Van Mong Nguyen
Sau một vòng đi dạo quanh , Tôi rẻ vào co đường về nhà , gần tới rồi , tiếng Vợ Nho hỏi .
- Anh tính đi đâu nữa đó !
- Đi về nhà chứ đi đâu Em .
Vợ Nho nhìn cười .
- Về nhà sao đi đường đó , vậy mà nói già không chịu ..
Tôi nghĩ Vợ Mình đang mơ , nào cùng đi , Anh sẽ theo Em dù đi tới đâu ,
qua những con đường , Vợ Nho vừa đi vừa kể chuyên thời con gái , chơi u
trồng nụ , đi chầu đi lể , vào rừng , tới sông , trời mịt mù hơi sương
đêm , như người sực tỉnh mộng du .
- Ở đây là đâu vậy Anh ?
Quan sát một lúc bên trái bên phải .
- Anh cũng không biết , có nhiều ụ điện , chắc nhà máy phát điện của Thành Phố , có Nghĩa Trang lớn .
Nghe có Nghĩa Trang Vợ Nho sợ , thất hồn .
- Bây giờ làm sao ! Mình đi về được không ?
Với giong nói thật bình tỉnh , Tôi trấn an .
- Cũng không có gì phải lo , có Anh có Em , nếu lạc thì kiếm chổ nào
Hai Vợ Chồng ôm nhau ngủ , gặp Cảnh Sát kêu chở về dùm , nếu có thú dử
thì chỉ có heo rừng , đừng sợ .
Đêm vắng rừng thưa , hơi gió lạnh , đi như thế nào đây ! Tôi chỉ tay về hướng có ánh đèn phía xa .
- Nơi có ánh sáng thì là khu phố , Mình cứ đi tới đó , gặp tắc xi thì đi về được .
- Anh với Em đâu có mang tiền , làm sao đi tắc xi ?
- Mình cứ đi tắc xi , tới nhà Anh ở dưới xe , còn Em về nhà lấy tiền , đơn giản mà .
Nghe Tôi nói tỉnh bơ , Vợ Nho hơi yên tâm , cùng đi , giờ lẳng lặng ,
có những lúc cũng khép nép bên Chồng , hơn 2 giờ nhịp đều chân bước .
- Tới onsen SaiTo rồi Em , Đang mở cửa . Mình ghé vào nghỉ chút , Em mệt thì đi tắc xi về .
Cũng nhận ra được chổ quen , Vợ Nho tươi cười , onsen đang làm vệ sinh để đóng cửa , mua cho Vợ cây kem .
- Em ăn đi , ngồi nghỉ , không sợ lạc nữa rồi .
Giờ một mình đi lang thang một mình . Đi đâu . Hôm nay Vợ Nho mất 5 tháng .
No comments:
Post a Comment