Saturday, December 30, 2017

Van Mong Nguyen: Những Gì Có Thể


Hôm nay nghỉ làm , đầu nhức buốt , tối hôm qua đi về , oải nhọc mê mang , Con chưa về , một mình nhớ người nơi xa , không Ai nấu chén cháo hành giải cảm . Chịu khó bỏ nắm gạo , bật bếp , cháo không nhuyển mà là gạo nấu , ăn nữa chén , uống gói thuốc nằm lơ mơ , người hâm hấp . Đang trong sự khó chịu , nghe tiếng bấm chuông , ráng gượng đi ra : Có thấy Ai đâu , vớ vẩn thiệt . Bửa chủ nhật vui , do tác động nhiệt tình của tuổi trẻ , những Cô Cậu đẹp xinh , tính tình dể thương , thật hay là có việc tự tới mà làm , biết bao khó khăn , trời lạnh , phương tiên xe đạp , đường đi dài , mỗi Em đều tạo cho Tôi lòng yêu thương , quý mến , xa quê nên nhớ mình còn có bạn . Những Dũng .Bé Thảo . Nhị Kiều . Tiến . Bưởi Tây , Xuyên . Tuến , Xoan , Thuỳ Dung với nụ cười đoan hậu . Nga .v.v . Nhớ tới Tuyền , phải có Nó nhỉ . Bé Thảo hồ hởi .
- Chú ơi . Con mừng quá , không ngờ đông như vậy .
Tôi đi vào bếp , trai gái tay làm miệng cười , vui trong tinh thần yêu thương . Giáng Sinh Chúa vì yêu thương Chúng Ta mà tới , thì Chúng Ta cũng yêu thương nhau . Không được chê , khen thôi , từ muôn phương Ta gặp mà .Tiếng Bé Thảo .
- Chú ơi ! thiếu đồ ăn rồi , Chú chở Con đi mua thêm đồ được không ? Chú giúp Con đi .
Tưởng gì , chứ Tôi rất thương Nó , năm nay thành nhân .
- Được Chú chở Con .
Thêm thằng Cu Xuyên , dân Yên Thành , quê Con có thịt chuột , Tôi hết sức cảm nhận sự nổ lực vì việc chung , thằng này kêu đâu đi đó . Xe chạy .
- Đi mua gì ở đâu thì chỉ nha .
Tiếng Bé Thảo thích ý , chắc được có người nghe .
- Quẹo trái Chú , cua phải , đúng rồi Chú chạy đi .
- Con Bé này , phải cho Chú stop chứ , 6.000 ¥ không năn nỉ được nha .
Hai đứa cười nói với nhau .
- Đông như thế này Em thích lắm , vui thật .
Chú chạy thẳng , cứ chạy thẳng và Bé Thảo .
- Tình hình này phải quay lại tìm rồi , Con quên mất chổ Siêu Thị Chú ơi .
Tôi bật cười , cũng thú vị .
- Được để qua đèn xanh rồi Chú quay lại .
Qua đèn , nhờ bải đậu xe để cua lại , Cũng Bé Thảo .
- Đây rồi Chú ơi , hên thật , Chú giỏi thật đấy .
Tình cờ và được khen , Tôi ở ngoài xe đợi , Tụi Nó mua hết biết , 3 xe đẩy đủ loại . Lại bên trái bên phải .
- Đi thế này mà nhanh , ít đèn xanh đèn đỏ , Chú hả !
Toàn phải tập trung tinh thần , những mái đầu xanh , xưng tội dọn mình đón Chúa , Thánh lể sốt sắng , liên hoan vui , Cha Trinh cũng phấn khởi . 
- Nếu được , từ đây mỗi tháng Chúng Ta gặp nhau , tỉnh tâm . xưng tội để cuộc sống xa quê có niềm vui .
Đứng nhin gian phòng đã thu dọn , trước sao giờ vậy , Cha Quản Hạt cũng tốt , thương tụi Việt Nam đạo đức , tạo nhiều điều kiện . Với Tôi cũng thân tình , Cha tới bên vổ vai .
- Ông Mong cứ lo cho Tụi Nó như Con .
- Dạ , Thành thật cám ơn Cha .
Cha Trinh đi nhanh gần như chạy .
- Có con Bé , chút nữa trên đường về Anh Mong cho Nó quá giang tới ga xe điện nhé .
Tôi về đường ven biển , ga ở trung tâm phố , có đi ngang đâu , Bé Thảo và Cô Bé có vẻ lo lắng .
- Chú ơi ! Bạn ấy đi tới ga xa , trời lạnh , mà cũng không biết đường , Chú giúp nhé .
- Bây giờ như thế này , Chú sẻ chở Cô Bé tới ga , rồi Chú quay lại đón những người cùng về .
Lên xe , Cô Bé vô tư , cười mở iphone .
- Con quàng dây nịt nhé , cảnh sát không chịu đâu .
Nó kéo sợi dây để trên người , không biết rồi . Dù sao Nó cũng là Con gái nên Tôi nghiêm chỉnh , mở dây bên mình .
- Con nhìn làm theo như Chú nhé .
Tôi cũng có vài ý .
- Thường ban ngày thì Chú không sợ sai đường , buổi tối mắt Chú hơi quáng gà , nhìn đàn bà ra con gái , nên chạy lòng vòng Con thông cảm nha .
- Vậy mắt Chú kém hả ?
- Thấy Chú đeo kính không ? Con biết đường này ...
- Dạ . Con đi lần đầu .
Và lại iphone . thời tuổi trẻ bây giờ vậy , Tôi nghỉ , nếu Nó ra ga xe đện thì sẻ về nơi Nó ở , nếu trong khoảng cách 1 giờ đi thì Mình chở luôn cũng được , nếu thế thì về nhà cũng chỉ 10 giờ .
- Ở Miyazaki Con ở vùng nào .
- Dạ . Miyanokojo đó Chú , từ đây Con đi xe điện hết tầm 1 giờ .
Tự dưng đạp thắng xe , muốn tấp vào lề , kêu Nó xuống : Chú phục Con quá , đêm lạnh , tiếng Nhật chưa rành , mà can đảm bằng sự quyết tâm tới để được xưng tội , mình vô tưởng thật . Từ đây chạy tới Miyanokojo , ban ngày 2 giờ , buổi tối quáng đường hơn 3 giờ . Giỏi thế .
- Dạ . Ở Việt Nam , Mẹ con dạy phải mạnh dạn và Con cũng không sợ đâu Chú .
Tới đậu xe bên đường trước ga .
- Chúng Ta cùng cám ơn Chúa , Con có cần Chú theo đi vào ga không ?
- Dạ , Một mình con được .Cám ơn Chú .

 
Bóng Con Bé mất hút vào nhà ga , xúc động rùng mình . Phản ứng của cơ thể , bị cảm rôi và cảm thiệt . Nhớ tới người và ao ước có bát cháo hành .Không là Thị Nở vì Tôi có phải Chí Phèo đâu .

Van Mong Nguyen
 

No comments:

Post a Comment