Saturday, December 2, 2017

Van Mong Nguyen: Những Tiếp Nối

Van Mong Nguyen


Trời cuối Thu bổng nhiên chuyển lạnh , sắp vào mùa Đông lạnh bên ngoài và lạnh luôn trong tim .Trên xe đi về , sáng cảm ơn Chúa có thêm ngày mới để sống , tối tạ ơn Chúa , thọ thêm một ngày . Cũng lại tới thời kỳ nghe tiếng hát sốt mến vang lên : Trời cao hảy đổ sương xuống và ngàn mây hảy mưa Đấng Chuộc Tôi . Đứng trước cánh cửa nhà , ngày nào chỉ mở bước vào , Vợ Nho tươi cười đợi .
- Anh . Tắm rửa cho khoẻ rồi ăn cơm .
Từng ngày , giờ đưa chìa khoá vào ổ quay một vòng , cầm nắm đấm mở , cửa khoá , hay nhỉ : vậy cả ngày hôm nay nhà không khoá , cứ thế mà thôi , cho chìa khoá vào lại , cũng quay một vòng , rút chìa ra bỏ túi , chưa kịp cầm nắm đấm thì cửa bật mở , thằng Con Trai : Cậu Bảy đứng trước mặt mỉn cười , vậy là Nó về mở cửa ở trong nhà , may mình không có tật giật mình . Cha Con vui vẻ , thấy trên tay Ba xách túi thực phẩm .
- Ba mua gì nhều vậy .
- Đi làm về , Ba ghé Siêu Thị mua mấy thứ nấu ăn chiều .
Hai Cha Con vào nhà , thay vì mang đồ ăn xuống bếp , Tôi đem tới bàn bày ra .
- Ba mua thịt , có đậu hủ chiên kho , thịt xay nấu canh tần ô . Cậu Bảy ăn cơm với Ba luôn nhé .
Nó lắc đầu cười .
- Con về , mà Ba tự nấu ăn hả ! 
Thằng này hỏi lạ .
- Thì tự ngày Mẹ bệnh , Ba tự nấu ăn chứ sao , trước còn Mẹ , dặn sao Ba mua nấu vậy , giờ tự nghĩ hơi mệt , đúng là đàn bà giỏi . nấu thì cứ bỏ vào nồi , nêm ném , ngon dở tính sau , nhưng nghĩ mua gì mới khó .
Thằng Con phân vân mời .
- Hay bây giờ đi ăn cơm với Con .
Con Trai về đứa nào cũng mời ăn tiêm , Con Gái về tụ lại nấu nồi lẩu , tất cả rau thịt bỏ vào nồi , cười nói như chợ vở . Đã mua đồ về , giờ đi ăn nên lấy cớ từ chối .
- Ba không thích đi tiệm , đồ chiên không thấy ngon .
Thằng Cậu Bảy , Suy nghĩ và gật đầu .
- Con 9 Nó đi làm về mấy giờ .
Câu hỏi có hàm ý , phải trình bày cho Nó hiểu , không Nó đợi Con Em vể bạt tai chả chừng . Giao ở nhà với Ba mà cơm nước không lo .
- Nó đi làm về muộn , hơn 7 giờ mới về , đón Con , Ba nói đón mà Nó không chịu , lo cho Con , mà Nó nấu Ba ăn không được , Ba chỉ ăn được khi Mẹ nấu và Ba lo cho mình được .
Cậu Bảy như an tâm , ngồi xuống ghế nhẹ cười .
- Con kết hôn được không Ba ?
Nhìn thằng Con 30 tuổi rồi , tạo giọng nói vui mừng .
- Ba chúc mừng , Mẹ mất , giờ đứa nào lập gia đình Ba cũng vui , Con nhỏ mà khi Mẹ bệnh Nó hay tới thăm phải không ?
- Dạ . Thứ bảy Ba có rảnh không ?
Biết Nó hỏi để lấy hẹn gặp mặt nói chuyên đám cưới .
- Thường thứ 7 Ba nghỉ , nhưng tuỳ bên đó , với Ba , ngày nào cũng được , nếu làm Ba sẻ lấy ngày nghỉ .
Thằng Con đứng lên chào đi về , Tôi vào trạng thái chân không , những chuyện này , ngày trước Nó sẻ cười giởn nói với Mẹ , giờ trực tiếp nói với Ba : Em coi đó , một thằng nữa lấy Vợ , chỉ còn Anh thôi , đời lúc nào cũng tiếp nối . Nấu xong cơm . kho nồi thịt đậu hủ , ngẩn ngơ , hờ hửng chỉ ăn được mấy miếng đâu . Đi ngủ , chuyện tới sẻ tới .
... Xe Con trai thứ 7 . Vợ Nho nói : Con ăn mặn Cha khát nước . Mình chịu khó .

No comments:

Post a Comment