón , con gần kia là hòn gì đó Anh ?
Theo hướng tay chỉ của Yến trả lời .
- Hòn Mác , như bình phong che chở cho Làng Anh đấy .Phía trong là núi Cô tiên .Có câu : Anh đứng ngàn năm thao diển nghĩ .Em nằm soả tóc đợi chờ Anh .Giờ Anh bị phá mất , chỉ cỏn mình Em .Và Làng Anh được thế . Trên sơn dưới thuỷ nên đời sống rất thịnh vượng .Anh yêu nơi này .
Một lần khi Yến tới , Chàng tặng bộ đồ mới .
- Em vào phòng thay bây giờ nhé .
Thay xong Yến hơi đỏ mặt hỏi .
- Sao Anh biết kích thước Người Em .
Cười nói sao được , thì nhờ thằng Em lấy bộ đồ của cô nàng đưa tiêm may như vậy . Yến âu yếm .
- Một tháng Anh có 5 ngày theo ý Anh , vậy cho Em một ngày theo ý Em nhé .Em muốn Anh đưa Em ra Hòn Mác chơi một lần .
Mượn chiếc ghe nhỏ , chuẩn bị các thứ cần , nước ngọt Chiếc ghe chở Hai người tấp lên bải cát vàng mịn của Hòn Mác . nắng sáng nước biển ấm .Yến thay đồ xuống tắm .
- Bộ mắc cở sao , mà không mặc áo tắm .
- Dạ .Thì đây là áo tắm 1 mảnh đó Anh .
Chàng thấy thân hình Yến thon gọn , đẹp đấy chứ !
- Cái gì ! Anh lại tưởng 1 mảnh là che trên hở dưới , che dưới hở trên chứ ! Hoá ra kín hơn 2 mảnh .
- Yến bật cười dòn dả .
- Thiệt Anh đúng là xã xệ .
Vậy thì Anh sẽ làm cho Em trở thành như ý Xã Xệ nhé .Chàng đi tới chổ Yến đứng .
- Em cứ đứng yên .
Chàng kéo phía trên áo tắm xuống dưới bụng .Yến ngượng .
- Giờ Anh nghĩ đúng chưa .1 mảnh che dưới hở trên phải không ?
- Ôm Em đi Anh .Em yêu Anh .
Tiếng nói nhẹ , nồng nàn ,sóng biển vổ như hoà vui theo .Chàng hôn đôi môi đang đợi chờ . tình yêu ngọt ngào .Nắng thật ấm .
No comments:
Post a Comment