Van Mong Nguyen
(... Vợ Nho ngày nào ...)
Sáng dậy tâm trạng yên bình , thấy Vợ Nho đang cười , trên Thiên Đàng
thích ý , lúc nào cũng cười , Con Gái mới thay hoa , hai nụ hoa Hồng màu
Hồng nhạt xinh xinh , mấy cái bánh . Trời hôm qua gió mạnh , thốc vào
mặt hơi lạnh buốt giá mùa Đông , về nhà có Ai đâu , không khí lạnh , mở
máy sưởi , tắm và tự nấu cơm tối , may bếp ga , nồi cơm điện , chứ không
nhịn cho khoẻ . Ăn để sống , không phải sống để ăn , lần hạt xong nằm
ngủ . Nhớ cứ buổi sáng tới cửa để đi làm , Vợ Nho đứng chào .
- Giờ chào kiểu Pháp hay kiểu Mỷ Em !
Kiểu Pháp của Thằng Long sít , ôm hôn trên mái tóc mền , làm tóc của
Hằng bạc trắng màu tuyết , giờ đang tập hiệp khí đạo , chắc để vận khí
cho mái tóc Vợ đen lại . Kiểu Mỷ của Long cồn cạn , ôm vổ vổ hôn trên
trán , Vợ Nho hiểu ý phì cười .
- Tới giờ rồi đi đi , đứng đó mà nói , để tối .
Vậy là kiểu Ba Làng , kiểu Nhật không ham , không để ý cụng đầu , u trán . Có buổi sáng Vợ Nho nghịch .
- Anh . Có đi làm không dậy ! 7 giờ rưởi rồi .
Thất kinh , 7 giờ 30 phút phải ra khỏi nhà , không thì trể , mà đi trể
lại thấy khó chịu hơi kỳ , Hảng bấm thẻ trể 5 phút trừ nữa ngày lương ,
thiệt tình kêu lạ , vội vàng , rửa mặt như mèo rửa , đánh răng sơ , khỏi
đi đái . Mặc áo , nhìn Vợ Nho nhẩn nha đứng cười tủm tim , phần ăn trưa
đang làm , vậy trưa nay nhịn , đâu có kịp để ghé Seven 24 mua thứ gì ,
chân hấp tấp đi , chuông đồng hồ reo , hết biết , mới 6 giờ , nhẹ người
ngồi xuống ghế , uống ngậm cà phê .
- Đã nói sáng Em đừng kêu , để Anh tự dậy , không nghe còn giởn nữa .
Cười tỉnh bơ , ráo hoảnh .
- Được rồi kỳ này không kêu nữa , Ai trể cho biết .
Ngày hôm sau , mở mắt ra nhìn đồng hồ lớn , gần 8 giờ , hay nhỉ sao
đồng hồ báo thức không reo , hèn gì , cái đồng hồ chỏng trơ , bin một
nơi , đồng hồ một nẻo trong phòng , Chắc Con Cháu Nội tới lấy chơi , Vợ
Nho để nguyên , gọi điện thoại báo nghỉ . Vợ Nho từ bếp đi lên nhìn ngạc
nhiên .
- Sao không đi làm còn ngồi đó .
- Xin lổi , quên nói với Em , hôm nay nghỉ , đi gia hạn giấy tờ cho Con , phần ăn trưa Em ăn nhé .
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn , Tôi thuộc dạng tính nhàn , chi cục nhập
quốc xa hơn 2 giờ , xe chạy 30 phút , thấy tiệm Pachinko tấp vào , dạo
vài vòng , ra đi tiếp . Về nhà , thấy Vợ Nho ngồi bâng khoăng .
- Vậy mà lâu nay không nói , canh chua trở mùi , khó ăn như vậy mà cũng ăn .
- Thì có nói . Em đổi hết rau dền , bắp cải cũng chua lét , Công Em nấu cứ chịu khó ăn .
Ngẩm nghĩ một hồi , Quyết ý .
- Kỳ này không đem canh nữa , mang phần ăn nguội ,
Muốn sao được vậy , ý Vợ ý trời cho vui cửa ấm nhà . Mỗi ngày không đi
làm không được , vậy thì dâng lên Chúa , Bây giờ sáng tự dậy , nói cười
nhìn di ảnh Vợ .
- Em thấy Anh giỏi không !
Còn đâu ...Còn đâu từ khi Em giả từ .
No comments:
Post a Comment