Van Mong Nguyen
Sáng thứ Hai đi làm vốn ngại . Thứ Năm đã ký khế ước 1 năm . Một năm nữa làm việc , Ông Chủ niềm nở hỏi thăm .
- Ông Nguyễn đã trở lại bình thường chưa ?
- Cuộc sống vui một Mình , vẫn tâm trạng bất định Cô đơn .
Ông Chủ cười như hiểu .
- Ông Nguyễn hết tháng 1 thì khế ước chấm dứt , Hảng cần nên muốn Ông Nguyễn ký thêm 1 năm .
- Cám ơn và Tôi đồng ý .
Đã có quyết định nên thấy nhẹ nhỏm thảnh thơi , thứ 7 nghỉ nhớ Em , lên
xe đường trường xa bất định , lái trên đường qua mấy Thành Phố , qua
cấu bổng nhớ : Em ơi cầu bao nhiêu nhịp Anh qua luôn . Vào hầm hát khẻ :
Người dưng khác họ , chẳng nọ thời kia . Em phân vân chưa yêu thương
được , thì tự nhiên . Ngày nào cũng có thể , Anh ôm bó hoa : Chúc mừng Em trăm năm hạnh phúc cũng có sao !
Về nhà sau 7 tiếng lái xe , cũng hơi thất thần . Em không yêu . Anh yêu một Mình . Chỉ không thể tỏ lòng thương nhớ .
- Anh muốn ôm Em , hôn Em từ xa .
Mắc cở và cũng nghĩ xúc phạm Em đâu được : Sống không có tình yêu là chết mà biết thở .
Nên duyên Vợ Chồng , đồng lòng tát biển Đông cũng cạn .
Thời gian còn lại Anh cho Em tất cả Em nhận nhé . Chúc Bà Con vui tuần mới . Cám ơn Chúa .
No comments:
Post a Comment