Tuesday, February 27, 2018

Im Lặng Là Vàng


Im lặng là vàng

Đó là lời khuyên bảo của ông bà để cho tôi tránh được những tội vạ do cái miệng đem lại. Trong mùa chay tôi càng nên im lặng. Không phải để tránh những tội vạ ở đời này, mà là ở đời sau. Bởi những lời tôi nói ra là những lời nghe thì êm ái, dịu dàng... nhưng ẩn ý lại là những lời dèm pha, nói xấu... đem lại sự bất hòa cho anh chị em tôi.

Van Mong Nguyen: Cũng Chuyện


Van Mong Nguyen



Buổi chiều nghĩ : Nấu cháo cá ăn chắc ngon , bỏ vào nồi nắm gạo , nhiều nước để sôi kỷ , đứng canh sơ tới quấy lui , lấy miếng cá Ngừ Bò , ngon đó nha . Ngồi ăn lắc đầu tự đông .
- Hay nhỉ . Sao lơ lớ chẳng ngọt gì hết , cũng cá nấu cháo mà .
Cũng xong một bửa ăn , cám ơn Chúa , Tôi vẫn giữ chay hy sinh nhịn ăn trưa , thấy bình thường , hình như có vẻ khoẻ , cứ hơi lên ký là thở hết hơi . 
Dọn dẹp xong mở máy , đây mới hấp dẩn nè : Một đĩa cơm Gà ở VN , một đĩa thịt Gà luộc ở ÚC , xa quá , chứ không bạo chân chạy tới nói vài câu .
- Để ăn dùm cho , ăn không hết bỏ có tội .
Ở đâu cũng sướng , chỉ phục Người Nhật chịu khó , đàn bà đi làm luôn để mặt mộc [ Trừ tiếp viên Hàng Không ] . Bị ăn hiếp , gạt nước mắt , im tiếng kiếm Hảng khác .Chẳng bao giờ than thở phàn nàn . Một lần , buổi sáng Tôi vừa tới Hảng , Tổ trưởng khâu kêu vào phòng riêng đưa món hàng đã làm xong .
- Ông Nguyễn coi đi , phát hiện được gì không ?
Trong ánh sáng hơi mờ , Tôi coi hửng hờ , món hàng do Người đàn bà mới vào làm được hơn tháng , mới mà giỏi , tốt nghiệp trường danh môn của Tỉnh , có Chồng con nên giờ Con lớn mới đi làm , Tôi nhã nhăn dặn .
- Tuy làm được , nhưng do mới nên để ý dụng cụ bén nhọn , va chạm sẻ có vết xước , hàng bị bỏ .
Cầm món hàng Tôi nói với Tổ trưởng .
- Thấy đẹp . Có gì đâu !
Tổ Trưởng ý ngạc nhiên .
- Mắt Ông Nguyễn nhìn không rỏ sao ?
- Bình thường nha , đừng xóc óc nghe .
Tổ trương chỉ phía trong mặt hàng những vết trầy .
- Hơn 25 năm kiểm hàng nên nhận ra liền , tại sao người mới làm Ông Nguyễn không nói !
- Xin lỗi , không phải trách nhiệm của Tôi nha , lanh chanh bị nói : Không phải chuyện của Ông , mắc mớ gì xía vào .
- Bây giờ Ông Nguyễn ra nói dùm được không ?
Tôi thẳng thắng từ chối , ai không sai , không lở tay .
- Tôi chỉ khen , nhưng mới làm như vậy đã giỏi quá rồi , nhắc chừng là được chứ nói gì .
Tổ trưởng khó chịu mặt hầm hầm , làm gì được nhau .
- Ông Nguyễn không nói thì Tôi nói .
Ngồi hai ghế đối diện , Tổ trưởng mặt đỏ mặt xanh nặng lời , Người đàn bà tủi thân bật khóc , vài phút im lặng . Người đàn bà đứng lên , thu xếp đồ đạc của mình , cám ơn Tôi , chào mấy người cùng làm , cho biết nghỉ luôn .
Tổ trưởng không ngờ chuyện như vậy , tói Văn Phòng báo , trưa ăn cơm xong đi tới nhà người đàn bà năn nỉ , thất bại trở về , chiều Ông Chủ từ Hảng chính vội vàng bước vào .
- Sơn Điền , Hảng mướn Ai , Anh cũng đuổi lấy đâu người làm .
Tổ khâu cần 6 người , chỉ còn Tổ trưởng với Tôi , cứ làm tuần lể nữa tháng là bị hạch sách , đau tay , oải nghỉ .
Tổ trương 50 tuổi , tính tình khó hiểu , độc thân vui buồn lẩn lộn , nói bất chừng , xin lổi sau khi nói . Tôi thấy nói làm xàm là đọc kinh Lạy Cha , kệ để ý chi . Ông Chủ nghiêm khắc .
- Nếu Ông Nguyễn mà nghỉ , Anh sẻ bị đuổi nhớ đó .
Mỗi ngày ra khỏi Hảng , không về nhà thì đi đâu , Ta về Ta nhớ người Ta .

Monday, February 26, 2018

Lucia Kim Nhung: Hai Chị Em Nhà Họ Lê



--- DÂNG LÊN HƯƠNG HỒN CỦA BÁC VÀ MẸ LỜI KÍNH NHỚ VÔ CÙNG --- 


Mẹ tôi có bốn chị em gái.
Trong hình là chị của mẹ và mẹ.
Cách đây 35 năm.
Ngày Ba tôi hấp hối... ba đã cầm tay bác tôi (người bắc quê Ba Mẹ tôi gọi chị của Mẹ là Bác chứ không gọi Dì) và nói rằng: Em giao vợ em cho bác... bác hãy cùng chăm sóc và an ủi vợ em... em đi trước và sẽ chờ mọi người.
Lúc đó tôi đã 15 tuổi và vẫn ở bên cạnh giường ba cho đến khi ba yên nghỉ...
Thời gian sau đó những ngày buôn thúng bán bưng của hai chị em mẹ tôi vẫn tiếp tục.
Tôi phụ Bác bán rổ... rá... chổi... và đậu hủ miếng do bác tôi đem từ Hố Nai ra... rồi lại hấp cá... nướng cá cho Bác tôi đem về Hố Nai bán... tôi vật lộn tuổi thơ của mình với cuộc sống cùng sự khó nghèo của cả hai gia đình chị em nhà họ Lê...
Có một chuyện thế này... Bác tôi là góa phụ..được mỗi một anh con trai... anh con trai lấy vợ... được sáu người con... anh ấy là tù nhân chính trị ở chế độ mới nên đã vượt ngục và ra trốn ở nhà tôi.sau này anh đã đưa vợ và ba con trai đi vượt biên và đã bi hải tặc tấn công... cả gia đình mất hết chỉ còn lại một người con đầu ở nhà còn lại ba cô cháu gái... Bác tôi từ đấy trở thành Nội nuôi cháu mồ côi.
Trở lại chuyện giữ lời hứa... Bác tôi đã hứa với Ba tôi sẽ chăm sóc Mẹ tôi và đã giữ lời... hơn mười năm cuối của cuộc đời... chỉ còn Mẹ tôi từ Phan Thiết vào Hố Nai thăm Bác tôi.
Vì Bác đã quá yếu...
Ngày 05/12/16. Mẹ tôi mất.
Bác không còn nhận thức được nỗi đau khi mất người em gái... nhưng tôi tin rằng... trong tâm linh của người chị đã rất mãn nguyện vì đã lo chu toàn lời hứa năm xưa...
Hôm nay... 08/02/17... Bác đã thanh thản ra đi...
Bác tôi hưởng thọ 102 tuổi.
Mẹ tôi hưởng thọ 96 tuổi.
Thương tiếc Bác vô cùng... nhưng tôi lại cảm thấy ấm lòng... vì Mẹ tôi vẫn được có chị bên cạnh trong môt thế giới mới... ở đó Bác sẽ gặp được những người Bác luôn yêu thương.
Nước mắt tôi lại được dịp tuôn trào...
Cầu xin Thiên Chúa đón nhận linh hồn ANNA vào Thiên Đàng... ở đó linh hồn sẽ được mãi mãi yên nghỉ bình an.


Lucia Kim Nhung

08/02//17.

Sunday, February 25, 2018

Lucia Kim Nhung: Lối Xưa



Tôi trở về trên lối cũ ngày thơ.
Từng viên đá đã mờ trong lòng đất.
Hàng cây cỗi ai chặt còn trơ gốc.
Đám lá vàng vương vất mãi bên trên.

Ôi nỗi buồn gọi mãi chẳng thành tên.
Từng góc nhỏ chênh vênh bao kỷ niệm.
Còn đâu nữa lũ bạn bè lưu luyến.
Suốt tuổi thơ chinh chiến nhớ tên nhau.

Quê hương nghèo chồng chéo những niềm đau.
Người đi đã không quay đầu ngó lại.
Còn kẻ ở ôm hận sầu tê tái.
Sống một đời mê mãi phận long đong.

Lối xưa giờ đã lắng đọng đục trong.
Tôi trở lại với cõi lòng băng giá.
Bao thân ái ngày xưa thành xa lạ.
Để bây giờ tất cả đã vùi quên.

Lucia Kim Nhung
04/02/18.

Van Mong Nguyen: Vài Lời Do Vui


Van Mong Nguyen


Sáng thứ Hai đi làm vốn ngại . Thứ Năm đã ký khế ước 1 năm . Một năm nữa làm việc , Ông Chủ niềm nở hỏi thăm .
- Ông Nguyễn đã trở lại bình thường chưa ? 
- Cuộc sống vui một Mình , vẫn tâm trạng bất định Cô đơn .
Ông Chủ cười như hiểu .
- Ông Nguyễn hết tháng 1 thì khế ước chấm dứt , Hảng cần nên muốn Ông Nguyễn ký thêm 1 năm .
- Cám ơn và Tôi đồng ý .
Đã có quyết định nên thấy nhẹ nhỏm thảnh thơi , thứ 7 nghỉ nhớ Em , lên xe đường trường xa bất định , lái trên đường qua mấy Thành Phố , qua cấu bổng nhớ : Em ơi cầu bao nhiêu nhịp Anh qua luôn . Vào hầm hát khẻ : Người dưng khác họ , chẳng nọ thời kia . Em phân vân chưa yêu thương được , thì tự nhiên . Ngày nào cũng có thể , Anh ôm bó hoa : Chúc mừng Em trăm năm hạnh phúc cũng có sao ! 
Về nhà sau 7 tiếng lái xe , cũng hơi thất thần . Em không yêu . Anh yêu một Mình . Chỉ không thể tỏ lòng thương nhớ .
- Anh muốn ôm Em , hôn Em từ xa .
Mắc cở và cũng nghĩ xúc phạm Em đâu được : Sống không có tình yêu là chết mà biết thở .
Nên duyên Vợ Chồng , đồng lòng tát biển Đông cũng cạn .
Thời gian còn lại Anh cho Em tất cả Em nhận nhé . Chúc Bà Con vui tuần mới . Cám ơn Chúa .

Van Mong Nguyen: Một Ngày

Van Mong Nguyen

(... Hình khi Con Dâu ký giấy kết hôn .)


Chiều thứ 2 đi làm về là thấy phấn khởi , một tuần mới bắt đầu . mất thêm một ngày tuổi sống vậy mà vui . Đọc tin của Phụng : Nhớ nhé , thích chí cười . Anh mừng nên nhất đinh nhớ . Tôi ở thuộc vùng Kuysuu 7 tỉnh , có nhiều Onsen [ Suối nước nóng ] . Nơi Tôi ở chạy xe hơn 10 phút có một cái , hình thức như khu nghỉ dưởng , khu tắm , nhà ăn và bán hàng , vé vào tắm 500 ¥ . Từ đầu cũng ngần ngại vì bắt buộc phải như Ông Adam , nhưng chân cứ thỉnh thoảng trở trời là đau , khó chịu tạo cơn nóng lạnh , thời đi lính bị thương bể mắt cá , đi Bác Sỉ và được khuyên đi tắm suối nước nóng thử . Hiệu ứng khỏi , cứ dợm đau là Tôi đi tắm , tuần 2 lần , nước lấy từ lòng đất 1.000 m , điều chế còn 40 độ , mỗi khu nhà tắm thiết kế đủ kiểu hình , cả hình bán nguyệt cho nàng rửa gì cũng được . Nam Nử cách biệt , còn nếu Vợ Chồng thích tắm chung thì chọn hình thức nhà riêng , mắc tiền hơn gấp 5 lần . Người Nhật tuy nhà có hồ tắm , vòi sen tiện nghi , nhưng vẫn thích tắm Onsen , vì có thể do nước khoáng trị được vài thứ bệnh , với một vé 500 ¥ có quyền tắm cả ngày . Ở lại đêm như Khách Sạn . Thường khách du lịch tới Nhật luôn muốn tới Tokyo để thăm đền Minh Trị , Hoàng Cung mơ thành Công Chúa . Tới Kyoto nhìn Chùa Vàng , hay Osaka . Còn muốn tắm Onsen cho biết thì sẻ tới Oita , nơi có onsen tự nhiên không cần bơm lên . Hiện nay tới chổ Tinh Tôi ở cũng tiện , từ Phi trướng Narita có chuyến bay trực tiếp , vé khử hồi : Narita - Miyazaki chỉ 2 man ¥ . Anh chờ Phụng nhé và mời bà con , thói quen khi có khách thì sẻ nhiệt tình , vui vẻ , đón tại phi trường , theo ý khách chưa quen , tất cả chi phí Tôi chịu . Như Phụng thì yên tâm , Em sẻ cười thoải mái , có phòng riêng , chăn nệm mới , tối ngủ Em kêu .
- Anh Mong kể chuyện Em nghe .
Được Anh sẻ kể chuyện ma , chuyện cấm đàn bà , đời này chuyện gì không thể phải không ? Nào Cô Em Ngoại Hải xinh đẹp , vào dịp Hoa Anh Đào thì tha hồ lảng mạn .
Thân luôn chuyện gì cũng tốt , không giống Ai , ba phải và thích theo ý người khác , vui trong mọi sự . Cũng đang nhớ tới giổ 1 năm của Nguyễn Công Liêm , gần đây nhiều người mất hằn sâu thương nhớ . Anh Biểu [ Yến ] . Thạch Lâm Gấm . Người Vợ đầu ấp tay gối . Bình tâm , nguôi ngoai , nhưng mỗi lần Con Cháu về thăm lại trở thành người uỷ mị . Cám ơn những khích lệ của Bà con .
Khi thương nước đục cũng trong .
Khi ghét nước sạch giữa dòng cũng dơ .

Van Mong Nguyen: Vài Hàng Tâm Tư

Van Mong Nguyen


(... Hình khi Các Con còn Bé .)


Chiều đi về thắp cho Vợ Nho cây hương , biết Mẹ thích hoa , nên một hai ngày Con Gái lại thay chưng hoa mới , có bánh ngon để lên mời Me , nhìn di ảnh Vợ Nho miệng cười , nghe trong tâm tiếng Vợ .
- Mấy bửa nay Em nhìn thấy Anh có vẻ vui , bộ có người yêu , hay tính lấy Vợ mới hả !
Ngồi xuống ghế bật cười .
- Em biết Anh mà , vòng sơ tuyển còn nhi nhô được vài câu , vòng trong ngớ ngẩn , bộp chộp bị loại liền , hấp tấp công khù khò Ai yêu nổi .
- Nhưng Em biết Anh đang thảnh thơi , hớn hở vui mà .
Đúng như ý tưởng trong đầu , cũng tâm trạng vui .
- Từ ngày Em mất , Anh lao đao như Dù không định hướng , nhiều Bà Con , những đứa Em Ba Làng Choa thương , khuyên nên lấy Vợ mới , " Con chăm không bằng Bà " . Anh xuội lơ .
- Thì Anh lấy Vợ mới được mà .
Hiểu tâm ý thương Chồng của Vợ .
- Theo lẻ thường thì được , nên Anh bất định nghĩ suy , bây giờ chợt giác ngộ , ở tuổi Anh sống đời thương yêu hết mọi người thì hay hơn , Anh không nghĩ tới chuyện Vợ mới nữa , để tự do nhớ Em , thăm từng người , thăm từng nhà , Em nghĩ sao ?
Luôn là như vậy . làm gì Tôi cũng hỏi ý Vợ . uỷ mị hay lệ thuộc vào người khác nhỉ ! Và vẫn câu trả lời của Vợ Nho .
- Em đâu biết , mà nếu sau này có Người thương Anh , chuyện đâu vào đó thì sao ?
- Thì lúc đó tính , tuỳ duyên , theo thánh ý Chúa .
Đã nảy sinh được quyết định sống đơn thân , nên sẻ không nhận quà của Bạn thân Ta : Một còn kham không nổi , tới 5 bà chịu gì thấu , giờ " lạ là lên " , dám trông mong gì , cám ơn sự quan tâm , nếu không có gì thay đổi , vẫn được Bà Con thương , thì sau đám cưới Con sẻ về Việt Nam , tay bắt mặt mừng trao câu ân tình thương nhớ , và cũng để chuẩn bị cho những ngày ở tuổi hưu . Sẻ đi như khinh công lăng ba vi bộ , Sài Gòn , Nha Trang , Phan Thiết , Bảo Lộc , Bình Định . Gặp nhau cho bỏ nhớ nhau . Yêu nhau tam tứ núi cũng trèo ...
Trong những tháng ngày chưa ồn định , tâm trí biến động , được sự động viên , nhiệt tình nghĩ tới của Bà Con , cảm đông và biết ơn , ở trường hợp nào cũng không một lời trách móc , nhân vô thập toàn , chỉ xin tận tâm .
Sau bài tâm tư này , sẻ lại tập làm văn , viết vì Mình thích , thật giả vô thường , cho những người thương Mình đọc , xin khích lệ , chỉ khen , thấy sai cứ tự sửa , Tôi không giống Ai .
Bây giờ có Ipad nên Bà Con nào thích có thể trực tiếp nói chuyện , rất vui khi được tỏ tình yêu thương .
Hôm nay thú 6 , sẻ đi làm trong sự khấn khởi vì ngày mai nghỉ . Chúc Bà Con luôn vui . 

Van Mong Nguyen: Còn Đâu, Còn Đâu


Van Mong Nguyen


(... Vợ Nho ngày nào ...)


Sáng dậy tâm trạng yên bình , thấy Vợ Nho đang cười , trên Thiên Đàng thích ý , lúc nào cũng cười , Con Gái mới thay hoa , hai nụ hoa Hồng màu Hồng nhạt xinh xinh , mấy cái bánh . Trời hôm qua gió mạnh , thốc vào mặt hơi lạnh buốt giá mùa Đông , về nhà có Ai đâu , không khí lạnh , mở máy sưởi , tắm và tự nấu cơm tối , may bếp ga , nồi cơm điện , chứ không nhịn cho khoẻ . Ăn để sống , không phải sống để ăn , lần hạt xong nằm ngủ . Nhớ cứ buổi sáng tới cửa để đi làm , Vợ Nho đứng chào .
- Giờ chào kiểu Pháp hay kiểu Mỷ Em !
Kiểu Pháp của Thằng Long sít , ôm hôn trên mái tóc mền , làm tóc của Hằng bạc trắng màu tuyết , giờ đang tập hiệp khí đạo , chắc để vận khí cho mái tóc Vợ đen lại . Kiểu Mỷ của Long cồn cạn , ôm vổ vổ hôn trên trán , Vợ Nho hiểu ý phì cười .
- Tới giờ rồi đi đi , đứng đó mà nói , để tối .
Vậy là kiểu Ba Làng , kiểu Nhật không ham , không để ý cụng đầu , u trán . Có buổi sáng Vợ Nho nghịch .
- Anh . Có đi làm không dậy ! 7 giờ rưởi rồi .
Thất kinh , 7 giờ 30 phút phải ra khỏi nhà , không thì trể , mà đi trể lại thấy khó chịu hơi kỳ , Hảng bấm thẻ trể 5 phút trừ nữa ngày lương , thiệt tình kêu lạ , vội vàng , rửa mặt như mèo rửa , đánh răng sơ , khỏi đi đái . Mặc áo , nhìn Vợ Nho nhẩn nha đứng cười tủm tim , phần ăn trưa đang làm , vậy trưa nay nhịn , đâu có kịp để ghé Seven 24 mua thứ gì , chân hấp tấp đi , chuông đồng hồ reo , hết biết , mới 6 giờ , nhẹ người ngồi xuống ghế , uống ngậm cà phê .
- Đã nói sáng Em đừng kêu , để Anh tự dậy , không nghe còn giởn nữa .
Cười tỉnh bơ , ráo hoảnh .
- Được rồi kỳ này không kêu nữa , Ai trể cho biết .
Ngày hôm sau , mở mắt ra nhìn đồng hồ lớn , gần 8 giờ , hay nhỉ sao đồng hồ báo thức không reo , hèn gì , cái đồng hồ chỏng trơ , bin một nơi , đồng hồ một nẻo trong phòng , Chắc Con Cháu Nội tới lấy chơi , Vợ Nho để nguyên , gọi điện thoại báo nghỉ . Vợ Nho từ bếp đi lên nhìn ngạc nhiên .
- Sao không đi làm còn ngồi đó .
- Xin lổi , quên nói với Em , hôm nay nghỉ , đi gia hạn giấy tờ cho Con , phần ăn trưa Em ăn nhé .
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn , Tôi thuộc dạng tính nhàn , chi cục nhập quốc xa hơn 2 giờ , xe chạy 30 phút , thấy tiệm Pachinko tấp vào , dạo vài vòng , ra đi tiếp . Về nhà , thấy Vợ Nho ngồi bâng khoăng .
- Vậy mà lâu nay không nói , canh chua trở mùi , khó ăn như vậy mà cũng ăn .
- Thì có nói . Em đổi hết rau dền , bắp cải cũng chua lét , Công Em nấu cứ chịu khó ăn .
Ngẩm nghĩ một hồi , Quyết ý .
- Kỳ này không đem canh nữa , mang phần ăn nguội ,
Muốn sao được vậy , ý Vợ ý trời cho vui cửa ấm nhà . Mỗi ngày không đi làm không được , vậy thì dâng lên Chúa , Bây giờ sáng tự dậy , nói cười nhìn di ảnh Vợ .
- Em thấy Anh giỏi không ! 
Còn đâu ...Còn đâu từ khi Em giả từ .

Van Mong Nguyen: Kể Lể Trình Bày


Van Mong Nguyen



Nhiều khi cũng ngồi tự hỏi Mình : Viết đủ chuyện , và những chuyện về Mình để mọi người biết làm gì nhỉ . Cười và cứ vẫn như củ . Những chuyện trong cuộc sống đã qua , thì làm sao không có liên quan tới Vợ Nho , sao không nhớ . Con gái kêu Con gái Nó dậy , mùa Đông lạnh , Nó gần 6 tuổi lườn ườn .
- Vậy mà tối khi ăn cơm nói với Bà , sáng sẻ dậy sớm .
Con Bé chạy ra đứng trước mặt Mẹ .
- Nhìn đi , có phải đã dậy rồi không ! 
Quay nhìn Ông cười , Có Cháu Nội mới không nói Với Vợ Nho sao được .
- Thêm một Cháu Nội nữa đó Em , mừng phải không ? Nhiều Bà Con thân thương chúc mừng đấy .
Có thể tự hào , đức tin và lòng cậy trông thật mạnh , không gì quật ngả được Tôi đâu , Chúa luôn ở cùng mà , vui sống với nổi nhớ , thật sự cảm động khi được quan tâm , Tôi thích như vậy , cám ơn nhiều , cũng thỉnh thoảng đuối , như hàn thử biểu gặp biến đổi của mùa Đông tháng 1 tháng 2 , vụt xuống tận đáy , một tin nhắn hỏi thăm , bừng lên như pháo bông toả sáng trên không gian bầu trơi , vui trở lại , đúng là bị lệ thuộc .
Những ngày gần đây , thiệt cũng nên cười , tin tới ibox Tôi chỉ thoáng đọc : Bạn cần gởi cho 30 người . Ai thích cứ tự nhiên , Tôi không gởi đâu . Ngày hôm qua máy lại bị đứng , tin hình vào nơi ibox thì không sao , còn phần bình luận mà hình GIF múa nhảy thì cứ bị phản ứng làm máy bị . Phải cúp điên máy làm lại . 
Chào Vợ Nho rồi đi làm , trên xe dâng ngày cho Chúa , sực nhớ , trong bóp chỉ có tờ 5.000 ¥ , tới Hảng không có tiền nhỏ trả tiền phần ăn trưa , nhờ thư ký đổi thì hơi ngại , có khi cũng không có , sao bây giờ , trưa chạy ra tiệm ăn cũng làm biếng , tự nhiên nhìn đồng hồ báo xăng xe còn một nữa , vậy ghé mua xăng hết 3.500 ¥ [ 7 trăm ngàn vnd ] . Trả tiền phần ăn xong , còn được 1.000 ¥ , ngồi làm suy nghĩ , bửa nay thứ 6 , về đi tắm suối nước nóng , ghé ăn undon , thảnh thơi khỏi nấu . Đang hứng khởi , lại cười , chỉ còn 1.000 ¥ thì tắm và ăn không đủ , thôi về nhà tắm và nướng miếng thịt ăn cơm , ghé ngân hàng rút tiền lại tật làm biếng . Lúc thế này , lúc thế kia , ngày trước đâu có vậy , bây giờ cứ bận tâm ăn trưa ăn chiều . Ngày mai thứ 7 lịch Hảng nghĩ , hàng nhiều phải đi làm , thêm một ngày lương làm ngày nghĩ , chợt nhớ : Ừ nhỉ dưới xe Mình còn 30.000 ¥ , tiền nhiều khi không mà có , rời Hảng về nhà , đi tắm onsen , ăn Undon , thấy khoẻ , khỏi fb , đọc kinh cho Vợ Nho , ngủ sáng dậy , pha cà phê uống , viết như thế này , Bà Con đọc là Tôi phục Tôi nếu có nhiều like . Trăng có tròn thì trăng có khuyết . Với nụ cười , cám ơn tình thương của Bà Con dành cho . Chúc tất cả ngày của Mẹ : Xin Vâng .

Van Mong Nguyen: Sướng Nhỉ


Van Mong Nguyen


Chiều thứ 7 nghỉ , để kịp hàng thứ 2 giao cho khách , Hảng uêu cầu đ làm , ngày nghỉ nên Hảng vắng người , Ai có lòng thì đi làm , và Tôi đi làm , biết sao được ! Con Gái đã về sớm , mở cửa nhà ấm , bước vào phòng , Cậu Bảy và Vợ sắp cưới đứng lên chào , Con Dâu tương lai niềm nở .
- Trời lạnh . Ba khoẻ không ?
Chậm rải ngồi xuống ghế tươi cười .
- Ba khoẻ . Hai đứa cũng khoẻ và vui ?
Con Dâu tương lai trao hộp quà , mở ra quấn áo mùa Đông .
- Tụi Con mua tặng Ba mặc cho ấm .
Vui nhận , tạo nụ cười tươi .
- Ba cám ơn nhiều nhé .
Tập quán của Con Dâu tương lai Người Nhật trước khi kết hôn , có món quà tặng Cha Mẹ Chồng , cám ơn đã cùng lo đám cưới . Có mấy đứa Con Dâu Nhật nên Tôi cũng không bị sự bất ngờ . Hai đứa xin tới thăm Hài cốt Mẹ , như ý chào cám ơn . Trên đường tới Đất Thánh , lòng bùi ngùi . Đường ngày nào , mỗi tối Hai Vợ Chồng cũng đi dạo đêm , ghé Seven 7 , mua cho Vợ cây kem , Tôi lon cà phê , ra kiếm chổ ngồi , Vợ Nho mời .
- Anh ăn kem không ?
- Em ăn đi , Anh uống cà phê được rồi .
Trước Hài cốt Vợ , thinh lặng nhớ , và đọc kinh cầu nguyện cho Linh Hồn Teresa . Ra về , Hai đứa mời Ba đi ăn cơm , thấy Mình chỉ thoáng vui . Mấy bửa trước có điện thoại Chị Lan ở Saitama , hơn 10 năm ở gần .
- Chị xin lổi Em , nghe Nho mất , chị rụng rời , tại Chị không có FB nên giờ mới biết tin , Chị coi Nho như Em , Nó hiền tử tế .
- Dạ . Cám ơn Chị , Em không báo tin cho Ai , chỉ thông báo trên Fb của Mình .
Dù như thế nào , thì cũng không Ai trách móc gì , vẫn là những điều khó giải thích . 
Sáng hôm nay đi lể , đang đứng nơi ghế , Cô Bạn người Phi tới nước mắt lả chả , quen nhau 30 năm , cùng đời sống quê người , thân tình qua những Thánh Lể Chủ Nhật .
- Hôm nay hỏi thăm người Nhật mới biết Chị Nho mất , cứ nghĩ đang nằm ở bệnh viện .
- Tưởng có tham dự lể an táng vì ngày Chủ Nhật nên không báo , mất gần 4 tháng rồi , Cầu nguyện nhé .
Thánh Lể với bài đọc hai , lời Thánh Phao lô : Người không có Vợ thì lo việc nhà Chúa . Con không có Vợ nè ...
Vui trong từng giây phút của một ngày , có Chúa ở cùng . Chúng Ta nhớ tới nhau .

Van Mong Nguyen: Niệm Khúc



Vẫn buổi sáng mùa Đông buốt lạnh .
Ngồi trông trời dỏi bóng mây bay .
Thinh vắng thấy hồn Mình lịm tắt .
Nổi niềm thương nhớ tim giá băng ,
Đông chưa qua Xuân tìm đâu được .
Bầu trời xanh nắng nhớ gợi sầu .
Chim én đã về nơi cố quận .
Em xinh đẹp đuổi bướm ngắm hoa .
Đôi má hồng mắt long lanh sáng .
Anh âm thầm lòng nhận đơn côi .
Nơi đó xa vời ta cách biêt .
Cũng đành phận số biết sao giờ ...


Van Mong Nguyen

Van Mong Nguyen: Có Gì Phải Sợ

Van Mong Nguyen



Từ Nhà Thờ về sau buổi chầu thường lệ tối thứ 7 hằng tuần , đông người , sốt sắng , từng người cảm nhận trong đời sống , cần ơn Chúa nâng đở , câu kinh , tiếng hát : Đây nhiệm tích vô cùng cao quý , Chúng Con phục bái tôn thờ . Niềm tin tạo nên sức sống vững mạnh . Ngồi xuông ghế rót ly nước trà , trầm ngâm , nghĩ tới buổi họp ngày mai . Ý đồ muốn biến Giáo Hội Việt Nam thành một Giáo Hội tự trị đang manh nha , vận đông , công an tôn giào mấy tháng nay rảo khắp làng , mời người này , tuyên truyền người kia . Cánh cửa mở nhanh , Anh Xuân Đàng và Anh Thành Tràng , hai Ông Anh họ bước vội vào , cửa khép lại , Tôi đứng lên mời ngồi , Vợ Nho ra chào , xách ấm nước vào pha ấm trà mới , Bà Mẹ Vợ mang trầu ra , Anh Xuân Đàng nhận miếng trầu vừa ăn vừa hùng hổ nói .
- Cậu đừng lo , nếu xảy ra chuyện gì có Tụi Tôi .
Tôi thầm cười vui , cũng cảm động khi được động viên . nhưng nếu bị bắt thì hai Anh sẻ can thiệp được gì . Đem ấm trà lên , rót ra ly mời , Mẹ Vợ và Vợ Nho tới phía sau ngồi , ý canh chừng tai vách mạch rừng . Không hiểu thứ Nhà Nước gì nhiều chuyên , tiền của dân , cứ đem làm những chuyên bá vơ , ban tôn giáo , công an tôn giáo để có ích lợi gì , vài lần Tên công an tôn giáo tới nhà .
- Nhà nước đang tiến hành vận động bà con giáo dân thành lập Giáo Hội tự trị , Anh cũng nên tham gia một chức vụ trong Ban Hành Giáo .
Với những Tên thừa hành vô quyền thì Mình không cần nói nhiều , chẳng cần phân bày , chỉ vài lời .
- Giáo Hội duy nhất và Thánh Thiện , Chúa Giê Su là đầu , còn Anh nói Tôi tham gia gì đó , thì xin hiểu như thế nay : Giáo Xứ có tổ chức , những người đạo đức , có khả năng được dân tín nhiệm bầu chọn , hy sinh làm việc cho Chúa , Ai cũng kính trọng , Tôi phần còn trẻ và cũng chưa có khả năng này .
Tên công an tôn giáo đưa cho coi danh sách những Đấng Bậc trong Giáo Hội đã ký tên ủng hộ , Tôi mỉn cười .
- Ai cũng có ý người đó , Tôi không dám nghĩ gì đâu .
Không nhận được sự đáp ứng nhiệt tình , ngượng bỏ đi , ngày mai Ban Tôn Giáo Tỉnh tổ chức cuộc họp với sự tham dự của Giáo Dân hai Giáo Xứ Ba Làng . Thanh Hải . Tôi sẻ thay mặt cho Giáo Họ Ngoại Hải , tranh luận phản bác , vì thế hôm nay Hai Ông Anh tới khích lệ tinh thần , Anh Thành Tràng khôn ngoan .
- Ngày mai Cậu cứ nói theo ý Mình , mọi người sẻ ủng hộ .
Chưa nghĩ sẻ nói những gì , nhưng sẻ không đồng ý chuyện tự trị , trước khi nói sẻ cầu nguyện ơn khôn ngoan của Chúa Thành Thần . Hai Ông Anh từ giả ra về , Tôi ngồi nhớ Chủ Nhật vừa rồi họp nhóm chia sẻ lời Chúa , có Anh Vinh từ Miền Bắc cùng tham dự . Những gì Anh kể , tạo thêm sức mạnh .
- Khi Cha và Ban Hành Giáo nơi Xứ Anh đều bị bắt , những người trẻ như Anh , tổ chức những giờ kinh , trải chiếu cho mọi người , và cũng bị bắt nhốt cải tạo . Chỉ cần tuyên bố bỏ đạo sẻ được về . Tự do giữ Đạo là đây , 15 năm lao tù , khổ ái vẫn một lòng trung thành bền vửng , ơn Chúa giúp , có gì phải sợ . Kìa gương hiếu trung , hồi chiêng dứt tiếng đầu rơi chốn pháp trường . Lòng cam đảm của Các Thánh Tử Đạo nên sức sống đức tin cho Con Cháu .
Tiếng Anh chậm hiền từ , gương mặt đang xanh xao chưa hồi sắc , tất cả nghe cảm phục . Ngày mai Mình sẻ như Anh , không sợ , Xin Chúa giúp đở Con , đi ngủ .

Sau một đêm với giấc ngủ ngon , không bị bất ngờ nghe tiếng xe Hon Da chạy để lo lắng , không bị khám hộ khẩu , Tôi dậy khoẻ khoắn , ngồi uống ly nước trà đầu ngày , chờ Vợ Nho sửa soạn để cùng đi tham dự Thánh Lể sáng Chủ Nhật , Mẹ Vợ và Con Cháu ở nhà trông mấy đứa Con nhỏ , sẻ dự lể buổi chiều . Đường làng sáng ánh điên , Hai Vợ Chồng cùng bước vui bên nhau , tới Thánh Đường dâng lên Chúa lời cảm tạ , đã thương giữ gìn suốt tuần qua , gặp gở Anh Em , từng là một người lính , lúc hành quân chỉ ao ước được dự lể Chủ Nhật , nên với Tôi vì lòng yêu mến Chúa , sống đức tin không gì bằng tham dự Thánh lể . Thánh Đường chật kín người , nghiêm trang , sốt sắng , tiếng hát Thiên Thần của Ca Đoàn Tổng Hợp : Ai sẻ cho Con đôi cánh chim bằng , để Con bay thẳng lên cùng Thiên Chúa . Tới phần chúc bình an , Cha Chủ tề mời gọi .
- Anh Chị Em hảy chúc bình anh cho nhau .
Lời Chúa vang vọng tình Cha hiền .
- Bình an cho các con . Thầy ở cùng Các Con mọi ngày cho đến tận thế .
Từng nụ cười , gương mặt tươi vui , chúc cho nhau một ngày tốt đẹp . Và lể xong lời Cha chủ tế .
- Anh Chị Em ra về bằng an .
Thánh lể đã hết , Chúng Con ra về , hăng say yêu thương cuộc đời bác ái , Xin tạ ơn Chúa muôn đời . Đứng ở gốc cây dừa đợi Vợ , xinh đẹp trong tà áo dài màu xanh , cười rạng rở .
- Ra đường Thiếp vẫn còn xinh , Em đẹp thật , để Anh bế cho .
Đỏ mặt mắc cở , Vợ Nho cười .
- Làm như chỉ có mình Anh với Em , mà bế có nổi không ?
Chồng thương Vợ , người đàn ông sẻ bỏ Cha Mẹ để sống với Vợ mình . Vợ tuân phục Chồng trong mọi lẻ , nói gì Chồng nghe nấy . Cả hai nên một , thuỷ chung , khi vui lúc buồn .
Cả nhà cùng ăn sáng , Người lớn bánh lọc , mấy đứa Con thích ăn xôi bắp , Tôi ăn xong tới bàn ngồi hút hơi thuốc lào chờ tới giờ đi . Mặt trời lên , toả nắng ấm , chủ nhật tươi hồng .
Cũng tới giờ , Tôi đi gần cửa , Vợ Nho đưng chờ coi Chồng nói gì không ! Bình tỉnh Tôi dặn .
- Anh nghĩ chắc không có gì phải lo , nhưng bắt buộc phải nhớ , nếu bất cập Anh bị bắt ở tù , tuyệt đối không được thăm nuôi . Ở nhà lo cho Các Con , ghe máy tình trạng đi được , tất cả đã chuẩn bị sẳn , nói với Bố cùng ra đi , nhất định không đợi , cứ đi trước . Nếu vì bảo vệ Giáo Hội mà phải chết thì đó là phúc của Anh . Đừng sợ .
Vợ Nho gật đầu , biết cho có , ngày trước còn là Lính bị thương , nằm bệnh viên , Tôi viết thư báo tin cho Mẹ : Con khoẻ và đang hành quân , đời sống đầy đủ , Tôi không muốn người thân phải lo xa cho mình . Anh Xuân Đàng vừa tới , hai Anh Em cùng đi , qua nhà Anh Thành Tràng thấy đang chờ , trên đường từng nhóm người làng , cương quyết bước chân , có Chúa Chúng Con sợ chi ai .
Hội trường là chùa Quảng Đức bị trưng thu , đông người trong trật tự , Giáo Xứ Ba Làng bên trái , Thanh Hải bên phải , gặp nhau gật đàu chào , biểu lộ sự đồng tâm , nhất trí tuyên xưng đức tin , Bắt đâu không cần báo trước , tất cả đứng làm dấu cầu nguyện : Cúi xin Chúa sáng soi , cho Chúng Con được biết việc phải làm , cùng khi làm xin Chúa giúp đở ... Kinh đọc xong , mọi người ngồi xuống thinh lặng . Ban tổ chức như có bất ngờ , Hai Công An sắc phục chạy tới bàn bạc . Giới thiêu chủ toạ buổi họp , 3 người của Ban Tôn Giáo Tỉnh , và 2 Linh Mục thuộc Uỷ ban Công Giáo Đoàn Kết yêu nước . Chuyện gì tới cũng phải tới , Tôi cầu nguyên xin ơn Chúa Thánh , nhớ lời Chúa : Người Ta sẻ điệu Các Con ra toà án người đời , Các Con đừng lo sẻ nói gì , Thánh Thần ở cùng Các Con ...

Tất cả sau khi đọc kinh xong ngồi xuống trong trật tự , ánh mắt sáng biểu lộ chung niềm tin . Chủ toạ buổi họp , Trưởng Ban Tôn Giáo Tỉnh mở lời .
- Nhà nước luôn quan tâm tới Bà Con Giáo Dân , tạo diều kiện tốt để Bà Con , sống tốt đời đẹp đạo . Ngày hôm nay , chúng Tôi mời Bà Con thuộc Hai Giáo Xứ họp , như thí điểm để lấy ý kiến . Thứ nhất là vấn đề tự trị của Giáo Hội Việt Nam , không lệ thuộc vào Vatican , có quyền phong chức Giám Mục , thứ hai là để phục vụ sản xuất , Nhà Nước muốn bỏ việc sáng lể chiều kinh , ảnh hưởng tới sức khoẻ . Mong Bà Con mạnh dạn đóng góp ý kiến , không có gì phải sợ , dù như thế nào cũng không Ai làm khó dể Bà Con .
Đã có sự sắp xếp trước , đại diện Giáo Họ Như Xuân đứng lên , Giáo Họ có Thánh Phê Rô Quan Thày : Khi thấy Thầy bị bắt , rút gươm chém , với giọng diềm đạm , cương quyết .
- Chúng Tôi đại diện cho tần lớp trung tuổi , đã có mặt thì không sợ , Cha Ông Chúng Tôi từng bị bách hại , nhưng luôn kiên cường , Con Cháu noi theo . Nói khẳng định , muốn Nhà Nước đừng xen vào chuyện nội bộ tôn giáo , trả lại những cơ sở của Giáo Hội , là người lao đông nghề biển , đi sớm về tối , làm tốt nghĩa vụ công dân , Vợ Con nấu rượu , nuôi heo , dậy từ 2 giờ sáng , thì chuyện dự lể mỗi ngày sao lại ảnh hưởng sức khoẻ , tối tới Thánh Đường đọc kinh , cảm tạ ơn Chúa thêm ơn , giúp sức sao lại không tốt cho đời sống đức tin của Mình . Bao đời Cha ông đã giữ như vậy , nên Chúng Tôi không đồng ý thay đổi .
Tất cả vổ tay ầm vang , hưởng ứng đồng lòng . Hơi lúng túng sau một lúc bàn bạc , Chủ Toạ buông xuôi .
- Xin ghi nhận ý kiền của Anh , sẻ báo lên trên chờ giải quyết , mời Bà Con tiếp theo .
Những buổi họp nhiều năm kiểu cách như nhau , khi có yêu cầu tử dân , thì cứ ghi nhận , sẻ trình cấp trên và bỏ đó . Tới Tôi , Ngoại Hải ở giữa 3 Giáo Họ , 
- Chúng Tôi đại diện lớp trẻ có gia đình , minh định đầu tiên về tử ngử : Không thể gọi Giáo Hội Việt Nam , Danh xưng phải là Giáo Hội tại Việt Nam , tất cả Giáo Dân dều rỏ ràng , Giáo Hội do Chúa Giê Su lập : Kê Pha Con là đá , Thầy xây Giáo Hôi trên đá này , và lời Chúa phán : Thầy là cây nho , Các Con là cành , cành nào kết hợp cùng cây sẻ trổ sinh hoa trái , cành nào lìa cây sẻ khô héo liền . Để mưu cầu ơn ích cho Dân Chúa , nên Giáo Hôi có cơ chế tổ chức , năng quyền . Trước khi trình bày thêm , Chúng Tôi muốn hỏi Hai Linh Mục thuộc tổ chức Đoàn kết , khi lảnh nhận Bí Tích Truyền Chức , Hai Vị bắt buộc phải trả lời Đức Giám Mục Địa Phận .
- Con có tuân phục quyền bính của Cha và Các Đấng kề vị Cha không ? Vậy thì khi tham gia tổ chức ngoài Giáo Hôi , ham danh hám lợi cho bản thân , Hai Vị đã được sự đồng ý của Đức Giáo Mục chưa ! Trong khi chờ sự trả lời của Hai Linh Mục , xin mời mọi người Cùng đứng lên hát kinh Tin Kính . Tuy không là Thánh lể , nhưng Chúng Ta tuyên xưng đức tin .
Tất cả nghiêm trang , Tôi xướng hát : Tôi tin kính một Thiên Chúa Ba Ngôi , Ngôi Cha nhân từ dựng nên Trời đất muôn loài ... sốt sắng , nhiệt thành : Tôi tin kính Thánh Linh là Thiên Chúa Ngôi Ba , Tôi tin Giáo Hội duy nhất . Thánh Thiện . Tông Truyền . Tiếng hát hoà chung , vững mạnh , trong khi mọi người hát , trên bàn chủ toạ , ngơ ngác nhìn nhau , hai Công An chạy tới hội ý . Tất cả ngồi lại , Tôi vẫn đứng chờ . Chủ toạ tuyên bố .
- Do có chuyện bất ngờ nên buổi họp hôm nay tạm chấm dứt , mời Bà Con ra về .
Từng người cũng hiểu , với Nhà Nước được lúc nào hay lúc đó , sợ lờn gai sẻ nới ra , bôi trơn dầu mở rồi xiết lại . Giáo Họ Sung Mản chưa tới phiên và Thanh Hải cũng chưa . Thôi cùng cười , Ta đi về trong yêu thương .




(Hình Cây Hoa Anh Đào mùa đông . Không lá nhưng tràn đầy sức sống , chờ đơi màu Xuân đơm hoa ).

Về tới nhà bước vào , thấy Vợ Nho đang ngồi ở bàn , trạng thái thẩn thờ , nét lo lắng trên khuôn mặt , nghe tiếng chân , quay ra mừng rở .
- Sao được về sớm vậy Anh !
Ngồi xuống ghế , uống ngậm nước trà chậm rải thuật lại diễn biến sự việc , Vợ Nho thở phào .
- Trước sự kiên quyết đồng lòng của mọi người , nên mấy ổng tạm ngưng , chờ tính kế nữa , cũng như vẫn có ý e dè , những hành động hào khí của các bậc trưởng thương Làng Mình , ngày xưa đấu tranh , có gì phải sợ khi sống chết bảo vệ truyền thống đức tin của mình .
Hai Vợ Chồng thinh lặng , quan sát kỷ bên ngoài , Tôi trầm tỉnh nói thật chậm .
- Anh nghĩ mình nên đi thôi Em , nấn ná mãi cũng không được , như thế này thì Mình giống thứ cá trong rọ , muốn bắt lúc nào cũng được , Ai không đau lòng khi bỏ Nước mà đi , Mình có quyền sống , quyền xây dựng đất Nước đâu !
- Vâng . Em cũng nghĩ như vậy , cứ vài bửa Anh bị mời tới đồn Công An , ở nhà lo lắng , không khí thở cũng thấy nặng nề , nghi ngờ nhau , nghe tiếng chân đi cũng giật mình , nếu Anh chuẩn bị xong thì Mình đưa Các Con đi .
Nhìn Vợ Nho nói cũng thương , Vợ Chồng một lòng , mới hơn tuần trước , hai Công An tới nhà hạch sách sau đó áp tải về đồn , mang cơm trưa mặt tái xanh , Tôi an ủi .
- Em đừng lo , cây ngay bóng tròn , nếu Công An hỏi cứ trả lời .
không biết gì là được .
Buổi đó làm việc với chấp pháp đồn Công An , nhận tờ giấy .
- Những gì Anh làm , Chúng Tôi nắm rỏ , thành thật khai báo Nhà Nước sẻ khoan hồng .
Tôi lặng lẻ , cầu nguyện ơn Chúa Thánh Thần giúp Mình ơn can đảm , nhìn qua cửa sổ thấy những chiếc lá xanh trên cành cây , cười thầm ngẫm nghĩ : Nếu biết Tôi làm gì thì không cần yêu cầu khai báo nhé . Viết cho có , sáng dậy kéo Giả ruốc , về nhà ăn sáng , bị bắt tới đồn , những lời khai trên đây là đúng sự thật , nếu có gì sai trái Tôi xin hoàn toàn chịu trách nhiệm với Nhà Nước , ký tên đưa . Công An Chấp Pháp đập bàn sau khi đọc .
- Bố láo , Anh đừng ngoan cố , tại sao không ghi tiêu đề : Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam . Độc Lập . Tự Do . Hạnh Phúc và
Không biết Ai bố láo đây , Tôi lơ lửng .
- Anh bắt Tôi khai những việc của Mình , thì đó chỉ có vậy , còn ghi như Anh nói , Tôi là dân có biết đâu , Anh thích thì ghi vào .
Tên Công An nóng chồm người ý muốn đánh , Tôi dằn tiếng .
- Tôi không sợ đâu , nói trước , nếu Anh đánh Tôi sẻ đánh lại , còn áp chế mà đánh thì nhớ đánh cho Tôi chết , còn không khi về Tôi không để yên đâu .
Hình như bị bất ngờ , tên Công An ngồi dịu hẳn .
- Được rồi , cho Anh về , nhớ cẩn thân .
Tất cả đã sẳn sàng , Tôi cho đem dầu , thức ăn ra ghe đậu trước bải ngay nhà Bố Vợ , chiều hôm trước Tôi xuống Dòng Kín xin khấn cho chuyến đi bình an , gặp Soeus tiếp khách thân quen tươi cười , Tôi nói .
- Tối ngày mai 7 giờ 30 phút Em sẻ đi , xin Quý Soeurs cầu nguyện trước giờ đó .
- Vâng sẻ như ý Anh , chúc Anh đi bằng an .
Tôi nghĩ đi mà bị bắt , Quý Soeurs mới cầu kinh thì ôi thôi , lòng tin sẻ giúp Con .
Chiếc ghe phóng mình trong tiếng súng đuổi theo , kinh nghiệm mấy năm Lính tạo sự bình tỉnh , cứ bắn tự nhiên , giữa Đại Dương , sóng to hơn núi , ghe như chiếc lá , đau đớn xót xa nhưng không hối tiếc . Khi rời Quê Hương , Vợ Nho mới sinh đứa Con thứ Tư được 12 ngày , đật tên Con nơi biển rộng bao la . Chín chết một sống , không gì quý hơn tự do . Cám ơn Chúa và Mẹ Maria . Thánh Cả GiuSe . Chuyến đi thành công .



Van Mong Nguyen: Một Chút


Van Mong Nguyen



Ngày thứ 7 nghỉ , khoẻ thiệt , hằng ngày dùng đủ . Cám ơn Chúa và những yêu thương của tất cả suốt tuần qua . Tới ngày đã định phải Shaken xe , 2 năm một lần đóng hụi chết [ hết khoảng 1.500 đô la ] . Xứ kỳ cục , luật vậy , và Người Nhật chịu thế , Mình khác đâu được . Với số tiền này , đi một chuyến về Việt Nam , tới nhà Em mừng rở .
- Anh đã về đây , ôm tý nào !
Ngôn ngử nếu Mình nghĩ cũng khó nói . Chử Kan Ji : Là chử Hán tự . Nhật gọi Quốc ngử , chử nước Nhật . Lớp 1 không đọc được chử lớp 2 [ Nếu không chua ra ] . Có nhiều ngử vựng , phát âm như nhau , nghĩa khác nhau do cách dùng động từ theo sau . Okashii : bạnh keo , Okashi : kỳ cục . Những người Việt ở Nhật , gặp nhau chẳng Ai khen Nhật hay phục . Ở Nhật khùng là bình thường , có đều an toàn , đi ngoài đường cứ tỉnh bơ , chẳng thằng nào theo khen .
- Cô đẹp quá , hình như kiếp trước mình có quen .
Công việc ổn định , nơi nào không có người thương hay ghét mình nhỉ ! Vào tiệm ăn , chỉ trả số tiền đã ghi sẳn , thiếu chút cũng thông cảm , đưa dư nhất định không nhận . Thực phẩm khi mua , chẳng cần lo nghĩ có độc hại hay không ? Dưới 20 tuổi miễn uống được bia [ uống lén ở nhà nếu có bia của Ba , mua không ai bán , hơi nghi người bán sẻ hỏi chứng minh tuổi ] . Đã được nhận làm sẻ có tiền lương đủ theo khế ước , không có vụ thử việc mấy tháng . Bị ăn hiếp thì ráng vượt qua , đời vốn thế .
Nếu có người hỏi .
- Anh thuộc Tôn Giáo nào ?
Tự nhiên trả lời vui vẻ .
- Tôi người Công Giáo , Con của Giáo Hội Chúa .
Giáo Hội không đồng ý án tử hình , có Ai đó yêu cầu ký kêu gọi tử hình người nào thì đơn giản .
- Tôi không ký .
Sự việc như thế Tôi cũng thương cảm , đau lòng , đòi hỏi công lý , công bằng là bổn phận sống đức tin của Con Chúa . Chia sẻ , ủi an thì hết sức . Hiểu và biết cũng đủ . 
Chuyện Ai nấy biết , chẳng có Bà nào giữ Cháu cho Mẹ Nó đi làm , bợp tai Con nít , ở tù chứ giởn sao ...
Ngày của Mẹ , Xin Mẹ giữ gin Chúng Ta .
Mấy bửa nay đi ăn cơm mơi của Cu Xuyên , cu Tuyến , bửa cơm sông , bửa cuốn bánh trang không có rau . Cu Xuyên .
- Tại Con quên .
Cám ơn cười nói .
- Kỳ này ngân hàng sẻ kêu : Ông Mong dư tiền nhiều .
Sáng được mời 2 cái bánh bao . vui tự hỏi : Mình có sức ...
Con Em Gái nói : Anh Ba cười khi chụp hình . Có cười đây nhé .

Van Mong Nguyen: Trời Cũng Lạnh


Van Mong Nguyen


Sáng trên đường tới Nhà Thờ , tay lạnh cóng , đi bộ mấy phút để Thiên Thần Hộ Thủ ghi công , vào sân Nhà Thờ , đứng chào Đức Mẹ , mưa gió lạnh thế nào , Mẹ vẫn chấp tay nguyện cầu cho Chúng Con , lạnh quá , trong Nhà Thờ ấm hơi nóng lo sưởi , đi tới trước lò sưởi hơ tay , có lanh , có ấm . Tối hôm qua lẩm bẩm : Hết ngày thứ 7 nghỉ , cũng mừng vì còn ngày Chủ Nhật nghỉ nữa , Cám ơn Chúa tạo dựng Trời đất vẫn dành một ngày nghỉ ngơi . Số Giáo Dân tham dự thường ít khoảng 15 ngươi , do người Nhật không giữ ngày Chủ Nhật . Tôi thì bắt buộc , lể xong làm gì , đi đâu mới đi , đôi khi có điện thoại của Bạn từ đâu đó , nước nào .
- Xin lỗi nhé , tới giờ phải đi lể .
Không bằng lòng , thông cảm cũng đành vậy thôi , sống lâu cũng thành thói quen , nếu tình cờ Người Nhật cùng làm bấm cho Mình lon nước , sẻ móc tiền ra trả , không trả bị đòi dù tự ý Nó bấm cho Mình . Đời sống thường chẳng bao giờ Tôi so sánh , trông lên trông xuống , nghĩ nhiều chi mệt , ngồi được không đứng . Những người sống xa Quê thường nhớ Quê nhiều hơn , nhớ đủ chuyện : Trẻ cậy Cha Già cậy Con . Tôi thời trẻ nói chuyện với Vợ Nho .
- Khi Mình Già , Con Nó có phận riêng , hiếu thảo và có lòng chăng nữa , hoàn cảnh không tốt mà còn lo cho mình thì thương , Con trai còn Vợ , Con Gái còn Chồng , nên mình nếu được thì tự lo .
Tại Nhật có loại bảo hiểm khi tuổi Già sẻ nhận để tạm sinh hoạt đủ , Ai không đóng với ý .
- Đóng mấy chục năm , chắc gì nhận được , nhất là mình không phải người Nhật .
Chỉ mỉn cười không phản luận , Tôi đóng mỗi tháng , không lẻ nhà nước Nhật ăn hiếp Mình . Phải đóng 25 năm trở lên mới đủ điều kiện được nhận , may thật , Tôi được 33 năm rồi , thủ tục đã làm xong , chờ năm 65 tuổi mỗi 2 tháng sẻ nhận , đủ về Việt Nam đi Kiên Giang uống nước rau má . Tôi nhận thức đều này : Khi Mình làm tốt cho Ai , sẻ nhận đều tốt ở một người chưa nhận gì ở mình . Thương Người có 14 mối thuộc lòng , Con Giáo Hội vâng lời Giáo Hội . Tối ngủ chẳng Ai kêu dậy , lạnh điều chỉnh máy sưởi , hết tiền lảnh lương , hay Con gởi về vi vu , đau lưng đi tắm suối nước nóng , sáng chào Vợ Nho ,
- Ở nhà . Anh đi làm đây , Anh thích ở nhà nhìn Em , nhưng đâu được phải không ?
Chiều về nói với Vợ .
- Anh về đây , giờ khoẻ rồi , tắm và nấu cơm .
Tôi thích tự lo , thoải mái , Con Gái vào dọn phòng Tôi không nói gì , nhưng cầu cho Nó đừng dọn , mắc công tìm đồ của Mình . Viết linh cà tinh , mời Bà Con đọc . Hôm nay nơi Tôi ở trời trở lạnh , gió manh .
... Vẫn chưa bằng lòng với nồi thịt heo kho chiều nay . Cháy 5 cái nồi rồi . hehehe .

Van Mong Nguyen: Nụ Cười Đầy



Nhận tin Hoa Mai vàng đã nở .
Báo mùa Xuân rực rở sắp sang .
Với nắng ấm nụ cười hớn hở .
Em bên Người dạo bước vui chân .
Trời mây đẹp trao hôn ngây ngất .
Má hồng mắt biếc dạ đắm say .
Nàng Xuân tới men tình ngày mới .
Anh bàng hoàng này phận Mình xa .
Quê nhà mùa Xuân đây Đông giá .
Anh Đào cây trụi lá trơ cành .
Đi bóng hình lối đường nghiêng ngả .
Tuyết trắng rơi lất phất là đà .
Tim trống vắng ngừng lời thương nhớ .
Chẳng còn Em Anh bổng nặng lòng .
Không nhận gì mong sống yên an .


Van Mong Nguyen


Van Mong Nguyen: Nỗi Nhớ


Van Mong Nguyen

Sáng ra khỏi nhà , tra chìa khoá tính khoá cửa chợt nhớ , quên chưa chào Vợ Nho , trở vào lại .
- Xin lổi nha . Anh quên , ở nhà Anh đi làm đây .
Nghe như tiếng Vợ Nho nhỏ nhẹ dể thương .
- Anh quên thì đi luôn cũng được , có sao đâu .
Ngồi làm việc , tự nhiên nhớ bạn học củ , Hứa . Long sít . Tâm Giáo , ngày nào Liêm nhắn .
- Ông viết chuyên Lính cho Mình đọc , Mình thích chuyện Ông viết , nếu qua Mỷ Mình in cho , mà Ông qua mau mau , nơi Mình thì sẻ lo toàn bộ , còn trên Bắc Califonia thì có tụi Long Cồn Cạn , An , Kim Vân .
Chưa kịp gì Liêm mất , thương hoàn cảnh của Nó buồn , nước mắt ứa , chảy xuống má , đang làm việc mà , đi rửa mặt , nhớ tiếp . Ngày nghe tin Thằng Luật Kim Hán tới Phi , cũng mừng : Nó đã thoát , 2 tuần sau nhận thư .
- Mong ghi dùm Mình số quân để làm hồ sơ .
Biết ta không Ai bằng Bạn Ta , số quân của Nó mà Nó hỏi Mình , nhớ số quân Mình đã , thay số cuối 1 số thành số quân Nó , viết thư tới Bưu Điện mua chi phiếu ít tiền gởi nhanh , hơn tuần sau , nhận thư Luật cám ơn .
- Đời sống hiện nay của Mình đủ , Mong đừng gởi tiền nữa .
Bạn bè mà , và nghe tin Nó chết giật cả mình lẩm bẩm .
- Nó chết sao Mình còn sống nhỉ ! 
Chưa Ai khoẻ như Nó , vậy 3 thằng chết 2 , đã nói với Thằng Ngọc khi ở quân trường .
- Đừng chụp 3 đứa chung , sẻ có 2 thằng chết .
Thằng Ngọc có nghe đâu .
- Mày lúc nào cũng vớ vẩn , tin bậy bạ .
Tin thì không , nhưng tránh thì có , lạ là thằng Ngọc nói gì Mình cũng nghe , thành ra 3 thằng cùng đi Nhảy Dù chết 2 . Ngày Thằng Ngọc bệnh nằm bệnh viện tới thăm , không cám ơn còn bị phàn nàn .
- Mày cứ lẩm cẩm , mai Tao xuất viện , thăm cái gì ! 
Nó về nhà lên gặp , nghe câu triết lý nhân sinh .
- Lính còn không chết , ở nhà chết sao được , Mày đừng lo .
Buổi sáng đang lui cui chuyện tắm heo , Anh Biểu hấp tấp trên chiếc xe đạp quay ngang .
- Mong . Thằng Ngọc chết rồi , đang mang xác về .
Bất động , sửng sờ , vội vàng chạy lên nhà , vừa kịp đón xác Nó : Không chết mà nằm im hả Mày . Nơi đây Tôi nhớ , nơi đó Em có chờ không ? . Có một điều đang nghĩ : Nhớ dể , muốn quên mới khó . Tại ý vẫn không muốn quên .

Van Mong Nguyen: Cứ Vẫn Bình An



Van Mong Nguyen



Sáng trời mưa , trời mưa ướt áo Anh đi , lấy chiếc xe sha ken xong , 120.000 ¥ [ 24 triệu vnd ] , kiểu này , cuối năm Tết đến Xuân về quà Xuân đâu có . Ở Nhật vậy , tự do không theo ý mình được , Xe 2 năm bắt buộc kiểm tra , không bị cấm lưu hành , một nước mà dân có quyền tuyệt đối , thay đổi chính quyền và luật xã hội nghiêm khắc , vài người thấy phi lý , tốn kém ra tranh cử , kêu gọi bỏ vụ shaken xe , rớt chắc , bỏ thì công việc của những cơ sở sửa chửa xe sẻ đóng cửa sao ! 
Hôm nay thứ 7 nghỉ , ngày mai Chủ Nhật nghỉ và thứ 2 ngày lể cũng nghỉ , ở Nhật có những ngày lịch in số đỏ , ngày nghỉ của Quốc Dân , khoảng mười mấy ngày , nhớ ơn biển , ngày cây xanh , Hảng bận yêu cầu thì trả lương thêm 1 ngày tính lên 25 % . Cũng phải hiểu chỉ là nhân viên chính của Hảng mới được , còn làm lương theo ngày , hay tính giờ thì nếu làm chỉ trả đúng lương thoả thuận . Có nhiều Hảng lách luật không đóng bảo hiểm tai nạn , khi mình bị tai nạn ráng chịu , tới bệnh viên bảo hiểm sức khoẻ không chi trả vì tai nạn khi làm việc , bất mản cứ nghỉ luôn . Đời sống nơi nào không có vấn đề .
Tết này gần tới nhớ tết xa xưa , ám ảnh vụ Tết Mậu Thân , bất chấp nhân tình , bên kia nổ súng thay tiếng pháo sát hại người dân , Tiểu Đoàn chuyển quân về cây số 23 , nằm ngay Quốc Lộ , phản ứng nhanh giữ bình an cho dân ăn tết . Sáng mồng 1 mậy trời mờ ảo , chẳng thằng nào chúc tết thằng nào , gặp nhau gượng nụ cười , nhớ Mẹ nhớ Cha , nhớ Em gái nhỏ ngồi bên bếp lửa hồng , mà chúc như thế nào nhỉ ?
- Năm mới chúc khoẻ mạnh .
Có cần khoẻ đâu , đạn tới không tránh mình , chúc phát tài , cũng không được , đánh bài Nó ăn hết tiền Mình sao ! 
Mới nhô được nắm me đất , thấy Thằng Ngọc chui từ lùm tre đi ra , cùng đơn vị nhưng cũng hiếm khi gặp nhau .
- Mày làm gì vậy Mong , tết buồn nhớ nhà quá .
Nó ngồi xuống nơi góc lều , mặt xa vắng chơ vơi .
- Tao cũng nhớ nhà như Mày , nhớ mấy đứa cơ Quang , nhớ Nga cơ Chinh láu táu , nhớ bạn bè .
- Mày còn thuốc không ? đưa Tao vài gói , mấy bửa nay nhịn .
Tôi cười , thuốc lúc nào cũng có , Nhả gởi cho , người yêu của Lính dể thương , cứ sợ Anh không lời giả biệt .
- Trong ba lô còn 5 gói , để ăn cơm rồi Tao đưa cho .
Lấy ca đổ hai phần ba nước , bỏ nắm me đất , bằng thuốc mìn nấu sôi , nêm muối , bột ngọt , hai thằng bạn thân cùng ăn bửa cơm sáng mồng 1 . Bánh mức ở đâu ? 
Thằng Ngọc cầm 3 gói thuốc đi về , Tôi kê ba lô làm bàn viết thư đầu Xuân , trời âm u , thiu thiu nằm ngủ , mở mắt thấy Thằng Ngọc cười .
- Mày đưa cho Tao gói nữa , hết mẹ nó rồi .
- Thằng này , 3 gói mà Mày hút nhanh vậy .
- Thì chia cho tụi bạn , Lính không lẻ hút một mình .
Nó thật thà thiệt , ai không biết .
- Nhưng thuốc của Tao đưa Mày mà . 
Hai thằng nhìn nhau , đúng đâu thể có mà không chia cho bạn , sống với Mẹ chết bên bạn , mở ba lô lấy gói thuốc .
- Tao cũng chỉ còn 1 gói nha , giữ mà hút , mai Câu Lạc Bô chưa có là cũng nhịn .
Thằng Ngọc ngẩm nghĩ .
- Mầy có tiền đó không ?
Nó hỏi xong Tôi trả lời hơi nhanh .
- Có . Trong bóp còn 5 ngàn .
Móc bóp đưa Nó 4 ngàn , tay cầm miệng nói .
- Mày đưa hết cho Tao , giữ tiền làm gì .
Thằng hay nhỉ , tiền mà Nó nói giữ làm gì , đành đưa hết , như ý Nó hí hửng đi về , Tôi toát mồ hôi . Thằng Ngọc có biệt tài đi không ai bắt được , có tiền gần dân là đi , lại phải đi tìm .
Nhiều năm đã qua , giờ sống đời một Mình , Xuân về nơi quê xa , nơi này chẳng có .

Van Mong Nguyen: Trầm Lắng




Bóng hình Em chìm vào hư ảo .
Trời âm u tim cảnh mịt mù .
Nhớ chi nhau khi tình vở vụn .
Níu kéo gì dù nắng hay mưa .
Mây bay thả hồn nhìn cây lá .
Mần xanh vươn thơm ngát hương đời .
Vui nhé đất trời trăm ngàn nẻo .
Ta bất biến vạn biến bất thông .
Đắng chát lòng bổng vương tiếc nuối .
Mong Em tâm yên đón Xuân về .
Nét hiền ngoan Tết rồi đây nhỉ .
Khoe dáng đẹp có sắc hoa tươi .
Cùng chim hót nụ cười hớn hở .
Rực rở môi hồng mặc trần ai .


Van Mong Nguyen

Van Mong Nguyen: Gặp Nhau Niềm Vui


Van Mong Nguyen


Xa Quê Ai không mong gặp những Người cùng Quê , nhất là đối với Các Em qua Nhật với tư cách Tu nghiệp sinh hay Du học . Đất lạ , khó khăn khắc nghiệt bủa vây , mùa Đông buốt lạnh tê cóng , nhức buốt thịt xương , Năm hết Tết đến nơi Quê Nhà , lòng hoài nhớ thương . Nhà Thờ Miyazaki điểm hôi tụ , các Em Tu nghiệt sinh thì khả dỉ , ngày Chủ Nhật người ta nghỉ , mình nghỉ mình đi , gặp nhau có Thánh Lể , có ánh mắt yêu thương , nụ cười dành cho nhau , còn các Em Du học hơi trăn trở ,ngoài giờ học đi làm , nên người ta nghỉ mình làm , đi làm để xoay sở trong sinh hoạt , không tiếc gì một buổi , nhưng xin nghỉ cũng đâu dể . Tiếng nói cười vang , gió thổi lạnh , hơn 50 bạn trẻ đang sống tại vùng tỉnh Miyazaki đã có mặt . Tuổi trẻ , đức tin mạnh , ao ước được tham dự Thánh Lể tiếng nước Tôi , từ khi Mẹ ru còn nằm nôi . Có Cha có lể , có Soeur sẻ có Thánh ca tuyệt hay , Cha Trinh từ Nobeoka , Hai Soeurs Loan và Thuý Oita vượt 5 tiếng đường , gió lạnh , tuyết rơi . Đa số các Em xuất thân nơi những Xứ Đạo nề nếp , nên căn bản sống đạo , giữ đạo thật nhiệt thành , Ở Việt Nam cũng từng là thành viên ca đoàn , giáo lý viên , nên chỉ 20 phút ôn tập , Thánh lể được có những tiếng hát sốt mến : Chúng Con dâng lời ca bằng chính trái tim Chúng Con . Tạ ơn Chúa một năm đã qua , xin Chúa nâng đở cho năm sắp tới . Từng khuôn mặt hân hoan , tràn đầy niềm cậy tin .
Với nụ cười vui tươi , Cha Trinh giảng thật hay , hướng dẩn thân thương , 
- Chúng Ta xa quê , nhớ tới người thân , cầu nguyên cho Họ , sống nhân đức tin vững vàng như kiềng 3 cha : Cầu nguyện . Hy sinh , bác ái . Yêu thương nhau . Ngày 14/2 là ngày tình nhân , cũng là thứ tư lể tro . nhớ ăn chay kiêng thịt , nhận của người yêu Chocolat thì bửa sau hảy ăn . Em nào đi lể được xức tro trên đầu : Tôi là cát bụi sẻ trở về cát bui . Em nào xa nhà thờ không dự lể được thì xức tro thiêng liêng , đừng đốt củi thành tro tự xức .
Tiếng cười vang trong Thánh Đường ấm cúng tình thương yêu , dâng của lể với những tà áo dài đẹp , gái xinh , trai thanh tú : Chúng Con xin Chúa nhận sức lao công , những bó hoa , lòng chân thành của tuổi trẻ , lời nguyện hợp ý , Chúng Con cầu nguyên cho Đức Giáo Hoàng , các Đấng bậc trong Giáo Hôi , xúc đông xin Chúa thương đến những Linh Hồn Tiên Nhân , cầu cho Cha Mẹ , Bà Con khoẻ mạnh , sống vui trong ơn Chúa khi Xuân này Chúng Con không về .
Trước khi nhận phép lành cuối lể , một người đại diên tất cả .
- Thay mặt cho Các Em , cám ơn Cha trong thánh lể Tạ ơn năm hết , chúc mừng Năm mới Cha khang an , cám ơn Hai Soeurs , Cha giảng đủ ý nên xin ngắn lời , Chúng Ta cám ơn và chúc mừng nhau , xin gởi tới Cha quà biểu lộ tấm lòng .
Gương mặt rạng ngời , đứng bên nhau chụp hình kỷ niệm , có những thân hửu người Nhật , và vui buổi tiệc mừng tất niên .
Công sức góp tay của từng người , Bé Thảo đã thành nhân , bao quát lo toan , Xoan , Kiều tíu tít , dọn bàn các Anh trai , các Cô nấu xôi , cắt bánh chưng , bánh tét , chả lụa .
Trò chơi nhộn nhịp cắn chuối , Anh khoẻ cỏng Em , hò reo vổ tay cổ động , có lo to nhận quà , tiếng hát của Nguyệt Kobayashi : Ai ôm Em thì Em ôm lại .
Giả từ trong bịn rịn , lần này vui hơn lần trước , hẹn gặp lại lần sau . Cám ơn Cha Xứ , Cha Phó và những người Nhật thuộc nhà thờ Miyazaki , những người Nhật ở Kobayashi đã đưa đón các Em . Chúng Ta về , dư âm vẫn còn .
Oita , Miyazaki . Miyanokojo . Saito . Sadowara . Kobayashi . Gặp nhau trao yêu thương tình đồng hương xa quê . Vui .khoẻ Năm Mới .

Van Mong Nguyen: Nỗi Niềm Riêng


Van Mong Nguyen



Sau tiếng mời nhập tiệc Tất Niên ,cũng mừng Năm mới , Tôi mau mắn tìm chổ cao sang , tưởng bàn đầu đâu ngờ thành bàn cuối . Trên bàn ngang có Cha Trinh mới là bàn hạng nhất , bù lại có hai Cô Bé đẹp xinh , Phượng và Linh mỗi đứa một bên , đối diện cũng mấy Cô trẻ xinh , tủm tỉm cười vui . Cha Làm dấu nguyện kinh , cảm tạ ơn Chúa xong , Anh Song nâng ly : 1.2.3 uống , nhìn đĩa tai heo bóp dấm màu ngà hấp dẩn , thèm lon bia , gắp một miếng , nhóm nhén nhai , chịu vì răng yếu , ăn chả lụa , bánh tét vậy . 
Không khí vui nhộn , hoà nhả trong lời hỏi thăm , cùng chung tiếng hát nụ cười . Từng người trẻ xa quê đang vươn lên , cố gắng sống , học hỏi , làm việc , giúp đở gia đình , đóng góp công sức xây dựng Quê Hương : Ta hát to hát nhỏ nhỏ nhỏ , rồi Ta ngồi kể chuyên cho nhau nghe . Thương tiếc nhớ Vợ Nho .
- Phải còn Em thì Anh mới trọn vẹn vui .
Vào bếp phụ cột cho Bé Thảo bao rác ướt , mặt bầu bỉnh , nhanh nhẹn , lo toan đủ điều .
- Chú ơi . Khi đi hộ Con những thứ mà Chị Kiều mua nhé .
Người nhỏ chổ nào cũng có mặt , các Anh Dủng . Tiến cũng nhiệt tình : Tuổi trẻ Ta như đồng lúa trổ bông , Ta lớn lên như biển cả xuôi giòng , có gì khó phải không ! 
Trên xe về , Thuyền . Hương ngồi sau , Bé Kiều ngồi bên , Con Bé này có Chồng cùng qua Nhật làm , thơ ngây và hay quan tâm tới người khác , Tôi đùa .
- Chú lạc đường là lanh quanh ráng chịu đó nha .
Cô Thuyền có sợ gì .
- Chú cứ tự nhiên , tới Fukuoka vọt tuyết cũng sao đâu !
Ba Cô nói những chuyện trong buổi gặp gở , chất ngất niềm vui , Anh này , Anh kia , có tiếng điên thoại kêu , xe đang chạy để yên , tới đen đỏ mở xác nhận số .
- Điện thoại của Dủng , Ba Cô có quên gì không ?
Bé Kiều giật mình .
- Con chứ Ai , quên áo dài và một con gà , 10 bịch bắp đông lạnh , nhờ Thảo mua dùm , vui quá quên lấy .
Bé Kiều thì như vậy mà .
- Giờ sao đây Chú , áo dài thì bửa nào lấy cũng được , con gà với bắp sẻ bị hư . 
- Bây giờ liên lạc với Thảo , nói đem về để tủ lạnh , mai Chú đi lấy cho .
Có việc nữa rồi , Kiều hí hửng .
- Mai Chú cho Con đi cho vui .
- Hẹn Thảo mấy giờ Mình tới chổ Nó được .
Gần tới chổ ở của Ba Cô , Tôi lửng thửng .
- Chú quên đường mất , coi bộ ngủ trên xe đêm nay .
Giờ thì tiếng cười của Hương .
- Đường này Con nhìn quen Chú ơi , mà đi với Chú vui nên tới đâu cũng được hết .
Tới nhà được hơn , vẩy tay chào nhau , giò thốc lạnh buốt .
Buổi sáng có Kiều , thêm Lý và Nhớ muốn đi phố chơi , tới nhà thờ lấy bắp , lấy gà do 4 anh cất giữ , Anh nào cũng đẹp trai : Song . Lỉnh . Chí . Hoàng , cám ơn nhé .
Mấy Cô thương đãi ăn thịt nướng , loại tiệm trả tiền ăn 90 phút , tự lấy tự nướng , trái cây tha hồ . Thiệt tình Tụi Nó còn rành hơn cả Mình , cũng một ngày nghỉ đi chơi vui .

Van Mong Nguyen: Ở Nơi Lạ


Quê Nhà Nàng Xuân mừng vui tới .
Đất lạ đang Đông lạnh tấm lòng .
Nhớ thương Mẹ Cha giờ xa biệt .
Gởi gió mang về nỗi chờ mong .
Cất bước chân đi Ta gặp gở .
Nụ cười rạng rở trở thành thân .
Yêu nhau lời Chúa ân cần dạy .
Ngày tháng vơi đầy nhớ tình đây .
Lạnh bên ngoài nơi này nồng ấm .
Thăm hỏi dịu hiền hảy sống vui .
Từ rày lối nhỏ mong chung bước .
Giọng cười câu nói quyện trong tim .
Dạ tơ vương môi hồng mắt sáng .
Cầu chúc Quê Hương sớm thanh bình .


Van Mong Nguyen

Van Mong Nguyen: Xin Giã Từ


Van Mong Nguyen



Buổi trưa âm u , hôm qua tới giờ trời mát dịu , ngồi nghỉ , nảy sinh trong đầu một ý : Hôm nay 30 tết , ngày mai chắc chắn mồng 1 . Cũng năm hết tết đến , mở ipad , bàng hoàng gì đây , Hảo báo tin Ba mất , xin cầu nguyện cho Linh Hốn Phê Rô Nguyễn Văn Được . Tự nhiên trầm buồn , Ai cũng sẻ một lần được Chúa thương gọi trở về nhà Cha . Người Làng Mình thì đương nhiên , xin lể , đọc kinh , dự Thánh Lể an táng , tiển đưa Ông tới nơi an nghỉ . Những người ở khắp nơi sẻ cầu nguyên cho Ông , một Người Ai cũng quý mến . Tập tục viếng linh cửu , cùng đọc kinh 3 đêm , canh thức , dự tang lể tiển đưa trong tình yêu thương . Ông mất , dân Làng cũng mất đi một mẩu gương đạo đức , sống tình thân Làng xóm chan hoà , đoàn kết khi vui , lúc buồn .
Sau năm Miền Nam bị cưởng chiếm , Ông đem Gia Đình từ Đà Nẳng về sống , phong cách thanh nhả . Mỗi lần ra biển , thường gặp Ông tươi cươi hỏi thăm .
- Biển dạo này khá không Chú ?
- Vâng . Cám ơn Ông , cũng qua ngày thưa Ông .
Điềm đạo khôn ngoan , hiểu biết rộng , khuôn mặt luôn có nụ cười khi tiếp xúc , chuyện tró . Ông cũng tham gia Họ Hiếu , kê vai khi người trong Làng ra đi , trụ cột của Giáo Họ Như Xuân .
Năm tháng dần qua , cách biệt nhiều năm , nghe tin Ông mất , không được trực tiếp viếng tang , cũng lòng xót xa . 
Với Hảo , Anh thành thật chia buồn với Em , tất cả hảy dâng lên Chúa , Và xin Thành Kính Phân Ưu cùng Bà , tang quyến .
Trong đức tin , Chúng Ta nhận thức Chúa thương gọi Ông về nhà . Nhưng thân phận con người Chúng Ta tiếc nhớ .
Bụi tro trở về bụi tro , khi Chúa thương gọi Con về , hồn Con hân hoan như trong một giấc mơ .
Chúng Con cậy vì danh Chúa nhân từ sớm đưa Linh Hồn Phê Rô về Thiên Đàng .

Van Mong Nguyen: Những Ngày Qua


Van Mong Nguyen



Khi bước ra khỏi tiệm thịt nướng , Tôi hỏi 3 Cô cho có chuyện .
- Tại sao có 3 tiệm cùng mặt đường , mà 2 tiệm kia giá tiền mắc hơn tiệm Mình vào .
Cô Nhớ nhanh nhẩu trả lời .
- Theo Cháu thì 2 tiệm kia thịt và đồ ăn ngon hơn .
Đúng rồi , Nhật mà , tiền nào của đó , cung cách tiếp đãi như nhau , 2 tiệm kia giá sẻ nhỉnh hơn chút ít vì thịt sẻ thuộc loại 4 .5 , còn tiệm này sẻ là 3 .4 . Tiêm có tính gia đình , người trên 60 tuổi có giá bớt , trẻ con tuổi Tiểu học giá 3 phần 10 , Trung học giá một nữa . Còn tiệm sang giá hơi mắc , để đãi khách quý , người yêu , nhưng Ai cũng có khả năng vào . Trả tiền tính theo giờ tự chọn , lố giờ nâng cấp trả thêm , tự do vui vẻ .Đồ uống không tính tiền , bia trả thêm tiền nhất định , và có sức cứ tha hồ uống , không Ai phiền Mình và Mình cũng vậy .
Những Tu nghiệp sinh qua Nhật làm đều chịu thương , chịu khó , dành dụm , bị hạn chế nhiều so với người Nhật , trong nhờ đục ráng cố gắng . Chỉ có thành phần kỷ sư tài năng thì được ưu đãi , do có tài , tiếng Nhật giỏi , thường làm những Hảng lớn Toyata , Honda , trong thời gian hợp đông 3 hay 5 năm có quyền bảo lảnh Vợ Con cùng qua , lương cao , và xin ở luôn Nhật tương đối dể . Đất nước Ta hào sảng , người tài dành phục vụ đất nước người .
Sáng 30 , ngày Tình nhân , thứ tư lể tro , ngồi ngẫm nghĩ : Thường thứ tư ăn chay kiêng thịt , trưa mở phần ăn sẻ có tôm to cá ngon , Vợ Nho đạo đức Con Đức Mẹ , giữ chay ngoài không ăn thịt , còn ăn gì cũng được , lòng cá , thịt Trạch xào , thiệt tình , mỗi năm mỗi giải thích cũng như nước đổ đầu vịt .
- Ăn chay mà tạo ra những thứ ăn ngon thì ý nghĩa gì ! Giáo Hội mời gọi tất cả , hảm mình , hy sinh , sống tinh thần bác ái , thứ tư lể tro , bắt đầu 40 ngày mùa chay .
Năm nay suy nghĩ tự Mình , khỏi uống cà phê , trưa sao nhỉ ? Thường ngày kêu phần ăn , nếu có thịt không lẻ bỏ , vậy nhịn ăn , phần tiền sẻ thực thi tính bác ái . Có lý nha , ngày trước đi lính cũng chỉ ăn ngày 2 bửa , thử coi nếu mỗi ngày mà bình thường thì hy sinh bác ái được tí chút .
Tối dự lể nhận tro : Hảy hồi tâm tin vào lời Chúa , trên đường về trời mát lạnh , mùa Xuân sang có Hoa Anh Đào sắp tới . Nằm đắp 2 cái mền ấm , tiếng chuông máy kêu . Bé Thảo .
- Chú ơi ! Con Thảo đây , con xin lổi , hôm nay Chú tới mà Con đi làm .
- Không sao , ở Nhật thì vậy . Chú lại nghĩ Con Kiều đã báo trước , và hôm nay lịch đỏ cứ tưởng Con nghĩ .
- Dạ Con vẫn đi làm đó Chú , bửa lu bu nên Con quên cám ơn Chú , Con vui quá , Chú giỏi thật .
Nó lo mọi chuyện , với sự nhiệt tình của mấy đứa chứ Mình có làm gì , thương mà có mặt . 
Mồng 1 Tết , chỉ mấy đứa con ở gần về nhà , có 3 đứa cháu ngoại , Xuống nhà thờ viếng Chúa , chúc Tết Cha Xứ , mấy đứa tới Đất Thánh thăm Mẹ và đi chơi , ăn uống cười vui , không khí Tết chẳng có . Hai đứa Cháu Ngoại cứ nắm tay Ông , sợ Ông già , không có Bà tội nghiệp .
Mồng 2 tới viếng Chúa , lên lại thăm Vợ Nho , Em cứ ở Thiên Đàng , còn Anh ở thế gian , loan truyền việc Chúa chịu chết và sống lại . Nhân tin chúc Tết của Cha con nuôi . Nhiều lúc bổng thấy Mình quạnh hiu . 
Xin Chúa cho Con biết sống trong yêu thương , vui với Ai mừng vui . Mồng 4 đi làm bình thường , mồng 5 nhớ lời Vua Quang Trung : Đánh để được làm Người Nước Nam .
Nhớ Bà Con trong tình thân .

Van Mong Nguyen: Mới Đó Thôi

Van Mong Nguyen




Sau một vòng đi dạo quanh , Tôi rẻ vào co đường về nhà , gần tới rồi , tiếng Vợ Nho hỏi .
- Anh tính đi đâu nữa đó !
- Đi về nhà chứ đi đâu Em .
Vợ Nho nhìn cười .
- Về nhà sao đi đường đó , vậy mà nói già không chịu ..
Tôi nghĩ Vợ Mình đang mơ , nào cùng đi , Anh sẽ theo Em dù đi tới đâu , qua những con đường , Vợ Nho vừa đi vừa kể chuyên thời con gái , chơi u trồng nụ , đi chầu đi lể , vào rừng , tới sông , trời mịt mù hơi sương đêm , như người sực tỉnh mộng du .
- Ở đây là đâu vậy Anh ?
Quan sát một lúc bên trái bên phải .
- Anh cũng không biết , có nhiều ụ điện , chắc nhà máy phát điện của Thành Phố , có Nghĩa Trang lớn .
Nghe có Nghĩa Trang Vợ Nho sợ , thất hồn .
- Bây giờ làm sao ! Mình đi về được không ?
Với giong nói thật bình tỉnh , Tôi trấn an .
- Cũng không có gì phải lo , có Anh có Em , nếu lạc thì kiếm chổ nào Hai Vợ Chồng ôm nhau ngủ , gặp Cảnh Sát kêu chở về dùm , nếu có thú dử thì chỉ có heo rừng , đừng sợ .
Đêm vắng rừng thưa , hơi gió lạnh , đi như thế nào đây ! Tôi chỉ tay về hướng có ánh đèn phía xa .
- Nơi có ánh sáng thì là khu phố , Mình cứ đi tới đó , gặp tắc xi thì đi về được .
- Anh với Em đâu có mang tiền , làm sao đi tắc xi ?
- Mình cứ đi tắc xi , tới nhà Anh ở dưới xe , còn Em về nhà lấy tiền , đơn giản mà .
Nghe Tôi nói tỉnh bơ , Vợ Nho hơi yên tâm , cùng đi , giờ lẳng lặng , có những lúc cũng khép nép bên Chồng , hơn 2 giờ nhịp đều chân bước .
- Tới onsen SaiTo rồi Em , Đang mở cửa . Mình ghé vào nghỉ chút , Em mệt thì đi tắc xi về .
Cũng nhận ra được chổ quen , Vợ Nho tươi cười , onsen đang làm vệ sinh để đóng cửa , mua cho Vợ cây kem .
- Em ăn đi , ngồi nghỉ , không sợ lạc nữa rồi .
Giờ một mình đi lang thang một mình . Đi đâu . Hôm nay Vợ Nho mất 5 tháng .

Van Mong Nguyen: Cũng Có Khi


Van Mong Nguyen



Giật mình dậy , biết không ngủ thêm được nữa , mở cửa đi ra ngoài nhìn trời , mưa nhẹ , âm u , lảng đảng không vui , chẳng buồn , vào nhà tới ghế ngồi xuống , đồng hồ lớn bị đứng , chắc hết bin , thoáng trong đầu tự hỏi .
- Không biết hôm nay thứ mấy nhỉ ! 
Cố nhớ hôm qua thứ mấy sẻ biết hôm nay thứ mấy , một khoảnh khắc trôi , không nhớ rồi , nhìn tờ lịch , mỉn cười .
- Không nhớ thứ mấy thì làm sao coi được ngày , nghĩ chậm hơn hỏi , tới nhà Anh Vợ , bấm chuông tay mở cửa .
- Cậu Huy có nhà không ?
Tiếng trả lời vui vẻ .
- Có . Chú vao đi .
Tôi bước vào , Ổng bước ra tới tủ lạnh lấy lon bia , cầm theo cái ly , ngồi nơi canh gường , tivi đang mở , không coi cũng để . Khua lon bia rót một ít vào ly đưa .
- Chú đừng uống nhiều , bia uống nhiều không tốt .
Trường hợp nghe và cười , Ổng chỉ uống bia , sáng trưa chiều tối , một người nói sao cũng được , cho rằng nói xong rồi thôi , Ai nói chuyện với Cậu được 3 câu thì Tôi phục , những ngày Vợ Nho còn , thương Anh thường kêu .
- Anh xuống rủ Cậu Huy đi chơi cho vui .
Hai Anh Em cùng đi , vào tiệm ăn gọi phần , gọi bia , một lúc là Cậu nóng , vẩy tay kêu Cô Bé phục vụ , mặt hầm khó chịu .
- Tại sao tới giờ chưa đem bia ra ?
Cô Bé lúng túng do không hiểu nhìn Tôi .
- Xin lỗi Con , đem bia ra được rồi .
Cô Bé mừng vội mang bia tới , Tôi cám ơn , Cậu cằn nhằn .
- Buôn bán gì chậm lụn , bắt khách phải đợi .
Cậu nói tiếng Việt , Cô Bé không hiểu ngơ ngác thật thương .
- Không có gì đâu Con , được rồi .
Tới góc đứng , Cô Bé thỉnh thoảng liếc nhìn , cũng còn lo , Tôi nói với Cậu giọng chậm .
- Không phải lỗi Cô Bé , vì khi gọi Nó có hỏi : Mang bia ra trước hay cùng lúc với phần ăn , Cậu cho biết : Mang ra cùng lúc , nên phải đợi làm phần ăn xong . Mình cũng có Con đi làm , khó làm gì .
Với Cậu Huy , tiền không thành vấn đề , nên Vợ đưa tiền đi Bệnh Viện , khám xong chẳng trả tiền đi luôn vào Pachinko , thua hết về im lặng , vài bửa Bệnh Viên gọi hỏi tiền , vậy là ầm nhà , Chẳng xin lổi , không cám ơn .
Ngồi nghe Cậu kể chuyện công việc , miển Cậu thích ý cứ nói , Tôi nghe , lâu lâu phụ hoạ , và mục đích xuống để hỏi .
- Cậu nhớ hôm nay thứ mấy không ? 
Mặt trở da , một giây khựng lại .
- Chú còn không biết , làm sao Tôi biết , hỏi vớ vẩn , thứ mấy kệ mẹ nó . 
Đi về thôi , Ổng muốn nóng , trời vẫn âm u , không biết thứ mấy , lở ngày đi làm thì sao ! Trở lại nhà , nhìn Vợ Nho .
- Anh cứ quen hỏi Em , giờ một Mình chưa quen .
Ngồi nơi ghế chợt bật cười .
- Đúng là Mình , thông minh chậm hiểu , mở máy thấy ngày chứ gì , vậy mà linh tinh .
Thấy nhẹ người , chiều thứ 7 nghỉ , mai Chủ Nhật nghỉ , Cám ơn Chúa . Thoáng chút vui , cuộc sống cũng có khi .

Van Mong Nguyen: Cho Có Chuyện

Van Mong Nguyen



Suốt tuần qua , Tôi thực nghiệm ý sống mùa chay của Mình . Hảm mình , hy sinh , bác ái . Động lực tạo sức phấn đấu khi liên tưởng tới những ngày còn hành quân tác chiến , bảo vệ quê hương , ngày ăn hai bửa . Trưa không ăn gì , vẫn để ý phản ứng của cơ thể , chiều về thấy không đói , được đó , cám ơn Chúa giúp , nhớ Chúa đã ăn chay cầu nguyện 40 ngày trong xa mạc một mình . vậy mình cũng một mình , xin Chúa đòng hành cùng Con . Không ăn sẻ không mua phần ăn 500¥ . Bỏ vào hộp để đó , xin Chúa giúp Con quyết tâm thực thi tinh thân bác ái . Tinh thần mạnh mẻ mà xác thịt yếu đuối Chúa ơi ! Kẻ thù Con trước sau thấy mà xem chẳng thấy .
Ngồi lái xe về , nghĩ ghé shop mua con cá nướng ăn ngon đây . mua cá xong , lại vớ vẩn , sợ dơ bếp nướng phải rửa , kho cũng được , và dở quá đi thôi , cảm giác nghĩ ngon không có .
Những ngày tháng 2 dở dở ương ương , có mặt trời nắng ấm , mây lởn quởn bay , cây hoa Anh Đào đang đơm nụ , đứng nhìn mưa nhớ người thân nơi quê nhà , đủ thứ lo . Ông Anh Vợ cằn nhằn .
- Không Ai như Chú , chuyện ở đâu cũng lo .
Thiệt chứ , Tôi ở nơi bình yên , thương Em sáng chiều đưa đón Con , ngoài đường trăm mối hiểm nguy , mạng người quá rẻ , tại sao ! Có những đứa qua đây làm nói .
- Chú ơi ! Việt Nam mình 100 năm nữa chưa bằng Nhật đâu .
Trăm năm trồng người , thượng bất chánh hạ tất loạn , ở Việt Nam nuôi Con nhỏ khổ hơn trăm lần ở Nhật , tốn kém , đóng lo đủ thứ tiền , nếu thu nhập đều thì đơn giản , không có , gánh nặng muối chát cỏi lòng . 
Không phải lo cho Con ở đâu cũng vậy đâu , Tôi kinh nghiêm dư đủ . Lể nhập học xong , Con vào lớp , ngồi xuống bàn , sách vở để sẳn , bỏ vào cặp , đem về ghi tên , không mất 1 ¥ .
Lớp 1 tháng đầu còn đón ở điểm hẹn , chào cô giáo , từ tháng 2 nhập nhóm cùng đi . 12 năm Trung học cấm Cha Mẹ đưa đón , tiểu học quần sọc dù Đông lạnh [ con trai ] . Trung học đồng phục mới mặc quần dài , cùng Cha Mẹ đi đâu phải mặc đồng phục của trường . Ăn ở trường cho tới lớp 9 , cha mẹ đóng tiền , 3 đứa đóng chỉ 1 . không có khỏi đóng nhà trường đóng thay . Có trường hợp Cha Mẹ có khả năng mà không đóng , đưa nhỏ bị cúp phần ăn , Cha Mẹ kiện ra toà . Nhà trường thua kiện , lý do .
- Đóng tiền là trách nhiệm của Cha Mẹ , còn ăn là quyền của đứa Bé .
Ngoài đường yên tâm , không lo bị xách dao rượt chém , tiền trao cháo múc , Con gái Tôi đi làm 2 giờ sáng về một mình .
- Khuya như vậy để Ba đi đón Con .
Nó cười tự tin .
- Ba đừng đón , nếu có gì sẻ có Cảnh Sát mà .
Vi phạm lổi giao thông , vào xe Cảnh Sát ngồi nhận giấy phạt đem tới ngân hàng trả tiền , ông đi qua cứ đi , bà đi lại đi luôn .
Cuộc sống Ai cũng mong bình yên , khó gì khi nở nụ cười .
Một tuần mới đầu năm , chúc Bà Con nơi quê nhà hạnh phúc . Không phải là lúc Ta ngồi đặt vấn đề nữa rồi . Hảy dùng bàn tay mà làm cho tươi mới . 
Buổi sáng Chủ Nhật trước giờ đi lể , 2 đứa con gái về nhà , cười nói hỉ hả rủ con chị và cháu ngoại cùng đi , nên thành một mình : Một mình Ta với Ta .

Van Mong Nguyen: Ngày Mới

Van Mong Nguyen


Hai ngày nghỉ nên sáng dậy sớm , hôm qua Chủ Nhật , trời mưa nhẹ , hơi nước làm không gian lạnh buốt , tới nhà thờ tham dự Thánh Lể , cầu nguyện cho tất cả , nhớ quê nhà , trên Cung Thánh giúp lể , mỉn cười nhớ Vợ Nho , trong nổi nhớ thành ra quên , phần Cha rửa tay , Tôi chỉ cầm khăn đứng chờ , Cha quay ngang , nhìn xuống tay mình , nước không có . Buổi sáng hôm nay còn lạnh , sương mù bao phủ , nghĩ viết truyện về thời Lính , nhưng khoan đã , cứ nhiều quá sẻ bị chán .
Tuần lể thứ 3 mùa chay , chúc Bà Con an lành .
Hình chụp đứng với Mẹ Maria . Số tiền không ăn trưa 1 tuần qua . Cũng hơi mắc cở , VN giờ bạc tỷ , Dâng lên Chúa hy sinh ít ỏi của chính Con . Người gieo giống ra đi gieo lúa trên ruộng Mình . Cá tự nướng ăn chiều sau khi đi lể về .