Hôm nay đúng 100 ngày của Vợ Nho , Người Vợ cùng chung gánh vác gia đình suốt quảng đời dài năm tháng . Vui nhiều , củng cười nhìn Con mỗi ngày lớn khôn . Giờ từng đứa lớn , Vợ chẳng còn , vui nào có quẩn quanh . Sáng hơi sương lạnh , ngồi nghe mỗi đứa Cháu , chạy nhảy nói cười . Có còn gì đâu Em ơi , nước mắt bổng tuôn rơi bật khóc . Giấc ngủ mơ màng , thấy vai bị vổ kêu : Dậy đi Anh : cuốc sống . Thì cũng phải sống . Những ngày nghỉ của năm mới , Con trai đầu sợ Ba buồn mời tới nhà . Thì đi , buổi trưa tiếng điên thoại Con trai .
- Chiều nay Ba đi làm về , đừng đi đâu ở nhà Con Hồng về đưa Ba đi mua đồ .
Cũng được , con có lòng thì cứ mặc nhiên , bước vào nhà , thấy 3 đứa con gái lớn cười nói chuẩn bị bửa ăn , thịt rau lung tung , đầy đủ mà . Ngồi xuống ghế , Cô 10 cười .
- Ba đi được chưa ?
Nói Con gái đầu đưa đi mà , thôi đứa nào cũng được , ra tới cửa .
- Ba mang theo thẻ bảo hiểm sức khoẻ .
- Đi mua đồ , hỏi bảo hiểm làm gì !
- Ba không được khoẻ lây ? Đi Bệnh Viện trước khi đi lên nhà Anh Hai .
Mấy đứa này , Tôi quay vào , Con gái đầu cười .
- Ba đi nhé , Anh Hai dặn .
Thôi cũng được , tới Bệnh Viên chụp đủ thứ hình , kể cả máy CT , không sao , lấy thuốc , con gái trả tiền , kể cả bảo hiểm hết 7 triệu VNĐ . Thứ gì đâu .
- Để Ba đi bộ về được rồi , 3 phút chứ có xa đâu .
Con gái tỉnh bơ .
- Ba lên xe . Hồng dặn không để Ba đi bộ .
Về nhà , Con gái đầu đem một đống quần áo mới mua .
- Ba mang cái xách nào .
Lấy cái xách mới , Nó xếp vào , số sướng mà , ngày trước đi đâu , có Vợ mua đồ sắp xếp , giờ Vợ mất có Con gái lo . Tối vào nằm ngủ , Nó tẩm mẩn lấy tất cả thuốc bỏ vào từng bịch nhỏ , ghi uống sáng trưa chiều , bây giờ cứ tự nhiên , chưa lên tiếng đó thôi .
Những tiếng cười của Con Cháu , Tôi nước mắt mờ nhoè đôi mắt , ngày mới bắt đâu .
- Chiều nay Ba đi làm về , đừng đi đâu ở nhà Con Hồng về đưa Ba đi mua đồ .
Cũng được , con có lòng thì cứ mặc nhiên , bước vào nhà , thấy 3 đứa con gái lớn cười nói chuẩn bị bửa ăn , thịt rau lung tung , đầy đủ mà . Ngồi xuống ghế , Cô 10 cười .
- Ba đi được chưa ?
Nói Con gái đầu đưa đi mà , thôi đứa nào cũng được , ra tới cửa .
- Ba mang theo thẻ bảo hiểm sức khoẻ .
- Đi mua đồ , hỏi bảo hiểm làm gì !
- Ba không được khoẻ lây ? Đi Bệnh Viện trước khi đi lên nhà Anh Hai .
Mấy đứa này , Tôi quay vào , Con gái đầu cười .
- Ba đi nhé , Anh Hai dặn .
Thôi cũng được , tới Bệnh Viên chụp đủ thứ hình , kể cả máy CT , không sao , lấy thuốc , con gái trả tiền , kể cả bảo hiểm hết 7 triệu VNĐ . Thứ gì đâu .
- Để Ba đi bộ về được rồi , 3 phút chứ có xa đâu .
Con gái tỉnh bơ .
- Ba lên xe . Hồng dặn không để Ba đi bộ .
Về nhà , Con gái đầu đem một đống quần áo mới mua .
- Ba mang cái xách nào .
Lấy cái xách mới , Nó xếp vào , số sướng mà , ngày trước đi đâu , có Vợ mua đồ sắp xếp , giờ Vợ mất có Con gái lo . Tối vào nằm ngủ , Nó tẩm mẩn lấy tất cả thuốc bỏ vào từng bịch nhỏ , ghi uống sáng trưa chiều , bây giờ cứ tự nhiên , chưa lên tiếng đó thôi .
Những tiếng cười của Con Cháu , Tôi nước mắt mờ nhoè đôi mắt , ngày mới bắt đâu .
Van Mong Nguyen
No comments:
Post a Comment