Saturday, December 30, 2017

Phan Khôi: Tình Già


Trải qua hơn ba mươi năm trời,
Vào mùa thu dạo ấy,
Một mối tình tuổi vừa mới,
Dưới cơn mưa phùn, núp dưới mái hiên
Chiếc áo dài trinh trắng ướt thấm thân,

Hai ta cùng đứng run nỗi thẹn,
Bốn mắt nhìn nhau như đã hẹn
Trong ánh mắt liếc đưa dịu hiền,
Còn ta nhìn say đắm như chưa lần,

Kể từ đó biết lợi hại đâu là nhan sắc
Để nhớ nhung, rồi không hối tiếc
Vì chiến tranh đôi ta phải xa cách,

Sau hơn ba chục năm sau,
Tình cờ trên Face gặp lại nhau,
Nếu không nợ duyên lâu,
đố mà nhận ra nhau,

Giờ cả hai mái tóc đã thưa muốn hói
Nay em đã thành bà nội bà ngoại
Còn ta mới chập chững nuôi con dại

Thế mà gọi nhau chuyện trò say đắm
Em giờ nhắc chuyện xưa thôi e thẹn
Ta nào ngờ đâu thời gian qua trôi
Tới giờ này thưa chuyện mới lòi
Cái đuôi yêu xưa nay đã dài.

Phan Khôi
10/16/017

No comments:

Post a Comment