Tuesday, July 31, 2018

Van Mong Nguyen: Buổi Sáng Một Ngày

Van  Mong Nguyen



Sáng thứ 6 , ngày Kính Thánh Tâm Chúa GiêSu , Cha yêu Con chẳng bến bờ , yêu không đòi buộc Con phải như thế nào , thấy khoẻ khoắn , đi làm chiều về nghỉ thứ 7 và Chủ Nhật , khi phỏng vấn làm việc , yêu cầu duy nhất : không làm ngày Chủ Nhật . Ngày thờ phượng kính mến Chúa , sinh ra vốn nghèo , có nghèo thêm một ngày lương thì cũng sao đâu .
Một bất ngờ là Vợ Nho mất , quen được nhắc nên cứ cười về chính mình , thông minh nhưng chậm hiểu , mấy đứa Con thỉnh thoảng về , dặn này nói kia . Tôi độc lập trong tư tưởng và hành động của mình , vững tin có Chúa luôn ở cùng , cầu nguyện và vui sống .
Đời sống có thể nói thảnh thơi về tiền , hằng ngày dùng đủ , hết tiền lảnh lương , cần rút sổ ngân hàng . Vẫn ao ước có nhều người thương , tình thương tạo nghị lực mỗi ngày . Tôi luôn là Tôi , thích tự mình , thời Vợ Nho còn dỉ hoà vi quý , sáng chủ Nhật mặc quần áo đi lể xong ra phòng khách ngồi .
- Anh mặc đồ đó đi lể hả ?
- Đồ mới đẹp mà , hôm qua mặc gặp nói chuyện với ông Chủ lây ! Không được sao ?
Vợ Nho lắc đầu vẻ ngán ngẫm .
- Anh tới nhà thờ là gặp Chúa , bộ đồ để sẳn kia thay ra .
Đi tới gặp Chúa là phải mặc đẹp , tươi cười hớn hở , dự tiệc nhà Chúa , chúc bình an cho Anh Em .
Thông lệ lể xong , đứng trước nhà thờ chờ chào Cha Xứ , một đôi câu Cha Con thăm hỏi , có gì Ngài sẻ nói , Ông Anh Vợ gì cũng chê , Tôi gì cũng khen .
- Chú đi lể mà ăn mặc như đi dự đại hội .
Tôi chỉ cười , không giải thích , Vợ Nho có đó .
- Tới gặp Chúa , không mặc như vậy thì như thế nào ! 
Theo ý Vợ nhiều khi cũng thật vui , bây giờ thỉnh thoảng nhớ câu chuyên về Hàn Mặc Tử , tự thân biết mình bệnh ngặc nghèo , về Quy Nhơn sống đời ẩn dật , và Nử Sỉ Mai Đình đã tới , cơm bưng nước rót , một tình yêu tuyệt vời .
Khi cho đi tức mình đã được nhận nhiều hơn , không gì không thể nếu đẹp lòng Chúa . Thành thật hết sức thì thôi , cũng không cưỡng cầu , quỵ luỵ , cũng phải lượng sức mình , thân mới lời qua trao đổi , Quách Tỉnh khờ vẫn được Hoàng Dung thương . Đi làm thì 4 giờ về [ 2 giờ VN ] , tính về Việt Nam thăm , nhưng bổn phận , chuyện mấy đứa con đang phải có mặt , vài tháng nữa hưu , có tiền mỗi tháng sẻ về lâu , sẻ thăm từng người , kiểu nào cũng được , Việt Nhật đề huề . Xin cho Con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người . Chúc Bà Con vui hôm nay .

Van Mong Nguyen: Cuộc Sống

Van Mong Nguyen



Những ngày thật thảnh thơi khi ở gần dân , quen sống hầm hố , nước đọng bùn lầy , gạo sấy no lòng , giờ trong đồn Pháo Binh nặng , những khẩu súng trên xe Thiết Giáp 175 ly mỗi lần tác xạ inh tai , giật nẩy người , Lính Dù năn nỉ pháo thủ .
- Trước khi mấy Ông bắn , làm ơn báo tin dùm chứ .
Đóng quân nhờ căn cứ Phào Binh , sau những đêm đi kích về , cũng nhận được tình thân săn sóc của những Cô Vợ lính pháo binh theo Chồng , nấu phụ cơm canh .
- Để Chị nấu cho , mấy Chú đàn Ông con trai . 
Đi chợ mua cá , rau tươi mang về , bửa cơm ngon canh ngọt , những người lính Dù quen gian khổ cảm động , tối có biến , những người Vợ sát cánh bên Chồng , thời điểm này thì lính Dù xông pha , đáp trả ân tình . Không hận thù trong chiến đấu , nhiều đêm nhìn ngắm sao trời , thương Ai nhớ Ai .
Từng toán 6 Thằng lính Dù đi kích về , cơm có sẳn , ăn xong vui vẻ ra quán , thăm Ai chiều về căn cứ , nhận lệnh lên đường . Sau gần một tháng , vài lần bị lính Dù đánh tơi tả , du kích gặp chỉ bỏ chạy , đã có lệnh từ Tỉnh Uỷ Quãng Đà .
- Tất cả ngưng mọi hoạt đông , Nguỵ Dù quá mạnh .
Buổi chiều đi đủ phương , bất định hướng , tới lui xuôi ngược , trời đêm bóng tối bủa vây , hơi sương thấm ướt bờ vai , Tôi nói ngừng , làm 3 chiếc lều theo hình tam giác , mỗi lều 2 thằng hổ trợ lẫn nhau . Phân công gác xong , Tôi vào lều , lấy Ba lô kê đầu chìm trong giấc ngủ say . Mở mắt , sáng còn mờ sương trắng ruộng hoang vu , toát mồ hôi trán , tuy đang tháng lạnh , nhìn khẩu súng M.16 để góc lều , trước đầu lều một người đàn bà đang bên bếp lửa , sao lại như thế này , bình tỉnh ngồi dậy đi tới , người đàn bà quay nhìn .
- Anh dậy rồi , còn sớm mà , Em nấu nước pha cà phê .
Không thể tưởng tượng nổi , người đàn bà khoảng chừng 30 tuổi , sắc mặt có sự tàn phai . 
- Em vào lúc khuya , mấy Anh nói Anh không thích nên không kêu ! Em không phải vì tiền đâu , Anh đừng la mấy Anh .
Đi mấy tiếng đồng hồ , cách gì mấy thằng đón được người đàn bà này vào , cấp trên mà biết là Tôi ở tù , hai thằng đi tới gải đầu , bối rối .
- Tụi Em xin lỗi , Anh đừng giận .
Lẳng lặng quay trở vào lều ngồi , những người lính sống chung biết tính chừng mực của Tôi , không bao giờ tới nơi vui chơi , thân tình mới uống vui , mấy năm lính , tự thấy trưởng thành , Anh Em thích thì đó là ý mỗi người , không nghĩ chuyện yêu thương vì nhận chân cuộc sống : Thân là lính , có gì đâu , ngày mai biết mình còn không ! Tơ vương làm chi để khổ luỵ cho người mình thương .
Thằng Lạc mang ca cà phê ngồi xuống bẻn lẻn .
- Anh thông cảm , cứ coi như chuyện bình thường .
- Nói mấy đứa thanh toán cho Cô Ta đàng hoàng , đưa Cô Ấy đi trước khi trời sáng , đừng như vậy nữa .
Sau những ngày bình yên , đơn vị tăng cường mặt trận , Tôi bị thương nặng , Thằng Lạc và 2 người lính trong tổ túc trực chờ 2 ngày để đưa lên máy bay Trực Thăng , mở lòng sẻ nhận được yêu thương . Không sợ chuyên khó , chỉ không muốn phiền cho người . Cô Bạn thân viết thư khuyên .
- Tại Sao Mong cứ lo và mặc cảm . 
Tính trời sinh , trời đất bao la , Ta luôn là Ta .

Van Mong Nguyen: Một Chút Yêu Thương

Van Mong Nguyen




Thật cảm nhận được ý Chúa , tự nhiên trong vô tình không cảm thấy vui , giấc ngủ mong tâm trạng bằng yên , mơ màng nổi băng khoăng tiếc nối , phần số đành chịu . Thao thức có tin nhắn của Em Gái .
- Chồng Em bị viêm khớp , chân đi đau lắm , Anh coi có thuốc gì mua dùm Em , bị bệnh gút .
Bổng tỉnh người , động lực tỏ tình yêu thương đây rồi .
- Thuốc thì đủ loại thiếu gì , mai sáng Anh tới tiệm thuốc mua gởi về cho , khoảng 1 tuần sẻ nhận được , Anh mua vài loại , uống loại nào hợp thì sẻ mua nhiều , mà bệnh gút là bệnh gì , Anh không biết , viêm khớp thì đau ở những vùng khuỷu xương , nói Chồng chịu khó .
Con Em quay một đoạn clip , Thằng Em Rể đi lặt thặt , bệnh một nơi , thuốc mua một ngã , thường bên Nhật đau như vậy đi khám , thuốc chuyên trị của Bệnh Viện hay hơn mua tiệm thuốc , mua ngoài bị giá mắc vì không dùng được bảo hiểm , nhưng vui vì có dịp tỏ tình với Vợ Chồng Em Gái , thương lắm , hoàn cảnh , Anh Em ruột mà cho tới bây giờ chỉ sống chỉ gần nhau 2 ngày , khi Tôi về thăm , Em rể hiền , dân biển tốt tánh , nghĩ tới thương , khi Vợ Nho bệnh Nó nhắn tin .
- Chị bệnh lâu như vậy , Anh cần Em gởi tiền qua .
- Anh cám ơn . Gia Đình đủ khả năng lo được cho Chị .
Tới Bệnh Viện nói chuyện với Vợ , cũng cảm động .
- Do Em bệnh , nên kỳ này không gởi được tiền giúp mấy đứa nhỏ đóng tiền học , phụ Cô Nó , giờ nói Cô gởi sao được , nhà mình lo đủ mà .
Trong dịp Vợ Nho về đám tang Mẹ , 2 Vợ Chồng Em Gái vào , gặp nhau vui vẻ . Có những so sánh khập khểnh : Anh Em như thể tay chân , Vợ Chồng như quần áo , với Tôi không nghĩ phải suy nghĩ . Vợ Chồng tình nghĩa keo sơn , Anh Em tình thương vô bờ . Giờ Nó cần thì Tôi hết lòng .
Ngày Chủ Nhật làm gì cũng phải tham dự Thánh Lể xong , cầu nguyện xin Chúa giúp vượt qua nổi trăn trở , căn tính khó thay đổi , yêu mình thì mới có thể yêu người như mình , ý cho đi nên trạng thái vui , tới tiệm thuốc quen , trình bày giải thích , người bán cười , người mua thoải mái , xin thùng bỏ vào , thương mấy đứa Cháu , thêm mấy thứ bánh , của Cậu gởi về , báo tin cho Em Gái mừng .
- Anh Ba mua thuốc có rồi , tối sẻ giải thích công dụng , phứớc chủ may thày , mai đi làm về Anh sẻ gởi .
Thích vì Anh mình thương .
- Nhiều tiền không Anh ? 
- Anh quên mất bao nhiêu tiền rồi , Anh Ba cho .
- Mới đó mà quên mua bao nhiêu , mấy đứa nghe Cậu Ba gởi bánh thích lắm , Anh ăn gì Em gởi qua , mực khô , cá khô , mè xửng .
Thỉnh thoảng Nó hay hỏi để đòi gởi đồ , Tôi sợ vụ gởi của Nó , thêm Con Chị Thu Mai phụ vô , là nhân viên chuyển hàng cong lưng , thùng vài chục ký , dù nể tình đã dặn gởi ít .
- Để khi nào Anh cần đã , mực khô không nhai được rồi .
Buổi chiều mưa , bảo đang vào , nhớ thì dể , quên mới khó , tưởng rằng đã có nhau , nhưng thôi vui mọt mình .

Van Mong Nguyen: Trăn Trở



Mở mắt cảm nhận ngày dài .
Đêm thâu thức giấc u hoài đầy vơi .
Tưởng đời buông bỏ đơn côi .
Nào đâu bổng chốc tim rơi lệ sầu .
Đắng chát buông bỏ lòng đau .
Hỏi sao Người nói vài câu đoạn tình .
Yêu thương chưa tỏ bóng hình .
Gẫm thân phận bạc thôi mình có ta .
Xa xôi lạc lối phiền hà .
Mong Ai ngày mới vui ca nụ hồng .
Vẫn chân bước ngỏ phiêu bồng .
Ve kêu nắng nóng bên sông đợi đò .


Van Mong Nguyen
 

Van Mong Nguyen: Như Thế Nào

Van Mong Nguyen


Hôm qua trời mưa to , gió mạnh , hút gió hút mưa , cơn bảo đang có , trên đường từ Hảng về , xe lắc lư , nước tạt hai bên hông xe , và bằng yên ngày mới , Cám ơn Chúa buổi sáng chút gió mưa nhẹ .
Nhiều ngày đã qua , ngồi nhớ lại , thường cứ rời Hảng là Tôi về nhà , cả ngày Vợ Nho đợi , nở lòng nào để chậm thêm phút giây , lúc lấy quần áo ngoài hiên .
- Để Anh mang phụ vào cho .
Nụ cười và câu nói quen .
- Em mang vào được mà , tắm rửa rồi ăn cơm .
Có buổi chiều , Tôi ngồi đọc báo , đối diện thằng Con về nhà đang đọc truyện tranh , bên cạnh có Vợ , hai Vợ Chồng đưa Con đầu về để Ông Bà biết Thằng Cháu sắp tới sẻ nhập học , lớp 1 Tiểu Học . Cái cặp Ông Bà mua làm quà để trên bàn , Vợ Nho và Hai Con gái nấu bún bò giò heo , hồi đầu , những Cô Con Dâu Người Nhật , nhìn thấy tô bún có cái giò heo , mặt trở sắc xanh tái , hải hùng , được dổ nhỏ nhẹ , ăn thử khen ngon nức nở , thương Con Mẹ đâu quản nhọc công , Tụi Con về là bếp lửa không tắt , bánh phở mua lần thùng 20 kg , bánh tráng vài chục sấp , nước mắn Việt Nam đứa Dâu Nhật nào cũng biết làm ,Vợ Nho bỏ đủa , đi lên kéo ghế ngồi trước mặt Con Dâu .
- Mai Chằn . Có gì mà bần thần lo lắng vậy , phải bị thằng chồng ăn hiếp thì nói Mẹ nghe .
Con Dâu Nhật , Mẹ Chồng nói tiếng Việt rở ràng , Thằng Con bỏ tập truyên nhìn Mẹ cười .
- Mẹ nói sao lạ vậy , Con đâu có ăn hiếp Vợ bao giờ .
Con Dâu tươi gương mặt khi Mẹ Chồng quan tâm , chờ lời từ Chồng , khi hiểu ý Mẹ Chồng , Nó cảm động .
- Dạ. Chồng Con thương Con lắm Mẹ , Con lo chuyện của đứa Con , bây giờ vào lớp 1 Tiểu Học , Vợ Chồng Con lo được , nhung khi tới Trung Học không biết sẻ như thế nào ! 
Mẹ nào cũng vì Con mà tính , Vợ Nho ngó Tôi .
- Anh nói cho Nó nghe đi .
Vừa ý Vợ hợp lòng trời , Tôi đứng lên , nhe bước vào phòng mình , Vợ Nho thế nào chẵng nghĩ : Lại bỏ đi ngủ , đầu nhỏ óc to vốn hay trật . 
Tôi đi ra , cầm trên tay 3 sổ Ngân Hàng của Thằng Con khi còn ăn học , nghe thoáng tiếng Con Trai .
- Vợ Con nói , nhà đông mà như thế nào , Ba Mẹ có thể lo được cho Các Anh Chị ăn học đàng hoàng , tất cả đều thành đạt , Con rất phục Ba Mẹ .
Tôi đưa 3 quyển sổ cho Con Dâu , ngồi nói với Vợ Nho .
- Chuyện này Thằng Con cũng biết mà Em .
Thằng Con gải đầu .
- Dạ biết , nhưng đã tới đâu .
Tôi kêu Con Dâu giở sổ của Thằng Chồng , thời Trung Học cấp 1 giải thích .
- Con nhìn nhé , mỗi tháng năm lớp 1 con bỏ dành 1.000 ¥ thì 12 tháng sẻ có 12.000 ¥ . Năm lớp 2 thì tháng 2.000 ¥ sẻ được 24.000 ¥ . Lớp 1 và lớp 2 bằng 36,000 ¥ . tới lớp 3 .4 5 . mỗi tháng Con bỏ 3.000 ¥ , thì 3 năm nhân lên . 108.000 ¥ cộng 36.000 ¥ bao nhiêu nào = 144.000 ¥ , đủ dư để mua sắm khi vào lớp 7 , nhà mỗi đứa như vậy , nên Ba Mẹ không bấn loạn trong việc lo cho Con học , vô lo phải chịu khó , điều kiện là Các Con có thu nhập ôn định . 
Con Dâu bừng lên sự hớn hở .
- Con hiểu rồi , Cám ơn Ba Mẹ .
Thằng Con trai nhìn Mẹ cười âu yếm , Vợ Nho thông minh .
- Thì Mẹ cũng để tiền đo mua thứ gì cho mấy đứa , chứ có tiêu riêng cho Mẹ đâu .
Luôn có số dư sau khi mau sắm , phần đó Mẹ Nho tuỳ thích , đủ là đã được .
Những tô bún bò ngọt nước , Mẹ Chồng nấu , Con Dâu khen , dạt dào tình thân .

Van Mong Nguyen: Ươm Nỗi Mơ


Em tay đưa trái táo .
Ngọt ngào tiếng yêu thương .
Mỉn cười lời vấn vương .
Ta chung nhau nổi tội .
Một đời ước bước cùng .
Vui uyên ương câu nói .
Hẹn xây mộng tình nhau .
Nhìn mưa rơi tí tách .
Giờ cách biệt phương trời .
Ta chờ ngày sẻ tới .
Hạnh ngộ với môi hôn .
Tim ngập say bóng nắng .
Em trao Ta tình nồng .
Chợt lòng vang câu hát .
... Yêu nhau cởi áo cho nhau .
Chẳng lo dấu Mẹ vì mình của Ta .


Van Mong Nguyen

Tuesday, July 24, 2018

Van Mong Nguyen: Những Điều Không Muốn

Van Mong Nguyen


Những trận mưa xối xả , liên tục nhiều ngày đã tạo nên nổi đau thương , thiên tai luôn có ở một đất nước mà Con Người với ý chí kiên cường , đường sụp lở , nhà ngập chìm trong biển nước bùn mênh mông , của mất sẻ xây dựng lại , người mất biết nói thế nào ! Chúng Ta cùng cầu nguyện cho Nước Nhật , Dân Nhật bình an , tiếc thương trong ngậm ngùi sẻ chia , đừng phán đoán nặng nhẹ . Những khi tai ương xảy ra , chuyện đã có , Chính Phủ toàn lực , giáo viên , công chức , Bác sỉ , y tá , không ngơi nghỉ , lo cho nơi bị nạn . Tất cả ưu tiên dành cứu trợ , một Uỷ Ban được thành lập , và sẻ yêu cầu những loại cần thiết . Bưu Điện , Hảng chuyển hàng nhận hàng miển phí , và những người tình nguyện sẻ tự trang bị theo quy định công việc có mặt . Nơi bình an giúp nơi bị nạn , đông viên và cám ơn nhau .
Nữa đêm mắt nhấp nháy , nhận tin Cô Em từ Mỷ .
- Anh Mong . Đội Tuyển Nhật sắp đá với đội Tuyển Bỉ , Em ủng hộ đội Nhật .
Mình ở Nhật tuy cũng không nhiệt tình , nhưng vẫn mong những điều tốt cho đất nước Mình sống .
- Anh cám ơn . Đội Tuyển Nhật không thắng được đâu Em .
- Em thấy đội Tuyển Nhật đá cũng hay lắm mà Anh .
- Cũng biết là vậy , nhưng đội Nhật khi gặp đội Âu Châu sẻ khó thắng , với một đội Nam Mỷ thì hy vọng cao hơn , Tuyển Thủ Âu Châu đa số bằng thiên tài , Nhật thì tập luyện và cố gắng vượt lên .
Ngủ tiếp trong tiếng mưa rơi , giải năm nay Tôi không coi trận nào , bóng đá coi một mình không hứng thú , ngày nào Vợ Nho kêu , hai Vợ Chồng cùng coi , tin lại có .
- Anh Mong ơi . Đội Nhật thắng 2 trái rồi Anh , Thằng gôn bắt hay lắm . 
Mơ màng Tôi hờ hửng .
- Số đội Nhật luôn sẻ có bất ngờ ở những phút cuối .
Khoảng khắc thời gian qua đi .
- Tiếc thật , 2 đều rồi Anh .
Một thoáng tiếp theo .
- Vô một trái nữa ở phút 94 , đá bù giờ . Thằng Gôn Nhật bắt hay lắm , Anh nói đúng .
Đôi khi ao ước điều mình suy đoán không đúng , vẫn có lòng mong đội Tuyển Nhật chiến thắng .
Buổi sáng đi khám sức khoẻ tổng quát định kỳ , Bệnh Viện quen , mới sửa chửa nên có chút bở ngở , cầm hồ sơ tới quầy hướng dẩn , xác nhận xong , một Cô Y Tá trẻ đẹp đi ra tươi cười .
- Để Tôi hướng dẩn cho , mới lần đầu .
- Không phải , cũng mấy lần rồi , hơi có ngờ ngợ .
Cùng đi , Cô Y Tá vui vẻ .
- Dảy khám tổng quát vẫn như củ đó .
Nộp hồ sơ , thay quần áo Bệnh Viện , nhịp nhàng , khám chiều cao , khám độ mắt , âm thanh , lấy máu , Y tá dể thương , đo áp huyết , điện tâm đồ , chụp hình phổi , sợ nhất vụ khám bao tử , uống chất bột trắng lợn cợn , nghiêng trái qua phải , xoay vòng tròn , chóng cả mặt , phải dặn trước .
- Làm ơn nói lệnh bằng tiếng Nhật , tiếng Anh Tôi chỉ biết mấy câu : I love you , Thank . 
Cứ người nước ngoài là tiếng Anh , trên xe buýt , xe điện cũng tiếng Anh . Ngồi chờ ở phòng Bác Sỉ đợi , cũng không ngạc nhiên , khi có loa gọi , thanh niên , người trẻ tự mở cửa vào , tới một bà hơi lớn tuổi đứng lên rời ghế , từ trong phòng cạnh đó , Cô Y Tá nụ cười trên môi đi tới cùng đi , mở cửa dùm mời , lịch sự tử tế là lối phục vụ tự nhiên .
Kết quả gần giống năm ngoái , phổi nhờ hút thuốc nên không sao , chỉ bị nhắc nên xuống bớt 5 kg cho đúng chuẩn , Cô Y Tá khéo miệng .
- Ông Nguyễn có nên thay đổi tập quán ăn uống hay không ?
Chẳng quan tâm , cám ơn và tới quầy trà tiền , Hảng đưa tiền trả 30 % , còn 70 % bảo hiểm thanh toán , vô tư .
Xong buổi sáng , mắt nhắm mắt mở lái xe chậm , mưa to cần gạt nước hết cở , chiều tới Hảng làm , thanh thản .
Cám ơn Chúa và Mẹ Mraia . Thánh Cả GiuSe giữ gìn những ngày tháng qua , xin giúp Con trong đời sống yêu thương , sẳn sàng vui trong phó thác .
Hôm nay Chủ Nhật , sẻ cùng tham dự Thánh Lể tại nhà thờ Takanabe , do Cha Việt Nam chủ tế , cùng Các Em ở Việt Nam qua học hay làm việc , chúc bình an cho nhau .
Con tiến dâng lể vật với muôn tinh thần thật thà , với lòng khoan dung tha thứ , với tình yêu thương thắm thiết