Van Mong Nguyen
Buổi chiều nghĩ : Nấu cháo cá ăn chắc ngon , bỏ vào nồi nắm gạo , nhiều
nước để sôi kỷ , đứng canh sơ tới quấy lui , lấy miếng cá Ngừ Bò , ngon
đó nha . Ngồi ăn lắc đầu tự đông .
- Hay nhỉ . Sao lơ lớ chẳng ngọt gì hết , cũng cá nấu cháo mà .
Cũng xong một bửa ăn , cám ơn Chúa , Tôi vẫn giữ chay hy sinh nhịn ăn
trưa , thấy bình thường , hình như có vẻ khoẻ , cứ hơi lên ký là thở
hết hơi .
Dọn dẹp xong mở máy , đây mới hấp dẩn nè : Một đĩa cơm Gà ở VN , một đĩa thịt Gà luộc ở ÚC , xa quá , chứ không bạo chân chạy tới nói vài câu .
- Để ăn dùm cho , ăn không hết bỏ có tội .
Ở đâu cũng sướng , chỉ phục Người Nhật chịu khó , đàn bà đi làm luôn để
mặt mộc [ Trừ tiếp viên Hàng Không ] . Bị ăn hiếp , gạt nước mắt , im
tiếng kiếm Hảng khác .Chẳng bao giờ than thở phàn nàn . Một lần , buổi
sáng Tôi vừa tới Hảng , Tổ trưởng khâu kêu vào phòng riêng đưa món hàng
đã làm xong .
- Ông Nguyễn coi đi , phát hiện được gì không ?
Trong ánh sáng hơi mờ , Tôi coi hửng hờ , món hàng do Người đàn bà mới
vào làm được hơn tháng , mới mà giỏi , tốt nghiệp trường danh môn của
Tỉnh , có Chồng con nên giờ Con lớn mới đi làm , Tôi nhã nhăn dặn .
- Tuy làm được , nhưng do mới nên để ý dụng cụ bén nhọn , va chạm sẻ có vết xước , hàng bị bỏ .
Cầm món hàng Tôi nói với Tổ trưởng .
- Thấy đẹp . Có gì đâu !
Tổ Trưởng ý ngạc nhiên .
- Mắt Ông Nguyễn nhìn không rỏ sao ?
- Bình thường nha , đừng xóc óc nghe .
Tổ trương chỉ phía trong mặt hàng những vết trầy .
- Hơn 25 năm kiểm hàng nên nhận ra liền , tại sao người mới làm Ông Nguyễn không nói !
- Xin lỗi , không phải trách nhiệm của Tôi nha , lanh chanh bị nói : Không phải chuyện của Ông , mắc mớ gì xía vào .
- Bây giờ Ông Nguyễn ra nói dùm được không ?
Tôi thẳng thắng từ chối , ai không sai , không lở tay .
- Tôi chỉ khen , nhưng mới làm như vậy đã giỏi quá rồi , nhắc chừng là được chứ nói gì .
Tổ trưởng khó chịu mặt hầm hầm , làm gì được nhau .
- Ông Nguyễn không nói thì Tôi nói .
Ngồi hai ghế đối diện , Tổ trưởng mặt đỏ mặt xanh nặng lời , Người đàn
bà tủi thân bật khóc , vài phút im lặng . Người đàn bà đứng lên , thu
xếp đồ đạc của mình , cám ơn Tôi , chào mấy người cùng làm , cho biết
nghỉ luôn .
Tổ trưởng không ngờ chuyện như vậy , tói Văn Phòng báo ,
trưa ăn cơm xong đi tới nhà người đàn bà năn nỉ , thất bại trở về ,
chiều Ông Chủ từ Hảng chính vội vàng bước vào .
- Sơn Điền , Hảng mướn Ai , Anh cũng đuổi lấy đâu người làm .
Tổ khâu cần 6 người , chỉ còn Tổ trưởng với Tôi , cứ làm tuần lể nữa tháng là bị hạch sách , đau tay , oải nghỉ .
Tổ trương 50 tuổi , tính tình khó hiểu , độc thân vui buồn lẩn lộn ,
nói bất chừng , xin lổi sau khi nói . Tôi thấy nói làm xàm là đọc kinh
Lạy Cha , kệ để ý chi . Ông Chủ nghiêm khắc .
- Nếu Ông Nguyễn mà nghỉ , Anh sẻ bị đuổi nhớ đó .
Mỗi ngày ra khỏi Hảng , không về nhà thì đi đâu , Ta về Ta nhớ người Ta .
No comments:
Post a Comment